Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 921 - Chương 921. Nặng Ký! Vụ Án Ngân Hàng Phá Sản! 2

Chương 921. Nặng ký! Vụ án ngân hàng phá sản! 2 Chương 921. Nặng ký! Vụ án ngân hàng phá sản! 2

Đối mặt với lời giải thích rõ ràng của Tô Bạch, Khương Duy gật đầu liên tục:

"Luật sư Tô, có rất nhiều văn phòng luật đã nói rằng vụ án này rất khó giải quyết. Tôi cũng đã hỏi một số bạn bè làm luật sư, tất cả đều nói rằng tài sản quản lý rất có khả năng đã bị lấy khi ngân hàng tuyên bố phá sản."

"Nhưng theo như anh đã nói thì chúng ta vẫn có cách để ngân hàng bồi thường thiệt hại cho."

"Tôi tin là anh có thể làm được, tôi sẽ giao toàn quyền ủy thác vụ án này cho anh."

"Tôi hy vọng là anh sẽ có thể giúp đỡ chúng tôi - những con người bình thường này."

"Cảm ơn anh rất nhiều."

Tô Bạch gật đầu, hắn hiểu rõ tâm trạng của Khương Duy.

Sau khi ký kết hợp đồng uỷ thác, Tô Bạch thở dài một hơi. Dựa trên những gì hắn biết thì rõ ràng là bên trong vụ án này đã có nội tình rất lớn, chúng có liên quan đến rất nhiều thứ.

Tại sao hắn lại nói như vậy ư?

Thường thì việc quản lý tài sản của ngân hàng cùng với số tiền gửi đều sẽ được trải qua kiểm tra chặt chẽ của nhiều đơn vị.

Số tiền có liên quan đến vụ án mà Khương Duy nói xấp xỉ từ khoảng 2 tỷ đến 5 tỷ. Dựa trên hiểu biết và tính toán của Tô Bạch thì số tiền này rất có thể sẽ là khoảng 4,5 tỷ.

Mất 4,5 tỷ trong quản lý tài sản có cam kết lời lỗ, đối với bất kỳ ngân hàng nào thì đây cũng là tin tức cực kỳ nghiêm trọng.

Nói cách khác, đây chính là tin tức rất quan trọng trong ngành ngân hàng.

Vì sao lại như vậy á?

Nếu chuyện này bị công khai thì còn ai dám gửi tiền vào ngân hàng nữa chứ?

Có ai lại không sợ tâm huyết cả đời của mình bị tan thành mây khói đâu?

Gặp ai thì họ cũng sẽ sợ mà thôi!

Nếu chuyện này bị phanh phui, nó sẽ trở thành một vụ án có ảnh hưởng lớn đến xã hội.

Dù vụ việc có được đưa lên bởi một kênh truyền thông bình thường thì chuyện này cũng sẽ nhanh chóng bị lan rộng khắp cả nước. Vì hiện nay cũng là thời đại của video ngắn nên tốc độ lan truyền của chúng sẽ là rất nhanh.

Đến thời điểm bây giờ thì trên mạng vẫn chưa có bất kỳ thông tin nào về vụ án này. Chắc chắn là đã có người cố tình che giấu nó.

"Mối quan hệ đằng sau vụ án này rất phức tạp!"

Tô Bạch lặng lẽ thở một hơi rồi nghiêng đầu nói với Lý Tuyết Trân:

"Hơn 4 tỷ đã bị mất, hiện tại số tiền này vẫn chưa được biết là đã bị rơi vào đâu. Tuyết Trân, em hãy tìm bố vợ của anh và hỏi xem có ông ấy có bạn bè nào trong ngành ngân hàng biết rõ về tình huống này không."

"Nếu chúng ta không xác định được tình hình phá sản của ngân hàng thì vụ án này dù có thắng kiện đi nữa, việc có thể lấy lại tiền vốn cho người uỷ thác vẫn sẽ rất khó khăn."

Lý Tuyết Trân cười: "Bố vợ của anh á? Chẳng phải cứ nói đó Là bố của em thôi là được rồi sao?"

"Nói thật thì ngân hàng Nam Đô mà chúng ta đã kiện trước đây, dù là ngân hàng tư nhân và có phần lừa đảo nhưng trong việc hợp tác hoặc quản lý tiền gửi thì họ cũng không gây ra vấn đề gì lớn cả."

"Ngân hàng Lai Hải ở Thượng Đô này, liệu người phụ trách có sử dụng danh nghĩa quản lý tài sản để góp vốn rồi bỏ trốn không?"

"Nếu như là thật thì có nghĩa là họ đã sử dụng danh nghĩa hợp pháp để huy động vốn bất hợp pháp!"

"Luật sư Tô, anh có nghĩ rằng vụ án này có liên quan đến vấn đề vi phạm luật góp vốn không?"

Tô Bạch gật đầu: "Anh cũng đang nghi ngờ về điều này, nhưng hiện tại chúng ta vẫn chưa có thông tin chính xác để xác thực tình hình phá sản của ngân hàng."

"Trên mạng cũng không hề có bất kỳ thông tin nào..."

Nói đến đây, Tô Bạch cười: "Hãy hỏi bố vợ của anh trước đi."

Nếu vụ án này thực sự có vi phạm luật góp vốn và người phụ trách đã bỏ trốn thì mức độ nghiêm trọng của vụ án này sẽ lớn hơn.

Quan trọng hơn, nếu vấn đề thực sự là như vậy thì việc có thể lấy lại tiền cho người uỷ thác từ ngân hàng Lai Hải sẽ là rất khó!

Tuy nhiên, dù có khó đi nữa thì hắn vẫn có cách, chỉ có điều là cách này có hơi phiền phức một chút.

Hiện tại thì mấu chốt của vụ việc chính là xác định tình huống cụ thể!

--

Sau khi tìm hiểu kỹ hơn về vụ án của Khương Duy và nhận được quyền uỷ thác, Tô Bạch và Lý Tuyết Trân bắt đầu lên kế hoạch.

Họ sẽ dùng các quy trình pháp lý để xử lý vụ án, đáp ứng được yêu cầu kiện tụng của người uỷ thác và thu hồi số tiền vốn đã mất.

Dựa trên thông tin công bố trên mạng của Ngân hàng Lai Hải, họ thấy rằng ngân hàng này chỉ mới được thành lập, tiền vốn nhận được cũng không quá lớn.

Lai Hải chỉ là một ngân hàng nhỏ ở địa phương, đó thậm chí còn không phải là ngân hàng thành phố.

Ngoài ra thì ngân hàng thành phố còn được chứng thực bởi bộ phận hành chính, những ngân hàng nhỏ như Lai Hải thường sẽ không có mối quan hệ với bên hành chính.

Nguồn vốn lần này của Ngân hàng Lai Hải chủ yếu đến từ các cá nhân trên mạng, thông qua nền tảng của bên thứ ba. Sản phẩm quản lý tài chính của Lai Hải đã được giới thiệu trên các nền tảng này.

Bằng việc quảng bá về tỷ lệ lợi tức đầu tư cao và lời hứa thu nhập hấp dẫn, nhiều nhà đầu tư và cá nhân mua sắm đã bị thu hút.

Các nhà đầu tư mua sản phẩm quản lý tài chính của Ngân hàng Lai Hải đến từ khắp nơi trên đất nước, họ đã tạo ra tình trạng mua sắm sản phẩm tài chính xuyên khu vực.

Trước đây, khi ngân hàng không thể trả nổi tiền mặt thì đã có rất nhiều người từ các nơi tới Thượng Đô để tìm đến gặp trực tiếp Ngân hàng Lai Hải với mục đích là hỏi thăm về cách xử lý.

Họ muốn biết tại sao sản phẩm quản lý tài chính đã mua trên mạng lại không thể rút lại thành tiền mặt, cũng như là lý do cho việc không có bất kỳ thông báo nào.

Tuy nhiên, những người này đều bị đối xử lạnh nhạt.

Ngân hàng chỉ nói rằng họ cũng không biết rõ về vấn đề này do sản phẩm quản lý tài chính mà những khách hàng kia đã mua không phải là sản phẩm được bán trực tiếp tại ngân hàng, vì vậy nên họ không phải chịu trách nhiệm cho chuyện này.

Chỉ khi nào mà sản phẩm được mua trực tiếp thì họ mới có thể cung cấp thông tin liên quan.

Nói thẳng ra thì về cơ bản, ngân hàng không muốn chịu trách nhiệm cho sản phẩm quản lý tài chính được bán trên mạng.

Điều này đã khiến cho rất nhiều nhà đầu tư phải cảm thấy bất lực.

Trang web bán sản phẩm trên mạng cũng không đem lại thông tin hữu ích nào cả.

Thậm chí thì hiện tại, các nền tảng của bên thứ ba đã đóng kín thông tin về sản phẩm quản lý tài chính đã bán.

Nếu không phải là do họ có giữ lại một số bằng chứng từ trước thì có lẽ bây giờ họ cũng sẽ không khác gì những con ruồi nhặng không đầu, không biết phải làm gì trong vụ án này.

Do đó, Tô Bạch quyết định là sẽ đi tìm hiểu tình hình cụ thể của Ngân hàng Lai Hải.

Rất nhanh.

Lý Tuyết Trân đã thu thập thông tin về ngân hàng Lai Hải từ Lão Lý.

Thực chất thì Lão Lý cũng không biết rõ về vấn đề này, khi hỏi thăm bạn bè trong giới đầu tư thì ông chỉ nhận lại được một thông tin mơ hồ:

——Người phụ trách của Ngân hàng Lai Hải đã thông qua cấp trên để ngăn chặn thông tin về vụ việc, quyết định xử lý nội bộ.

Chặn thông tin và xử lý nội bộ à?

Biết được thông tin này, Tô Bạch nhíu mày.

Xử lý nội bộ có nghĩa là tất cả các tổn thất sẽ do Ngân hàng Lai Hải tự gánh chịu hay sao? Và họ sẽ tự mình bồi thường á?

Nếu vậy thì tại sao ngân hàng Lai Hải vẫn chưa công bố thông tin để trấn an tâm lý của các nhà đầu tư?

Hay là.

Xử lý nội bộ nghĩa là đối xử lạnh nhạt.

Họ sẽ cứ kéo dài thời gian và không xử lý bất kỳ vấn đề nào có liên quan đến số tiền này.

Kéo dài mãi cho đến khi các nhà đầu tư không còn hy vọng, đến lúc thì họ sẽ không cần phải bồi thường nữa.

Điều đó cũng đồng nghĩa với việc số tiền này sẽ biến mất vĩnh viễn.

Dù sao thì việc biết được thông tin này cũng đã cho Tô Bạch một hướng đi cụ thể.

Bước kế tiếp của họ sẽ là thu thập chứng cứ để khởi kiện.

Họ sẽ chứng minh hành vi của ngân hàng là trái pháp luật để đòi lại khoản tiền tổn thất cho các nhà đầu tư.

Hiện tại thì Khương Duy và các nhà đầu tư khác cũng đã thu thập được đầy đủ các chứng cứ liên quan.

Chỉ cần tiến hành khởi kiện, vụ án này chắc chắn sẽ được tòa án thụ lý, khả năng thắng kiện của họ cũng là rất cao.

Sau khi thắng kiện thì họ sẽ tiếp tục đòi lại khoản tiền quản lý tài sản cho các nhà đầu tư.

Vụ án này có liên quan đến số tiền lớn, dựa trên tính chất nghiêm trọng và địa điểm của ngân hàng thì Tòa án Trung cấp ở quận Đông Thượng Đô sẽ chịu trách nhiệm xử lý.

Sau khi Tô Bạch nộp đơn kiện, Tòa án Trung cấp ở quận Đông Thượng Đô đã tiến hành điều tra sự thật và xác nhận bằng chứng của vụ án cũng như là các vấn đề có liên quan trong vụ kiện. Họ đồng ý khởi kiện và giao vụ án cho thẩm phán.

Đồng thời, tòa án đã gửi lệnh triệu tập cho tất cả các bên liên quan, Ngân hàng Lai Hải cũng đã nhận được lệnh triệu tập từ tòa án.

Trong văn phòng chủ tịch của Ngân hàng Lai Hải, Vu Vãn Đông - người sáng lập và là chủ tịch của ngân hàng thường không quá để ý đến các vụ tranh chấp tài chính.

Nhưng lần này, Vu Vãn Đông lại cực kỳ quan tâm đến vụ việc. Ông ta đã yêu cầu là mọi vấn đề có liên quan đến vụ án này đều phải được báo cáo cho ông ta trước.

Bình Luận (0)
Comment