Hình Hồng Lang và Thiết Điểu Phi chốt xong chuyện dẫn đường, nhưng chuyện này cũng không phải nói xong là lập tức sẽ xuất phát, còn chưa vội, chỉ số lượng lớn lương thực trên thuyền hàng muốn đưa xuống cũng là một việc không nhỏ.
Mặc dù Cao Sơ Ngũ ngốc, thế nhưng lại rất quen thuộc quy củ làm việc của thôn Cao Gia, hắn gân cổ lên, hô to với các công nhân trên bến tàu Cổ Độ: "Các huynh đệ, qua đây hỗ trợ dỡ hàng, đưa hết số lương thực này từ trên thuyền xuống, tìm một nơi khô ráo chất đống ở đó, cho mỗi người tiền công ba cân bột mì."
Câu này hiệu quả đến đáng sợ.
Các công nhân bến tàu hú lên rồi lập tức tập trung tới, ngay cả một số ngư dân và nông dân cũng qua theo, trong nháy mắt biến thành công nhân bến tàu. Dù sao thì có sức khoẻ đâu phải làm không, có thể kiếm ba cân bột mì thì cớ sao mà không làm.
Lên thuyền vác bao, rời thuyền, đến nơi người của dân đoàn chỉ định đặt bao bột mì xuống, ai nấy đều phấn khởi nở nụ cười.
Lão Nam Phong đứng lên chỗ cao, nhìn địa thế xung quanh một vòng, sau đó tiến đến bên cạnh Cao Sơ Ngũ, thấp giọng nói: "Bến tàu này sau này sẽ có người của chúng ta trường kỳ đóng quân, làm một cứ điểm để vận lương từ Thiểm Tây qua đây, lại từ bên này vận muối trở lại. Đây là một địa điểm chiến lược cực kỳ quan trọng phải tổ chức tốt. Chỉ dựa vào vài hàng rào tre là không được, phải để cho các công nhân ở đây ăn cơm no, có sức khoẻ, để cho họ giúp chúng ta dựng một công sự phòng ngự đơn giản, còn có nhà gỗ cho mấy trăm người của chúng ta ở cũng phải dựng lên."
Cao Sơ Ngũ cười: "Được đấy."
Lão Nam Phong thấy hắn đồng ý rồi, lập tức xoay người ra lệnh, thế là lập tức có binh sĩ dân đoàn chạy ngoài rồi bắt chuyện với công nhân đang chuyển hàng: "Mọi người ngày hôm nay chuyển hàng xong, cầm tiền công về nhà ăn cho no, ngủ cho say, ngày mai trở lại, chúng tôi muốn dựng một mộc trại ở chỗ này, mọi người bỏ công, chúng tôi bao mọi người ăn no, một ngày lại trả thêm tiền công ba cân bột mì."
Công việc này làm gì có người không thích làm, các công nhân bến tàu mừng rỡ: "Được!"
Lão Nam Phong đi tới đi lui dọc theo bến tàu, thỉnh thoảng vạch một đường thẳng trên mặt đất: "Ở đây... phải xây một tiễn lâu, ít nhất cao ba trượng!"
Đi về phía trước vài bước: "Cửa tường trại làm ở chỗ này..."
"Đối diện cửa lại dựng một tiễn lâu."
Chẳng mấy chốc, hắn đã vẽ ra một cái mộc trại thật lớn bên cạnh bến tàu. Trại này một bên đối diện sông, một bên bao quanh bởi tường trại, thoạt nhìn cũng rất ra gì.
"Người của bến tàu Cổ Độ quá ít." Lão Nam Phong trở lại phía trước Cao Sơ Ngũ, lắc đầu nói: "Các nhà công thương nghiệp, ngư dân, nông dân, cộng hết lại cũng chỉ mấy trăm người, còn không nhiều bằng binh sĩ của chúng ta, muốn xây dựng lên hàng rào này, nhân lực thiếu rất nghiêm trọng."
Cao Sơ Ngũ: "Binh sĩ của chúng ta có thể xây mà."
Lão Nam Phong lắc đầu: "Chúng ta cũng không phải cái loại đại quân mấy vạn người, kỵ bộ binh gom lại cũng chỉ mấy trăm người. Nếu như tất cả đều đưa đi xây hàng rào, khi các binh sĩ mệt muốn chết mà lưu khấu đột nhiên đột kích, vậy thì sẽ rất nguy hiểm."
Cao Sơ Ngũ vẫn vẻ mặt ngây thơ: "Vậy thì làm sao đây?"
Lão Nam Phong chỉ Hình Hồng Lang: "Bảo phu nhân của ngươi nghĩ biện pháp, cô ấy là địa đầu xà ở đây, khẳng định có thể kiếm được người."
Cao Sơ Ngũ xớn xác chạy về phía Hình Hồng Lang.
Lúc này Hình Hồng Lang đang nghiên cứu chuyện lén lút mò tới phía nam Giải Trì với Thiết Điểu Phi để liên lạc với các thợ muối, đột nhiên thấy Cao Sơ Ngũ chạy tới rồi đứng im ở khoảng cách nửa trượng trước mặt nàng, vươn hai tay ra phía trước: "Hồng Lang!"
Hình Hồng Lang nháy mắt xoay người lại, cũng vươn hai tay ra: "Sơ Ngũ!"
Hai người "binh" một tiếng ôm chặt lấy nhau.
Hình Hồng Lang: "Sơ Ngũ, huynh đến tìm muội, có gì muốn nói à?"
Thiết Điểu Phi toát mồ hôi lạnh: Đáng sợ! Không ngờ Hình lão đại lại có một mặt nữ tử như vậy, đáng sợ a! Còn đáng sợ hơn cả bị lưu khấu đánh tới.
Cao Sơ Ngũ gật đầu: "Chúng ta phải xây ở bến tàu này một cái hàng rào, thế nhưng nhân lực không đủ."
Hình Hồng Lang gật đầu, cũng hiểu: "Muội biết rồi! Muội sẽ đi một vòng mười dặm tám thôn xung quanh để tìm một số người qua đây."
Xung quanh bến tàu Cổ Độ này thật ra cũng chính là Vĩnh Tế!
Lúc này Vĩnh Tế là một trấn trực thuộc Bồ Châu, phải đến Thanh triều mới có thể thăng cấp làm huyện, nhưng lúc này nó đã vô cùng phồn hoa náo nhiệt, nhân khẩu đông đúc, khoảng cách đến huyện thành cũng tương đương với khoảng cách từ bến tàu Hiệp Xuyên đến huyện thành Hợp Dương.
Trung tâm trấn cách bến tàu Cổ Độ cũng không xa, tính đường thẳng là hơn 30 dặm, cũng gần bằng khoảng cách từ thôn Cao Gia đến huyện thành Trừng Thành.
Nơi đây cũng là quê hương của Hình Hồng Lang.
Hình Hồng Lang xoay người ngồi lên một con tuấn mã, Tạo Oanh từ bên cạnh đi tới: "Ta dẫn 50 kỵ binh đi cùng cô."
"Được!"
Hai nữ nhân hào phóng cùng nhau quay đầu lại, quay về đám người Cao Sơ Ngũ cười nói: "Mọi người canh giữ bến tàu nhé, chúng tôi đi ra ngoài một vòng sẽ trở về."
Cao Sơ Ngũ phất tay: "Chú ý an toàn!"
Hai nữ nhân dẫn theo 50 kỵ lướt đi như gió.
Họ mới vừa đi, một đoàn thương nhân lấy Thiết Điểu Phi dẫn đầu thoắt cái vây lấy Cao Sơ Ngũ, nhìn hắn với ánh mắt cổ quái.
Cao Sơ Ngũ hơi hoảng: "Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?"
Thiết Điểu Phi: "Đại Ham Tử huynh đệ, ngươi... thật sự thành thân với Hình lão đại rồi?"
Cao Sơ Ngũ nhếch miệng: "Thì ra là việc này, còn giả được sao?"
Thiết Điểu Phi: "Nếu như ngươi bị uy hiếp thì nháy mắt mấy cái."
Cao Sơ Ngũ vội vàng trừng hai con mắt lớn hơn.
Con mắt trừng to như chuông đồng, bắn ra tia sáng... trí tuệ!
Mọi người: "Oa, không chớp mắt, thành thân thật rồi."
Thiết Điểu Phi: "Vô lý thật, huynh đệ, rốt cuộc ngươi coi trọng Hình lão đại điểm nào?"
Cao Sơ Ngũ: "Đẹp! Cô ấy là nữ nhân đẹp nhất thiên hạ."
"Phốc!"
Mọi người toát mồ hôi.
Thiết Điểu Phi lau mồ hôi lạnh trên trán: "Huynh đệ, ngươi không sao chứ?"
Cao Sơ Ngũ: "Trông ta giống như có bị sao lắm à?"
Thiết Điểu Phi: "Ngươi có phải là đánh không lại, bị cô ấy dùng nắm đấm uy hiếp ép cưới đúng không?"
Cao Sơ Ngũ nhếch môi nở nụ cười: "Cô ấy là bị ta đánh ngã mới gả, ngày thành thân cô ấy còn trách ta cưỡng đoạt dân nữ nữa mà."
Mọi người giật mình cả kinh.
Đám người trong nháy mắt tụ lại với nhau, thấp giọng nói: "Ông bạn này hình như là nghiêm túc."
Ông trời ơi! Thủ đoạn của người này cao minh thế nào? Cưỡng đoạt dân nữ vậy mà cướp đến trên đầu Hình lão đại.
"Đánh thắng được Hình lão đại, vậy công phu của hắn khẳng định rất cao."
"Không không không, việc này rất khó nói, không khéo chính là Hình lão đại cố ý nhường, bằng không thì, sau này tìm đâu ra một người nam nhân chịu cưới mình?"
"Vậy hắn khẳng định là ở rể rồi! Khẳng định!"
Thiết Điểu Phi lại quay đầu nói với Cao Sơ Ngũ: "Huynh đệ, ngươi ở rể Hình gia sao?"
Cao Sơ Ngũ nhếch miệng cười: "Ở rể? Đâu phải! Ta cũng là con một ba đời đơn truyền, khẳng định không thể ở rể nha, ta và Hồng Lang đã bàn bạc rồi, con trai theo họ ta, nhà và ruộng đất của ta, đều phải truyền cho con trai."
Mọi người ôm đầu: "Hoàn toàn không thể lý giải, không thể lý giải."