Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 802 - Chương 802. Nội Dung Trình Bày Này, Sợ Là Muốn Đem Người Trực Tiếp Mang Vào Tù! 2

Chương 802. Nội dung trình bày này, sợ là muốn đem người trực tiếp mang vào tù! 2 Chương 802. Nội dung trình bày này, sợ là muốn đem người trực tiếp mang vào tù! 2

"Mời luật sư phía kháng cáo giải thích rõ hơn."

"Vâng, chánh án."

"Dựa theo lời khai của thân chủ của chúng tôi, thân chủ của chúng tôi là do Lâm Văn Kiệt, bác sĩ chủ trị của vợ anh ta, nhiều lần khuyên anh ta mua thuốc giá cao mà không thể chi trả nổi, mới nảy ra ý định sử dụng con dấu giả để nộp viện phí."

"Lý do mà Lý Đống biết sử dụng con dấu giả để nộp viện phí, là bởi vì Lâm Văn Kiệt, bác sĩ chủ trị của vợ anh ta, đã ám chỉ với anh ta."

"Dẫn đến việc anh ta nảy sinh ý nghĩ này."

Nghe lời trình bày của Tô Bạch, toàn bộ hiện trường tòa án thẩm vấn chìm vào im lặng.

????

Cái gì?

Bác sĩ chủ trị ám chỉ Lý Đống, để anh ta sử dụng con dấu giả nộp viện phí?!

Cái quỷ gì vậy?!

Mà lúc này, Lâm Văn Kiệt ngồi trên ghế trong toà án, sau khi nghe Tô Bạch trình bày, cả người sững sờ.

Bây giờ hắn ta cuối cùng đã hiểu, tại sao phiên tòa này lại yêu cầu hắn ta ra tòa!

Xem nội dung mà luật sư ủy thác của Lý Đống trình bày, rõ ràng là nhắm vào hắn ta!

"???"

"Đây là quỷ gì? Bác sĩ điều trị không chỉ lấy tiền thuốc men với giá trên trời để cho người bệnh không kham nổi tiền thuốc."

"Hơn nữa còn ám thị người nhà bệnh nhân khắc con dấu giả rồi đi thanh toán chi phí y tế?"

"Động thái này thật sự rất "tuyệt vời"! Đúng là trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra mà!"

"Quay lại vấn đề, thực tế thực sự có loại bác sĩ như này sao?"

"Đây còn có thể là giả à? Không ít bác sĩ bị bóc trần ăn hoa hồng, đây đều đã lên không biết bao nhiêu lần hot search rồi, ai từng khám ở bệnh viện đều biết rõ, còn có thể là giả sao?"

"Ha ha ha! Đại đa số là tốt, nhưng vẫn còn một số người bất chấp, quả thực cực kỳ thái quá!"

"Tôi đã từng gặp phải một người, nhìn thì vô cùng lịch sự nhẹ nhàng, toàn tâm toàn ý lo lắng săn sóc cho sức khỏe bệnh nhân."

"Nhưng tất cả loại thuốc được kê đều vô dụng, tôi phải hỏi họ hàng xa mới biết được!"

"Chuyện này kê đơn đểu có thể là thật, nhưng chuyện ám thị khắc con dấu giả thì hơi thái quá rồi!"

"..."

Người xem quan sát phiên tòa được phát sóng trực tiếp, đại bộ phận nghiêng về hướng tiền thuốc men giá trên trời và việc Lý Đống tự khắc con dấu để cứu vợ.

Dù sao... chữa bệnh liên quan đến dân sinh của đại chúng, cứu vợ lại có thể để cho người nảy sinh rất nhiều liên tưởng.

Cho nên đã hấp dẫn tới rất nhiều người quan sát phiên tòa xét xử công khai lần này.

Nhưng rất nhiều người xem không nghĩ đến vụ án này sẽ có ẩn tình lớn như vậy!

Xuất hiện chuyện bác sĩ chủ trị ám thị người bệnh, tự làm giả con dấu.

Nói thật, chuyện này đã mở rộng lực và phạm vi ảnh hưởng.

Màn đạn trên phát sóng của phiên tòa xét xử.

Đối với sự kiện này, nổ ra đợt tranh luận kịch liệt.

Chỉ là những bình luận này không ảnh hưởng đến việc diễn ra phiên tòa xét xử.

Trên phiên tòa xét xử.

Lâm Văn Kiệt vạn vạn không ngờ đến chuyện này còn có thể dẫn lên người hắn ta.

Hơn nữa giờ còn trên phiên tìa!

Lý Đống tự khắc con dấu có quan hệ gì với hắn ta?

Hắn ta quả thực có ám thị Lý Đống, nhưng hắn ta ám thị chuyện gì?

Hắn ta ám chỉ Lý Đống hãy suy nghĩ kỹ về tiền thuốc men.

Hoặc tìm cách nào để chi trả.

Hắn ta có trực tiếp nói Lý Đống tự khắc con dấu sao?

Không có!

Cách làm này của luật sư uỷ thác của đối phương, hoàn toàn là muốn kéo hắn ta xuống nước!

Mặc dù ở chuyện này quả thực là hắn ta có phần sai.

Nhưng Lâm Văn Kiệt không muốn để cho chuyện của hắn ta bị công khai trước công chúng.

Bởi vì nếu như những chuyện này được xác thực thì toàn bộ sự nghiệp của hắn ta bị huỷ hoại rồi.

Thanh danh bị vấy bẩn tạm thời không nói, bao nhiêu năm công tác tại bệnh viện cũng đều bị huỷ hoại chỉ trong chốc lát.

Thậm chí còn có khả năng bị bệnh viện khai trừ, truy cứu trách nhiệm hình sự!

Nghĩ đến chỗ này, Lâm Văn Kiệt nhăn mày lại, đối với tình huống xét xử hiện tại cực kỳ bất đắc dĩ.

Hắn ta nghiêng đầu qua nhìn luật sư của bệnh viện.

Luật sư của bệnh viện đang chỉnh lý tài liệu tố tụng.

Lần này ông ta tham dự phiên tòa xét xử với tư cách bị tố cáo nên cần phải cân nhắc đến lợi ích của bệnh viện.

Nhưng tình huống hiện tại là cái gì?

Tình huống hiện tại là Tô Bạch trực tiếp kéo tấm màn che của bệnh viện xuống.

Bệnh viện cũng biết được có một số bộ phận bác sĩ kê đơn thuốc linh tinh cho bệnh nhân.

Thậm chí mà nói có đôi khi bệnh viện cũng đặt ra chỉ tiêu nhất định để cho bác sĩ kê đơn thuốc.

Nhằm đạt được mục đích kiếm tiền.

Dù sao bệnh viện là bên chịu trách nhiệm lời lỗ.

Điều mà bên kháng cáo đang đề cập trước tòa là vấn đề bác sĩ kê đơn thuốc vớ vẩn cho bệnh nhân.

Chuyện này vô cùng nghiêm trọng, đã xâm hại to lớn đến lợi ích của bệnh viện.

Nếu xử lý không tốt, Bộ Y Tế có thể sẽ tiến hành điều tra kỹ lưỡng bệnh viện.

Thậm chí còn có thể sẽ dẫn tới sự tham gia của bộ phận giám sát.

Cho nên trên phiên tòa, là luật sư của bệnh viện, đầu tiên Chu Vĩ phải bảo đảm lợi ích của bệnh viện.

Chu Vĩ chỉnh lý đơn giản tài liệu, chuẩn bị phản bác bất cứ lúc nào.

Trên ghế thẩm phán.

Chủ tọa Ngụy Quốc Minh sau khi nghe trần thuật của Tô Bạch, hơi cau mày.

Toàn bộ nội dung trần thuật kháng cáo của Tô Bạch rõ ràng sáng tỏ, không có vấn đề quá lớn.

Trọng điểm của vụ án này là chuyện gây hấn và tội lừa đảo.

Tô Bạch quả thực cũng đã tập trung vào hai góc độ gây hấn và lừa đảo.

Nhưng mà...

Trong quá trình trần thuật cuối cùng, Tô Bạch đem hành vi lừa dối quy kết về việc bác sĩ chủ trị đã ám thị người nhà bệnh nhân.

Tuy chỉ là một điểm nhưng lại là trọng điểm trong trọng điểm!

Hơn nữa trong sơ thẩm cũng chưa đề cập đến.

Nếu như quan điểm này được thành lập, như vậy thì trong vụ án này, hành vi của Lý Đống tương đương với cái gì?

Hành vi của Lý Đống tương đương với việc nhận được chỉ thị hoặc ám chỉ, giảm bớt phần lớn ý thức lừa đảo chủ quan

Từ đó đạt được mục đích giảm bớt hình phạt.

Hiện tại Tô Bạch đã trần thuật đơn xin tố tụng và nội dung tương ứng.

Tiếp theo cần xem bên bị cáo tiến hành biện hộ như thế nào.

Lúc nghĩ đến chỗ này, chủ tọa Ngụy Quốc Minh gõ vang búa, để cho luật sư ủy thác của bệnh viện tiến hành trần thuật.

Chu Vĩ là luật sư của bệnh viện, đã trải qua rất nhiều phiên tòa, có kinh nghiệm tố tụng cực kỳ phong phú

Ông ta hiểu rõ điều quan trọng nhất trong những vụ kiện y tế là cái gì.

Trong kiện tụng y tế, quan trọng nhất là phía nguyên cáo hoặc là người chống án không có chứng cứ thực tế chứng minh bệnh viện có lỗi!

Đây cũng là phần khó xử lý nhất trong chuỗi kiện cáo bệnh viện.

Chứng cứ!

Không có chứng cứ thì sao bạn lại khởi kiện?

Giống như vụ án này, Chu Vĩ có thể bám lấy điểm này để tiến hành phản bác lập luận của Tô Bạch.

Sau khi chỉnh lý tốt tài liệu tố tụng, Chu Vĩ cũng không sốt ruột đi bác bỏ yêu cầu khởi kiện của Tô Bạch.

Mà xin phép chủ tọa để hỏi Lâm Văn Kiệt vài vấn đề.

Sau khi nhận được sự đồng ý của chủ tọa, Chu Vĩ bắt đầu hỏi:

"Xin hỏi anh Lâm Văn Kiệt, căn cứ vào phần trần thuật của luật sư ủy thác bên kháng cáo."

"Anh là bác sĩ chủ trị của vợ Lý Đống, bán thuốc giá cao, và còn ám thị người nhà bệnh nhân tự làm giả con dấu của bệnh viện."

"Xin hỏi cách nhìn của anh đối với chuyện này là cái gì?"

"Hoặc là nói có khả năng này hay không, đứng trên góc độ của anh, mời anh kể lại chi tiết sự việc?"

Sau khi nghe câu nói của luật sư thì Lâm Văn Kiệt cũng hiểu được dụng ý của ông ta.

Đứng trên góc độ của hắn ta trần thuật lại sự việc có ý gì?

Đó chính là hắn ta có thể dùng góc độ có lợi để tiến hành trần thuật.

Loại chuyện ám thị này có nên thừa nhận không?

Loại chuyện này khẳng định không thể thừa nhận!

Tuy nhiên chuyện kê cho Lý Đống thuốc giá cao là sự thật, hắn ta không thể phản bác và phủ nhận được.

Nhưng phản bác không được thì còn có thể biện minh được.

Quyền lợi giải thích ở hắn ta, hắn ta hoàn toàn có thể thông qua những phương thức khác để giải thích.

Hiểu lối nghĩ này, Lâm Văn Kiệt mở miệng trả lời:

"Chuyện bán thuốc giá cao, tôi thừa nhận có hành vi bán thuốc giá cao."

"Nhưng lúc đấy tôi phán đoán dựa trên tình trạng của vợ Lý Đống, bệnh tình của vợ Lý Đống cần dùng mấy loại thuốc giá cao kia giảm bớt."

"Mấy loại thuốc kia quả thực đắt, nhưng là nó có hiệu quả nha!"

"Nếu như nói tôi chiếm lợi từ việc kê thuốc, không bằng tôi trực tiếp kê cho vợ anh ta mấy loại thuốc vớ vẩn kia."

"Nhưng như thế là không có trách nhiệm với bệnh nhân!"

"Là bác sĩ, sao tôi có thể vô trách nhiệm với bệnh nhân được?"

"Khẳng định không thể!"

"Thuốc đắt nhưng nó có tác dụng!"

"Còn việc tôi ám thị Lý Đống đi khắc con dấu, trốn đóng tiền bệnh viện."

"Đây hoàn toàn đều là vu oan tôi."

"Tôi là bác sĩ của bệnh viện, tại sao tôi lại phải ám chỉ Lý Đống đi khắc con dấu chứ?"

"Trốn đóng tiền của bệnh viện, đối với tôi nào có chỗ tốt gì?"

Đối với tôi hoàn toàn không có bất kỳ chỗ tốt nào!"

"Đến giờ tôi không nhớ rõ nữa, bởi thời gian qua quá lâu rồi."

"Nhưng tôi có thể nhớ được ý tứ đại khái lúc ấy tôi nói."

"Ý tứ đại khái là nếu như nếu như quả thực không có biện pháp, có thể đổi loại thuốc khác, cũng có thể nghĩ biện pháp khác."

"Trong những lời này chỗ nào mang tính ám chỉ?"

Bình Luận (0)
Comment