Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 318 - Chương 318: Công Nghệ Rãnh Xoắn

Chương 318: Công nghệ rãnh xoắn Chương 318: Công nghệ rãnh xoắn

Lý Đạo Huyền thấy vẻ mặt thất lạc của Bạch Diên, trong lòng cười thầm: bắt đầu theo đuổi độ chính xác rồi.

Đây là chuyện tất nhiên!

Từ khi thứ hoả súng này sinh ra, không ít nhà phát minh súng ống vẫn đang cố gắng theo đuổi độ chính xác. Quá trình từ Tam nhãn thần súng biến thành điểu súng thật ra chính là một lần thử nghiệm theo đuổi độ chính xác, lúc đó công tượng dùng "nòng súng dài" để ổn định phương hướng khi đạn ra khỏi nòng, khiến nó trở nên chính xác hơn.

Thế nhưng, Hoạt thang thương có theo đuổi độ chính xác thế nào đi nữa cũng là trò cười, bởi vì bên trong nòng súng nhẵn bóng, khi đạn ra khỏi nòng sẽ bay loạn xạ, điều này ai cũng không thể khống chế.

Muốn để cho viên đạn có thể ổn định bay về phía trước, phải có rãnh xoắn mới được.

Rãnh xoắn cũng không tính là thứ cao cấp tinh vi gì, từ năm 1498. người Đức đã phát minh ra rãnh nòng súng, mà hiện tại đã là năm Sùng Trinh thứ hai, cũng chính là năm 1629. đã qua hơn 100 năm, lấy tay nghề của thời Minh triều cũng đã có thể chế tạo ra rãnh nòng súng rồi, chỉ là làm rãnh xoắn bằng thủ công độ khó tương đối cao, tốn thời gian công sức, rất khó sản xuất số lượng lớn mà thôi.

Nếu kỹ thuật đã cho phép, Lý Đạo Huyền cũng sẽ không phải lo lắng gì nữa, trực tiếp cho luôn.

Lấy ra tư liệu kỹ thuật về rãnh nòng súng đã chuẩn bị từ trước, sau đó ném xuống đầu Bạch Diên.

Y đưa chính là bản vẽ "rãnh xoắn thẳng" tương đối đơn giản, nó dễ làm hơn nhiều so với "rãnh xoắn đinh ốc", từ dễ đến khó mà.

Bạch Diên đang giơ hỏa súng ngắm một con chim đang bay trên bầu trời, ngắm trái, ngắm phải, ngắm thế nào cũng không hài lòng, đành thở một hơi, tiện tay bắn cái đoàng.

Phát súng này bắn ra, đồng thời tờ giấy của Lý Đạo Huyền ném cũng bay xuống.

Đạn bắn vào tờ giấy, bắn ra một lỗ nhỏ ở giữa tờ giấy.

Bạch Diên hết hồn: "Ôi trời, không xong rồi! Bắn trúng thiên thư Thiên Tôn ban thưởng rồi."

Tờ giấy kia nhẹ nhàng đong đưa, rơi xuống trước mặt hắn. Hắn tập trung nhìn vào, trên giấy vẽ và mô tả về một loại kỹ thuật nâng cao độ chính xác của hỏa súng, thế nhưng, vị trí của "rãnh xoắn" quan trọng nhất lại bị rách một lỗ to, vừa vặn nhìn không thấy mặt cắt của rãnh xoắn.

"A a a!"

Bạch Diên lớn tiếng kêu thảm thiết: "Xong, xong đời rồi. Thiên Tôn ban thưởng cho ta biện pháp nâng cao độ chính xác của hỏa súng, lại bị ta bắn rách, trời ạ, a a! Ta không ngờ đã phá hủy thiên thư, a a!"

Phịch một tiếng, ngã gục trên đất.

Đám gia đinh bên cạnh vội vàng chạy tới, nâng hắn dậy.

Bạch Diên ảo não: "Xong đời, ta không biết làm sao tạ tội đây, môn Lễ này, gạch bỏ gạch bỏ."

Lý Đạo Huyền cười ha ha, lại in một tờ khác rồi thả xuống.

Lúc này Bạch Diên mới phấn chấn: "Thật tốt quá, thiên thư vẫn còn có phần thứ hai, thì ra phá hủy một phần không quan trọng."

Hắn thôi không còn ảo não, rồi trải tờ giấy thật lớn kia ra, lại bò lên trên cây bên cạnh, nhìn xuống...

Nhìn nửa ngày, không rõ ràng lắm!

Thì ra, bây giờ Bạch Diên vẫn chỉ học tới Số Học, chưa học Vật Lý và Hoá Học, có rất nhiều đạo lý vi diệu dưới tình huống chưa học Vật Lý là rất khó lý giải.

Có điều, xem không hiểu không sao, lập tức hạ lệnh cuộn "thiên thư" lại, dẫn theo một đám gia đinh chạy tới trạm xe lửa, chờ chuyến xe lửa tiếp theo tới rồi đưa cuộn giấy thật lớn vào trong xe lửa, sau đó "xình xịch xình xịch" hướng về trường học thôn Cao Gia.

Trường học của thôn Cao Gia hiện tại trở nên rất huyền ảo.

Bên cạnh toà nhà cao năm tầng có đặt một chiếc kính hiển vi, không ít học sinh bò lên trên tầng năm, lại dựa vào cái khung đã được dựng lên, bò đến mặt trên kính hiển vi rồi nhìn xuống phía dưới, mà người ở tầng hai thì đặt thứ họ muốn quan sát lên khay đặt ở tầng hai.

Ngoại trừ kính hiển vi, trong trường học còn có rất nhiều công cụ thí nghiệm rất to, trên cơ bản đều được đặt cạnh toà nhà, để thuận tiện cho các học sinh bò lên trên mấy tầng lâu để sử dụng.

Những dụng cụ thí nghiệm rất lớn này đã đề cao tốc độ học tập Vật Lý của các học sinh, giúp họ rất nhanh lý giải đối với "Khoa học".

Có điều, Bạch Diên cũng không có hứng thú đối với những thứ này.

Tất cả những việc không thuộc về quân tử lục nghệ, hắn đều không có hứng thú.

Hắn chạy như bay vào toà nhà, lao thẳng tới thư viện.

Tống Ứng Tinh và Bạch công tử vẫn còn đang ở trong thư viện đọc sách chơi đùa.

Bạch Diên vẫy tay với gia đinh đằng sau: "Mau cầm thiên thư tới đây."

Tờ giấy thật lớn được trải ra trước mặt Tống Ứng Tinh và Bạch công tử.

Bạch công tử vừa nhìn đã hiểu: "Thì ra là thế! Thì ra là thế."

Tại lĩnh vực Vật Lý này, từ lâu Bạch Diên đã biết mình không bằng con trai, nhưng đây không phải là "Số", không thuộc phạm vi lục nghệ, hắn cũng không ngại chút nào, chỉ cười hắc hắc hỏi: "Thiên thư này là ý gì?"

Bạch công tử chỉ vào rãnh xoắn nói: "Đây là thứ dùng để ổn định đạn! Đạn chì khá mềm, khi bay ra ngoài nó sẽ bị biến hình dù rất nhỏ, mà bộ phận nó biến hình sẽ khảm vào trong rãnh xoắn, như vậy, ở trong nòng súng nó sẽ không ngừng trượt va chạm, khi ra khỏi nòng cũng sẽ không bay loạn nữa, tựa như bánh xe lửa sẽ chỉ chạy dọc theo đường ray đi tới vậy... Viên đạn cũng sẽ dọc theo rãnh xoắn nòng súng di chuyển... Con cảm thấy chắc là như vậy."

Tống Ứng Tinh bên cạnh cũng gật đầu: "Đúng vậy, rất rõ ràng chính là như vậy. Trình độ Vật Lý của Bạch tiểu hữu thực sự rất tuyệt."

Bạch Diên mừng rỡ: "Ý chính là nói, sau khi làm cái gọi là rãnh xoắn này ở trong nòng súng, viên đạn khi bắn ra là có thể bay thẳng tắp về phía trước, có thể chỉ chỗ nào là bắn chỗ đó?"

Tống Ứng Tinh và Bạch công tử cùng gật đầu: "Đúng vậy!"

Bạch Diên: "Ha ha ha, vậy rốt cuộc phải làm như thế nào?"

Tống Ứng Tinh chỉ vào tờ giấy to: "Trong thiên thư không phải nói rồi sao? Đầu tiên nung đỏ nòng súng, sau đó dùng dao đặc chế, dùng lực cắt mạnh bên trong nòng súng đã nung đỏ... có thể làm ra rãnh xoắn rồi. Chỗ khó nhất và quan trọng nhất trong bước này là khi cắt rãnh xoắn phải dùng lực cho đều và ổn định, không thể cắt lệch rãnh xoắn, bằng không đạn sẽ không thể bay thẳng ra được."

Bạch công tử cười hì hì: "Cho nên tốt nhất không thể lấy tay cắt, nếu thuần dùng tay cắt, rất dễ lệch, dù cho mắt thường nhìn là thẳng rồi, trên thực tế cũng là đã lệch, điểm này chúng ta đã nhìn thấy từ trong kính hiển vi rất nhiều lần."

Tống Ứng Tinh: "Cho nên chúng ta đầu tiên phải làm một cái máy bằng gỗ, tựa như máy kéo sợi bông vậy, ở trên làm ra một thanh trượt thẳng, lại lắp đặt dao cắt vào trong thanh trượt, dùng cái này để bảo trì tính ổn định của dao cắt, là có thể cắt ra được rãnh xoắn thẳng tắp rồi."

Hai người này cùng nhau bày mưu tính kế, không mất vài phút, đã thảo luận ra một phương án rất hoàn mỹ.

Bạch Diên ở bên cạnh nghe mà ngớ ra, rất nhiều thứ nghe mà không hiểu.

Song hắn lại nghe hiểu một việc, đó chính là, cái thứ rãnh nòng súng này rất nhanh là có thể làm ra.

Bạch Diên mừng rỡ, đưa tay vỗ vai Bạch công tử: "Ha ha ha ha, tiểu tử con hiện tại giỏi quá nhỉ, đã có thể giúp được ta rồi. Ha ha ha, đợi ta già rồi, sẽ giao Bạch gia bảo cho con, cũng không có vấn đề chứ? Ha ha ha ha."

Bình Luận (0)
Comment