Người bị hại đã tử vong, đây là sự thật khách quan.
Trương Khấu có suy nghĩ muốn tiếp tục giết người, đây cũng là sự thật khách quan.
Cho nên đối với tình huống Tô Bạch trình bày, Lâm Viễn không đồng ý cho lắm. Hoặc nói cách khác thì anh ta về căn bản là không đồng ý.
Trong mắt anh ta, hành vi phạm tội của Trương Khấu đã cực kỳ rõ ràng rồi, bằng chứng phạm tội tương ứng cũng đã có.
Tại phiên tòa này, bị phán quyết tử hình thực ra cũng không hề quá đáng. Kết quả của phiên tòa sơ thẩm đã chứng minh cho quan điểm của anh ta.
Đối với phần trình bày giảm hình phạt của Tô Bạch, ở một mức độ nhất định thì Lâm Viễn không thực sự chấp thuận điều đó.
Cho nên khi đối mặt với câu hỏi của Chánh án, Lâm Viễn bắt đầu trình bày suy nghĩ của bản thân:
"Thưa Chánh án."
"Bên tôi không chấp thuận quan điểm mà luật sư ủy thác của phía kháng cáo trình bày."
Vương Hữu Vi: "Được, nhân viên công tố không đồng ý với quan điểm của luật sư ủy thác của phía kháng cáo."
"Vậy mời nhân viên công tố bắt đầu trình bày quan điểm của bản thân."
"Vâng, thưa Chánh án."
Lâm Viễn gật đầu rồi tiếp tục mở miệng:
"Quan điểm của bên tôi bất đồng với nội dung mà luật sư ủy thác của phía kháng cáo trình bày như sau."
"Luật sư ủy thác của phía kháng cáo đã trình bày cái gì?"
"Những gì mà luật sư ủy thác vừa trình bày là động cơ gây án của Trương Khấu."
"Xuất phát từ động cơ gây án của Trương Khấu, phía anh cho rằng tình huống có liên quan đến Trương Khấu không hề nghiêm trọng."
"Nhưng thực tế thì sao?"
"Trên thực tế, động cơ gây án của Trương Khấu tuy nói là có nguyên nhân."
"Nhưng sự thật phạm tội cũng đã được khẳng định rồi."
"Giữa hai bên này có quan hệ hay là xung đột gì sao?"
"Là điều kiện quan trọng có thể ảnh hưởng đến phán quyết của pháp luật sao?"
"Giữa hai điều trên cũng không có quan hệ xung đột quá lớn gì cả."
"Động cơ gây án không hề ảnh hưởng đến sự thật phạm tội."
"Từ điểm này, công tố viên cho rằng tình huống mà luật sư ủy thác của phía kháng cáo đã trình bày là không hề phù hợp với chuẩn mực của việc giảm hình phạt."
"Căn cứ vào điểm này... Bên tôi cho rằng nên bác bỏ quan của luật sư ủy thác."
"Tiếp tục duy trì trì kết quả của phiên tòa sơ thẩm, phán quyết đương sự Trương Khấu án tử hình."
"Thưa Chánh án, phía trên chính là quan điểm của bên tôi."
Phần trình bày của Lâm Viễn, ở một mức độ nhất định thì cũng hợp lý.
Nhưng Tô Bạch sau khi nghe được phần trình bày của Lâm Viễn thì cũng không quá để tâm.
Bởi vì phần trình bày của Lâm Viễn không hề ảnh hưởng đến phần trình bày của hắn.
Hắn vừa rồi đã trình bày cái gì?
Hắn đã nói là việc Trương Khấu có suy nghĩ mưu sát là rất hợp lý.
Cũng không có nói rằng Trương Khấu không làm việc này.
Hắn cũng không có trình bày rằng Trương Khấu có suy nghĩ mưu sát là đúng.
Nội dung mà hắn đã trình bày đều là dựa trên tình huống từ hành vi chủ quan của Trương Khấu.
Chứ không phải là tình huống thực tế.
Cho nên... Từ điểm này, quan điểm mà cả hai đã trình bày, về căn bản là không giống nhau.
Không thể bác bỏ được điều này.
Thực tế, trên ghế đài thẩm phán.
Chánh án Vương Hữu Vi đang chỉnh lý lại phần trình bày của hai người.
Đối với phần trình bày của đôi bên, ông đều có sự hiểu biết nhất định.
Sự thật mà nhân viên công tố vừa trình bày trong phiên tòa biện hộ lần này, phần căn cứ quả thực không phải là quá rõ ràng.
Bởi vì nội dung trình bày này cũng không thể được sử dụng để phản bác lại tình huống được nêu ra của luật sư ủy thác phía kháng cáo.
Trước mắt, phần trình bày của đôi bên về cơ bản là đã hoàn tất.
Đối với vụ án này, Vương Hữu Vi cũng đã đại khái có xu hướng và phán quyết nhất định.
Vương Hữu Vi nhìn về phía ghế phía kháng cáo rồi hỏi:
"Phần trình bày của nhân viên công tố đã hoàn tất."
"Luật sư của phía kháng cáo có quan điểm gì khác không?"
Phiên tòa thẩm vấn này, nội dung để biện hộ thực ra không có nhiều.
Trong kế hoạch của Tô Bạch thì hắn sẽ chỉ trình bày mỗi nội dung này thôi, vì vậy nên khi đối mặt câu hỏi của Chánh án.
Tô Bạch trực tiếp mở miệng: "Thưa Chánh án, bên tôi không có quan điểm nào khác cả."
"Ừm, tốt!"
"Vậy nhân viên công tố thì sao? Anh có còn nội dung hoặc là quan điểm nào muốn trình bày nữa không?"
Công tố viênLâm Viễn, vừa rồi đã trình bày qua quan điểm của mình, thế là mở miệng:
“Thưa Chánh án, bên tôi cũng không có quan điểm nào khác."
Trên ghế đài thẩm phán.
Cả hai phía kháng cáo và công tố đều không có ý kiến nào khác
Vương Hữu Vi gõ vang búa phán quyết, ông chầm chậm mở miệng:
“Đôi bên đều không có bất kỳ nội dung biện hộ nào khác."
"Hiện tại hội thẩm cần thảo luận thêm về vụ án này, tiến hành tạm nghỉ."
"Khi giờ tạm nghỉ kết thúc thì sẽ bắt đầu trình bày tại toà án."
Búa phán quyết được đặt xuống, âm thanh ngột ngạt trên ghế toà án thẩm vấn vang vọng.
Phiên tòa thẩm vấn lần này có tiến triển đặc biệt nhanh.
Nguyên nhân chủ yếu vẫn là do vụ án này không có quá nhiều chỗ để biện hộ.
Vấn đề về bằng chứng sự thật và lời khai chủ quan, Tô Bạch cũng không có biện pháp đối phó tốt với hai thứ trên.
Bởi vì trong phiên tòa thẩm vấn này, hành vi phạm tội của Trương Khấu đã được xác thực là sự thật, hắn không có căn cứ để phản bác quá nhiều.
Bất quá...
Tô Bạch cũng hiểu rất rõ, tại phiên tòa này, thứ quan trọng nhất chính là cách nghĩ của Chánh án đối với vụ án này.
Hay nói cách khác thì án kiện này sẽ căn cứ vào cách nhìn chủ quan của Chánh án đối với vụ án này.
Vừa rồi hắn đã biện hộ dựa trên động cơ phạm tội cùng với sự thật khách quan.
Vụ án này, trọng điểm của Tô Bạch nằm tại tại phần trình bày toà án.
Trước mắt...
Họ chỉ cần chờ đợi Chánh án và hai thành viên hội thẩm khác hoàn tất việc tạm nghỉ để có thể bắt đầu phần trình bày toà án. Hắn sẽ xem xét xem phần trình bày toà án này có thể làm ảnh hưởng đến khuynh hướng chủ quan của Chánh án hay không.
Phù...
Tô Bạch hít một hơi thật sâu, chỉnh lý tài liệu trình bày liên quan.
Một bên khác.
Bởi vì đây là một án kiện được xét xử công khai...
Sau khi phiên tòa tạm nghỉ.
Trên màn hình trực tiếp của phiên tòa thẩm vấn cũng bắt đầu xuất hiện những câu hỏi liên quan đến án kiện này.
"Phiên tòa thẩm vấn này diễn ra nhanh quá, gần như là không có biện hộ gì luôn. Nhưng điều này cũng hợp lý, dù sao thì sự thật phạm tội cũng đã được xác thực rồi, khả năng cao là luật sư Tô không có biện pháp phản bác lời tố cáo nhằm vào Trương Khấu."
"Nhưng tôi muốn hỏi là... Cuối cùng thì Trương Khấu sẽ được nhận án tử hình treo sao?"
"Dù sao... Có vẻ như là luật sư Tô không biện hộ quá nhiều trên phiên tòa lần này."
"Có ai thông thái trả lời vấn đề này được không?"
Rất nhanh, phía dưới liền xuất hiện bình luận:
"Việc có được nhận án tử treo hay không cũng chẳng liên quan quá nhiều đến phần biện hộ của luật sư Tô."
"Trong phiên tòa này, luật sư Tô đã trình bày nội dung quan trọng nhất rồi, có tiếp tục nói thêm cũng không giúp ích được gì."
"Bất quá... Có thể được nhận án tử treo hay không, điều này vẫn còn hơi khó nói."
"Là một luật sư, tôi cũng đã hỏi thăm qua vài người bạn luật sư khác bên cạnh."
"Tất cả đều nhất trí với tôi, bọn họ cho rằng bản án tử hình của phiên sơ thẩm là quá nặng."
"Chúng tôi nghĩ là khả năng cao, phiên tòa phúc thẩm sẽ sửa lại thành án tử hình treo."
"Vì thế... Trong trường hợp này, xác suất được nhận án tử hình treo là rất lớn."
"Đương nhiên, đây chỉ là quan điểm của cá nhân tôi, cụ thể thì vẫn còn phải xem kết quả thảo luận của Chánh án và thành viên khác của hội thẩm."
"Phần trình bày toà án cũng là một vấn đề mấu chốt trong phiên tòa này."
"..."
Phía dưới câu trả lời của luật sư chuyên nghiệp, nhiều bình luận khác lần lượt xuất hiện.
"Câu trả lời này cực kỳ khách quan. Khả năng cao là hội thẩm sẽ phán quyết án tử hình treo."
“Án tử là hơi quá rồi. Dù sao ảnh hưởng mà vụ án này gây ra cho xã hội cũng không phải là quá lớn."
"Biết là pháp luật thì tàn nhẫn, nhưng hình phạt được đưa ra còn phải dựa trên mặt tình cảm nữa."
"Xem xét động cơ giết người của Trương Khấu, tuy không thể đưa ra bản án quá nhẹ nhưng cũng không thực sự là phải đến mức bị phán án tử hình chứ."
"Kết quả của bản án sơ thẩm có phần hơi quá rồi."
"Chuẩn, phán quyết tử hình quả thực là có chút nặng, án tử treo vẫn hợp lý hơn."
"Đương nhiên… Mà như đã nói, những gì chúng ta đang nghĩ cũng đều chỉ là suy đoán thôi. Nếu muốn biết kết quả thì vẫn phải nghe phán quyết của Chánh án và phía hội thẩm rồi."
"Thực ra thì tôi cũng không quan tâm nội dung phán định của vụ án này cho lắm. Mấu chốt là vẫn là việc mẹ của Trương Khấu đã bị người khác đánh chết, vấn đề này sẽ được xử lý như thế nào?"
"Kết quả sẽ là gì?"
"Tôi quan tâm đến điều này hơn!"
Phía dưới của bình luận trên có không ít người trả lời, hầu hết đều là đang hỏi về vấn đề này.
Tình huống của mẹ Trương Khấu đã nhận về không ít sự chú ý.
"..."
Cùng lúc đó, trong phòng họp của hội thẩm.
Chánh án Vương Hưu Vi đang sắp xếp lại vấn đề trong phiên tòa.
Lúc trước Uỷ ban Xét xử đã từng tiến hành thảo luận về vụ án này.
Kết quả của cuộc thảo luận là vụ án này sẽ được phán định dựa trên nội dung biện hộ của các bên cùng với phần trình bày toà án trong phiên tòa phúc thẩm.
Nói thật...
Dựa theo án lệ phán quyết của quá khứ, vụ án này hoàn toàn không có đủ điều kiện để phán quyết tử hình.