Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 870 - Chương 870. Phán Quyết Hợp Lý, Đến Từ Khủng Hoảng Của Trương Truyện Thành 2

Chương 870. Phán quyết hợp lý, đến từ khủng hoảng của Trương Truyện Thành 2 Chương 870. Phán quyết hợp lý, đến từ khủng hoảng của Trương Truyện Thành 2

Phiên tòa sơ thẩm đã tuyên án tử hình vì họ nhận định là vụ án trên quá nguy hiểm. Nhận định này tuy không sai nhưng lại có phần quá miễn cưỡng.

Vương Hữu Vi - Phó viện trưởng của Tòa án Cấp cao của tỉnh tin chắc là họ không nên đưa ra bản án giống với phiên tòa sơ thẩm.

Chỉ có điều.

Trong phòng họp, Vương Hữu Vi còn chưa nói gì thì hai thành viên hội thẩm còn lại đã liên tục phẩy tay rồi.

Trong đó có một người lên tiếng: "Viện trưởng Vương, chúng ta không cần phải nghe thêm về vụ án này nữa đâu."

"Cũng không cần phải thảo luận gì hết."

"Phán quyết của phiên sơ thẩm rõ ràng là nặng quá rồi, giống như những gì mà luật sư uỷ thác của phía kháng cáo đã nó, hành vi của Trương Khấu thuộc về loại có nguyên nhân."

"Trong trường hợp này..."

“Án tử hình treo, đây hiển nhiên là một phán quyết tương đối hợp lý rồi."

"Chúng ta không cần phải bàn thêm gì nữa đâu. Viện trưởng Vương, anh thấy sao?"

Vương Hữu Vi nhìn về phía thẩm phán đang nói rồi cười.

"Thực ra thì tôi cũng nghĩ như vậy... Chỉ có điều, tôi không biết là việc phán án tử hình treo cho vụ án này có tạo ra ảnh hưởng dư luận nhất định hay không."

"Vì vậy nên tôi mới quyết định cho phiên tòa được tạm nghỉ."

"Tôi vừa mới xem qua một ít bình luận trên mạng rồi. Đối với án tử hình treo, mọi người cũng không có vấn đề gì."

"Nếu đã như vậy... Vì chúng ta đều có cùng suy nghĩ là sẽ chọn án tử treo."

"Thế thì thống nhất rồi nha."

Vương Hữu Vi vừa vỗ tay vừa đưa ra quyết định.

...

Một bên khác.

Trong mấy ngày gần đây, Trương Truyện Thành thường xuyên cảm thấy bất an.

Rất khó để có thể miêu tả loại cảm giác này, hắn ta cũng không biết rõ vì sao bản thân lại có nó.

Chẳng lẽ là vụ án của mẹ Trương Khấu thật sự có thể ảnh hưởng đến hắn ta ư...?

Không thể nào.

Bành Vũ Hàng cũng đã nói là sẽ gọi qua cho bên huyện rồi.

Anh ta đã nói là sẽ khiến cho vụ án bị tạm hoãn, nếu như không còn người nào quan tâm nữa thì sẽ kéo dài thời gian.

Làm cho vụ án bị chìm vào lãng quên.

Vụ án này theo lý thuyết mà nói thì đã không còn liên quan đến hắn ta nữa rồi.

Đột nhiên, Trương Truyện Thành lại nhớ tới một việc chuyện quan trọng, hắn ta vỗ mạnh vào đầu.

"Há, đúng rồi! Thằng nhóc Trương Khấu hình như vừa mời luật sư cho phiên tòa phúc thẩm!"

"Chẳng lẽ thằng nhóc đó lại thoát được án tử hình?"

Nghĩ đến đây, Trương Truyện Thành hơi sốt ruột, hắn ta vội vàng hỏi thăm người biết rõ chuyện này.

Sau đó thì hắn ta biết được hôm nay là ngày mở phiên tòa phúc thẩm của Trương Khấu.

Kết quả phán quyết cụ thể có thể được xem trực tiếp qua điện thoại.

Sau khi tìm kiếm một lúc trên điện thoại, Trương Truyện Thành đã thấy được phòng stream công khai của phiên tòa lần này.

Nhìn thấy những bình luận trong phòng stream, lông mày của Trương Truyện Thành hơi nhăn lại.

Cảm giác không ổn ngày càng mãnh liệt.

Tuy là vậy, Trương Truyện Thành vẫn cố hết sức an ủi bản thân.

"Một khi có kết quả rồi thì sẽ không còn phải gặp vấn đề nào khác nữa."

"Những người này có lẽ đều không hiểu luật, đã giết người rồi thì làm mà không phán tử hình cho được?"

"Chỉ cần Trương Khấu bị phán quyết tử hình, mình sẽ liền cảm thấy yên ổn lại thôi."

Nghĩ về điều đó, Trương Truyện Thành tiếp tục dán mắt vào phòng stream của phiên tòa thẩm vấn.

Trong lúc chờ đợi phiên tòa được mở lại, hắn ta cảm thấy thấp thỏm, tâm trạng vẫn cứ liên tục hoảng loạn mà không có nguyên nhân.

...

--

Trên màn hình livestream của phiên tòa xét xử, không ít người đang nhận định và phân tích kết quả của vụ án.

Trương Truyền Thành càng xem livestream, trong lòng càng cảm thấy hoảng loạn.

Sao có thể thế này... Kẻ giàu sợ đứa ngang ngược, đứa ngang ngược sợ thằng liều mạng, hoàn cảnh bây giờ của Trương Khấu giống hệt tình huống này.

Nếu như giảm án, có khả năng hơn chục năm là anh sẽ ra ngoài, lúc đó, anh có thể trả thù bọn họ, trả thù còn ghê gớm hơn nữa.

Cho nên...

Trương Truyền Thành rất sợ án này không phán tử hình cho Trương Khấu, nếu thế thì anh sẽ tiếp tục gây phiền toái cho bọn họ.

Hắn ta căng thẳng, không rời mắt khỏi màn hình livestream phiên tòa đang tạm nghỉ.

Trong lòng không ngừng lẩm bẩm: "Phiên tòa này nhất định sẽ phán tử hình cho Trương Khấu, không có vấn đề gì."

Tuy nhiên, khi Trương Truyền Thành lẩm bẩm như vậy, nhìn vào màn hình livestream phiên tòa, trong lòng vẫn vô cùng hoảng loạn.

Mắt hắn ta không rời khỏi màn hình livestream phiên tòa đang tạm nghỉ cho đến khi phiên tòa bắt đầu lại.

Rất nhanh sau đó...

Thời gian tạm nghỉ kết thúc, phiên tòa lại bắt đầu.

Hội thẩm bước lên ghế thẩm phán.

Chủ tọa Vương Hữu Vi nhìn quanh phòng xử án, chờ các bên ra tòa.

Ngay sau đó, ông gõ búa.

"Tạm nghỉ kết thúc, bây giờ mời các bên tiến hành trình bày."

"Công tố viên cần trình bày hay không?"

Lâm Viễn - công tố viên, ngẩng đầu nhìn chủ tọa.

Trong lòng Lâm Viễn vô cùng rõ ràng.

Mục đích chủ tọa tuyên bố tạm nghỉ trước đó là để thương thảo kết quả bản án cuối cùng.

Hiển nhiên...

Kết quả hiện tại đã được thương lượng xong.

Cho nên tại phiên tòa này, bất kể phán quyết tử hình hay không, hội thẩm chắc chắn đã có ý kiến và quyết định tương ứng.

Vậy nên với tư cách là công tố viên, Lâm Viễn đã trình bày đầy đủ những gì cần thiết.

Đã đến phần trình bày.

Theo góc nhìn của Lâm Viễn, bên bị cáo không cần thiết phải tiếp tục trình bày.

Cho nên Lâm Viễn trực tiếp từ bỏ trình bày.

Đối mặt với sự từ bỏ của Lâm Viễn, chủ tọa Vương Hữu Vi nhìn về phía ghế luật sư.

"Công tố viên từ bỏ trình bày, phía bị cáo muốn trình bày hay không?"

"Bên tôi muốn trình bày."

Đối mặt với câu hỏi của chánh án, Tô Bạch không chút do dự trả lời.

Lần trình bày này rất quan trọng với phía bị cáo, cũng rất quan trọng với đơn uỷ thác của Trương Khấu.

Hiện tại, Tô Bạch có thể khẳng định tòa này sẽ phán tử hình treo Trương Khấu.

Phiên tòa thứ hai của Trương Khấu xem như đã thắng kiện, đã hoàn thành xuất sắc đơn uỷ thác.

Nhưng mà uỷ thác cuối cùng của Trương Khấu là gì?

Uỷ thác cuối cùng của Trương Khấu là muốn mẹ mình được minh oan!

Hiện tại, uỷ thác của Trương Khấu chưa có tiến triển gì.

Không khó để tưởng tượng lý do.

Nói cho cùng.

Vụ án mẹ Trương Khấu bị đánh chết là một vụ án cũ, chỉ liên quan đến một người thường.

Nếu như muốn đi theo con đường pháp lý và quá trình tố tụng bình thường, muốn minh oan cho mẹ Trương Khấu rất khó.

Cho nên, muốn minh oan cho mẹ Trương Khấu, cách tốt nhất, hiệu quả nhất chính là: lợi dụng sự giám sát của dư luận đối với pháp luật, khiến vụ án của mẹ Trương Khấu thu hút được nhiều sự chú ý.

Đây là điểm mấu chốt của lần trình bày này.

Tất nhiên, lần trình bày này cũng có mục đích ảnh hưởng đến quyết định của chủ tọa.

Làm rõ ý đồ, Tô Bạch chậm rãi mở miệng: "Thưa chủ tọa, bên tôi trình bày như sau."

"Trong bản án này, bên tôi thừa nhận tội ác của đương sự."

"Cũng thừa nhận đương sự đã có ý đồ giết người, tất cả đều là sự thật khách quan, bên tôi không phủ nhận."

"Tuy nhiên..."

"Tại đây, tôi vẫn muốn trình bày một vài tình tiết chủ quan của đương sự."

Tô Bạch đặt tài liệu có lời khai của Trương Khấu lên bàn, tiếp tục nói:

"Nước ta có truyền thống văn hóa thâm sâu, từ xưa có câu: "Thù giết cha, không đội trời chung"."

"Tôi trình bày quan điểm này, không phải để biện hộ cho việc giết người là đúng."

"Mà là để miêu tả sự căm thù luôn thường trực trong lòng của con cháu nạn nhân, điểm này là rất lớn."

"Trong bản án này, Trương Khấu muốn giết người vì sao? Động cơ và nguyên nhân anh giết người rốt cuộc là gì?"

"Nguyên nhân lớn nhất là do Trương Khấu đã nhìn thấy nhóm người bị hại tranh giành đất đai, chứng kiến mẹ mình bị một nhóm người đàn ông khỏe mạnh đánh chết."

"Hơn nữa còn đánh chết một cách nhục nhã."

"Là một người con trai, chứng kiến mẹ mình bị một đám người sỉ nhục, chứng kiến mẹ mình bị đánh chết."

"Mà không có bất kỳ khả năng phản kháng nào, hoặc là nói trong quá trình đó không có bất kỳ sự hỗ trợ thực tế nào dành cho mẹ mình."

"Trải nghiệm tâm lý của Trương Khấu sẽ như thế nào?"

"Người thân duy nhất bị hại, trong lòng Trương Khấu chắc chắn tràn ngập thù hận."

"Dù sao... chứng kiến mẹ mình bị đánh chết."

"Chuyện này đã khắc sâu vào tâm trí Trương Khấu, cũng là một loại chấp niệm cực lớn."

"Dưới sự ám ảnh này... Trương Khấu rơi vào bước đường cùng mới lựa chọn trả thù."

"Có lẽ đến đây, mọi người sẽ hỏi tại sao pháp luật không bảo vệ mẹ Trương Khấu và Trương Khấu?"

"Qua điều tra của tôi, tôi biết được mẹ Trương Khấu bị đánh chết, kẻ tình nghi phạm tội không hề phải nhận hình phạt của pháp luật."

"Cho nên..."

"Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho Trương Khấu lựa chọn trả thù."

"Dù sao... nếu có cách, nếu có thể được sự giúp đỡ của pháp luật."

"Ai nguyện ý liều lĩnh, để bản thân phạm tội?"

"Nói cách khác, nếu pháp luật trừng trị kẻ phạm tội tấn công mẹ Trương Khấu, liệu sẽ có Trương Khấu như ngày hôm nay, trở thành người tình nghi phạm tội không ?"

"Điều này đáng để suy ngẫm."

"Dựa trên những điều trên..."

"Tôi cho rằng động cơ phạm tội, lý do phạm tội của đương sự, cũng như tính cực đoan trong ý đồ chủ quan của anh đều có thể được lý giải."

"Hơn nữa vụ án giết người này không hề tạo thành hậu quả khách quan nghiêm trọng."

"Cho nên... tôi cho rằng không nên phán tử hình cho đương sự."

"Thưa chủ tọa, trên đây là nội dung trình bày của tôi."

Sự trình bày của Tô Bạch tương đối đơn giản.

Trọng tâm là hai điểm, một là ảnh hưởng đến quyết định của chủ tọa, còn lại là khơi gợi sự chú ý của dư luận về việc mẹ Trương Khấu bị hại mà hiện tại kẻ phạm tội vẫn chưa bị đưa ra ánh sáng.

Bình Luận (0)
Comment