Đối với yêu cầu của Dương Thiết Quân, Tô Bạch gật đầu:
"Được rồi, đừng lo lắng, chúng tôi nhất định giúp ông hoàn thành yêu cầu này."
"Dựa theo pháp luật quy định, bốn người bên bị cáo rất có khả năng đều sẽ bị phán tử hình."
"Nhưng có một điểm... đó chính là người nhà của bị cáo xin thông cảm, điểm này nếu chúng ta đưa ra thư thông cảm, có thể sẽ có ảnh hưởng nhất định đối với thời hạn thi hành án."
"Dưới yêu cầu này của ông, có thể không đưa ra thư thông cảm, vẫn là không nên đưa ra thư thông cảm vậy."
Dương Thiết Quân gật đầu: "Luật sư Tô, tôi biết điều này."
"Tôi bây giờ chẳng còn gì cả. Tôi và gia đình đều hy vọng kẻ sát nhân sẽ nhận được hình phạt xứng đáng. Tôi chắc chắn sẽ không tha thứ cho bọn chúng."
"Nhưng mà...ật sư Tô, tôi cũng nghe nói rằng phía người nhà của đối phương rất giàu có, bọn họ quen biết người của kiểm sát viên, cảnh sát. Thậm chí còn đặc biệt mời một luật sư từ thành phố lớn."
"Luật sư Tô, tôi lo lắng chuyện này..."
Tô Bạch cười mở miệng: "Điểm này ông không cần quá lo lắng, vụ án này có sức ảnh hưởng rất lớn."
"Chỉ cần ra tòa, theo dự đoán của tôi, án tử hình trong vụ án này sẽ không có vấn đề gì quá lớn."
"Được... Cám ơn luật sư Tô." Dương Thiết Quân đứng dậy, nắm chặt tay Tô Bạch.
Là nhân chứng đầu tiên sau khi thời gian xảy ra vụ án kết thúc, Dương Thiết Quân là người đầu tiên tận mắt chứng kiến cái chết của con trai và con dâu.
Nói thật, chuyện này đã tác động rất lớn đối với tâm lý của ông, ông không hề có ý kiến gì khác.
Các quan chức thực thi pháp luật nói với ông rằng con trai và con dâu của ông đã bị sát hại dã man như thế nào.
Toàn bộ quá trình ông đều không thể nghe nổi...
Cho nên hiện tại suy nghĩ của ông chỉ có một, để cho những kẻ phạm tội phải nhận hình phạt nghiêm khắc mà chúng đáng phải chịu!
Đây cũng là nguyên nhân Dương Thiết Quân đến xin sự giúp đỡ của công ty luật Bạch Quân.
Đợi đến khi Dương Thiết Quân rời khỏi văn phòng.
Lý Tuyết Trân bên cạnh nhỏ giọng mở miệng: "Luật sư Tô... Vụ án này đối với người ủy thác mà nói không phải quá tàn nhẫn hay sao?"
Con trai và con dâu bị hại, hơn nữa còn biết bọn họ bị tra tấn tàn nhẫn như thế nào khi còn sống.
"Em nghe nói, vốn dĩ tóc của Dương Thiết Quân là màu đen, sau khi tận mắt chứng kiến cái chết của con trai và con dâu mình, còn có báo cáo điều tra của bên Chấp pháp, không tới vài ngày đều biến thành màu trắng."
Ha...
Tô Bạch hít sâu một hơi: "Vậy nên việc chúng ta cần làm chính là cố gắng hết sức để hoàn thành ủy thác của khách hàng."
"Dựa tình hình hiện tại, nhóm bị cáo đã đột nhập vào nhà để ép buộc người khác quan hệ và giết người."
"Tử hình là điều khó tránh khỏi!"
"Phiên tòa đầu tiên của vụ án này vẫn chưa được mở và tình hình cụ thể về phía tòa án vẫn chưa rõ ràng."
"Chúng ta hãy chuẩn bị trước, đặc biệt là tài liệu thẩm vấn, khi mở phiên tòa có thể tiến hành thẩm tra xử lý một cách tốt nhất.
Loại án này tiến độ sẽ rất nhanh.
"Vâng, luật sư Tô..."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Tuyết Trân trịnh trọng gật đầu.
...
...
Trong vụ án này, kẻ phạm tội đã nhận tội và chấp nhận hình phạt, những chứng cứ khách quan của vụ án đều đã rất rõ ràng.
Sau khi ký kết xong hợp đồng ủy thác, Tô Bạch đã đến cơ quan thực thi pháp luật và kiểm sát địa phương để tìm hiểu thêm tình hình l.
Hơn nữa hắn còn biết được, hôm diễn ra vụ án chỉ là một sự ngẫu nhiên.
Ban đầu, trong lúc rảnh rỗi, bốn tên tội phạm dự định đi tìm một chút kích thích.
Thế là có người đề nghị vào trong nhà của nạn nhân, đồng thời đưa ra chủ ý thực hiện hành vi phạm tội.
Sau khi gây án xong, bốn tên tội phạm cũng vô cùng sợ hãi.
Sau khi kẻ chủ mưu biết được ba người còn lại đã bị bắt, gã đã lập tức thông báo và nhờ người nhà giúp đỡ.
Người nhà của gã trước tiên yêu cầu gã đi đầu thú.
Sau khi biết được trong vụ án có tình tiết tự thú, Tô Bạch khẽ nhíu mày.
Theo quy định của pháp luật, việc đầu hàng có thể được giảm nhẹ và hình phạt hình sự của người đó.
Chỉ là...
Vụ án này có cần được giảm nhẹ hơn, hoặc là giảm bớt hay không, vẫn phải xem nhận định của tòa án về tình tiết vụ án.
Ha...
Sau khi sắp xếp lại toàn bộ vụ án, Tô Bạch thở nhẹ, khẽ lẩm bẩm: "Hiện tại chúng ta chỉ cần chờ mở phiên tòa là được rồi."
Chờ đến khi phiên tòa bắt đầu.
Toàn bộ vụ án coi như đã được giải quyết.
Cùng lúc đó, đối với vụ việc con trai và con dâu của Dương Thiết Quân bị giết, vụ án đã được Tòa án Trung cấp Thành phố của bọn họ tiến hành thụ lý.
Tòa án Trung cấp cũng đã thông báo cho các bên về thời gian mở phiên tòa cụ thể.
...
...
Cùng thời điểm.
Tại Thành phố Đại Thủy.
Vụ án của con trai và con dâu của Dương Thiết Quân đã diễn ra tại nơi này.
Nhà con trai và con dâu Dương Thiết Quân nằm trong phạm vi ngoại ô của thành phố Đại Hà.
Một trong những tên tội phạm là Vương Văn Viễn, cha của anh ta là Vương Hà, một người đã từng đảm nhận không ít công trình đô thị ở thành phố Đại Thủy.
Mạng lưới giao thiệp của ông ta ở thành phố Đại Thủy cũng tương đối rộng.
Lúc này, Vương Hà đang nói chuyện điện thoại với một người bạn cũ trong thành phố Đại Thủy.
"Tôi nói này, lão Lý... Chuyện này ông nhất định phải giúp tôi, tôi cũng biết Văn Viễn nhà tôi đã làm sai."
"Nhưng ta chỉ có một đứa con trai này!"
"Tôi nuôi nó cũng gần 20 năm rồi, tôi cũng không thể trơ mắt nhìn nó chết đi như vậy được."
"Tôi thật sự không còn cách nào khác cho nên mới gọi điện thoại cho anh, nhờ anh giúp đỡ một chút."
Bên kia, tiếng điện thoại truyền ra một giọng nói bất đắc dĩ: "Tôi nói chứ lão Vương, vụ án này không phải tôi không muốn giúp anh."
"Là tôi không thể nào giúp được!"
"Anh có biết ở trong thành phố vụ án này có sức ảnh hưởng lớn như thế nào hay không?"
"Đừng nói là trong thành phố, nó sẽ ảnh hưởng đến cả toàn tỉnh!"
"Anh nhờ tôi giúp anh, vậy không phải anh đang hại tôi, mà cũng là hại bản thân anh sao!"
"Lần trước tôi đã nói với anh rồi, anh bảo Văn Viễn tự mình đi tự thú."
Sau đó mời một vị luật sư giỏi, xem thử có thể nhận được án tử hình treo hay không."
"Chỉ cần vụ án này không phán tử hình, những chuyện sau đó đều có thể giải quyết, tranh thủ ra tù sớm một chút."
"Nhưng điều kiện tiên quyết là án phạt phải được tiến hành ngay trong phiên tòa xét xử."
"Tôi còn nghe nói, luật sư bên nạn nhân mời là một vị luật sư nổi tiếng trong nước, có sức ảnh hưởng rất lớn."
"Anh bảo tôi hỗ trợ ở tòa án, việc này ai dám giúp anh đây?
"Lỡ như xảy ra chuyện gì thì tôi nên làm thế nào?"
"Đừng nói vụ án này không phải do tôi phụ trách, cho dù là tôi phụ trách, tôi cũng chỉ có thể dựa theo pháp luật mà phán định."
"Đừng nói là anh tìm tôi, cho dù tìm người khác, kết quả cũng như vậy thôi!"
"......"
Nghe lời đối phương nói, Vương Hà khẽ gật đầu: "Được, tôi hiểu rồi!"
"Cảm ơn!"
Đợi sau khi cúp điện thoại, Vương Hà mới hít sâu một hơi thật sâu.
Trong lòng ông ta tự nhủ: Lần này sẽ khó khăn rồi!
Chỉ là, theo như lời của đối phương đã nói, ông ta nghe ra được rằng vụ án này vẫn có thể phán quyết tử hình treo!
...
...
Đã gần tới giờ tiến hành phiên tòa của vụ án mà Dương Thiết Quân ủy thác.
Tô Bạch cũng đã hoàn thành mọi công tác chuẩn bị.
Trên thực tế, trọng tâm chính của phiên tòa nằm ở phía công tố. Theo những gì hắn biết thì công tố viên rất coi trọng vụ án này, bọn họ đang ủng hộ việc đề cử án tử hình.
Dù tòa án thường ưu tiên xem xét ý kiến của bên kiểm sát nhưng bọn họ cũng sẽ tổng hợp lại ý kiến của tất cả các bên. Vì vậy, phán quyết cuối vẫn phải dựa vào quan điểm của tòa án.
…
Trong thời gian gần đây, Vương Hà đã nhiều lần tìm gặp Dương Thiết Quân để xin thư thông cảm giảm nhẹ án phạt. Nhưng lần nào cũng đều bị Dương Thiết Quân từ chối.
Ngoài Vương Hà thì gia đình của ba nghi phạm còn lại cũng đã tìm đến Dương Thiết Quân.
Họ đã chọn cách bỏ cuộc sau khi bị từ chối, nhưng chỉ có Vương Hà là cố chấp nhất. Ông ta thậm chí còn ra giá 3 triệu tệ để xin một bức thư thông cảm.
Tuy nhiên, Dương Thiết Quân vẫn nhất quyết không đồng ý.
Bởi vì ông biết rằng Vương Hà sẽ dùng bức thư thông cảm đó để bào chữa cho Vương Văn Viễn!
Điều đó cũng đồng nghĩa với việc ông đang bán mạng sống của con trai và con dâu của mình với giá 3 triệu tệ! Nếu như vậy thì làm sao mà ông có thể đồng ý được chứ?
Chưa kể, vì bố mẹ con dâu của Dương Thiết Quân đã qua đời nên ông cũng gần như là trở thành người cha ruột của cô.
Ông sao có thể làm điều trái lương tâm như vậy đây?
Ông đã lớn tuổi, cũng chẳng cần tiền nữa, ông chỉ muốn những kẻ phạm tội kia phải nhận sự trừng phạt thích đáng!
Hơn nữa, vụ án này được bắt nguồn từ việc Vương Văn Viễn muốn tìm chút kích thích nên đã tự ý tìm đến nhà của con trai và con dâu ông!
Vì vậy, anh ta là thủ phạm chính!
Dương Thiết Quân tuyệt đối không thể tha thứ cho kẻ phạm tội này!
Sự từ chối của Dương Thiết Quân khiến Vương Hà vô cùng đau đầu.
Trong công ty.
Vương Hà nhìn luật sư mà mình đã bỏ ra số tiền lớn để mời từ một văn phòng luật hình sự nổi tiếng trong nước.
Ông ta xoa xoa trán rồi mở lời: "Luật sư Ngô, gia đình nạn nhân vẫn từ chối thông cảm. Điều này có tạo ảnh hưởng lớn không?"