Mức án cao nhất là tù chung thân!
Thật tuyệt vời!
Nhìn thấy vẻ mặt hân hoan của Lý Tuyết Trân, Tô Bạch ho khan hai tiếng, "Được rồi… Tạm thời đừng nghĩ nhiều như vậy, vụ án này vẫn cần theo dõi thêm. Chúng ta cứ chờ xem phán quyết cuối cùng là gì."
"Dạ, vâng. Luật sư Tô, em hiểu rồi!", Lý Tuyết Trân gật đầu lia lịa, nghe lời Tô Bạch nói, vẻ mặt cô càng thêm phấn khởi.
Đưa đưa đưa… Đưa hết vào tù đi! Thật là mỹ mãn!
…
Có rất nhiều tội danh và vấn đề trách nhiệm hình sự liên quan đến Vương An và Đặng Hoa.
Vụ án liên quan đến một điểm mấu chốt, đó là băng đảng gây án, có tính chất thế lực băng đảng nhất định.
Trong quá trình chuẩn bị chứng cứ và tài liệu bằng chứng, Viện Kiểm Sát An Huyện đã gặp không ít khó khăn, bởi lẽ nhiều người e ngại Công ty TNHH Bất động sản Thuận An, họ sợ bị Vương An trả thù.
Tuy nhiên, sau khi tin tức Vương An bị bắt lan truyền rộng rãi trên internet, nhiều người từng bị Công ty TNHH Bất động sản Thuận An hoặc Vương An ức hiếp đã chủ động liên hệ với cơ quan chức năng.
Họ cung cấp chứng cứ, manh mối, dù chỉ là một câu, cũng thể hiện tinh thần "có thù báo thù, có oán báo oán".
Khi cơ quan chức năng công khai thu thập bằng chứng và manh mối phạm tội của Vương An, nhờ sự phối hợp tích cực của quần chúng mà trong thời gian ngắn, chứng cứ phạm tội liên quan đến gã đã được xác nhận.
Tuy nhiên, vụ án này còn liên quan đến một số nhân viên khác. Ví dụ như Đặng Hoa được Tòa án Nhân dân Tối cao đã chuyển giao thẩm quyền cho Từ Đô tiến hành xét xử.
Rất nhanh, vụ án sẽ được Tòa án Nhân dân Trung cấp Từ Châu đưa ra xét xử.
Bởi vì vụ án này liên quan đến quá nhiều yếu tố khác, đặc biệt là vấn đề ảnh hưởng xã hội, Tòa án Nhân dân Trung cấp Từ Đô đã quyết định không xét xử công khai.
Ngày mở phiên tòa xét xử, Tô Bạch cùng với Lý Tuyết Trân đến dự thính.
Họ muốn tận mắt chứng kiến ông chủ của Công ty TNHH Bất động sản Thuận An này và những người đứng sau gã cuối cùng sẽ phải nhận bản án như thế nào.
Tại phiên tòa, Chánh án yêu cầu công tố viên trình bày tội ác của Đặng Hoa, Vương An và những người khác.
Đầu tiên, công tố viên trình bày tội ác của Đặng Hoa.
Nghe xong phần trình bày của công tố viên, Tô Bạch rốt cuộc hiểu được vì sao phiên toà này lại không xét xử công khai. Bởi vì ảnh hưởng liên quan của nó quá lớn.
Một khi phiên toà được xét xử công khai có thể sẽ gây ra ảnh hưởng cực kỳ xấu và gây xôn xao dư luận lần nữa.
…..
Tô Bạch chăm chú lắng nghe phần trình bày của công tố viên.
"Công tố viên truy tố Đặng Hoa về các tội danh sau:
“Vi phạm Điều 382, 385, 395 và 397 Bộ luật Hình sự, bao gồm tội danh nhận hối lộ, che giấu tiền gửi ở nước ngoài, lạm dụng quyền lực, lách luật để tư lợi.”
“Số tiền liên quan đến vụ án đã được xác định vượt quá 2 triệu.”
“Chuỗi chứng cứ đã được kiểm tra kỹ lưỡng và đầy đủ.”
“Do Đặng Hoa lạm dụng quyền lực để tham nhũng, thiên vị nên đã gây ra ảnh hưởng xã hội nghiêm trọng.”
“Hành vi này đã dung túng cho các hành vi cạnh tranh không lành mạnh của Công ty TNHH Bất động sản Thuận An.”
“Các hành vi tương tự đã xảy ra lên tới hàng chục lần.”
“Hành vi bất hợp pháp của Đặng Hoa cấu thành tội phạm nghiêm trọng và tình tiết nghiêm trọng.”
“Căn cứ vào những điều trên, công tố viên đề nghị Tòa án xem xét và phán quyết phù hợp đối với Đặng Hoa.”
“Công tố viên đề nghị mức án dành cho Đặng Hoa là: Tù chung thân."
…..
Sau khi công tố viên trình bày tội ác và đề nghị mức án cho Đặng Hoa thì phần xác nhận tội danh đã kết thúc.
Chánh án quay sang Đặng Hoa đang ngồi trên băng ghế bị cáo, hỏi:
"Bị cáo Đặng Hoa, anh có nhận tội trước những cáo buộc mà công tố viên đã đưa ra cho anh hay không?"
Đặng Hoa ngồi trên băng ghế bị cáo, gương mặt anh ta tiều tụy.
Trong khoảng thời gian bị tạm giam, nhân viên giám sát đã thẩm tra và đưa ra các chứng cứ liên quan.
Anh ta biết rõ tội danh của mình, khẳng định không thể thoát tội.
Sau khi hỏi ý kiến luật sư, anh ta được biết mình có khả năng bị phán quyết mức án hơn mười năm tù hoặc tù chung thân.
Vì vậy, đối với mức án tù chung thân mà công tố viên đề nghị, Đặng Hoa đã chuẩn bị tâm lý.
Sau khi nghe phán quyết được đề nghị là tù chung thân, trong lòng Đặng Hoa cũng không nghĩ nhiều.
Mà nếu anh ta không nhận tội thì sao?
Với sự thật rõ ràng và chứng cứ đầy đủ như vậy, nếu anh ta không nhận tội sẽ chỉ gây thêm ấn tượng xấu cho toà án và công tố viên, thậm chí có thể họ còn thiên vị hơn.
Vì vậy, anh ta ngơ ngác gật đầu: "Tôi nhận tội."
Sau khi Đặng Hoa thừa nhận tội ác, Chánh án yêu cầu công tố viên tiếp tục trình bày nội dung tiếp theo về tội ác của Vương An.
So với Đặng Hoa, tội danh liên quan đến Vương An cũng không hề ít hơn.
Trong quá trình điều tra, những tình huống lớn nhỏ mà Vương An liên quan đến rất nhiều. Đặc biệt là nhiều lần liên quan đến việc tổ chức băng đảng cố ý gây thương tích cho người khác, đây là tình huống cực kỳ nghiêm trọng.
Công tố viên tiếp tục trình bày:
"Công tố viên truy tố Vương An về các tội danh sau: Tội hối lộ, tổ chức băng đảng cố ý gây thương tích cho người khác, gây rối, chiếm đoạt tài sản.”
“Hành vi của Vương An đã gây ảnh hưởng xấu đến người dân trong khu vực.”
“Hành vi của bị cáo là nghiêm trọng và có tình tiết đặc biệt nghiêm trọng.”
“Căn cứ vào những điều trên, công tố viên đề nghị mức án đối với Vương An là: Tù chung thân."
Nghe thấy mức án tù chung thân, đầu óc Vương An như bị đập một gậy, choáng váng.
Tại sao gã cũng bị kết án tù chung thân?
Khi Chánh án hỏi Vương An có chấp nhận phán quyết hay không, Vương An lắc đầu nguầy nguậy, khuôn mặt béo phì run lên.
"Chánh án... Tôi không phải không nhận tội, nhưng tôi có nghi vấn về mức án."
Chánh án ngồi trên bục xét xử, nghiêm nghị hỏi:
"Tội danh, tình tiết tội phạm tội cũng như chứng cứ của cậu đều đã được trình bày rõ ràng tại phiên tòa. Cậu còn nghi vấn gì về mức án?"
Nghe được câu hỏi của Chánh án, Vương An vội vàng nói:
"Chánh án, tôi biết rõ tội lỗi của mình, tôi không phủ nhận những tội lỗi đó.”
“Mặc dù sẽ trừng phạt một số tội danh cùng một lúc, nhưng tôi đã hỏi ý kiến luật sư của mình.”
“Những tội tôi phạm chỉ đáng bị phạt từ 3 đến 5 năm tù.”
“Cho dù là nhiều tội danh bị trừng phạt cùng một lúc, dựa theo thời hạn thi hành án cao nhất, cũng chỉ là 5 năm tù.
“Không phải sự chênh lệch giữa 5 năm tù và tù chung thân là quá lớn sao?”
“Về điểm này, tôi mong muốn được giải thích rõ ràng!”
“Nếu không, tôi không thể nhận tội!"
Yêu cầu của Vương An là hợp lý.
Đối với mức án được đề nghị, công tố viên giải thích về mức độ liên quan của tội danh:
"Mức án đề nghị tù chung thân đối với bị cáo Vương An không phải dựa trên tội danh cố ý gây thương tích và tổ chức băng đảng, mà dựa trên tội hối lộ.”
“Số tiền hối lộ đã đạt đến mức án tù chung thân.”
“Hơn nữa, hành vi của bị cáo đã gây ra ảnh hưởng xấu đến xã hội, làm thiệt hại nghiêm trọng đến lợi ích xã hội.”
“Kết hợp với các tội danh khác, có thể dẫn đến mức án tù chung thân.”
“Phán quyết này là hợp lý, hợp pháp, không có bất kỳ tình huống nào không phù hợp với pháp luật.”
“Bị cáo Vương An còn có gì muốn hỏi nữa không?"
Nghe thấy lý do phán quyết mức án, Vương An sững sờ.
Gã ngẩng đầu nhìn sang Đặng Hoa đang ngồi trên băng ghế bị cáo.
Nếu Đặng Hoa chưa bị bắt, gã có lẽ còn e ngại, không dám nói gì.
Nhưng hiện tại, cả hai đều ngồi trên băng ghế bị cáo, Vương An không còn gì để mất.
Gã lớn tiếng nói:
"Chánh án, chuyện này không thể trách tôi!
“Tôi quen biết Đặng Hoa, Đặng Hoa đã giúp đỡ tôi, hai chúng tôi có qua lại với nhau.”
“Ban đầu, tôi biết ơn anh ta nên đưa tiền coi như là quà cảm ơn. Nhưng sau đó, o ta ép tôi phải đưa tiền!”
“Chuyện này không thể tính là tôi chủ động hối lộ!”
“Tôi nghĩ là Đặng Hoa đáng phải nhận hình phạt như vậy. Nhưng dù sao cũng là anh ta ép tôi đưa tiền, cho nên không thể phán tôi mức án nặng như vậy!"
Đặng Hoa: ???
Lúc trước cần anh ta thì gọi một tiếng “anh trai”ngọt xớt. Bây giờ lại quay ra đâm sau lưng anh ta trong phiên toà?
Vương An không còn có thể quan tâm nhiều như vậy, gã phải tranh thủ cho bản thân càng nhiều lợi ích càng tốt.
Hơn nữa, những gì gã nói cũng là sự thật, không hề lừa dối.
Vương An tiếp tục:
"Chánh án, tôi khẳng định lời tôi nói là sự thật.
“Số tiền sau này không phải tôi tự nguyện đưa cho anh ta, làm sao có thể gọi là hối lộ được?”
“Đó là Đặng Hoa cưỡng ép tôi, tôi không dám không đưa!”
“Nói trắng ra, hành vi của Đặng Hoa là cưỡng đoạt tài sản!”
“Đây là hành vi ép buộc, không phải do tôi tự nguyện.”
“Vì vậy, tôi cho rằng có vấn đề với mức án mà công tố viên đề nghị.”
“Tôi sẵn sàng phối hợp với công tố viên để điều tra thêm, cũng mong công tố viên cho tôi cơ hội để lập công chuộc tội."
Vương An tỏ ra thành khẩn, nhưng cả Chánh án và công tố viên đều không chấp nhận ý kiến của gã.
Thậm chí, họ còn cảm thấy bất lực.
Họ cho rằng Vương An đang làm loạn, gây rối loạn phiên tòa.
Tại sao à?
Bởi vì, lời biện hộ của Vương An liên quan đến một vấn đề khác: Để các định có ý muốn chủ quan hay không, cần xem xét tính chất nguy hại và quá trình hành vi.