Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 305 - Chương 305: Công Năng Mới Của Hộp

Chương 305: Công năng mới của hộp Chương 305: Công năng mới của hộp

Nhìn vào trong thư viện Tạo Oanh liền giật mình, bên trong khắp nơi là giấy viết.

Một nam tử trung niên đang ghé vào trước bàn, trên bàn bày một đống giấy viết.

Bên cạnh còn có một công tử chừng 13 đến 14 tuổi đang tranh luận cái gì với nam tử trung niên kia.

Tạo Oanh nghe được vài câu người đã nổi da gà, cái gì khối lượng, hệ số ma sát, lực ngang, lực dọc... Tất cả đều là từ nghe không hiểu.

Lý Đạo Huyền thì lại nghe ra một chút môn đạo.

Tống Ứng Tinh quả nhiên học rất nhanh, xem ra hắn chỉ tốn thời gian vài ngày đã nắm hết được Số Học Tiểu Học, tiến độ hiện tại là Vật Lý sơ nhất và Hóa Học sơ nhất.

Tiến độ chậm hơn Bạch công tử một chút, nhưng đuổi theo rất nhanh.

Điều này làm cho Bạch công tử cảm giác được áp lực!

Tống Ứng Tinh đang viết ra trên giấy: "Sau khi học được kiến thức, vật thể là do phân tử, nguyên tử cấu thành, ta có thể đoán được vì sao sau khi lò xo nung đỏ cấp tốc làm lạnh là có thể khôi phục tính đàn hồi, nhất định là bởi vì trong quá trình nung đỏ và làm lạnh này đã tạo thành biến hóa về mặt phân tử hoặc là nguyên tử, chỉ là biến hóa này hiện tại chúng ta không thể quan sát được."

Bạch công tử: "Nếu tạo ra một cái kính lúp có lẽ có thể nhìn thấy được? Chúng ta đã học đã qua nguyên lý của kính lúp, tìm một thợ lưu ly chế tạo kính lúp thử xem."

Tống Ứng Tinh lắc đầu: "Khó, quá khó... Thợ lưu ly của chúng ta nhiều lắm chỉ có thể làm ra kính lúp phóng đại gấp hai ba lần, nhưng muốn nhìn thấy phân tử nguyên tử, sợ là phải phóng đại mấy trăm lần, thợ lưu ly không có kỹ thuật tốt như vậy."

Nghe hai người nghị luận đến đây, Lý Đạo Huyền trái lại nghĩ tới, người hiện đại chúng ta khi học các môn như Vật Lý, Hoá Học, Sinh Học cũng sẽ thường xuyên vào giờ thí nghiệm sử dụng "kính hiển vi" mới có thể quan sát được tế bào, vi khuẩn, nguyên tử, phối hợp với sách Vật Lý để cùng nhận thức thế giới.

Thế nhưng các người tí hon nhà mình lại không có điều kiện này, những "dụng cụ thí nghiệm Tiên gia" viết trong "thiên thư", các người tí hon cũng không dám yêu cầu xa vời, muốn tự mình làm ra, nhưng gần như là chuyện không có khả năng.

Không có thí nghiệm thì làm sao được?

Việc này phải giúp các người tí hon!

Mở taobao, tìm kiếm...

"Kính hiển vi mini" dành cho người tí hon là không tồn tại, căn bản không mua được, chỉ có thể mua kính hiển vi độ lớn thích hợp với người bình thường, nhưng đối với người tí hon mà nói cũng là quá lớn.

Song Lý Đạo Huyền lập tức phát hiện, kính hiển vi loại nhỏ khi đặt thẳng đứng hình như cũng chỉ cao hơn một chút so với sân thượng tầng năm của trường học, y có thể đặt kính hiển vi sát với trường học, vậy thì các người tí hon có thể leo lên sân thượng tầng năm, ở trên sân thượng dựng cái khung, vậy là có thể bò lên trên kính hiển vi rồi quan sát xuống phía dưới.

Mà cái khay đặt "vật được quan sát" trên kính hiển vi thì cao khoảng đến tầng hai.

Các người tí hon có thể từ cửa sổ tầng hai bò ra ngoài, đặt cái gì muốn quan sát lên khay.

Dùng biện pháp tương tự, các người tí hon có thể miễn cưỡng sử dụng các loại dụng cụ thí nghiệm của hiện đại.

Rất tốt, Lý Đạo Huyền đưa hết toàn bộ dụng cụ thí nghiệm của Vật Lý, Hóa Học, Sinh Học vào giỏ hàng, mua toàn bộ.

Lúc này, Tạo Oanh đã lên tiếng: "Xin hỏi... Ai là Tống tiên sinh?"

Tống Ứng Tinh ngẩng đầu lên từ trên đống giấy viết: "Chính là tại hạ."

Tạo Oanh nói: "Hòa giáo viên bảo tôi tới tìm ông, nói là ông có thể hỗ trợ cung cấp bản vẽ chế tạo cung tiễn thích hợp cho kỵ binh sử dụng."

Tống Ứng Tinh: "Ôi chao, lại là chuyện vặt này à, ta suy nghĩ chút... Thích hợp kỵ binh sử dụng, vậy đương nhiên chính là Khai Nguyên cung rồi, kỵ binh của biên quân bình thường đều sử dụng Khai Nguyên cung, thôn Cao Gia còn chưa thể tạo Khai Nguyên cung sao?"

Bạch công tử ở bên cạnh cười lắc đầu: "Không thể! Kỹ thuật của Khai Nguyên cung, ở đây cho tới bây giờ chúng ta chưa từng làm qua, Thiên Tôn trực tiếp bỏ qua toàn bộ kỹ thuật của cung tiễn."

Tống Ứng Tinh: "Được thôi, vậy ta sẽ vẽ một cái."

Hắn lấy ra giấy bút, xoát xoát xoát, chỉ chớp mắt, Khai Nguyên cung đã được vẽ ra, còn chú giải ở bên cạnh rất nhiều, sau đó giao bản vẽ vào tay Tạo Oanh: "Cầm đi."

Nói xong lại vùi đầu vào đống giấy viết.

Tạo Oanh thầm kinh hãi: đây là thần thánh phương nào? Tại chỗ tự tay vẽ ra vũ khí chuẩn của biên quân? Không nói đạo lý như thế sao?

Lý Đạo Huyền nhìn Tạo Oanh ngẩn mặt ra, cũng không khỏi mỉm cười, nghĩ thầm: Khai Nguyên cung này của ngươi cũng vẫn là chơi quá độ thôi, chờ sau khi hỏa súng của chúng ta sản xuất ra số lượng lớn, kỵ binh cũng sẽ phải dùng hoả súng hết...

Long kỵ binh, hỏi ngươi có sợ không.

Đúng lúc này, Lý Đạo Huyền đột nhiên phát hiện, bên ngoài hộp có một hàng chữ đang nhấp nháy, y còn tưởng rằng thôn trang nào đó của mình đang gõ chuông gọi mình nữa, nhìn kỹ mới phát hiện, thì ra là chỉ số cứu vớt trong lúc vô tình đã đạt đến 1500 điểm tròn rồi.

Phía dưới chỉ số cứu vớt xuất hiện một cái nút kỳ quái: "Mở Rộng", đang nhấp nháy, chính là cái nút "Mở rộng" mới xuất hiện này.

"Lại xuất hiện công năng mới? Hắc, mở rộng, không phải là ý như ta nghĩ đấy chứ?"

Lý Đạo Huyền quả thật cảm giác cái hộp nên mở rộng ra một chút.

Cái hộp này chỉ có độ dài hơn hai thước, rộng hơn một thước, chỉ có thể để cho y thấy được một vùng tầm nhìn dài 500 mét, rộng 300 mét, tầm nhìn này thật sự quá nhỏ, theo địa bàn ngày một lớn hơn, càng lúc càng không đủ dùng.

Gần đây y đã cảm giác được,"làm mưa" đã mưa không tới rồi.

Bởi vì y chỉ có thể nhìn trong phạm vi 500 nhân 300, cũng chỉ có thể làm mưa trong khu vực nhỏ như vậy. Thời gian mưa nếu như quá ngắn sẽ không đủ làm ẩm đất đai, chí ít cũng phải cách vài ngày làm mưa mấy tiếng đồng hồ mới được.

Như vậy thì làm sao có thể chiếu cố hết được?

Cho nên y chỉ có thể làm cho mỗi thôn trang một ao nước lớn, để cho bản thân các thôn dân tự đào mương dẫn nước, hiệu quả làm như vậy chung quy là không tốt bằng làm mưa trực tiếp.

Hiện tại cái hộp có thêm công năng "Mở rộng", rõ ràng chính là giúp y giải quyết vấn đề này.

Lý Đạo Huyền mừng như điên, đưa tay muốn ấn vào nút "Mở rộng" kia, thế nhưng thò tay được một nửa đột nhiên y nghĩ tới điều gì, liền ngừng tay lại.

Nhìn hoàn cảnh xung quanh hộp...

Hiện tại cái hộp đặt trong phòng ngủ của y, bên trái là máy vi tính, bên phải là cái giường, phía trước còn đặt một cái ghế, phía sau đụng vào tường.

Nếu nói không khoa trương chút nào, xung quanh hộp không có chút không gian dư thừa nào, nếu như hiện tại y ấn vào nút "Mở rộng", cái hộp biến to hơn, kết quả không phải là cái hộp bị chật dẫn đến hư hỏng, chính là nhà của y bị hư hỏng.

Đồ đạc hư hỏng vẫn là việc nhỏ, cùng lắm thì tốn tiền mua lại.

Nếu như cái hộp bị hư!

Vậy thì khả năng sẽ rất nhiều.

Bao gồm nhưng không giới hạn trong:

Vương quốc tí hon xảy ra tai hoạ, người tí hon chết sạch.

Vương quốc tí hon và thế giới hiện thực dung hợp, trong thế giới hiện thực khắp nơi là người tí hon Minh triều chạy loạn.

Hai thế giới va chạm xảy ra nổ tung, mọi người chết sạch.

Suy nghĩ một chút liền cảm thấy kinh khủng!

"Không được, phải đổi một nơi khác."

Lý Đạo Huyền nhìn trái nhìn phải, phòng ngủ quá nhỏ, đã không thể thao tác được nữa, xem ra chỉ có thể đi phòng khách, trước tiên dọn dẹp ở giữa phòng khách ra một khu vực trống trải, sau đó kéo cái hộp qua phòng khách.

Bình Luận (0)
Comment