Hạ Lục cung kính nói: "Đồ thêu của huyện thành Trừng Thành có thể nói cực kỳ nổi danh, dân gian có rất nhiều nữ tử am hiểu đạo này, tiểu nữ tử cũng biết sơ sơ."
"Ồ?" Lý Đạo Huyền vẫn là lần đầu tiên nghe nói cái này, tiện tay mở máy vi tính lên tìm hiểu, không tra không biết, vừa tra thật đúng là kỳ diệu, thì ra đồ thêu Trừng Thành là một trong các di sản văn hóa phi vật thể, đúng là không phải Hạ Lục khoác lác.
Hạ Lục nói: "Ba năm hạn hán, tất cả nữ tử đều không có tinh thần đi thêu thùa, nhưng hiện tại thiên tôn đã phát đồ ăn, cho mọi người tiền công, mọi người được ăn no, có sức lực, bọn nữ tử lại có thể thêu rồi, thêu thủ công của nữ tử Trừng Thành ta đưa đến thành Tây An bán cho các quan to quý nhân là rất được bọn họ hoan nghênh đấy."
Lý Đạo Huyền mừng rỡ: "Rất tốt, tình báo này ngươi cung cấp rất tốt, sau này có tin tức tương tự vậy có thể trước tiên báo cáo cho ta."
Hạ Lục được thiên tôn khích lệ, cũng không khỏi phấn khởi, dịu dàng cúi đầu.
Lý Đạo Huyền cũng thầm khen, nữ tử thanh lâu quả thật khác với phụ nữ bình thường, phụ nữ bình thường ở thời kỳ này phạm vi hoạt động quá nhỏ, rất nhiều chuyện trong lòng không dám nghĩ đến, nhưng nữ tử thanh lâu lại hiểu rất nhiều chuyện mà nữ tử bình thường không hiểu.
Bắt đáy giá thấp quả nhiên là đúng, lần sau có cơ hội sẽ mua thêm.
"Hạ Lục, chuyện của tiệm vải và thêu thùa giao hết cho ngươi phụ trách." Lý Đạo Huyền nói: "Ngươi đi mở một công ty vải, do ngươi làm bà chủ, bán bông thu vải bông, thu mua đồ thêu của các nữ tử huyện Trừng Thành, sau đó chúng ta thống nhất vận chuyển đến Tây An, thu lấy bạc trên tay các quan to quý nhân."
Hạ Lục mừng rỡ, trước đây chỉ là một nữ tử phong trần, lần này lại có thể làm bà chủ rồi, quả thật số phận thay đổi chóng mặt.
Việc này không nên chậm trễ, hiện tại đi ngay!
Có thiên tôn ở phía sau làm chỗ dựa, Hạ Lục cũng can đảm hơn, bên cạnh nhà sách là một lương hành đã lâu chưa mở bán, Hạ Lục tới gõ cửa, đợi ông chủ đi ra, Hạ Lục liền lấy bạc của Lý Đạo Huyền cho, mua lại lương hành.
Tiếp theo nàng lại chạy đến xưởng quan phương một vòng, thuê thợ thủ công sửa sang lại lương hành, không tốn thời gian hai ngày,"Tiệm vải Thiên tôn" liền thành công khai trương.
Lý Đạo Huyền cũng không nhúng tay, chỉ ủng hộ nàng vật tư.
Nhưng thời đại này nữ tử thanh lâu thật sự rất có năng lực, lại tuyệt không sợ xuất đầu lộ diện, các khâu đều tự mình chuẩn bị, cái miệng lại khéo nói, rất nhanh đều đả thông toàn bộ các khâu cần thiết.
Lý Đạo Huyền ban cho bông chất đầy cả nhà kho của tiệm vải, Hạ Lục bán những cây bông này ra với giá thấp, đồng thời treo biển "thua mua vải bông giá cao", rất nhanh có một số nữ tử trong nhà có máy kéo sợi bông tới mua bông.
Trong nhà không có máy móc sản xuất thì cũng không sao, máy kéo sợi bông kiểu mới do thợ mộc của thôn Cao Gia chế tạo lập tức sẽ được vận chuyển tới.
Hạ Lục rất nhanh mua lại một đại viện của một nhà giàu, cải tạo nó thành "Xưởng dệt Thiên tôn", bên trong đặt rất nhiều máy kéo sợi, sau đó bắt đầu thử nghiệm thuê nữ công.
Nữ tính thời đó không thích xuất đầu lộ diện, lúc đầu thuê nhân công rất khó khăn.
Nhưng chung quy luôn có những nữ tử gia cảnh nghèo khó, muốn kiếm thêm việc phụ giúp chi phí sinh hoạt, liền mạo hiểm bị mắng tiến vào xưởng dệt, thế là xưởng dệt nho nhỏ này bắt đầu chậm rãi vận hành.
Khi tiệm vải đi vào hoạt động, đồng thời Hạ Lục liền treo lên bảng hiệu "thu mua đồ thêu thùa", hấp dẫn những nữ tử có tay nghề thêu, ở nhà thêu ra sản phẩm sau đó bán cho tiệm vải.
Chiều tối, Lý Đạo Huyền đang ăn mì sợi Lan Châu.
Hạ Lục đột nhiên chạy vào phòng của Cao Nhất Diệp, hai tay trình lên một tấm mã bố: "Thánh nữ đại nhân, ngài xem, đây là mã bố của ta thêu."
Vẫn là lần đầu tiên Lý Đạo Huyền nghe nói đến từ "mã bố" này, cảm thấy hứng thú, vội vàng chuyển "chú ý" tới. Thì ra cái gọi là mã bố, chính là tấm vải trải trên lưng ngựa, dùng để làm trang sức cho ngựa.
Thứ này đương nhiên không dành cho người nghèo, chỉ có quan to quý nhân, phú thương thân hào mới cần dùng đến. Hạ Lục làm cái này, chính là vì dành cho kẻ có tiền ở Tây An.
Trên mã bố thêu một cái đầu cọp, xung quanh đầu cọp còn thêu một vòng tiền đồng, trông rất đại khí mà đẹp đẽ không kém.
Thứ này rất đẹp!
Lý Đạo Huyền đột nhiên đầu nảy số, hình như lại có cách kiếm tiền mới.
Cái này đương nhiên phải làm thành một video rồi.
Trong video đã quay tìm kiếm một hồi, rất nhanh tìm tới đoạn Hạ Lục thêu, đem nó chỉnh sửa, chỉ lấy mấy đoạn ngắn, cuối cùng làm thành một video clip 30 giây, cuối video, y duỗi một cái nhíp xuống vương quốc tí hon, đột nhiên từ trên tay Hạ Lục cắp lấy mã bố trên tay nàng...
Hạ Lục giật mình, nhảy dựng lên muốn cầm mã bố lại, nhưng nàng lập tức rõ ràng là thiên tôn đang đùa với nàng, vì vậy che miệng nở nụ cười.
Đoạn cuối video, Lý Đạo Huyền ở trong thế giới bình thường bắt đầu giới thiệu sản phẩm mã bố nho nhỏ này, công nghệ thêu siêu nhỏ, cả tấm mã bố chỉ dài 3 mi-li-mét, phía trên thêu đầu hổ, còn thêm đồng tiền mini, nhỏ đến mức khó có thể thấy rõ, quả thật là xuất sắc.
Lần này giá cả cũng lười đặt, để cho bản thân người hữu duyên tự nghiên cứu đi.
Làm xong video, ấn vào nút tải lên.
Đột nhiên lại nghĩ tới Cao cục trưởng của Cục Văn Hóa và Du Lịch huyện Trừng Thành, vị cục trưởng kia vì ngành du lịch của huyện Trừng Thành trông có vẻ rất liều mạng, video này cũng cho ông ấy một phần vậy.
Vì vậy, kênh TikTok cá nhân của Lý Đạo Huyền "Mỗi ngày của vương quốc tí hon" và trang web của Cục Văn Hóa và Du Lịch huyện Trừng Thành đều đăng tải đoạn video clip này.
Bên này vừa mới làm xong, vừa quay đầu nhìn vào trong hộp, phát hiện huyện lệnh Lương Thế Hiền dẫn theo Thiệu Hưng sư gia đi tới nhà sách bái phỏng.
Lương Thế Hiền lúc này đã rõ ràng Cao Nhất Diệp cũng không phải đại phu nhân của Lý gia, bởi vì gia chủ của Lý gia căn bản là thần tiên, người gọi là đại phu nhân này thật ra là người truyền lời của thiên tôn tại nhân gian giới, cũng được gọi là thánh nữ.
Loại thánh nữ này bản chất hoàn toàn khác với Bạch Liên thánh nữ.
Bạch Liên thánh nữ chính là gạt người, nhưng Cao Nhất Diệp là thánh nữ có thể thật sự phát ngôn thay thiên tôn, khác biệt của phương diện này phải nắm rõ.
Cho nên khi Lương Thế Hiền có chuyện gì muốn xin chỉ thị của thiên tôn, đều sẽ chạy tới tìm Cao Nhất Diệp truyền lời.
Nhân viên của nhà sách mời Lương Thế Hiền vào hậu viện, Cao Nhất Diệp đi ra đón, hai người ngồi xuống bàn đối diện nhau, Cao Nhất Diệp mới lên tiếng: "Không biết Lương đại nhân có chuyện quan trọng gì?"
Lương Thế Hiền nói: "Hạ quan vừa mới nhận được tin tức, tuần phủ Thiểm Tây Hồ Đình Yến, bị hoàng thượng cách chức rồi."
Lý Đạo Huyền thầm khen hay: Rốt cuộc thanh lý hôn quan này rồi.
Lương Thế Hiền nói: "Hoàng thượng bổ nhiệm Lưu Quảng Sinh làm tuần phủ Thiểm Tây mới, đồng thời còn bổ nhiệm Dương Hạc làm tam biên tổng đốc, phụ trách việc tiễu phỉ của hai nơi Thiểm Tây và Duyên Tuy, lần này, triều đình muốn thật sự quản nạn giặc cướp ở Thiểm Tây này rồi."