Ý của nhân viên công tác là hồ sơ liên quan có thể phải đợi một khoảng thời gian mới có thể sao chép xong.
Thời gian cụ thể thì không xác định.
Tô Bạch:???
Theo hắn biết, một hồ sơ tòa án bình thường thì có thể hoàn thành trong thời gian từ 3 đến 5 tiếng, hoặc tối đa là hai ngày sau đó.
Nhưng đối với trường hợp của Mạnh Tử Nghĩa, không chỉ trại tạm giam để cho người nhà phải đợi để gặp thân chủ, việc sao chép hồ sơ xem xét cũng cần phải chờ đợi hay sao?
Chuyện này nhất định có vấn đề!
Tô Bạch trực tiếp mở miệng: "Nếu vậy thì tôi không cần sao chép hồ sơ, tôi sẽ trực tiếp tại kiểm tra hồ sơ tại tòa, xem xét xong liền trả lại hồ sơ."
"Dựa theo các quy định pháp luật có liên quan, với tư cách là luật sư ủy thác thì tôi có quyền lợi này phải không?"
Nhân viên công tác ấp úng, anh ta không biết nên trả lời thế nào. Cuối cùng, dưới sự thúc giục của Tô Bạch, anh ta đành phải mở miệng: "Vậy anh chờ một chút, tôi muốn hỏi ý kiến lãnh đạo."
"Được!"
Chờ sau khi nhân viên công tác trở về quầy hỏi ý kiến lãnh đạo, lần nữa bước ra, biểu tình trên mặt anh ta rõ ràng nhẹ nhõm rất nhiều:
"Được rồi, anh có thể tiến hành xem xét hồ sơ...chỉ là đối với loại hồ sơ này thì không thể tiến hành chụp ảnh."
"Tôi biết rõ."
Tô Bạch gật đầu: "Trước tiên dẫn tôi qua xem hồ sơ."
"Được."
Nhân viên công tác dẫn Tô Bạch đi xem xét hồ sơ, trong lúc lật xem hồ sơ, Tô Bạch hơi cau mày.
Theo những gì được ghi trên hồ sơ, tất cả đều có căn cứ theo pháp luật.
Nhưng những chứng cứ trên hồ sơ lại không giống với tình huống mà Mạnh Đường đã nói.
Điều này có thể hiểu những chứng cứ trong vụ án này có thể đưa ra để bàn cãi , đồng thời chúng có thể là bằng chứng trái pháp luật.
Chỉ là...
Theo tình huống trước mắt, Tô Bạch không gặp được đương sự.
Tô Bạch không thể căn cứ vào lời khai của Mạnh Tử Nghĩa và chứng cứ liên quan để tiến hành đối chiếu.
Dựa theo bản án này——
Trong bản án có một câu như sau——Mạnh Tử Nghĩa nhận tội và nhận hình phạt, đối với sự thật về hành vi phạm tội của bản thân, không có bất kỳ phản đối nào.
Trong đó còn chi tiết miêu tả Mạnh Tử Nghĩa đã sát hại vợ và tình nhân của cô ta như thế nào.
Nhưng căn cứ theo lời của Mạnh Đường... tại thời điểm vợ của Mạnh Tử Nghĩa và tình nhân của cô ta tử vong, Mạnh Tử Nghĩa có chứng cứ ngoại phạm.
Dưới loại tình huống này, Mạnh Tử Nghĩa lại nhận tội và nhận hình phạt...?
Vô lý!
Vụ án này bất kể là từ khía cạnh nào, đều lộ ra những điểm khác thường.
"Vụ án này thực sự rất phiền toái!"
Tô Bạch thầm nghĩ, sau đó hắn rời khỏi tòa án.
Chờ cho đến khi ra khỏi tòa án, Lý Tuyết Trân nhỏ giọng mở miệng hỏi: "Luật sư Tô..."
"Xem xét hồ sơ có kết quả gì sao?"
Tô Bạch cười gật đầu: "Xem xét hồ sơ quả nhiên có kết quả."
"Ít nhất bên trong hồ sơ tồn tại không ít điểm đáng nghi vấn."
"Thế nhưng vẫn phải nghĩ biện pháp để gặp mặt đương sự..."
"Vâng."
Lý Tuyết Trân nghiêm túc gật đầu.
"Luật sư Tô... em có một người anh trai... công tác ở cơ quan tư pháp thành phố Côn Minh."
"Em đã liên lạc với anh ấy rồi, anh ấy nói là chúng ta hiện tại có thể đi gặp đương sự..."
Trên mặt của Lý Tuyết Trân lộ rõ vẻ vui mừng.
Tô Bạch vỗ vỗ đầu:...
Thành phố Côn Minh mà cũng có học sinh của Phùng Lập Kiên sao?
Phùng lão sư... quả thực có học trò ở khắp thiên hạ!
"Được, vậy thì chúng ta mau đi qua đó."
"Vâng, luật sư Tô!"
Lý Tuyết Trân gật đầu, ngay sau đó, cô cùng Tô Bạch lần nữa trở về trại tạm giam.
Lần này cả hai không gặp lại nhân viên trông coi lúc trước.
Thuận lợi đi tới phòng trông coi, sau khi nhìn thấy Mạnh Tử Nghĩa.
Tô Bạch hơi cau mày.
Mạnh Tử Nghĩa cao một mét bảy tám, căn cứ vào cân nặng do Mạnh Đường miêu tả, đại khái là trên dưới 80kg.
Nhưng hiện tại...
Căn cứ theo quan sát của Tô Bạch, cân nặng của Mạnh Tử Nghĩa hiện tại nhiều nhất chỉ có 65kg!
Tinh thần uể oải, thậm chí là bị nhân viên quản giáo trông coi dìu tới phòng gặp mặt.
Mạnh Tử Nghĩa nhìn Tô Bạch, câu nói đầu tiên cậu ta mở miệng chính là:
"Luật sư... tôi bị oan uổng!"
Nhân viên quản giáo đã nhắc nhở Mạnh Tử Nghĩa, có luật sư đến gặp cậu ta.
Cho nên Mạnh Tử Nghĩa biết rõ người trước mắt chính là luật sư ủy thác của mình.
Sau khi nghe Mạnh Tử Nghĩa nói, Tô Bạch đứng dậy nhìn nhân viên quản giáo khác chờ tại trong phòng gặp mặt, hắn đi đến trước mặt họ.
"Xin chào, căn cứ quy định quản lý pháp luật về việc gặp mặt đương sự, tôi có thể yêu cầu điều kiện riêng tư với đương sự của tôi."
"Cho nên tôi muốn mời các anh tạm thời rời khỏi phòng gặp mặt, có thể chứ?"
Nhân viên quản giáo nhìn nhau: "Chúng tôi hiện tại đang tạm giam người phạm tội nặng..."
"Nhưng phạm nhân phạm tội nặng trước mắt vẫn đang ở trong trại tạm giam, người phạm tội nặng cũng có quyền cá nhân, cho nên tạm thời mời các anh rời đi, có thể chứ?"
Đối mặt với lời nói của Tô Bạch, một tên nhân viên quản giáo vốn còn muốn tranh luận.
Nhưng một tên nhân viên quản giáo khác phẩy tay, sau đó hai người tạm thời rời khỏi phòng gặp mặt.
Sau khi hai người rời đi, Tô Bạch lần nữa trở về vị trí, mở miệng nói: "Anh có thể nói, anh bị oan uổng như thế nào không?"
"Trong hồ sơ đã viết là anh tự nguyện nhận tội và nhận hình phạt, có chuyện như vậy thật sao?"
Mạnh Tử Nghĩa lắc đầu: "Không, không phải, tôi không phải tự nguyện nhận tội và nhận hình phạt."
"Vậy vì sao anh lại thừa nhận hành vi phạm tội của mình?"
"Tôi không có thừa nhận hành vi của mình... tôi là..."
Lúc Mạnh Tử Nghĩa nói đến đây, bên trong ánh mắt hiện lên một chút do dự, sau đó vén lên tay áo.
Tô Bạch nhìn vết thương trên cánh tay Mạnh Tử Nghĩa, hắn chau mày.
???
...
Chờ cho đến khi rời khỏi trại tạm giam, Lý Tuyết Trân cũng cau mày.
"Luật sư Tô!"
"Vụ án này chúng ta nhất định phải giúp người ủy thác."
Tô Bạch gật đầu: "Đúng vậy! Chuẩn bị kháng án!"
"Đến tòa án cấp cao thành phố Côn Minh kháng cáo, yêu cầu phiên tòa thứ hai."
"Vâng, luật sư Tô!"
Lý Tuyết Trân dùng sức gật đầu.
Phiên tòa thẩm vấn lần thứ hai...
Nhận định tình tiết, chứng cứ mới, lật đổ chuỗi chứng cứ trước kia.
Lần này Tô Bạch đệ trình chứng cứ mới, theo lẽ thường, Toà án cấp cao sẽ tiến hành mở phiên tòa.
Đối với vấn đề này, không có vấn đề gì quá lớn.
Chỉ là...
Trong lúc Tô Bạch đệ trình chứng cứ mới liên quan và nộp đơn xin kháng cáo ở phiên tòa thứ hai.
Cùng lúc đó.
Tại thành phố Côn Minh, trong một khu biệt thự hạng sang nào đó.
Phương Nhất Long ngồi trên ghế sofa, gã vừa nhận một cuộc điện thoại, âm thanh phía đối diện truyền đến:
"Vụ án của Mạnh Tử Nghĩa có người tiếp nhận rồi, nghe nói vẫn là một luật sư danh tiếng rất lớn, đến từ Nam Đô..."
"Tôi nghe nhân viên công tác của trại tạm giam nói rằng... Toà án cấp cao có thể sẽ xét xử vụ án này, chứng cứ của anh bên kia đã xử lý tốt chưa?"
Phương Nhất Long sau khi nghe xong thì gật đầu: "Bản thân vụ án này đã không có vấn đề gì."
"Mạnh Tử Nghĩa đúng là xảo quyệt... tất cả hiềm nghi đều đổ dồn vào cậu ta, nhưng cậu ta lại không chịu thừa nhận."
"Nếu không khai báo tình tiết cụ thể, tôi cũng không có biện pháp nào, chỉ có thể làm động tác giả trong lúc thẩm vấn."
"Yên tâm đi, vụ án này không có vấn đề gì, cho dù được chuyển giao đến Toà án cấp cao để tiến hành xét xử, nhiều nhất cũng chỉ là hoãn thi hành án hai năm."
"Trong hai năm, Mạnh Tử Nghĩa cũng không thể nào đưa ra chứng cứ có thể lật đổ sự thật về tội của cậu ta."
"Hơn nữa tôi cũng hiểu rõ, thái độ của Toà án cấp cao đối với vụ án của Mạnh Tử Nghĩa chính là nghi ngờ cậu ta thực sự phạm tội."
"Không có vấn đề gì khác."
"Hơn nữa, chúng ta chỉ là vi phạm đến quy trình tố tụng, mà vi phạm quy trình tố tụng lại không ảnh hưởng đến phán quyết của Toà án đối với Mạnh Tử Nghĩa."
"Yêu cầu phá án trong thời gian gấp rút như vậy, chúng ta chỉ có thể dùng loại biện pháp này."
Âm thanh đối diện: "Ừ... được rồi, tôi biết rồi."
Sau khi cúp điện thoại, Phương Nhất Long xoa xoa mi tâm. Vụ án này, gã vẫn cần xác nhận một chút.
Chờ sau khi phiên tòa thứ hai diễn ra, Toà án cấp cao tiến hành phán quyết, như vậy tình tiết phạm tội của Mạnh Tử Nghĩa cũng coi như được xác định.
Chỉ là cần đợi thêm một khoảng thời gian.
Không còn vấn đề gì khác.
...
Tại Toà án cấp cao thành phố Côn Minh, trước khi quyết định thụ lý vụ án.
Tô Bạch để cho Lý Tuyết Trân đem bản án kiện công bố lên tài khoản video ngắn cá nhân của bọn họ và tài khoản video ngắn của công ty luật.
Tài khoản video ngắn cá nhân của Văn phòng luật sư Bạch Quân và Tô Bạch hiện tại đều có hàng trăm nghìn người theo dõi.
Hơn nữa.
Lượng phủ sóng và số lượt xem của truyền thông đều có ảnh hưởng cực lớn ở một mức độ nhất định.
Việc công bố án kiện lên tài khoản video ngắn là để mở rộng sự ảnh hưởng.
Thứ hai là để cho Toà án có thể cân nhắc đến sức ảnh hưởng của xã hội, từ đó thúc đẩy Toà án tiến hành phán quyết một cách công bằng.
Sau khi Lý Tuyết Trân đăng tải video ngắn về bản án.
Án kiện ngay lập tức nhận được sự chú ý tương đối cao.
...
Cùng lúc đó.
Phiên tòa xét xử Mạnh Tử Nghĩa lần thứ hai nhanh chóng thu hút sự chú ý của Tòa án tối cao Côn Minh.
Tuy nhiên, khi đối mặt với yêu cầu công khai phiên tòa thẩm vấn của Tô Bạch.