Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 803 - Chương 803. Lối Nghĩ Phản Bác, Không Có Chứng Cứ = Tôi Không Làm

Chương 803. Lối nghĩ phản bác, không có chứng cứ = Tôi không làm Chương 803. Lối nghĩ phản bác, không có chứng cứ = Tôi không làm

"Chuyện tôi ám thị Lý Đống đi khắc con dấu, hoàn toàn là Lý Đống vu oan tôi rồi, hoàn toàn không tồn tại chuyện này!"

Lâm Văn Kiệt mở miệng phủ nhận việc này, cũng cực lực phủi sạch quan hệ của mình với chuyện này.

Sau khi Lâm Văn Kiệt trả lời, Chu Vĩ tiến hành trần thuật bổ sung.

"Thưa chủ tọa."

"Người tham dự Lâm Văn Kiệt đã trần thuật chi tiết cách nhìn của anh ta đối với vấn đề kháng cáo của luật sư đối phương."

"Đề cử thuốc giá cao, điểm này quả thực là sự thật khách quan."

"Nhưng phần trần thuật của luật sư ủy thác phía Lý Đống không hề giống với phần trần thuật của Lâm Văn Kiệt."

"Đương nhiên, chuyện này là cực kỳ bình thường..."

"Khả năng từ góc độ của Lý Đống, Lâm Văn Kiệt đề cử anh ta mua sắm dược phẩm giá cao là lừa tiền anh ta."

"Nhưng đứng tại góc độ của Lâm Văn Kiệt, hắn ta là vì muốn cứu chữa người bệnh của mình."

"Từ trên nói, đôi bên đều không có lỗi, cho nên hành vi của Lý Đống cũng không thể đẩy lên trên người của Lâm Văn Kiệt."

"Hai bên cũng không có quan hệ nhân quả trên luật hình sự."

"Còn có một điểm, Lâm Văn Kiệt chỉ đề cử Lý Đống đi mua thuốc, có thể không có ép buộc Lý Đống đi thuốc."

"Vấn đề này mời luật sư ủy thác bên kháng cáo suy nghĩ thấu đáo."

"Còn chuyện luật sư uỷ thác bên kháng cáo nói là Lâm Văn Kiệt ám thị Lý Đống đi làm giả con dấu."

"Luật sư ủy thác bên kháng cáo là luật sư nổi danh, tôi mong cậu có thể rõ ràng một chuyện."

"Đó chính là mọi thứ đều phải dựa trên chứng cứ!"

"Lâm Văn Kiệt ám thị Lý Đống làm giả con dấu, trốn nộp chi phí y tế của bệnh viện."

"Chuyện này có chứng cứ gì có thể chứng minh sao?"

"Chứng cứ chứng minh chủ yếu ở đâu?"

"Chứng cứ chứng minh chủ yếu ở phía trong lời khai của Lý Đống, không có cơ sở thực tế khách quan."

"Từ trên mà nói, không có chứng cứ sự thật khách quan và trực tiếp, Lý Đống cực kỳ có khả năng vì trốn tránh trách nhiệm pháp luật của mình mà đi vu oan người khác."

"Hoặc là nói!"

"Theo cách hiểu này, Lý Đống có thể đã hiểu sai ý của Lâm Văn Kiệt, từ đó thực hiện hành vi phạm tội."

"Dưới loại tình huống này, không liên quan đến những người khác."

"Chủ tọa, phía trên là cách nhìn của chúng tôi đối với nội dung trần thuật của luật sư ủy thác bên kháng cáo."

"Bên tôi cho rằng tất cả hết thảy hành vi đều cần chú trọng chứng cứ thực tế."

"Không có chứng cứ sự thật khách quan, không nên tiến hành trần thuật tại phiên tòa xét xử."

"Trần thuật của bên tôi đã xong!"

Đoạn cuối cùng, trần thuật của Chu Vĩ cực kỳ rõ ràng.

Đánh thẳng vào lời của Tô Bạch.

Chính là đang nói cho Tô Bạch biết, không có chứng cứ thì đừng nói, nói thì tòa cũng không chấp thuận.

Cái khác tạm thời không nói...

Bệnh viện là nơi khó lấy chứng cứ nhất.

Vì sao nói như vậy?

Bởi vì xuất hiện tai nạn y tế và đề cử thuốc giá cao, bạn không thể đánh giá được ý muốn chủ quan của bác sĩ.

Hoặc là nói...

Bạn sẽ khong đoán được đối phương là cố ý hay là vô ý.

Giống như phần trần thuật của Lâm Văn Kiệt.

Hắn ta đề cử thuốc giá cao là tốt bụng, nhưng không nghĩ đến Lý Đống vậy mà sẽ cho rằng lời của hắn ta có ý ám chỉ ngầm.

Nhưng trên thực tế thì sao?

Trên thực tế, Lâm Văn Kiệt tại sao lại làm thế?

Trên thực tế, mục đích Lâm Văn Kiệt làm như vậy là vì cầm tiền hoa hồng, những lý do này chỉ là để che đậy hành vi của hắn ta mà thôi!

Trong lòng Chu Vĩ hiểu rõ điều này, nhưng vì danh dự và tấm màn che của bệnh viện.

Trên phiên tòa xét xử, ông ta chỉ có thể cố gắng giảm bớt sự chú ý trên phương diện này.

Chu Vĩ đem ánh mắt nhìn lên trên ghế phía chống án, kiện tụng y tế là án kiện ông ta quen thuộc nhất.

Nếu như đối phương không đưa ra chứng cứ hực tế.

Như vậy thì phiên tòa xét xử này nhiều nhất chỉ có thể miễn trừ trách nhiệm hình sự là gây rối mà thôi.

Còn cái khác... thì đừng nghĩ tới nữa.

Một bên khác.

Tô Bạch chú ý tới ánh mắt của Chu Vĩ, biểu tình bình tĩnh, cũng không tỏ vẻ quá nhiều.

...

Chu Vĩ đã đưa ra một luận điểm vô cùng đơn giản:

Đó là không có chứng cứ chứng minh Lâm Văn Kiệt cố ý bán thuốc với giá cao.

Hơn nữa, cũng không có bằng chứng nào cho thấy Lâm Văn Kiệt đã tác động lên Lý Đống để anh ta khắc dấu.

Vì thế mà lời bào chữa của luật sư Tô Bạch - đại diện cho phía bị cáo đã trở nên vô nghĩa.

Không thể đạt được mục đích tố cáo.

Trong khi đó, những người xem đang theo dõi phiên tòa được phát sóng trực tiếp sau khi nghe lời bào chữa của Chu Vĩ thì lại vô cùng tức giận.

Nhiều người dân địa phương thậm chí còn lên tiếng chỉ trích: "Luật sư này nói nhảm quá đi!"

"Có người dân địa phương nào mà không biết thuốc của bệnh viện thứ hai đều là thuốc giả, chẳng những không có hiệu quả trong việc chữa bệnh mà còn họ còn bán chúng với giá đắt nữa chứ!"

"Lâm Văn Kiệt giờ cũng thành bác sĩ ‘đen’ trong mắt dân chúng hết rồi!"

"Nói cái gì mà không có mục đích, toàn là nói xạo!"

Tuy nhiên, một số người có hiểu biết về pháp luật trong khu vực bình luận đã nhận ra điểm mấu chốt trong lời bào chữa của Chu Vĩ.

"Thật ra thì luật sư của bệnh viện nói rất có lý, không có chứng cứ thì làm sao mà phán xét?"

"Không có chứng cứ thì về căn bản là không thể phán xét được!"

"Liệu luật sư Tô có thể đưa ra bằng chứng tương ứng để chứng minh không đây? Khả năng có vẻ không cao lắm đâu!"

"..."

Trong khu vực bình luận, mọi người đều đồng ý rằng không có chứng cứ thì không thể phán xét, điều này là hoàn toàn chính xác.

Tuy nhiên, trong mắt Tô Bạch thì mọi chuyện đang diễn ra như thế nào?

Tô Bạch thấy rằng lời bào chữa của Chu Vĩ là hoàn toàn hợp lý.

Hắn thực sự không thể đưa ra bất kỳ bằng chứng nào cho thấy Lâm Văn Kiệt đã tác động Lý Đống.

Nhưng trên thực tế, tại sao Chu Vĩ lại đưa ra lời bào chữa như vậy?

Cần phải xem lại vụ án đã, vấn đề mấu chốt của vụ án này là gì?

Vấn đề mấu chốt nhất vẫn là bào chữa để giảm nhẹ hình phạt cho Lý Đống!

Trong bối cảnh đó thì việc tranh luận về điểm này sẽ có khả năng rất lớn khiến tòa án bác bỏ tội danh kia.

Tuy nhiên, xét trên hành động lừa dối của bệnh viện thì mức độ vi phạm của Lý Đống đáng lẽ ra là phải được giảm nhẹ lại.

Để làm được điều này, họ sẽ cần phải xem xét động cơ và mục đích chủ quan của hành vi vi phạm pháp luật của Lý Đống.

Cùng với các điều kiện giảm nhẹ hình phạt khác.

Tại sao Tô Bạch lại trình bày trước tòa về việc Lâm Văn Kiệt cố ý tác động và bán thuốc với giá cao?

Bởi vì hắn đang muốn truyền tải ý chí chủ quan của Lý Đống đến tai Chánh án.

Làm vậy không phải là để chứng minh Lâm Văn Kiệt "có tội".

Bởi vì phiên tòa này không hề liên quan đến Lâm Văn Kiệt.

Vì vậy, tất cả các mục tiêu của lời bào chữa đều xoay quanh việc giảm nhẹ tội lỗi cho Lý Đống.

Tất nhiên, lời bào chữa của Chu Vĩ không phải là hoàn toàn vô dụng.

Lời bào chữa của Chu Vĩ đã làm rõ một điều vô cùng quan trọng, đó là ý chí chủ quan của Lý Đống là hành vi tự nguyện.

Vậy Tô Bạch cần phải trình bày điều gì?

Tô Bạch cần phải trình bày rằng, ý chí chủ quan của Lý Đống không phải là hoàn toàn tự nguyện.

Mà là một dạng "bị ép buộc".

Việc thuốc có giá cao đã khiến Lý Đống không thể nào gánh nổi, việc đó có phải là một dạng của bị ép buộc hay không?

Chắc chắn là có!

Vậy việc Lâm Văn Kiệt tác động Lý Đống, hành vi đó có phải là một dạng của ép buộc hay không?

Cũng là có!

Hai điều này có thể làm giảm nhẹ ý chí chủ quan của Lý Đống, từ đó mà giảm nhẹ hình phạt.

Vì vậy, nội dung mấu chốt của lời bào chữa lần này đều xuất phát từ hai điều này.

Đối mặt với lời bào chữa của Chu Vĩ, Tô Bạch giơ tay lên hiệu:

"Thưa Chánh án."

"Bên tôi có một số tài liệu đã được kiểm tra tính xác thực bởi Cục vật chứng."

"Tôi muốn được trình bày trước tòa."

"Được, mời luật sư bào chữa trình bày."

Sau khi nhận được sự đồng ý của Chánh án, Tô Bạch sắp xếp lại các tài liệu trước mặt rồi chậm rãi mở lời:

"Hiện tại tôi đang cầm trong tay một số tài liệu liên quan đến bệnh viện Dương Thành thứ hai."

"Bao gồm tình hình nội bộ, cũng như một số thông tin liên quan đến Lâm Văn Kiệt."

"Theo tài liệu của bệnh viện Dương Thành thứ hai, bác sĩ điều trị cho bệnh nhân có thể nhận được một tỷ lệ tiền hoa hồng nhất định từ việc kê đơn thuốc."

"Đồng thời, hiệu thuốc của Lâm Văn Kiệt vẫn thường xuyên được đề cử và có mối quan hệ thân thiết với bệnh viện."

"Mặt khác, điều quan trọng hơn là dựa trên lời khai của Lâm Văn Kiệt."

"Những loại thuốc mà hắn ta đề cử đều có lợi cho vợ của Lý Đống là Tiêu Xuân Mai, giúp kiểm soát bệnh tình của cô ấy."

"Nhưng trên thực tế thì sao?"

"Trên thực tế, những loại thuốc này không có tác dụng lớn đối với nhiễm trùng đường tiểu, thậm chí còn có thể gây thêm gánh nặng cho thận, dẫn đến những tác động tiêu cực nhất định!"

"Lâm Văn Kiệt luôn miệng nói là vì muốn tốt cho bệnh nhân, thế tại sao hắn ta vẫn đi đề cử những loại thuốc này?"

"Liệu hắn ta - một bác sĩ điều trị lại không hiểu rõ tác dụng cơ bản nhất của thuốc hay sao?"

"Nếu hắn ta không hiểu rõ tác dụng cơ bản nhất của thuốc thì tại sao lại đề cử những loại thuốc có giá cao cho Tiêu Xuân Mai?"

"Điều này rất đáng để suy ngẫm!"

"Quan trọng hơn nữa là bên tôi vừa nãy vẫn chưa trình bày về một điểm."

Bình Luận (0)
Comment