Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 115 - Chương 115: Binh Khí Mới, Tên Lửa Lắp Ráp

Chương 115: Binh khí mới, tên lửa lắp ráp Chương 115: Binh khí mới, tên lửa lắp ráp

"Giữ được Bạch gia bảo rồi."

Một con khoái mã từ phương hướng Bạch gia bảo chạy vội đến, đến trước thôn Cao gia mới nhìn rõ người trên lưng ngựa là một gia đinh Bạch gia, hắn gân cổ hướng về Cao gia bảo mà rống lên: "Giữ được Bạch gia bảo rồi! Bạch lão gia và tuần kiểm Trình Húc liên thủ đánh lui Lạc Xuyên Không Dính Bùn, Bạch gia bảo an toàn rồi."

Các thôn dân Thôn Cao Gia nghe nói như thế, từ trên ruộng, góc nhà, đầu tường, các nơi đều thò đầu ra, cùng nhau hoan hô: "Hay quá!"

"Bạch lão gia là người lương thiện, không có việc gì thì tốt rồi."

"Nếu Bạch gia bảo an toàn, tặc nhân sẽ không tiến vào huyện chúng ta chứ?"

Gia đinh kia thì xoay người xuống ngựa ở cửa bảo, trong vòng vây các thôn dân nhanh chóng chạy vào trong bảo, sau khi hành lễ với Tam Thập Nhị rồi mới một đường đi tới phòng của Bạch phu nhân và Bạch công tử đang ở tạm trong thôn Cao gia, báo cáo tình hình chiến đấu ở Bạch gia bảo với chủ mẫu và thiếu gia.

Lý Đạo Huyền nằm sấp bên ngoài hộp, vừa ăn cơm trứng chiên cà chua, vừa nghe hắn kể lại quá trình ngăn địch của Bạch gia bảo trông sống động như thật.

Bạch phu nhân vẻ mặt vui mừng: "Nếu tặc quân bị đánh lui, vậy chúng ta có thể dọn về Bạch gia bảo đúng không?"

"Phu nhân, công tử." Gia đinh kia nói: "Lần này tặc quân tới đánh chỉ có đội của Không Dính Bùn, Nghi Xuyên Tả Quải Tử kia còn chưa xuất hiện. Nếu như hắn gia nhập, tổng số tặc quân sẽ đạt đến ba ngàn người, đến lúc đó Bạch gia bảo chưa chắc sẽ thủ được. Tuần kiểm Trình Húc không đáng tin cậy, lúc nào cũng có thể chạy trốn, cho nên lão gia bảo ta chuyển cáo với phu nhân, xin ở lại thôn Cao Gia thêm một thời gian."

Nghe nói như thế, Bạch phu nhân thở dài một hơi: "Ài, được rồi, ngươi trở về chuyển lời cho lão gia, tất cả phải cẩn thận, đừng có cậy mạnh, chỉ cần thấy thời cơ không đúng là bỏ Bạch gia bảo rồi trốn đi."

Gia đinh nói: "Tiểu nhân tuân lệnh."

Gia đinh bái biệt công tử và phu nhân, sau đó ra ngoài lên ngựa, trở về Bạch gia bảo.

Lý Đạo Huyền nghe xong đối thoại của hai người, cũng không khỏi nhíu mày.

Còn chưa kết thúc!

Năm sáu ngàn tặc nhân trong núi Hoàng Long, lúc này mới đi ra đánh một trận.

Tống Công Minh còn phải ba lần đánh Chúc gia trang mà, tặc phỉ núi Hoàng Long cũng không nhất định chỉ đánh một lần Bạch gia bảo liền thu tay lại?

Không được, phải giúp đám người tí hon nhà mình.

Bạch Diên và đám gia đinh của hắn ở trong lòng Lý Đạo Huyền cũng coi như người tí hon nhà mình, không giúp không được.

Nhưng mà... phải làm thế nào mới có thể giúp được hắn càng tốt hơn đây? Máy ném đá và xe bắn tên bằng nhựa sức chiến đấu rất có hạn, hơn nữa cũng không thể tăng số lượng của máy ném đá và xe bắn tên thêm nữa, không gian trong bảo đã quyết định máy ném đá và xe bắn tên không thể chồng lên vô hạn được.

Bảo Cao Sơ Ngũ và Trịnh Đại Ngưu điều khiển Xe Mặt Trời đi qua đụng?

Không được!

Năng lực việt dã của Xe Mặt Trời cũng không mạnh, tiến vào mấy nơi như khe rãnh bờ ruộng, xe rất có thể bị kẹt không thể di chuyển, vậy Cao Sơ Ngũ và Trịnh Đại Ngưu sẽ mất mạng vô nghĩa.

Cần phải có thêm vũ khí có lực chấn động hơn, có thể trong nháy mắt đánh sụp ý chí của tặc nhân.

Tốt nhất là thứ gì trong thời gian ngắn có thể bắn ra một đống "vũ khí bắn ra", cách thật xa liền đánh cho địch nhân kêu cha gọi mẹ.

Bắn liên tục!

Hai mắt Lý Đạo Huyền đột nhiên sáng ngời, ồ?

Đột nhiên nghĩ tới cái gì.

Y vội vàng mở taobao ra, nhớ mang máng lần trước từng thấy một món đồ chơi nhỏ thú vị. Bởi vì nó quá lớn, cảm giác các người tí hon không thể dùng được, y mới không mua, nhưng bây giờ Xe Mặt Trời số 3 đã có thể đưa vào sử dụng, vận chuyển vật nặng cũng không còn là vấn đề, vậy có thể mua được thứ này rồi.

Xe phóng tên lửa lắp ráp, độ dài 7 xăng-ti-mét.

Bỏ vào Minh Mạt sẽ biến thành vật khổng lồ dài đến 14 mét, vô cùng lớn, nhưng nó có một chỗ tốt chính là có thể tháo rời, ráp lại, hoàn toàn có thể trước tiên tháo ra thành từng mảnh nhỏ, thông qua Xe Mặt Trời số 3 vận chuyển linh kiện tới Bạch gia bảo, sau đó bảo Bạch Diên tổ chức dân đoàn ráp nó lại.

Được, nhanh chóng đặt hàng, liền nói với chủ shop một câu: "Thân, tôi thêm tiền, SF hoả tốc."

Thêm tiền thần công vô địch thiên hạ!

Sau thời gian hơn nửa ngày, tên lửa lắp ráp đã tới tay.

Lúc này thôn Cao gia đã gần hoàng hôn, mặt trời ngả về phía tây.

Bạch phu nhân đứng trên vọng lâu, nhìn về hướng Bạch gia bảo xa xa, trong lòng tràn đầy lo lắng đối với Bạch gia bảo.

Bạch công tử đứng ở bên cạnh nàng, thấp giọng nói: "Mẫu thân đại nhân, phụ thân đại nhân cả đời chính trực thiện lương, lấy quân tử tự xét, ông trời sẽ chiếu cố cho Bạch gia chúng ta, mẫu thân cứ yên tâm đi."

Bạch phu nhân thở dài: "Chỉ mong như vậy."

Đúng lúc này, Cao Nhất Diệp từ cầu thang bên cạnh bò lên, đứng ở bên cạnh hai người: "Bạch công tử, thiên tôn có một tiên gia pháp khí, muốn dạy ngươi sử dụng, ngươi nghiêm túc lĩnh hội, ngày mai về nhà dạy phụ thân ngươi."

Bạch công tử nghe vậy ngẩn người: "Ta?"

Hắn vẫn chỉ là một đứa trẻ choai choai mới 13,14 tuổi, nhưng đứa nhỏ này cũng đã hiểu được không ít thứ, học cái gì cũng rất nhanh, nghe nói thiên tôn muốn dạy mình, hắn vừa hiếu kỳ lại vừa sợ hãi, còn mang theo chút hưng phấn.

Bạch phu nhân lại càng hoảng sợ: "Muốn con ta trở về Bạch gia bảo sao? Quá nguy hiểm."

Cao Nhất Diệp cười nói: "Chỉ trở về dạy Bạch tiên sinh sử dụng tiên gia pháp khí, sau đó lập tức trở về Cao gia thôn là được."

Lúc này Bạch phu nhân mới yên lòng.

Cao Nhất Diệp: "Chuẩn bị xem kỹ."

Bạch phu nhân và Bạch công tử tranh thủ thời gian nghiêm túc lại, trừng to mắt.

Chỉ thấy tầng mây trên bầu trời mở ra, một đống đồ chơi quái lạ, thoạt nhìn giống như tường thành năm màu trước kia từ trên trời hạ xuống, xếp thành một đống lớn trên bãi đất trống trước Cao gia bảo.

Tiếp theo, những mảnh nhỏ rơi lả tả này giống như bị một bàn tay khổng lồ vô hình cầm lấy, trôi nổi giữa không trung, vang lên tiếng răng rắc ghép lại với nhau, chỉ chốc lát sau chúng đã ghép thành một quái vật khổng lồ dài đến hơn bốn trượng.

Bạch phu nhân và Bạch công tử nhìn mà ngẩn người: "Đây là vật gì?"

Cao Nhất Diệp lớn tiếng gọi: "Lý Đại, thiên tôn bảo ngươi gõ vào cơ quan đằng sau vật kia."

Lý Đại đáp lại một tiếng rồi đi tới, xách theo một cây búa, hắn cười khà khà không ngừng: "Lại sắp bắn ra pháp khí tiên gia rồi? Oa, pháp khí lần này còn lớn hơn nữa."

Cao Nhất Diệp lớn tiếng nói: "Thấy bốn cái cơ quan đằng sau kia không? Cứ gõ liên tục xuống."

Lý Đại cười nói: "Được."

Hắn vung búa lên, cạch cạch cạch cạch, liên tục bốn búa, lần lượt đập xuống bốn cái cơ quan, mà mỗi lần hắn đập xuống một búa, binh khí tiên gia kia liền "phốc phốc" bắn ra hai quả đại pháo hình trụ rất lớn, bốn búa tám viên đạn pháo bay qua trời cao, bịch bịch bịch bịch, đập vào trên sườn núi xa xa, đập ngã mấy gốc cây khô, khiến cát bụi mù mịt.

Lý Đại: "Ôi mẹ ơi, thứ này thật lợi hại."

Bạch phu nhân và Bạch công tử cũng nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.

Cao Nhất Diệp: "Bạch công tử, thiên tôn hỏi ngươi, đã học được chưa?"

Bạch công tử: "Hả? hả? Ta học xong rồi, cầm búa gõ bốn cái cơ quan phía sau đúng không? Giờ ta sẽ cầm búa gõ cho thiên tôn xem."

"Phốc!"

Cao Nhất Diệp cười ra tiếng: "Ha ha ha ha, thiên tôn không bảo ngươi học Lý thợ rèn, bảo ngươi học làm sao lắp ráp các mảnh nhỏ của binh khí tiên gia lại."

Bạch công tử: "Hả? Cách lắp ráp? Hỏng bét, quên rồi."

Mọi người câm nín.

Bình Luận (0)
Comment