Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 771 - Chương 771. Xác Nhận Sự Thật, Lời Bịa Đặt Liền Thành Chân Tướng!

Chương 771. Xác nhận sự thật, lời bịa đặt liền thành chân tướng! Chương 771. Xác nhận sự thật, lời bịa đặt liền thành chân tướng!

Nhưng còn tòa án thì sao?

Còn phía thành viên bồi thẩm đoàn của phiên tòa phúc thẩm, thẩm phán nhân dân thì phải làm gì đây?

Làm sao để bọn họ xác nhận được là Lâm Vạn Gia vô tội?

Cái cần nhất vẫn là chứng cứ!

Cho nên về phương diện chứng cứ, hắn nhất định phải tiến hành thu thập và bổ sung.

Đại học Lâm Thủy.

Đây là một trường đại học công lập địa phương, danh tiếng không tệ. Sau khi xảy ra vụ án của Lâm Vạn Gia thì nhà trường đã tăng cường biện pháp an ninh, cũng đồng thời tổ chức các buổi học công cộng cho mỗi lớp.

Có thể thấy là trường học rất coi trọng vụ án này.

Thông thường, khi trường học xảy ra loại chuyện này thì sẽ cố gắng ém nhẹm, giảm thiểu ảnh hưởng đến danh tiếng.

Chỉ để cho các giáo viên tự truyền tai nhau.

Về phương diện này, Đại học Lâm Thủy Thị đã làm khá tốt.

Cổng trường đại học.

Tô Bạch mặc trang phục bình thường, Lý Tuyết Trân cũng thay một bộ đồ theo yêu cầu của hắn.

Nhìn bề ngoài, tuy không thể nhận ra là sinh viên nhưng trong trường cũng không ai cho rằng họ là người ngoài.

Lý Tuyết Trân ngẩng đầu, mặt nhỏ tò ra nghi hoặc: "Luật sư Tô này..."

"Chúng ta sẽ phải vào trường để điều tra chứng cứ sao?"

"Đúng."

"Chứng cứ mà phía Viện Kiểm sát cung cấp không đầy đủ, vì vậy nên cần phải tự mình khai thác thêm."

"Trong trường học sẽ có những lời đồn thổi, kể cả là những tin tức nhỏ thường cũng rất chính xác."

"Có những tin tức này sẽ giúp chúng ta phán đoán vụ án tốt hơn."

"À, vâng luật sư Tô."

"Nhưng mà luật sư Tô... Anh đưa tay ra làm gì vậy?" Lý Tuyết Trân nhìn bàn tay trắng nõn đưa ra rồi chớp chớp mắt, trong ánh mắt mang theo niềm vui không giấu nổi.

Tô Bạch: "..."

Biết rồi còn cố hỏi!

"Chúng ta hiện tại sẽ giả vờ là một cặp đôi. Chẳng phải thường thì cặp đôi đều nắm tay nhau hay sao?"

"Nếu em không muốn thì cũng có thể không nắm."

Lý Tuyết Trân lập tức đỏ mặt: "Luật sư Tô... Em đâu có nói là không muốn đâu!"

Cô nói rồi vui vẻ nắm lấy tay Tô Bạch, hai người giống hệt một cặp đôi bình thường bước vào trường.

Sau khi vào trường.

Hai người giả vờ là cặp đôi để đi tới khu vực xảy ra vụ án.

Cách đó không xa, một ông bảo vệ trừng mắt nhìn hai người hét lớn:

"Này này!"

"Hai đứa là sinh viên khoa nào? Sao lại chạy đến đây? Đi mau đi mau!"

"Không đi là tôi báo cáo giáo viên xử phạt cả hai đấy!"

Tô Bạch và Lý Tuyết Trân vẫn đứng yên tại chỗ.

Ông bảo vệ bực bội đi tới chất vấn:

"Hai đứa làm gì đấy!"

"Bảo đi rồi mà, bộ không nghe thấy sao?!"

Nhìn thấy ông bảo vệ, Tô Bạch giả vờ ngốc nghếch: "Chú à."

"Chúng cháu đâu có làm gì đâu? Trường lớn như vậy, sao lại không cho chúng cháu đi qua chứ?"

"Chú cũng nhiều chuyện quá đấy!"

Ông bảo vệ nghi hoặc: "không biết thật hay là giả vờ không biết vậy?"

"Chắc chắn là không biết chuyện gì đã xảy ra ở trường hả?"

"Có xảy ra chuyện gì à?" Tô Bạch rút từ trong túi ra hai điếu thuốc, đưa qua: "Cháu nghỉ học một thời gian rồi."

"Hôm nay khó khăn lắm mới gặp được bạn gái..."

"Cháu thật sự không biết là đã có chuyện gì xảy ra cả."

Ông bảo vệ nhận lấy thuốc rồi kẹp lên tay:

"Nơi này trước kia có xảy ra án mạng, lãnh đạo mỗi ngày đều sai tôi tuần tra ở đây!"

"Hiểu chưa?"

"Hai đứa mau đi đi, chỗ này xui xẻo lắm."

Nghe ông bảo vệ nói vậy, Tô Bạch lại móc từ trong túi ra cả bao thuốc:

"Chú... Thật sự có án mạng ư?"

"Chú có thể kể rõ hơn một chút được không?"

Ông bảo vệ nhận lấy bao thuốc rồi cười híp mắt nhìn Tô Bạch: "Được!"

"Để tôi kể cho cậu nghe!"

"Nói thật thì trong trường này không có chuyện gì là tôi không biết, tin tức gì tôi cũng biết hết. Thế cậu muốn nghe chuyện gì?"

Tô Bạch cười cười, lại móc ra hai bao thuốc:

"Chú, cháu muốn nghe hết..."

"..."

Nghe xong lời ông bảo vệ.

Tô Bạch lại đi dạo một vòng quanh Đại học Lâm Thủy, dùng cách này để hỏi thăm không ít người qua đường và nhóm "buôn dưa lê".

Coi như là đã làm rõ một số vấn đề mấu chốt.

Trong vụ án này, tin đồn trong trường học rất nhiều.

Trước tiên có thể khẳng định là Lâm Vạn Gia quả thực có hiềm nghi phạm tội, điểm này là không thể nghi ngờ.

Hơn nữa, đã bị phán quyết tử hình mà còn hoãn thi hành án... Đối với người bình thường thì Lâm Vạn Gia chắc chắn sẽ cần phải bị trừng phạt thích đáng.

Nhưng vẫn có rất nhiều tin đồn, ví dụ như.

——

Tin đồn là kẻ giết người thật ra không phải là Lâm Vạn Giai, đó thực chất là một sinh viên có quyền thế trong trường.

Chỉ là gia đình cậu ta rất giàu có nên đã che giấu tội ác, cũng có không ít lãnh đạo trong trường đang giúp đỡ.

Điểm này không phải là không có căn cứ. Bởi vì camera giám sát của trường ngày hôm đó chỉ ghi lại hình ảnh Lâm Vạn Giai đi đến chỗ nạn nhân, là địa điểm xảy ra vụ án.

Còn lại toàn bộ đều đã bị cắt bỏ.

Cũng không có ai đến để điều tra.

Chỉ riêng điểm này cũng đã cực kỳ khả nghi.

Đương nhiên, về động cơ giết người thì các loại tin đồn cũng vô cùng thái quá.

Ví dụ như là từ góc độ của Lâm Vạn Gia, có người nói Lâm Vạn Gia là hung thủ.

Anh ta đã giết Tiểu Tuyết Lưu vì ghen tuông.

Bởi vì Tiểu Tuyết Lưu ngoại tình với con nhà giàu ở khoa khác nên đã bị Lâm Vạn Gia giết hại.

Cũng có tin đồn nói Tiểu Tuyết Lưu bị chính con nhà giàu kia giết.

Nguyên nhân là vì Tiểu Tuyết Lưu trong lúc qua lại với con nhà giàu thì đã bị phát hiện và hẹn gặp riêng Lâm Vạn Giai.

Con nhà giàu và Tiểu Tuyết Lưu xảy ra cãi vã, sau đó thì cậu ta giết chết Lưu Tiểu Tuyết.

Các chi tiết cụ thể còn được miêu tả rất rõ ràng, như thể người kể chuyện chính là nhân chứng.

Tóm lại là dù có đủ loại tin đồn, nhưng những lời đồn này không có chứng cứ xác thực, không thể tiến hành xác minh.

Tuy nhiên, đối với Tô Bạch thì thu hoạch hôm nay là rất lớn.

...

Tô Bạch hít sâu một hơi: "Nội dung then chốt của vụ án này coi như đã rõ ràng."

"Chờ tháng sau chuẩn bị đêm đi tố tụng."

"Ừm!"

"Vâng, luật sư Tô!" Lý Tuyết Trân hăng hái gật đầu.

Ở một nơi khác.

Ông bảo vệ vẫn đứng ở vị trí của mình, nhét hai điếu thuốc trên tai vào bao thuốc lá.

Châm một điếu, lén hút một hơi rồi lẩm bẩm:

"Haiz... Đám trẻ bây giờ không biết sợ là gì."

"Dám đi điều tra vụ án này..."

Tại Nam Đô.

Vừa trở về văn phòng luật, Tô Bạch liền bảo Lý Tuyết Trân tập hợp những manh mối và chứng cứ liên quan đã thu thập được trong trường học.

Hiện tại đã gần cuối tháng rồi.

Vào hai ngày đầu tháng sau, Tô Bạch sẽ mang theo Lý Tuyết Trân đến Tòa án Nhân dân Cấp cao tỉnh Bắc Tỉnh để nộp đơn kháng cáo phiên tòa phúc thẩm vụ án của Lâm Vạn Gia.

Hơn nữa, hắn còn đưa ra nghi vấn với Viện Kiểm sát về việc vẫn chưa điều tra vụ án triệt để.

Tuy nhiên, phía Viện Kiểm sát không trả lời trực tiếp mà chỉ thông báo là Tô Bạch có thể trình bày điều đó trong bản kháng cáo.

Khi đó tòa án sẽ tiến hành điều tra.

Rất nhanh, Tòa án Nhân dân Cấp cao của tỉnh đã xác nhận là vụ án có tồn tại chứng cứ mới, có khả năng sửa được án.

Họ đã đồng ý thỉnh cầu kháng cáo của Tô Bạch, cũng đồng thời đồng ý yêu cầu tham gia phiên tòa của bồi thẩm đoàn.

Sau đó bọn họ thông báo ngày mở phiên tòa đến các bên liên quan.

Biết được thời gian mở phiên tòa, Dương Thượng Nhã lại gọi điện thoại cho ông Lôi, sau đó bà ta lại liên lạc với Viện Kiểm sát phụ trách phiên sơ thẩm. Bởi vì thẩm phán của phiên tòa phúc thẩm vẫn sẽ là do Viện Kiểm sát tiến hành đề xuất.

Sau khi sắp xếp xong tất cả, Dương Thượng Nhã mới thở phào nhẹ nhõm.

Bà ta thầm nhủ: "Phiên tòa phúc thẩm sẽ kết thúc nhanh thôi, mọi chuyện sẽ ổn."

"Chờ thêm một thời gian nữa là xong..."

Tỉnh Bắc, tòa án cấp tỉnh.

Phiên tòa thứ hai về vụ án Lâm Vạn Gia được tiến hành tại đây, do tòa án cấp tỉnh thụ lý.

Trước đó, phiên tòa sơ thẩm đã diễn ra tại tòa án trung cấp thành phố Lâm Thủy.

Để kháng cáo thì cần phải đệ đơn lên tòa án cấp trên.

Phiên tòa sơ thẩm của vụ án này không được xét xử công khai.

Nói cách khác là không công khai cho công chúng.

Tuy nhiên, theo như điều tra và tìm hiểu của Tô Bạch, bản thân vụ án này đã có vấn đề cực kỳ lớn.

Nếu như không xét xử công khai thì việc xử lý mâu thuẫn nội bộ sẽ rất khó khăn.

Ví dụ đơn giản nhất: Nếu không xét xử công khai, làm sao để giám sát việc thiên vị hay trái pháp luật của thẩm phán trong quá trình xét xử?

Tiến hành tố cáo hay mượn sức ảnh hưởng của dư luận?

Dù nhìn từ góc độ nào thì cả hai phương án đều cực kỳ phiền toái và có tỷ lệ thất bại nhất định.

Cho nên tốt nhất là tiến hành xét xử công khai.

Điều quan trọng nhất là xét xử công khai cho phép công chúng giám sát, bất kể phán quyết có tội hay vô tội hay bất kỳ phán quyết nào khác.

Dưới sự giám sát của công chúng, mọi việc sẽ diễn ra hợp pháp, hợp lý, hạn chế tối đa những tình huống bất thường.

Chính vì vậy trong đơn kháng cáo, Tô Bạch đã yêu cầu phiên tòa xét xử công khai. Cuối cùng, tòa án đã thông báo cho các bên liên quan rằng phiên tòa sẽ được xét xử công khai.

Trong phòng chờ, sau khi Tô Bạch được nhân viên công tác dẫn vào phòng xử án, không lâu sau, chủ tọa và hội thẩm cũng bước vào, tiến về vị trí của mình.

Sau khi xác minh thông tin cá nhân, phiên tòa chính thức được bắt đầu.

Do phiên tòa này là phiên tòa phúc thẩm, chủ tọa Hồng Giang Đào giữ quan điểm duy trì bản án ban đầu của phiên sơ thẩm.

Bình Luận (0)
Comment