Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 920 - Chương 920. Nặng Ký! Vụ Án Ngân Hàng Phá Sản!

Chương 920. Nặng ký! Vụ án ngân hàng phá sản! Chương 920. Nặng ký! Vụ án ngân hàng phá sản!

Căn cứ vào lời miêu tả của Vương Khả Hân về người uỷ thác vụ án thì văn phòng luật sư Bạch Quân không phải là đơn vị duy nhất chú ý đến vụ án này.

Hồng Khuyên Sở cũng đã nhắm đến nó.

Vì vậy mà họ cần phải hành động nhanh chóng để tránh bị Hồng Khuyên Sở giành mất cơ hội. Dù gì thì đây cũng là một trong số tám Hồng Khuyên Sở, văn phòng luật Bạch Quân có thể sẽ thua nếu không hành động kịp thời.

Lý Tuyết Trân đã liên lạc với người uỷ thác và nhận được lời đề nghị gặp mặt.

Tin tức này khiến cô thở phào nhẹ nhõm, ít nhất thì người uỷ thác vẫn chưa giao vụ án này cho văn phòng luật nào khác và đang cân nhắc đến việc hợp tác với văn phòng luật Bạch Quân.

Điều này có nghĩa là họ vẫn còn cơ hội giành được quyền đại diện.

Lý Tuyết Trân ngay lập tức báo cáo thông tin lên cho Tô Bạch.

Vì có tiềm năng ảnh hưởng rất lớn nên Tô Bạch quyết định tiếp nhận vụ án này.

Vụ án diễn ra tại Thượng Đô. Nếu thắng kiện, chi nhánh của họ tại đây sẽ phát triển mạnh mẽ.

Thượng Đô là trung tâm kinh tế, vụ án này lại có liên quan đến tài chính, nếu thành công thì chi nhánh của văn phòng luật sư Bạch Quân ở đây có thể sẽ trở thành văn phòng luật chuyên về tranh chấp tài chính, từ đó mà khắc phục được điểm yếu hiện tại của họ.

"Chúng ta đi gặp người uỷ thác ngay đi, càng sớm càng tốt, để còn xác nhận việc uỷ thác nữa." Tô Bạch nói.

"Vâng!"

Lý Tuyết Trân gật đầu đồng ý và nhanh chóng liên lạc với người uỷ thác.

Sau đó thì cả cô và Tô Bạch đã cùng nhau đi đến Thượng Đô.

Người uỷ thác là một ông chú trung niên với dáng vẻ điển hình của một người thành đạt: Bụng bự, đầu hơi hói, nét mặt thiếu sức sống.

Điều này cũng dễ hiểu thôi, dù sao thì tất cả tiền tiết kiệm của anh ta - tâm huyết của hơn một chục năm đã đổ sông đổ bể hết vào dự án bất động sản của ngân hàng.

Nếu như tiền gửi không thể lấy lại thì anh ta cũng không biết phải đối mặt với gia đình của mình như thế nào.

Cuộc đời con người có thể sống được bao nhiêu năm đâu?

Cả gia đình đã cùng nhau phấn đấu hơn chục năm, kết quả lại là trắng tay vì dự án bất động sản của ngân hàng.

Là ai thì cũng sẽ cảm thấy tuyệt vọng thôi!

Khương Duy - người uỷ thác bắt tay Tô Bạch và nói:

"Luật sư Tô, chào anh nhé. Tôi là người uỷ thác của vụ án này. Hẳn là anh cũng đã nắm bắt sơ bộ về vụ việc rồi phải không?"

“Ừm, tôi cũng đã xem sơ qua rồi." Tô Bạch trả lời.

Khương Duy thở phào nhẹ nhõm: "Vậy tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề luôn."

"Vì biết là vụ án này rất phức tạp nên chúng tôi cũng đã tìm rất nhiều văn phòng luật với mục đích là kiện ngân hàng."

"Ban đầu lúc vừa nghe nói là số tiền liên quan có thể lên đến khoảng 2 đến 5 tỷ thì những văn phòng luật kia đều rất hào hứng."

"Nhưng khi tôi thấy miêu tả tình huống cụ thể thì họ đều lắc đầu và cho rằng vụ án này rất khó giải quyết."

"Vì có liên quan đến việc ngân hàng bị vỡ nợ nên quá trình của vụ án này vừa nhiều vừa phức tạp."

"Ngân hàng ấy thậm chí còn không thể trả lại vốn và lợi tức cho chúng tôi."

"Khi nghe đến vụ án này, rất nhiều văn phòng luật sư đã từ chối hoặc không đáp ứng yêu cầu của chúng tôi."

"Chúng tôi cũng đã liên lạc với Hồng Khuyên Sở và Quân Hoà - văn phòng luật sư nổi tiếng tại Thượng Đô chuyên về tranh chấp tài chính, kiện tụng ngân hàng, v.v…"

"Dù đã xem qua vụ án này và nói là có thể nhận nhưng họ lại không đưa ra câu trả lời đầy đủ."

"Luật sư hàng đầu của văn phòng luật sư Quân Hoà cũng rất để tâm đến vụ án này, họ đã liên tục hỏi xem chúng tôi có thể ký kết hợp đồng uỷ thác và giao toàn quyền ủy thác vụ án này cho họ hay không."

"Do vẫn đang chần chừ nên chúng tôi chưa đưa ra được câu trả lời thỏa đáng. Chúng tôi còn muốn xem xét thái độ của văn phòng luật sư Bạch Quân để đánh giá việc anh có thể đưa ra câu trả lời đầy đủ và thỏa mãn chúng tôi hay không."

"Tất nhiên là chúng tôi cũng không muốn đi treo đầu dê bán thịt chó hay gì hết."

"Luật sư Tô, số tiền có liên quan đến vụ án này rất lớn, nó đã làm ảnh hưởng đến sự hòa thuận của gia đình chúng tôi. Vì không dám sơ suất nên chúng tôi mới phải cố gắng lựa chọn cẩn thận văn phòng luật để uỷ thác. Tôi hy vọng là anh có thể hiểu."

"Tôi đã xem qua các vụ kiện của văn phòng luật sư Bạch Quân trên mạng, cũng đã biết sơ bộ về anh".

"Nhưng theo tôi biết thì anh là một luật sư hình sự nổi tiếng, dù có tiếng tăm trong các vụ án dân sự nhưng anh ít khi xử lý các vụ án về tài chính."

"Tôi muốn hỏi là nếu vụ án này được giao cho anh thì anh có thể đảm bảo với chúng tôi là sẽ lấy lại được số tiền kia không?"

"Chúng tôi hiện tại chỉ có một mong muốn duy nhất là lấy lại được số tiền mà gia đình đã tiết kiệm."

"Anh có thể đảm bảo được điều đó không?"

Khương Duy nhìn chằm chằm vào mắt Tô Bạch với hy vọng nhận được câu trả lời thỏa đáng.

Đây cũng chính là mong muốn chung của tất cả những người bị hại chứ không chỉ riêng gì anh ta.

Sau khi biết chuyện, điều mà anh ta hối hận nhất là việc đã gửi tiền vào quỹ quản lý tài sản có lợi tức cao này.

Khi anh ta nhắm đến lợi tức của ngân hàng thì bọn họ lại nhắm đến tiền vốn của anh ta!

Việc Tô Bạch có thể đảm bảo lấy lại được vốn chính là câu trả lời mà Khương Duy mong muốn nhất.

Sau khi nghe Khương Duy miêu tả vụ án và yêu cầu, Tô Bạch cười rồi nói: "Dựa vào thông tin mà anh cung cấp thì chúng ta có thể xác định rằng ngân hàng hiện đã có hành vi vi phạm pháp luật."

"Vụ án này, anh chắc chắn có thể thắng kiện, đây cũng là một điều cơ bản thôi."

"Tuy nhiên, dựa trên tình hình chung, việc có thể lấy lại được vốn và lợi tức, cũng như là bảo toàn được quyền lợi về tài sản của anh hay không thì vẫn cần phải xem xét tình hình tài chính của ngân hàng."

"Nếu ngân hàng bất động sản gặp vấn đề, đặc biệt là trong trường hợp quản lý tài sản định kỳ thì họ sẽ phải bồi thường."

"Vụ án của anh thuộc về quản lý tài sản định kỳ. Theo như quy định tương ứng, dựa trên mức độ rủi ro của quản lý tài sản định kỳ và tình huống phá sản, anh hoàn toàn có thể yêu cầu bồi thường."

“Nhưng số tiền có liên quan đến vụ án này rất lớn, tình huống tài chính cụ thể của ngân hàng thì vẫn chưa được biết rõ, cũng vì thế mà tôi không thể đưa ra kết luận cụ thể."

Quản lý tài sản định kỳ là hình thức không lời không lỗ, còn những hình thức quản lý tài sản khác thì có thể dễ bị lỗ hơn.

Giống như việc quản lý tài sản và đầu tư vào chứng khoán, lợi nhuận và rủi ro từ quản lý tài sản thường thấp, trong khi đó thì lợi nhuận và rủi ro từ chứng khoán lại cao hơn. Cả hai đều có điều kiện ngang nhau.

Nếu người uỷ thác mua sản phẩm quản lý tài sản không có đảm bảo lời lỗ thì khi bị lỗ vốn hoặc gặp rủi ro, ngân hàng có thể không cần phải chịu trách nhiệm bồi thường. Bởi vì rủi ro và lợi ích là tương đương.

Tuy nhiên, nếu lãi suất hàng năm của sản phẩm quản lý tài sản chỉ có khoảng 5%, thì số tiền quản lý tài sản trong vòng một năm sẽ bị mất hoàn toàn.

Trong trường hợp này thì không cần phải nhiều lời làm gì, cứ trực tiếp báo cáo với Ngân hàng Nhà nước và cơ quan chức năng có liên quan là được.

Loại sản phẩm quản lý tài sản với lãi suất hàng năm là 5% nhưng lại có thể khiến tiền vốn bị mất hoàn toàn, chắc chắn là trong đây có điều mờ ám. Rất có thể là đã có hành vi thao tác bất hợp pháp.

Vụ án này càng nghĩ thì càng thấy nghiêm trọng. Quản lý tài sản có cam kết lời lỗ mà vẫn bị rủi ro, thậm chí còn mất tiền vốn.

Chuyện này quá là đáng ngờ rồi!

Rất có thể là ngân hàng đã cố tình che giấu việc này.

Vì vậy nên Tô Bạch đã nhắc nhở Khương Duy - người uỷ thác về điều này.

Khi nghe thấy câu trả lời của Tô Bạch, nét mặt của Khương Duy lộ rõ sự thất vọng.

Câu trả lời này tương tự như của văn phòng luật sư Quân Hoà, đều không mang lại kết quả như anh ta mong đợi.

Nhưng khi nghe những lời nói tiếp theo của Tô Bạch, Khương Duy lại lập tức thay đổi suy nghĩ.

"Về cơ bản thì chúng ta cần xem xét tình hình tài chính của ngân hàng, cũng như là các quy định liên quan của ngân hàng trong hợp đồng quản lý tài sản. Tuy nhiên, vì vụ án của anh có tính chất đặc biệt nên nếu đi theo một số quy trình chính quy khác thì có thể sẽ lấy lại được vốn."

"Nếu vụ án này được giao cho văn phòng luật sư Bạch Quân thì chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để hỗ trợ và hoàn thành yêu cầu uỷ thác, thu hồi lại tiền vốn của anh."

Số lượng nhân viên cùng với số tiền có liên quan đến vụ án này không nhỏ.

Những người uỷ thác của vụ án cũng là nạn nhân.

Dưới sức hấp dẫn của lợi tức cực lớn, họ đã gửi tiền vào ngân hàng Lai Hải Thượng Đô.

Tô Bạch đã biết sơ qua về ngân hàng này. Đây là một ngân hàng tư nhân. Họ thường quảng cáo trên mạng về lợi tức không lời không lỗ từ 6% đến 8%, nhờ vào đó mà đã thu hút được nhiều đến người gửi tiền.

Kết quả… Họ đã bị phá sản, thậm chí tiền vốn còn bị mất hết.

Những người bị hại này về cơ bản là đã gửi hết tiền tiết kiệm của gia đình - thành quả lao động vất vả nhiều năm vào ngân hàng.

Nếu không thể lấy lại được số tiền này thì gia đình họ sẽ phải gánh chịu tổn thất rất lớn.

Có thể nói là những gì họ đã tích góp được sau nhiều năm vất vả, chỉ trong một đêm đã tan thành mây khói.

Tô Bạch hiểu được tâm trạng của những người bị hại.

Từ một khía cạnh khác, hành vi của ngân hàng Lai Hải, dù không cấu thành hành động vi phạm luật góp vốn nhưng họ cũng đã lách luật để kêu gọi góp vốn, lừa tiền của nhiều người dân.

Số tiền này là tâm huyết cả đời của nhiều gia đình. Nếu không thể lấy lại được thì cuộc sống của họ bị ảnh hưởng rất lớn.

Bình Luận (0)
Comment