Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 559 - Chương 559. Tmd Trắng Trợn Như Vậy Sao?

Chương 559. TMD trắng trợn như vậy sao? Chương 559. TMD trắng trợn như vậy sao?

"Vụ án này chúng ta có muốn tiếp nhận hay không?"

"Em cảm thấy vụ án này rất kinh điển... rất khó khăn, rất có tính khiêu chiến..."

Tô Bạch:...

Lý Tuyết Trân vô cùng kích động, cô còn hỏi thăm hắn có muốn tiếp nhận hay không?

Vụ án này dĩ nhiên là muốn tiếp nhận!

Những thứ khác không bàn tới, nếu chỉ nói riêng về sức ảnh hưởng của vụ án này thì nó cũng không hề kém hơn sức ảnh hưởng của những vụ án trước đó.

Điều này có nghĩa là có thể làm cho tiến độ của hệ thống được kéo lên nhanh một chút.

Loại vụ án này không có lý do gì để hắn từ chối.

"Được, bởi vì vụ án này mang tính đại diện cho công ty nên chúng ta sẽ tiếp nhận, anh sẽ phụ trách vụ án này."

"Em liên lạc với người ủy thác đi. Vụ án này liên quan đến nhiều vấn đề, vẫn nên gặp mặt và nói chuyện thì sẽ tốt hơn."

Sau khi nhận được sự đồng ý của Tô Bạch, Lý Tuyết Trân dùng sức gật đầu:

"Được rồi, luật sự Tô. Em hiểu rồi, em sẽ sắp xếp ngay."

Việc sắp xếp chủ yếu là bàn giao với người ủy thác, thông báo rằng công ty luật họ nguyện ý tiếp nhận vụ án này.

...

Cùng lúc đó.

Tại văn phòng luật sư Bạch Quân, tài khoản cá nhân của Tô Bạch nhận được tin nhắn từ——phụ thân của đương sự án kiện này, Mạnh Đường.

Ông đã gần 60 tuổi, con trai của ông là Mạnh Tử Nghĩa cũng đã ngoài 30. Con trai ông và con dâu đã cùng có một đứa bé mới năm, sáu tuổi.

Thế nhưng con dâu của ông lại ngoại tình rồi!

Ngoại tình thì tạm thời không nói, trước hết hãy nói về những vấn đề khác.

Lúc đó con trai của ông, hoàn toàn không hề hay biết vợ mình đã ngoại tình, thế thì làm sao có thể giết vợ và người tình của cô ta chứ!

Điều này hoàn toàn là vô lý!

Sau khi có phán quyết tử hình con trai ông, Mạnh Đường đã không ngừng tìm kiếm những luật sư là đồng nghiệp cũ của con trai, đi tìm ngành tư pháp, thậm chí những người lãnh đạo cũ.

Thế nhưng căn bản không có tác dụng gì...

Mọi người đều nói cho ông rằng, vụ án này đã được phán định như thế, không thể lật ngược lại...

Đủ loại ám chỉ hoặc chỉ dẫn rõ ràng đều hướng tới ông mà đến.

Nhưng ông vẫn không tin, ông không thể trơ mắt xem con trai của mình bị buộc tội oan!

Ông cũng tin tưởng con trai ông đã bị oan uổng!

Sau bản án sơ thẩm, ông vẫn một mực bôn ba, muốn tìm công đạo cho con trai mình.

Nhưng không có bất kỳ cơ hội nào.

Cuối cùng, có người thấy ông chạy khắp nơi như thế thật đáng thương.

Sau đó gợi ý cho ông, nói rằng ông nên tìm một luật sư có danh tiếng.

Án kiện này nói không chừng còn có khả năng thay đổi.

Thứ nhất, luật sư có danh tiếng lớn sẽ tự mang lại hiệu quả dư luận. Thứ hai, trong lúc tòa án tiến hành thẩm phán, nói không chừng còn có thể cân nhắc tuyên án tử hình treo.

Thế là...

Ông đi tìm không ít luật sư, chỉ là những luật sư đó đều không quá tình nguyện tiếp nhận vụ án này của ông.

Nguyên nhân chủ yếu là sau khi nghe nói liên quan đến vụ án oan sai, bọn họ đều không quá tình nguyện đào sâu đến mức đó.

Dù sao...

Đối với vụ án oan sai, một số luật sư hình sự có thể cũng không nắm bắt được một cách chắc chắn.

Nói cách khác, việc giải quyết những vụ án oan sai thường đòi hỏi phải chứng minh bằng chứng bất hợp pháp là bằng chứng bất hợp pháp.

Từ góc độ này mà nói, đây không phải điều dễ dàng để bắt đầu.

Hơn nữa...

Luật sư địa phương cũng không muốn xung đột trực tiếp với cơ quan tư pháp, cho nên dù đã tìm rất nhiều luật sư nhưng không ai tình nguyện đứng ra tiếp nhận vụ án.

Cuối cùng, ông nghe nói về văn phòng luật sư Bạch Quân và nghĩ đến việc tới đây thử một lần.

Ngoài ý muốn của ông chính là văn phòng luật sư Bạch Quân thực sự tình nguyện tiếp nhận vụ án này của con trai ông.

Sau khi Mạnh Đường biết được văn phòng luật sư Bạch Quân đã tình nguyện tiếp nhận vụ án này, ông vội vàng đuổi theo tàu cao tốc rồi đi tới Nam Đô.

...

Trong văn phòng luật sư Bạch Quân.

Tô Bạch sau khi giao lưu đại khái với Mạnh Đường, hắn đã xác nhận được tình tiết của án kiện này.

Thế nhưng...

Nếu như dựa theo lời của Mạnh Đường, như vậy vụ án này thực sự rất khó xử lý.

Có rất nhiều điểm liên quan...

Ví dụ như, Mạnh Đường tìm một luật sư địa phương với mục đích chính là muốn vào xem tình huống của Mạnh Tử Nghĩa.

Không có lý do nào khác, chỉ là xem tình trạng tinh thần và những thứ khác của Mạnh Tử Nghĩa, xác nhận cơ thể của cậu ta có khỏe mạnh hay không,hay cậu ta có nhu cầu gì khác hay không.

Thế nhưng!

Nhân viên trông coi lại không cho luật sư ủy thác của Mạnh Tử Nghĩa vào thăm Mạnh Tử Nghĩa.

Lý do rất đa dạng, chẳng hạn như Mạnh Tử Nghĩa không muốn gặp luật sư, hoặc là thân thể của Mạnh Tử Nghĩa không khỏe nên không tiện gặp.

Những chi tiết như vậy.

Tóm lại, từ chối được thì từ chối, nếu không từ chối được thì không cho gặp.

Nói trắng ra, chính là không cho luật sư gặp mặt đương sự.

????

Tô Bạch lúc nghe được chuyện này, hắn ngẩn người ra một lúc.

Hiện tại vẫn còn tồn tại loại tình huống này sao?

Dưới loại tình huống này, luật sư còn có thể phát huy tác dụng gì nữa?

Hoàn toàn không có tác dụng!

Người ta có lý do chính đáng để ngăn cản, vậy thì bạn phải làm sao đây?

Không có biện pháp!

Tô Bạch nhíu mày mở miệng: "Trước mắt, tình huống của Mạnh Tử Nghĩa là còn ở trong trại tạm giam, ông đã chuẩn bị tiến hành phiên tòa thứ hai kháng cáo rồi phải không?"

"Đúng vậy..."

Mạnh Đường gật đầu.

"Vậy ông có thể nói cho tôi biết thêm về những tình huống khác, ví dụ như tình huống khác bên ngoài vụ án này với tôi hay không..."

Mạnh Đường ngẩn người ra: "Tình huống khác ư...?"

"Cái này tôi thực sự không rõ lắm, có tình huống khác gì đâu..."

"Ừ, vậy được rồi."

Tô Bạch hơi gật đầu, hiện tại xem ra cũng không có tin tức mới hữu ích từ Mạnh Đường.

Nhưng có thể thấy, vụ án này có quá nhiều vấn đề, muốn hiểu rõ hơn thì vẫn cần đến hiện trường để tìm hiểu xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

...

Vân Tỉnh.

Thành phố Côn Minh.

Địa điểm mà Mạnh Tử Nghĩa bị tạm giam, chính là ở khu Vân Hoa, thành phố Côn Minh.

Tô Bạch mang theo tài liệu liên quan đi tới trại tạm giam, nhân viên của trại tạm giam sau khi nhìn thấy Tô Bạch và Lý Tuyết Trân tiến đến, mặt của gã lạnh như tiền.

"Luật sư?"

"Đúng vậy!"

"Đây là tài liệu liên quan, sau khi điền đầy đủ thì trở về đợi tin tức."

Nhân viên công tác quăng cho Tô Bạch một tập tài liệu, để cho Tô Bạch điền thông tin các loại.

Tô Bạch xem qua tài liệu, hắn hơi cau mày, sau khi điền xong, mở miệng hỏi:

"Xin hỏi, chúng tôi sau khi điền xong tài liệu, cần phải đợi trong bao lâu mới có thể gặp đương sự của chúng tôi?"

Trong giọng điệu của nhân viên công tác thoáng có chút không kiên nhẫn, nhưng gã vẫn trả lời vấn đề của Tô Bạch:

"Sẽ mất khoảng từ 5 đến 10 ngày, tùy tình hình."

"Tài liệu này của anh, tôi sẽ xác nhận xem có vấn đề gì không... lúc đó nói sau."

Nhân viên công tác chỉ nhìn lướt qua tài liệu Tô Bạch đã điền một chút.

Ngay sau đó gã nhăn mày lại: "Anh ủy thác là vụ án của Mạnh Tử Nghĩa?"

"Đúng vậy."

"Có vấn đề gì sao?"

"Không có, tạm thời anh trở về để chờ tin tức trước đi."

Nghe giọng điệu của nhân viên công tác hơi không đúng, Tô Bạch không khỏi ngẩn người ra.

Tạm thời trở về, rồi đợi tin tức...

Nghe giọng điệu này của nhân viên công tác, có vẻ như hắn sẽ không nhận được tin tức rồi?

Năm ngày đến mười ngày... thời gian này thật sự là thời gian dài nhất mà hắn từng thấy.

Chờ cho đến khi ra khỏi trại tạm giam, Lý Tuyết Trân chau mày:

"Luật sư Tô... nhân viên trông coi này dường như không muốn để cho chúng ta gặp đương sự."

"Nói là 5 đến 10 ngày, lần sau chúng ta đến, anh ta lấy cỡ tài liệu không đúng hoặc không đủ, lúc đó lại kéo dài thêm 5 đến 10 ngày, cứ tiếp tục như vậy mãi thì có phải chúng ta sẽ không thể gặp mặt đương sự hay không?"

"Nếu như chúng ta không gặp được đương sự, như vậy những tình huống khác tất cả đều không biết rõ, thế thì làm sao có thể kháng cáo lên phiên tòa thứ hai?"

Tô Bạch mỉm cười nhìn Lý Tuyết Trân, hắn không biết rõ vì sao, Lý Tuyết Trân có vẻ thông minh khi đối mặt vấn đề này.

Nếu như dựa theo lời của Lý Tuyết Trân, quả thực như vậy.

Nhân viên trại tạm giam sẽ một mực lấy cớ tài liệu gì đó không đủ, không cho gặp đương sự...

Kéo qua kéo lại, liên tiếp kéo vài tháng, cũng sắp đến lúc vào tù rồi.

Phải làm sao đây?

Loại tình huống này quả thực bất đắc dĩ, không phải là không có biện pháp, nhưng biện pháp lại quá rắc rối để tiến hành.

Nếu muốn kết thúc nhanh chóng, hắn cần phải tìm những bằng chứng mới cho phiên tòa thứ hai từ những góc độ khác.

Tô Bạch thở dài một hơi, mở miệng nói:

"Không sao, nếu như đã không gặp được đương sự, vậy thì trước tiên đi xem hồ sơ của vụ án."

"Xem thử bên trong hồ sơ có điểm bỏ sót gì hay không, hoặc là phân tích vụ án này có cơ sở hay tình tiết gì mới không."

"Chỉ cần có khả năng sửa án, vậy thì đều có thể tiến hành kháng án trong phiên tòa thứ hai, có gặp được đương sự hay không cũng không sao."

"Vâng."

"Được rồi, luật sư Tô, em hiểu rõ rồi!"

"Vậy bây giờ chúng ta sẽ đi lấy hồ sơ phải không?"

Lý Tuyết Trân mở miệng hỏi và nhận được sự đồng ý của Tô Bạch.

Hai người cùng nhau đi đến tòa án sơ thẩm, tòa án trung cấp của phố Côn Minh.

...

Tòa án trung cấp thành phố Côn Minh.

Cả hai gặp một chút rắc rối nhỏ khi phải sao chép tài liệu.

Bình Luận (0)
Comment