"Em họ của Ngọc Quyên đang học tại một trường đại học, em ấy bị một gã sinh viên ngoại quốc khốn kiếp nào đó trong trường cưỡng hiếp."
"Giờ nhà trường làm ngơ, không chịu giải quyết gì cả."
"Ngọc Quyên biết chúng ta đều đang làm việc tại Văn phòng luật sư Bạch Quân nên muốn nhờ luật sư Tô xem có thể giúp giải quyết vụ việc này hay không."
Sinh viên ngoại quốc ư?
Sinh viên bị xâm hại trong trường, nhà trường lại không giải quyết sao?!
Lý Tuyết Trân nhíu mày: "Vụ án này là thật sao?"
Vương Khả Hân gật đầu: "Là thật đấy, mình và Ngọc Quyên đã đi xác nhận nhiều lần rồi."
"Thái độ của nhà trường bây giờ là mặc kệ, bảo là vì danh dự của nhà trường. Bọn họ thậm chí còn ép buộc em họ của Ngọc Quyên phải ra hòa giải!"
"Nếu không sẽ bị đuổi học!"
"Tuyết Trân, cậu nói xem nhà trường này là đang bị cái gì vậy? Học sinh bị tổn thương, còn danh dự nào nữa mà bảo vệ!"
"Học sinh bị tổn thương ngay trong trường, nhà trường vậy mà lại không bảo vệ học sinh. Đây chẳng phải là đang tự hủy hoại danh dự của chính mình hay sao?"
"Ừ ừ!"
"Mình sẽ nói vụ việc này với luật sư Tô."
"Cậu hãy trấn an Ngọc Quyên giúp mình nhé."
"Được."
Vương Khả Hân gật đầu lia lịa, gánh nặng trong lòng dường như đã được trút bỏ phần nào.
…
Trong văn phòng luật sư, Lý Tuyết Trân kể lại vụ việc cho Tô Bạch nghe.
Qua lời kể của Lý Tuyết Trân, Tô Bạch đại khái đã hiểu được nội dung vụ việc.
Cụ thể là nhà trường đang gây áp lực, buộc em họ của Trương Ngọc Quyên phải hòa giải.
Nhưng em họ của Trương Ngọc Quyên rõ ràng là đã bị xâm hại, ảnh hưởng nghiêm trọng đến bản thân.
Nhà trường lại còn gây áp lực ư?
Đây chẳng phải là quay lưng lại với học sinh hay sao?
Ban lãnh đạo nhà trường này làm vậy là vì danh dự hay là đang muốn bảo vệ chức vụ của mình vậy…?
Tô Bạch không hiểu, nhưng Lý Tuyết Trân đã lên tiếng, vậy hắn có nên nhận vụ này hay không?
Chắc chắn là phải nhận, hắn lập tức đồng ý.
Ngay sau đó, Trương Ngọc Quyên đưa em họ là Lâm Văn Tuệ đến văn phòng luật sư để trình bày chi tiết vấn đề trọng tâm của vụ việc.
Qua lời kể của Lâm Văn Tuệ, Tô Bạch càng hiểu rõ hơn về tình hình.
Hôm đó, Lâm Văn Tuệ học ở thư viện đến khoảng 10:30 tối rồi đi từ con đường nhỏ trong trường về ký túc xá.
Cô vốn nghĩ rằng trong trường rất an toàn, sẽ không có chuyện gì xảy ra. Nhưng sau đó cô lại bị một nam sinh viên ngoại quốc say xỉn lôi vào góc khuất bên đường để cưỡng hiếp.
Con đường nhỏ vốn ít người qua lại, hơn nữa hôm đó lại là thứ Hai, thành ra chẳng có mấy ai đi ngang qua.
Khi trở về ký túc xá, bạn cùng phòng của Lâm Văn Tuệ vì nhận thấy có điều bất thường nên đã gặng hỏi ra sự tình rồi lập tức báo cáo cho giáo viên chủ nhiệm.
Giáo viên chủ nhiệm vội vàng báo cáo sự việc lên cho phó hiệu trưởng phụ trách quản lý học sinh.
Vì trường của Lâm Văn Tuệ là phân hiệu nên được phó hiệu trưởng phụ trách.
Khi ban lãnh đạo nhà trường biết chuyện, họ đã ngay lập tức liên lạc với Lâm Văn Tuệ.
Họ yêu cầu cô tuyệt đối không được tiết lộ chuyện này ra ngoài, tránh ảnh hưởng đến danh tiếng của nhà trường và cũng đồng thời hứa hẹn sẽ bồi thường cho cô.
Nhưng nếu Lâm Văn Tuệ báo án, hoặc làm ảnh hưởng đến danh tiếng của nhà trường thì bọn họ sẽ đuổi học cô.
Sau khi hiểu rõ toàn bộ sự việc, Tô Bạch hỏi thêm một số chi tiết.
Sau đó, hắn hỏi Lâm Văn Tuệ có muốn khởi kiện hay không.
Lâm Văn Tuệ tỏ vẻ lo lắng, nhiều lần định nói rồi lại thôi, không biết nên nói gì.
Thực chất, trong lòng cô rất sợ hãi.
Dù sao thì cô cũng mới chỉ là một sinh viên, đương nhiên là sẽ lo lắng việc bị đuổi học.
Nếu thực sự bị đuổi học…
Nhớ đến lời cảnh báo của lãnh đạo nhà trường, Lâm Văn Tuệ không thể không hỏi:
"Luật sư Tô… Thực ra em cũng không biết phải làm thế nào, em muốn báo án nhưng lại không dám."
"Lãnh đạo nhà trường nói kẻ cưỡng hiếp em là sinh viên ngoại quốc nên có điều khoản ngoại sự gì đó …"
"Họ nói em dù có kiện cũng không thể thắng… Còn nói em không thực sự bị cưỡng hiếp."
"Nếu em báo cảnh sát để khởi tố, nhà trường sẽ đuổi học em."
"Em muốn hỏi luật sư Tô, nếu thực sự có kiện tụng thì có phải là sẽ như lời của ban lãnh đạo nhà trường nói không?"
???
Điều khoản ngoại sự?
Phải là điều khoản ngoại giao mới đúng.
Nhưng điều khoản ngoại giao thường chỉ áp dụng trong lĩnh vực dân sự với những trường hợp đặc biệt.
Về việc truy cứu trách nhiệm hình sự của người nước ngoài phạm tội trong nước, theo luật tố tụng hình sự, cần truy cứu thì sẽ truy cứu, cần điều tra thì sẽ điều tra.
Còn về vấn đề ngoại giao gì đó thì pháp luật không hề có bất kỳ sự khoan dung nào cả.
Hơn nữa, việc đuổi học sinh còn phải tuân theo [Điều 54 của Điều lệ quản lý sinh viên các trường đại học, cao đẳng]
Theo quy định liên quan, nếu sinh viên có bất kỳ hành vi vi phạm pháp luật và kỷ luật hay là vi phạm nghiêm trọng nội quy nhà trường, trái với trật tự quản lý của nhà trường hoặc các hành vi xấu khác thì nhà trường mới có quyền đuổi học.
Nhưng trong vụ việc này, Lâm Văn Tuệ không hề vi phạm kỷ luật, nội quy nhà trường hoặc có các hành vi xấu khác.
Nhà trường về căn bản là không có quyền đuổi học cô.
Tô Bạch dừng lại vài giây: "Vấn đề trong vụ việc này là, em là nạn nhân."
"Theo pháp luật và quy định của nước ta, người nước ngoài phạm tội hình sự trong nước đều phải chịu trách nhiệm hình sự tương ứng."
"Trong vụ án này, em không hề vi phạm bất kỳ quy định quản lý nào của nhà trường cả."
"Nhà trường không có quyền đuổi học em đâu."
"Lãnh đạo nhà trường có thể đang muốn hù dọa em, ép buộc em phải hòa giải."
"Trong trường hợp này, em hoàn toàn có thể phớt lờ họ."
"Nếu họ đuổi học em thì em hoàn toàn có thể khởi kiện nhà trường."
"Hơn nữa, loại án hình sự này có thể không cần thông qua nhà trường, chúng ta có thể trực tiếp chuẩn bị hồ sơ liên quan để khởi tố."
"Không cần phải lo lắng về vấn đề này, em có thể ủy quyền cho văn phòng luật sư của chúng tôi, chúng tôi sẽ giúp em giải quyết vấn đề."
"Vâng, vâng, cảm ơn luật sư Tô."
Lâm Văn Tuệ liên tục gật đầu, ký kết thỏa thuận ủy thác.
Sau khi tiễn Lâm Văn Tuệ, Tô Bạch xem lại những ghi chép từ cuộc trao đổi với cô.
Nói sao nhỉ…
Vấn đề trong vụ án này là——lãnh đạo nhà trường ép buộc nữ sinh bị xâm hại phải cúi đầu nhận sai trước sinh viên ngoại quốc.
Họ nói là vì danh dự của học sinh và danh tiếng của nhà trường.
Nhưng lại phớt lờ quyền lợi chính đáng của học sinh.
Thật lòng mà nói, loại lãnh đạo nhà trường này căn bản không hề nghĩ cho học sinh.
Hơn nữa, chẳng lẽ có thể duy trì mãi một lời nói dối ư?
Nếu vẫn muốn tiếp lừa gạt người khác, có biết chuyện gì sẽ xảy ra không?
…
Vụ án của Lâm Văn Tuệ, bất kể là nhìn từ góc độ nào thì đều có thể thắng kiện.
Hơn nữa, những lời uy hiếp từ phía lãnh đạo trong trường, về cơ bản là không thể xảy ra. Từ góc độ pháp luật hay bất kỳ góc độ nào khác đều không có khả năng áp đặt uy hiếp lên cô ấy.
Bản thân vụ án này xảy ra tại Nam Đô.
Tô Bạch cũng đã rất quen thuộc với những tình huống ở Nam Đô. Hắn đã cùng Lý Tuyết Trân, Trương Ngọc Quyên và cả Lâm Văn Tuệ trực tiếp đến đồn công an để báo án.
Nhân viên trực ban vừa nghe tin tức về vụ án thì liền nhíu mày: "Trường học này vậy mà còn không cho báo án sao?"
"Trước hết hãy điền đầy đủ thông tin về vụ án vào đơn này." Nhân viên trực ban đưa cho Lâm Văn Tuệ một tờ đơn.
Lâm Văn Tuệ nhìn nội dung trong tờ đơn thì hỏi: "Luật sư Tô, em nên điền tội danh gì? Hành hung hay là...?"
"Hãy điền là cưỡng bức quan hệ tình dục với phụ nữ không thành." Tô Bạch nhìn Lâm Văn Tuệ rồi mở miệng.
Trong vụ án này, tên học sinh ngoại quốc kia đã có hành động vi phạm trong tình trạng say rượu trước sự phản kháng mạnh mẽ của Lâm Văn Tuệ.
Trên thực tế thì gã vẫn chưa thực sự quan hệ với cô ấy, nhưng đó cũng đã là hành động xâm hại. Đó là một hành động xâm hại rõ ràng, không thuộc về tội hành hung mà là hành vi bất thành.
…
Sau khi Lâm Văn Tuệ điền đầy đủ thông tin liên quan, nhân viên trực ban đã gọi điện thoại cho những người khác trong đội phá án để họ đến điều tra.
Nghi phạm đã bị tạm giam để tránh nguy cơ bỏ trốn.
…
Tại phần phân viện của Đại học Công thương Nam Đô.
Trong phòng làm việc của phó viện trưởng.
Trương Đào - phó viện trưởng của phân viện đang vô cùng sốt ruột khi biết được học sinh ngoại quốc đã bị mang đi điều tra.
Thật ra lý do mà ông ta sốt ruột không phải là do cái gì khác mà đó là bởi vì ảnh hưởng của vụ việc này quá lớn.
Vì để cho vị trí của trường học được xếp hạng cao trên bảng xếp hạng quốc tế nên trường đặc biệt chú trọng đến việc chăm sóc các học sinh ngoại quốc. Từ ký túc xá cho đến những hỗ trợ khác, trường học đều dành cho họ những nguồn lực tốt nhất.
Thông thường, nếu học sinh ngoại quốc phạm sai lầm, miễn là không quá nghiêm trọng thì trường học sẽ giả mù cho qua.
Nhưng ông ta không ngờ rằng dù lãnh đạo trong trường học đã liên tục gây khó dễ cho cô, thậm chí còn uy hiếp cô ấy bằng việc đuổi học thì Lâm Văn Tuệ vẫn quyết tâm gọi cảnh sát.
Giờ đây học sinh ngoại quốc đã bị bắt.
Điều này sẽ gây ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của trường học.
Trương Đào không chút do dự gọi điện thoại cho đồn công an khu vực có quyền hạn để tìm hiểu về tình hình.