Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 352 - Chương 352: Phương Pháp Ứng Dụng Máy Hơi Nước

Chương 352: Phương pháp ứng dụng máy hơi nước Chương 352: Phương pháp ứng dụng máy hơi nước

Lý Đạo Huyền vừa hỏi, các người tí hon liền xấu hổ cúi đầu.

Bạch công tử giải thích: "Thiên Tôn, 'máy hơi nước' ngài ban thưởng cho chúng tôi quá lớn, chúng tôi muốn đốt cháy nó thì cần rất nhiều nhiên liệu, vừa rồi khi làm thí nghiệm nhiên liệu không đủ, mọi người liền tìm tất cả những gì có thể cháy ném vào đốt... kết quả cháy cho khói đen đầy trời."

Lý Đạo Huyền vừa nghe liền hiểu được.

Lúc đầu y cung cấp cho các người tí hon một "bình cồn chịu nhiệt", trong bình chứa hơn một nửa cồn, cho rằng có thể sử dụng thời gian không ngắn.

Nhưng y đã đánh giá thấp độ điên cuồng nghiên cứu của hai người Tống Ứng Tinh và Bạch công tử, hai người này không mất vài ngày đã dùng hết số cồn, kế tiếp còn muốn làm thí nghiệm thì làm sao?

Tống Ứng Tinh không có thói quen xấu chuyện nào cũng đều cầu Thiên Tôn, vì vậy liền tự mình chuẩn bị nhiên liệu cháy, gỗ, than đá, cỏ khô... nói chung chuẩn bị đủ loại nhiên liệu tạp nham.

Thứ đó trong mắt Lý Đạo Huyền là một máy hơi nước mini, nhưng đối với các người tí hon mà nói lại là một bộ máy siêu to khổng lồ, muốn đốt cháy một máy móc lớn như vậy thì cần rất nhiều nhiên liệu.

Nhiên liệu không đủ đương nhiên phải đốt những thứ linh tinh khác rồi! Đốt cho khắp bầu trời là khói đen cũng không kỳ quái.

Từ xưa đến nay nhà khoa học hay thích làm mấy việc điên khùng, việc này cũng không thể tránh khỏi.

Họ không làm ra mấy việc điên khùng, thế giới sẽ không có tiến bộ.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Lý Đạo Huyền không khỏi cười ha ha: "Không cháy là tốt rồi, thế nào, máy hơi nước chơi vui không?"

Tống Ứng Tinh hưng phấn trả lời: "Sao lại chỉ là chơi vui, quả thật chính là thần kỳ, chỉ cần dùng sức của nước sôi là có thể kéo lên tảng đá to như thế, sức mạnh của thứ này quả thật có thể lật đổ toàn bộ thiên hạ."

"Ừm!" Lý Đạo Huyền: "Ta thấy các ngươi chơi trên cơ bản đã hiểu rồi, chỉ cần dùng bánh răng thay đổi phương hướng của lực, là có thể chuyển đổi lực của nước sôi thành đủ mọi loại lực, do đó kéo theo đủ loại máy móc. Thế nào, ngươi trước hết nghĩ đến dùng để kéo theo cái gì chưa?"

Tống Ứng Tinh tỉ mỉ suy nghĩ một hồi: "Ta nghĩ đến chính là, kéo theo các loại chuyển động nặng nề gì đó, có thể dùng để múc nước từ trong giếng, đẩy cối xay, tinh luyện kim loại, dệt... phàm là những nơi cần máy móc chuyển động, đều có thể dùng tới máy hơi nước."

Lý Đạo Huyền gật đầu, rất tuyệt.

Y lại chuyển hướng Bạch công tử: "Bạch công tử, ngươi lại nghĩ tới cái gì?"

Bạch công tử cười hắc hắc, đưa tay chỉ xe lửa chạy bằng điện đằng xa: "Chiếc xe khổng lồ kỳ quái kia, là Thiên Tôn dùng thần lực biến ra, động lực dùng cũng là pin. Ta vẫn rất khó hiểu vì sao nó rõ ràng không đốt lửa, lại được Thiên Tôn gọi là 'xe lửa', mãi đến khi ta nhìn thấy máy hơi nước mới hiểu được, máy hơi nước này chính là phương án tốt nhất để cung cấp động lực cho xe lửa. Đặt một máy hơi nước ở trước xe, đốt lửa cung cấp động lực, kéo xe khổng lồ vô cùng kia chạy, cho nên, Thiên Tôn mới cố ý đặt tên là 'xe lửa', chữ lửa này chính là nhắc nhở cho ta, điểm hóa ta hướng về phương hướng đó nghiên cứu."

Lý Đạo Huyền nghĩ thầm: ngươi lợi hại! Điều này cũng có thể giải thích thông được? đầu nảy số nhanh thật.

Bạch công tử hưng phấn cười ha hả: "Chúng tôi là phàm nhân, không thể như Thiên Tôn biến ra động lực kỳ quái lái chiếc xe khổng lồ như vậy, nhưng máy hơi nước này chính là thứ tốt ban cho phàm nhân chúng ta để tạo ra cự lực thông thiên, chỉ cần vận dụng cho tốt, dời núi lấp biển chúng ta cũng có thể làm được."

"Rất tốt!" Lý Đạo Huyền khen một câu: "Phương hướng rất tốt, cứ nghiên cứu như vậy đi. Đem máy hơi nước khổng lồ này thu nhỏ lại, lấy tài trí thông minh của ngươi, thu nhỏ nó lại để bỏ vào trong xe lửa hẳn là không khó, sau đó cứ thoả thích phát huy đi."

Nói xong, Lý Đạo Huyền cũng không khỏi thầm khen Bạch công tử một tiếng, mặc dù Tống Ứng Tinh lợi hại, nhưng dù sao đã lớn tuổi, ý nghĩ thiên mã hành không không đủ, thế nhưng Bạch công tử còn trẻ, gan lớn, dám nghĩ, máy hơi nước dùng trên xe lửa, điểm này hắn nghĩ đến trước cả Tống Ứng Tinh.

Đây có lẽ chính là ưu thế của thanh niên!

"Bạch công tử, sức tưởng tượng và sức sáng tạo của ngươi đều rất tuyệt, phải nỗ lực duy trì."

"Oa, Thiên Tôn khen con ta sức tưởng tượng và sức sáng tạo rất tuyệt." Bạch phu nhân không biết từ đâu nhảy ra, mừng rỡ, cầm lấy một người bên cạnh liền lắc lư một hồi: "Thiên Tôn khen con ta, Thiên Tôn lại khen con ta rồi, ha ha ha..."

Sau này Bạch phu nhân gặp người thì nói khoác Thiên Tôn khen con mình sức tưởng tượng và sức sáng tạo rất tuyệt, những lời này cũng khoác lác cả một đời.

Bạch công tử cảm tạ Thiên Tôn xong, lập tức lại tỏ ra xấu hổ: "Có điều... chúng ta muốn di chuyển xe lửa hơi nước thì cần rất nhiều nhiên liệu, xe lửa chạy một vòng chỉ sợ phải dùng rất nhiều than đá. Đây là một chuyện rất đau đầu, nếu như không có nhiên liệu Thiên Tôn ban thưởng, chúng ta cũng chỉ có thể sử dụng than đá, củi để đốt, đốt củi hiệu quả không tốt lắm, mà than đá mặc dù tốt, thôn Cao Gia chúng ta lại không có bao nhiêu."

Lý Đạo Huyền mỉm cười: "Vậy thì thật trùng hợp, về chuyện than đá vừa lúc ta muốn tìm các ngươi nói chuyện. Nhất Diệp, ngươi lập tức xuất phát, gọi Tam Thập Nhị cùng đi một chuyến đến huyện Hợp Dương, chúng ta muốn đi huyện Hợp Dương kiếm than đá."

Cao Nhất Diệp ngoan ngoãn đáp lại một tiếng, nhấc chân liền chạy xuống dưới lầu.

Thu Cúc và Đông Tuyết đi theo phía sau nàng, vội la lên: "Thánh nữ đại nhân, mặt ngài còn chưa rửa, mặt vẫn còn lấm lem."

Cao Nhất Diệp: "Ôi, mặt ta rất bẩn sao?"

Thu Cúc: "Ngài nhìn ta đi."

Cao Nhất Diệp quay đầu, vừa nhìn thấy liền bật cười: "Thu Cúc, mặt ngươi toàn là bụi than."

Thu Cúc: "Thánh nữ đại nhân, ngài cũng vậy."

"A? Ta cũng vậy sao?" Cao Nhất Diệp hơi hoảng: "Không xong rồi, vừa rồi chẳng phải là Thiên Tôn thấy được bộ dáng rất xấu của ta rồi?"

Đông Tuyết gật đầu: "Thấy rồi."

Cao Nhất Diệp ngã nhào xuống đất, orz.

"Nhanh đi rửa mặt, đừng ở chỗ này làm trò nữa."

Hai vị cô nương Thu Đông kéo Cao Nhất Diệp dậy, chạy vội đi, chớp mắt liền chui vào vọng lâu...

Đến lúc này Lý Đạo Huyền sẽ không "chú ý" nàng nữa, vội vàng chuyển điểm "chú ý" qua nơi khác, một lát sau mới quay lại nhìn.

Cao Nhất Diệp từ vọng lâu đi ra, đã rửa mặt sạch sẽ, tắm rửa thay y phục, mặc vào bộ y phục đoan trang long trọng, thể hiện ra đầy đủ khí chất của "Lý gia đại phu nhân".

Cô bé đã làm thánh nữ ba năm, lại thêm mấy năm nay đọc sách biết chữ, học tập tri thức, xem tiểu thuyết nghe Bình Thư xem kịch, còn trải qua không ít chuyện...

Tri thức sẽ mang đến khí chất, từ nội tại rửa sạch một người.

Nàng mặc vào y phục đẹp, khi bày ra dáng dấp đoan trang đã có dáng dấp của một phu nhân nhà giàu rồi, không còn giống như trước đây, chỉ có thể ngồi không thể mở miệng nói.

Nàng vừa chuẩn bị lên đường, dân đoàn thôn Cao Gia cũng phải lập tức lên đường theo.

An toàn của thánh nữ cũng không phải nói giỡn.

Đội hộ vệ cũng phải lập tức đuổi kịp, Bát Địa Thỏ, Trịnh Cẩu Tử lập tức dẫn theo một Bách nhân đội đi theo bên người Cao Nhất Diệp, Cao Nhất Diệp cùng hai vị cô nương Thu Đông leo lên xe ngựa, Tam Thập Nhị thì cưỡi trên một con ngựa cao to, đội hộ vệ đi theo bên cạnh, đoàn người đi về hướng huyện thành Hợp Dương.

Bình Luận (0)
Comment