"Nhưng..."
"Lão Vương đã sớm than phiền với tôi, vụ án này quá khó, muốn tôi hỏi ý kiến của anh."
"Nhưng mà, khoảng thời gian trước anh bận xử lý vụ án bịa đặt kia, nên tôi vẫn chưa mở miệng nói với anh."
"Anh có muốn xem qua vụ án này không? Hồ sơ vụ án này tôi đã xem qua khá kỹ rồi, tôi đoán vụ án này có thể yêu cầu bồi thẩm, anh cũng có thể thay mặt bào chữa cho một vụ án có chế độ bồi thẩm!"
Tô Bạch cười trêu chọc: "Hóa ra là đang chờ tôi ở đây sao?"
"Được!"
"Vậy ông gửi thông tin chi tiết của vụ án qua cho tôi, tôi cần phải hiểu rõ tình hình cụ thể."
"Vậy làm phiền anh rồi... Nói thật, lần này anh có thể coi như giúp lão Vương một việc lớn."
"Quay đầu tôi sẽ bảo lão Vương mời anh hai bữa!"
"Được!"
Tô Bạch cười gật đầu, cúp điện thoại.
Lão Vương là một luật sư hình sự khác ở công ty luật Tiêu Hải Bác, quan hệ giữa bọn họ khá tốt.
Cho nên... Sau khi Tiêu Hải Bác mở miệng, Tô Bạch cũng không từ chối.
Rất nhanh, Tiêu Hải Bác đã gửi đến thông tin chi tiết của vụ án, bao gồm một số nội dung hồ sơ vụ án.
Hơn nữa, những nội dung này đã được sắp xếp lại, sắp xếp rất đúng chỗ, cẩn thận.
Tô Bạch xem xét kỹ lưỡng thông tin của vụ án này.
Nửa tiếng sau, Tô Bạch khẽ nhíu mày.
Vụ án này quả thực có chút rắc rối...
Liên quan đến tội mưu sát!
...
Vụ án này đã được định nghĩa là một vụ giết người theo luật pháp Pháp.
Căn cứ vào tình tiết cụ thể của vụ...
Mặc dù vụ án này có yếu tố giết người nhưng việc định nghĩa tội danh là "Phạm tội vì đam mê" thì sẽ hợp lý hơn.
Bởi vì trong vụ án này, nghi phạm và nạn nhân có quan hệ vô cùng thân thiết.
Hơn nữa, từ bản cáo trạng của Viện kiểm sát, Tô Bạch cũng không nhận thấy động cơ giết người của nghi phạm.
Nói cách khác, hắn không thấy nghi phạm có mục đích giết người.
Nghi phạm và nạn nhân là một cặp tình nhân.
Cả hai là bạn đại học, hiện đang là sinh viên năm hai.
Tình cảm của hai người rất tốt, thường xuyên hẹn hò đi chơi.
Trong vụ án này, nghi phạm là nam sinh viên đã xảy ra mâu thuẫn gay gắt với nạn nhân vào ngày xảy ra vụ án.
Họ đã cãi nhau dữ dội, dẫn đến chia tay.
Sau đó nạn nhân bị sát hại.
Cụ thể, nam sinh viên muốn giảng hòa sau khi đã cãi nhau và chia tay với bạn gái.
Để giảm bớt mâu thuẫn, anh ta đã đề nghị gặp bạn gái và hẹn gặp tại một địa điểm.
Sau đó thì bạn gái bị sát hại tại địa điểm hẹn.
Tô Bạch đã xem qua tình tiết vụ án.
Nam sinh viên khai rằng anh ta không nhìn thấy bạn gái tại địa điểm hẹn, càng không thể giết cô.
Hơn nữa, anh ta còn khẳng định rằng mối quan hệ của mình với bạn gái rất tốt đẹp, không có lý do gì để sát hại cô.
Mục đích hẹn gặp bạn gái chỉ là để giảng hòa.
Anh ta không ngờ là mọi chuyện lại ra nông nỗi này.
Từ lời khai chủ quan và qua hồ sơ sơ thẩm, Tô Bạch cho rằng lời khai của nam sinh viên là có cơ sở.
Nhưng về mặt chứng...
Trong quá trình điều tra, Viện kiểm sát đã tìm thấy hung khí mà nam sinh viên dùng để giết người!
Hơn nữa, sau khi xem xét mọi khía cạnh thì nam sinh viên cũng có động cơ phạm tội chủ quan và thời gian gây án.
Cùng với các yếu tố khác, chứng cứ đã rõ ràng.
Phiên tòa sơ thẩm đã kết án tư hình đối với nam sinh viên.
Theo lý thuyết, với chứng cứ rõ ràng như vậy thì vụ án này không có gì phải bàn cãi.
Nhưng điểm mấu chốt...
Nghi phạm là nam sinh viên đại học vẫn luôn khẳng định mình không hề sát hại bạn gái.
Anh ta không biết hung khí từ đâu mà đến, cũng không hiểu tại sao nó lại xuất hiện ở chỗ của mình.
Nam sinh viên vẫn một mực kêu là bị oan, anh ta hy vọng pháp luật sẽ đưa ra phán quyết công bằng.
Tuy nh...
Tòa án không chấp nhận quan điểm của anh ta, bọn họ đã dựa vào hung khí và các chứng cứ quan trọng khác.
Và kết án tử hình nam sinh viên ở phiên tòa sơ thẩm.
Tô Bạch cảm thấy tình tiết vụ án khá phức tạp.
Thứ nhất, mọi nghi ngờ đều đang hướng về phía nam sinh viên.
Hơn nữa còn có hung khí và các bằng chứng quan trọng khác.
Nếu thực sự là kẻ giết người thì theo quy trình xét xử thông thường, sẽ không có chuyện anh ta kêu oan hay đưa ra tình tiết nào khác.
Thứ hai, nếu nam sinh viên không phải là nghi phạm, vậy hung thủ thực sự là ai?
Hung khí từ đâu mà đến?
Ban đầu thì vụ án này là do văn phòng luật của Tiêu Hải Bác tiếp nhận, luật sư Vương là người phụ trách tại phiên tòa sơ thẩm.
Luật sư Vương cho biết là xét từ mọi khía cạnh, nạn nhân không có khả năng bị nam sinh viên sát hại.
Nói cách khác, ông ta cho rằng nạn nhân không phải là do bị nghi phạm hiện tại giết hại.
Nhưng nghi ngờ chính và bằng chứng chính của vụ án đều hướng về phía nam sinh viên.
Phiên tòa sơ thẩm đã đưa ra phán quyết như vậy.
Lúc đầu bọn họ còn muốn kháng cáo lên phiên tòa phúc thẩm.
Nhưng gần đến ngày xét xử thì hệ thống bồi thẩm đoàn đã bị hoãn nên họ quyết định chuyển giao vụ án lại cho Tô Bạch.
Sau khi tìm hiểu kỹ càng, Tô Bạch quyết định gặp mặt nghi phạm để hiểu rõ tình hình thực tế của vụ án.
Xét cho c...
Nếu nghi phạm không phải là kẻ giết người thì hung khí đến từ chỗ nào?
Đây là điểm mấu chốt nhất!
Thứ nhất là có thể chứng minh nghi phạm có phải là tội phạm hay không.
Thứ hai là nếu nghi phạm hiện tại không phải là tội phạm thì sẽ có thể dựa vào hung khí này để tìm ra hung thủ thực sự!
…
Rời khỏi văn phòng, Tô Bạch muốn dẫn Lý Tuyết Trân đi gặp nghi phạm để tìm hiểu tình hình.
Nhưng hắn tìm mãi mà không thấy Lý Tuyết Trân đâu.
Cuối cùng, khi đến phòng làm việc của các luật sư tập sự, trợ lý luật sư và luật sư công thì hắn t...
Lý Tuyết Trân đang bị một đám người vây quanh, cô còn đang cười tươi rói.
Xung quanh có không ít luật sư tập sự và trợ lý luật sư không ngừng nói:
"Cảm ơn bà chủ đã mua trà sữa..."
"Cảm ơn bà chủ! Cảm ơn vì đồ ăn nhẹ, bà chủ là người tốt nhất trong văn phòng luật sư Bạch Quân của chúng ta đấy!"
"Hy vọng bà chủ có thể thường xuyên dẫn dắt chúng ta cùng nhau phát triển văn phòng luật sư Bạch Quân!"
"Khụ khụ... hy vọng bà chủ và lão bản ngày càng giỏi hơn nữa!"
Nghe những lời khen ngợi này, khóe miệng Lý Tuyết Trân cong lên.
Cảm giác được gọi là "bà chủ" thật không tệ à nha!
Sung sướng quá đi thôi!
Nghe những lời tán dương của các luật sư tập sự và trợ lý trước mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Tuyết Trân tràn đầy vẻ hài lòng.
Chỉ...
Ngay lúc Lý Tuyết Trân đang cười tươi đối mặt với các luật sư tập sự và trợ lý thì những vị luật sư này đột nhiên im bặt.
Có câu gì ấy nhỉ?
Sợ nhất là khi không khí bỗng nhiên trở nên yên tĩnh!
Lý Tuyết Trân nhận ra điều gì đó không ổn, quay đầu lại và thấy Tô Bạch đang đứng sau lưng mình.
Luật sư Tô?!
?!!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Tuyết Trân cố gắng giữ vẻ nghiêm túc:
"Luật sư Tô, anh đến thị sát công việc à?"
Tô Bạch:...
Lý Tuyết Trân, sao trông như thể cô ấy mới là người sáng lập ra văn phòng luật sư Bạch Quân vậy?
"Khụ khụ..."
Tô Bạch tạm thời phớt lờ chuyện vừa xảy ra: "Không... Anh đến tìm em."
"Có một vụ án cần giải quyết."
"Em đi theo anh."
Lý Tuyết Trân: "Vâng, luật sư Tô!"
Lý Tuyết Trân vội vàng chạy theo sát Tô Bạch.
Chờ hai người đi xa, các luật sư tập sự và trợ lý ở chỗ làm việc mới bắt đầu xì xào bàn tán.
"Không phải chứ... Lão bản và bà chủ nhìn đẹp đôi quá nhỉ?!"
"Ủng hộ cặp đôi này!"
"Ha ha ha, tôi cũng vậy! Ban đầu tôi đến đây là vì danh tiếng của luật sư Tô. Nhưng khi thấy bà chủ và lão bản trên tòa án, tôi đã cảm thấy họ rất đẹp đôi, bây giờ xem ra quả thực là như vậy!"
"Ăn của người thì tay ngắn, uống của người thì miệng mềm, tôi mặc kệ, dù sao thì luật sư Lý chính là bà chủ của chúng ta!"
"Đúng, đúng, ủng hộ!"
"..."
Hóa ra là họ đang nịnh bợ Lý Tuyết Trân á?!
Vậy sau này văn phòng luật kia là của Lý Tuyết Trân mất rồi?
Tô Bạch:...
Trong văn phòng.
Tô Bạch không bận tâm đến chuyện vừa xảy ra, hắn chuyển tình tiết vụ án cho Lý Tuyết Trân.
Ban đầu, Lý Tuyết Trân còn lo lắng là Tô Bạch sẽ không vui khi chứng kiến cảnh tượng vừa rồi.
Nhưng sau khi nhìn thấy tình tiết cụ thể của vụ án, cô tạm thời gạt bỏ mọi suy nghĩ khác sang một bên.
Sau khi xác nhận nội dung vụ án nhiều lần, Lý Tuyết Trân nghi ngờ hỏi: "Luật sư Tô..."
"Em thấy vụ án này kỳ lạ quá..."
"Hung khí đã được tìm thấy và xác minh, đó cũng chính là hung khí mà nghi phạm dùng để giết người."
"Nhưng nghi phạm luôn khẳng định mình không giết người, không sát hại bạn gái."
"Điều này chẳng phải rất mâu thuẫn hay sao?"
Tô Bạch gật đầu: "Điểm này quả thực rất mâu thuẫn."
"Vì vậy mà chúng ta mới cần phải tìm hiểu thêm về vụ án này."
"Hãy chuẩn bị đi..."
"Chúng ta cần gặp đương sự để hiểu rõ hơn."
"Vâng, luật sư Tô!"
Lý Tuyết Trân gật đầu.
…
Trại tạm giam thành phố Lâm Thủy.
Thành phố Lâm Thủy là một thành phố nhỏ ở tỉnh Bắc, nơi xảy ra vụ án.
Sau khi gặp người nhà của nghi phạm Lâm Vạn Gia và trao đổi với Tiêu Hải Bác, Tô Bạch đã đến trại tạm giam để gặp nghi phạm.
Mặc dù bố mẹ Lâm Vạn Gia liên tục nói con trai mình là đứa trẻ ngoan, tuyệt đối gkhông thể giết người.
Nhưng cha mẹ thường không biết rõ tình hình cụ thể của con cái.
Nói chung, từ góc độ chủ quan thì cha mẹ thường không cho rằng con cái mình là đứa trẻ hư hỏng và hung ác.