Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 335 - Chương 335: Các Ngươi Có Thể Làm Công Việc Kỹ Thuật

Chương 335: Các ngươi có thể làm công việc kỹ thuật Chương 335: Các ngươi có thể làm công việc kỹ thuật

Lý Đạo Huyền tỉ mỉ suy nghĩ: "Được thôi, biến hình không cần, thế nhưng hệ thống động lực và hệ thống chuyển hướng cậu phải giúp tôi làm tốt một chút."

Nghe y nói không cần biến hình nữa, Thái Tâm Tử thở phào một hơi, tên này ăn nấm độc tính lần này không nghiêm trọng, còn có thể cứu được.

Lý Đạo Huyền lại tỉ mỉ suy nghĩ, Xe Mặt Trời, xe lửa trước đây, bởi vì sử dụng có tính hạn chế rất lớn, hơn nữa thể tích của bản thân đồ chơi cũng rất nhỏ, y sẽ không suy nghĩ đến việc lắp đặt vũ khí ở bên trên, thế nhưng thuyền thì khác biệt.

Thuyền có thể làm to hơn.

Trên thuyền cực lớn ráp thêm vũ khí cỡ lớn liền trở thành việc đương nhiên.

"Lão Thái, tôi còn muốn lắp thêm một số vũ khí trên thuyền mô hình."

"Đó khẳng định phải lắp rồi." Thái Tâm Tử nói: "Các loại hạm pháo mấy trăm ly đều sẽ bố trí hết trên thuyền của cậu, còn có ngư lôi, bệ bắn tên lửa gì đó, cậu muốn cái gì cũng có."

Lý Đạo Huyền: "Tôi nói không phải vũ khí để xem, là muốn vũ khí có thể phóng ra được."

Thái Tâm Tử: "Phốc! Vừa mới còn tưởng cậu ăn nấm độc tính không nặng, hiện tại xem ra là tôi sai rồi, cậu nhanh lên giường nghỉ ngơi đi, tôi giúp cậu gọi xe cứu thương, cậu phải gắng chịu đựng."

Nghe hắn nói như vậy, bản thân Lý Đạo Huyền cũng thấy buồn cười, quả thật, là mình chưa nói rõ ràng, dễ dẫn tới Thái Tâm Tử thổ tào.

"Tôi nói chính là một số vũ khí tính chất đồ chơi thôi." Lý Đạo Huyền: "Thí dụ, ở đầu thuyền lắp một khẩu pháo đồ chơi có thể bắn ra hạt châu nhỏ bằng nhựa, chắc là được đúng không?"

Thái Tâm Tử: "À, cái này thì dễ, tôi mua trên taobao một khẩu pháo bắn đạn nhựa rồi lắp trên thuyền, cũng không mất bao nhiêu thời gian, chỉ là... làm như vậy, thuyền của cậu có phải quá biến thái rồi không?"

Lý Đạo Huyền: "Tôi thích đồ chơi biến thái vậy đấy."

Thái Tâm Tử: "Được thôi, đây chính là cậu nói, tôi còn có thể lắp thêm một cái bật lửa trên đầu thuyền, làm thành thuyền phun lửa, ấn chốt một cái là có thể phun ra lửa."

Lý Đạo Huyền: "Cái này cũng được, thêm đi thêm đi."

Thái Tâm Tử thở dài một tiếng: "Rõ ràng tôi chỉ làm đồ chơi cao cấp, vì sao mỗi lần làm đồ cho cậu, đều sẽ hướng tới mấy chi tiết thấp kém rồi?"

Cắt điện thoại, Thái Tâm Tử bắt đầu đi làm thuyền mô hình.

Trong lòng Lý Đạo Huyền lại đang suy nghĩ, chỉ dựa vào mình cung cấp vũ khí đồ chơi vậy khẳng định là không được, phải để cho bản thân các người tí hon tự chế tạo vũ khí cho con thuyền của mình, mà vào thời đại Minh Mạt, vũ khí sử dụng ở trên thuyền đương nhiên chính là "Hồng Di đại pháo" rồi.

Lý Đạo Huyền chuyển tầm nhìn về chủ bảo của Cao Gia bảo, đi tìm Cao Nhất Diệp giúp mình truyền lời.

Tuy nhiên vừa nhìn xuống, Cao Nhất Diệp lại không có ở trong vọng lâu.

Cô nhóc này chạy đi đâu rồi?

Lý Đạo Huyền bắt đầu tìm kiếm khắp nơi.

Không tìm không biết, vừa tìm thật đúng là kỳ diệu. Phạm vi tầm nhìn hiện tại của hộp là 1000 mét nhân 600 mét, hơn nữa trong khung phạm vi này thôn Cao Gia chính là nơi náo nhiệt phồn hoa nhất, ở đây nhân khẩu đông đúc, sức sống của các người tí hon rất mạnh, nam nữa chạy loạn khắp hộp, y muốn tìm một người riêng biệt quả thật không dễ dàng.

Xem ra muốn tìm một người tí hon, còn phải có kỹ xảo.

Phải nghĩ cho kỹ!

Nếu Cao Nhất Diệp không ở trong vọng lâu, thường sẽ đi đâu?

Tiệm vải trong Khu thương mại Cao Gia?

Lý Đạo Huyền thoáng cái nghĩ tới khả năng này, chuyển công năng "chú ý" đến tiệm vải, hắc, thật đúng là đã tìm được.

Cao Nhất Diệp đang cùng một đám nữ tử nói chuyện với nhau ở trong tiệm vải.

Nhóm nữ tử này phần lớn là thôn phụ bình thường, là cái loại cả đời đại môn không ra nhị môn không bước, ánh mắt kiến thức đều rất có hạn.

Khi Lý Đạo Huyền chuyển "chú ý" tới, vừa lúc nghe được một thôn phụ đang cười: "Thánh nữ đại nhân, còn có Xuân Hồng cô nương, nhờ có hai người mở tiệm vải này, ta dựa vào may vá đồ cũng kiếm không ít tiền, tên nam nhân cộc lốc nhà ta, hiện tại còn không kiếm tiền bằng ta nữa. Trước đây cãi nhau toàn là nói dựa vào hắn nuôi, bộ dáng rất coi thường người khác, hiện tại cãi nhau cũng không dám nói lời này nữa, ha ha."

Một nữ nhân khác cũng cười: "Tên nhà ta cũng vậy, hắc, lúc đầu còn nói không cho phép ta tham gia cái gì hết, nói nữ nhân nên ở nhà hầu hạ tốt trượng phu là được, ngày đó ta lấy ra một nắm bạc vụn, nói là may đồ kiếm, vẻ mặt của hắn... ha ha ha..."

Phụ nhân khác đều nở nụ cười: "Nhà của ta cũng vậy!"

"Ta cũng vậy."

"Ha ha ha!"

"Sau khi có tiền, thái độ của hắn đối với ta rõ ràng đã khác trước."

Họ cười rất đắc ý, ba cô nương thanh lâu lại không hùa theo bọn họ, mặc dù họ có năng lực hơn so với những thôn phụ này, nhưng họ lại không có dũng khí ngẩng đầu lên như những nữ nhân bình thường, ở sâu trong nội tâm vẫn mang theo chút tự ti mặc cảm, ở trên "đại hội quyền lợi phụ nữ ngẩng đầu" này, họ có vẻ ngại ngùng ngoài ý muốn.

Cao Nhất Diệp cười: "Mọi người có ý nghĩ như vậy thì tốt rồi, mấy ngày hôm trước khi ta nói chuyện với Thiên Tôn, lão nhân gia còn nói với ta, nữ nhân cũng có thể gánh nửa bầu trời, chúng ta làm nữ nhân không thể hoàn toàn rúc ở trong nhà, phải nên dũng cảm ra khỏi nhà, cũng phải xuất ra sức lực của mình. Cái này gọi là cái gì... Ơ, gọi là gì? ta quên rồi."

Lý Đạo Huyền cười: "Là giải phóng sức sản xuất của phụ nữ."

"A, đúng đúng đúng, giải phóng sức sản xuất của phụ nữ." Cao Nhất Diệp vừa nói xong câu này, mới ý thức được Thiên Tôn đã tới, mặt khẽ đỏ lên: "A, Thiên Tôn, ngài bắt đầu nghe từ lúc nào đấy?"

Lý Đạo Huyền mỉm cười nói: "Cũng chỉ vài câu trước thôi."

Cao Nhất Diệp có chút xấu hổ: "Đám nữ nhân chúng tôi trốn ở chỗ này nói chuyện, nói xấu nam nhân... hình như không tốt lắm?"

Lý Đạo Huyền: "Không sao, ta không cảm thấy các ngươi đang nói xấu nam nhân, những gì mọi người nói đều rất bình thường. Cơ sở kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng, địa vị giữa nam nữ, thật ra chính là 'có thể kiếm tiền hay không' quyết định, nếu như các ngươi kiếm tiền nhiều hơn nam nhân nhà mình, có thể nuôi cả nhà, ngồi đến trên đầu họ đái ỉa cũng không có vấn đề gì, cũng giống như khi họ nuôi cả nhà, ngồi trên đầu các ngươi tác uy tác phúc vậy."

Các nữ nhân vẫn là lần đầu tiên nghe được cách nói "cơ sở kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng" này, cảm thấy mới mẻ, nhưng cẩn thận nghĩ lại, chuyện trên thế giới cũng không phải chính là như vậy sao?

Lý Đạo Huyền: "Bởi vì quanh năm diễn ra nào là chiến tranh, lưu khấu tạo phản, dân đoàn tác chiến, thật ra nam giới của các thôn các trấn số lượng càng ngày càng ít, nữ giới chiếm càng ngày càng nhiều, dưới tình huống như vậy, sức sản xuất xã hội thật ra không đủ, vào những lúc thế này nữ giới các ngươi nên dũng cảm đứng ra, làm một số công việc kỹ thuật không quá yêu cầu thể trạng, như vậy, không chỉ có thể đề cao địa vị xã hội của mọi người, cũng có thể tăng cường sức sản xuất của thôn Cao Gia chúng ta."

Các nữ nhân lấy làm lạ: "Ơ, ngoại trừ dệt vải và may quần áo, chúng tôi còn có thể làm những việc kỹ thuật khác sao?"

Lý Đạo Huyền hướng dẫn từng bước: "Thí dụ tạo giấy, làm đèn, dùng giấy gói hoả dược, điêu khắc, in ấn sách... Thật ra có rất nhiều công việc các ngươi có thể làm, hơn nữa cũng không kém hơn so với nam nhân, các ngươi phải có lòng tin đối với bản thân, dũng cảm một chút, đi ra khỏi nhà, đến Giếng Thợ báo danh làm học đồ, nói không chừng một ngày nào đó, mỗi người các ngươi kiếm tiền sẽ không kém hơn nam nhân."

Bình Luận (0)
Comment