Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 514 - Chương 514: Có Đôi Khi Cũng Phải Đi Nhầm Đường

Chương 514: Có đôi khi cũng phải đi nhầm đường Chương 514: Có đôi khi cũng phải đi nhầm đườngChương 514: Có đôi khi cũng phải đi nhầm đường

Sứ giả đi rồi, liền ý nghĩa quân đội sắp tới.

Mọi người bắt đầu chuẩn bị tác chiến!

Lão Nam Phong lại đi tới trước mặt phu thê Cao Sơ Ngũ và Hình Hồng Lang, cười nói: "Cao tướng quân, hiện tại chúng ta cũng có thể phái ra một sứ giả."

Cao Sơ Ngũ hiếu kỳ nói: "Cũng phái người đến trước doanh Vương Quốc Trung trêu ngươi sao? Nếu nói như vậy, ta đề cử Bát Địa Thỏ."

Lão Nam Phong lắc đầu: "Phái sứ giả đi gặp Dương Hạc."

Cao Sơ Ngũ: "2"

Hình Hồng Lang: "?"

Hai phu thê đều không rõ, Lão Nam Phong lại cười hắc hắc nói: "Dương Hạc đã trên đường tới chỗ chúng ta chiêu an, mà Vương Quốc Trung cũng không biết, vừa rồi ngài cũng cố ý không nói cho hắn, rõ ràng chỉ cần nói mình đã được chiêu an, Vương Quốc Trung sẽ không đánh qua đây, nhưng chúng ta không nói, sau này mâu thuẫn, chúng ta không chiếm lý."

Thiết Điểu Phi bên cạnh thò đầu ra: "Không chiếm lý thì không chiếm lý thôi, tại sao chúng ta cứ nhất định phải để quan phủ cảm thấy chúng ta chiếm lý?"

Lão Nam Phong cười nói: "Đây không chỉ liên quan đến quan phủ, cũng quan hệ đến danh tiếng của 'Hình đại đương gia' trong mắt khắp thiên hạ, nếu làm việc không nghĩa khí, thiên hạ ai có thể phục ngươi? Sau này lại thu nạp thủ hạ, ai sẽ đến nương nhờ? Biến thành loại rác rưởi phản bội đại ca nổi tiếng thiên hạ như Vương Quốc Trung, cho dù chúng ta cùng Vương Gia Dận là địch, cũng sẽ khinh thường Vương Quốc Trung."

Lời này nói có lý!

Hình Hồng Lang coi như là lục lâm hảo hán cổ hủ, đối với hai chữ "danh tiếng" thật ra là rất lưu ý, lục lâm hảo hán đầu có thể đứt, máu có thể chảy, hai chữ nghĩa khí tuyệt đối không thể mất, làm việc phải chú ý nghĩa lý.

Nếu làm việc không chiếm lý, bị lục lâm hảo hán khác cô lập là chuyện thường có.

Hình Hồng Lang: "Phái ra sứ giả là có thể giải quyết vấn đề này?"

Lão Nam Phong gật đầu: "Chúng ta phái một sứ giả đi gặp Dương nói cho hắn, nói chúng ta đã được chiêu an rồi, Dương Hạc đại nhân đang trên đường tới đây, thế nhưng Vương Quốc Trung không nghe, vẫn muốn đánh chúng ta, là bởi vì hắn muốn xa lánh chúng ta, không muốn cho chúng ta gia nhập quan binh sau đó đoạt vị trí của hắn."

Hình Hồng Lang hai mắt sáng ngời: "Làm như vậy, sau này đổ hết trách nhiệm cho Vương Quốc Trung. Dương Hạc hơn phân nửa sẽ tin tưởng chúng ta, bởi vì chúng ta đã sớm phái ra sứ giả liên lạc với hắn, đã sớm tỏ ý bằng lòng tiếp nhận chiêu an, cho nên Dương Hạc khẳng định sẽ không tin tưởng chúng ta muốn đánh với Vương Quốc Trung, vậy thì sẽ là Vương Quốc Trung cố ý gây sự rồi."

Lão Nam Phong cười hắc hắc: "Đúng vậy! Lấy tính nết của đám quan viên triều đình, họ rất dễ tin tưởng lời nói của chúng ta, trái lại sẽ không tin tưởng Vương Quốc Trung. Sau đó Dương Hạc khẳng định cũng sẽ báo cáo lên chuyện này, tất cả mọi người trong thiên hạ sẽ cho rằng là Vương Quốc Trung không nói lý. Hắn là người ngay cả đại ca Vương Gia Dận cũng sẽ bán đứng, không nói lý cũng rất bình thường, thiên hạ sẽ không ai tin tưởng hắn."

Hình Hồng Lang: "Hắc hắc hắc, kế này tuyệt vời."

Cao Sơ Ngũ nghe đến đó, không khỏi "a" một tiếng: "Đây không phải gạt người sao?"

Lão Nam Phong: "Không chỉ là gạt người, còn là ác nhân cáo trạng trước, cực kỳ xấu."

Cao Sơ Ngũ: "Oa, chuyện xấu như thế, chúng ta phải làm sao?"

Lão Nam Phong nhún vai: "Chúng ta đối phó là người xấu, sử dụng thủ đoạn xấu một chút không có vấn đề gì mà?"

Cao Sơ Ngũ: "Thế nhưng. . . thế nhưng... “"

Hắn có chút nghĩ không thông, quay đầu hỏi Chiến Tăng bên cạnh: "Đại sư, ngài cảm thấy gạt người như vậy là đúng hay sai?"

"A Mễ Thâu Phật." Chiến Tăng cũng thở dài một tiếng: "Tiêu chuẩn phân xét hành vi thiện ác của ngã phật, không chỉ nhìn khổ nhạc hiện tại trước mặt, càng phải xem nó có hữu ích với tương lai sau này hay không... Nếu như ở chỗ này lừa người, lại có ích đối với thiên hạ, vậy đó chính là chuyện đúng đắn. Nếu như ở chỗ này không gạt người, nhưng dẫn đến hậu quả ác liệt, vậy không thể nói là từ bi."

Cao Sơ Ngũ: "2? 2?"

Nếu Cao Sơ Ngũ có thể nghe hiểu cái này, vậy không phải là Cao Sơ Ngũ rồi. ngài cảm thấy chúng ta nên gạt người sao?"

Con rối Thiên Tôn thở dài một hơi: "Có đôi khi, phải đi con đường sai lầm, mới có thể đến được điểm cuối chính xác."

Cao Sơ Ngũ: "Oa! Lần này ta nghe hiểu rồi, đạo giáo giảng đạo lý, dễ hiểu hơn so với phật giáo giảng đạo lý."

Chiến Tăng: "A Mễ Thâu Phật, đây không phải vấn đề đạo giáo phật giáo, là bần tăng tu hành còn thấp, học thức không đủ, không hiểu đạo lý bằng Thiên Tôn."

Lão Nam Phong: "Ngươi trước tiên niệm đúng A di đà phật đi rồi trở lại nói tu hành của mình."

Chiến Tăng: "Thiện tể thiện tể!"

Lão Nam Phong đột nhiên nhảy ra thật xa: "Đừng nói với ta những lời này, nghe mà trong lòng ngứa ngáy."

Chiến Tăng: "2 2?"

Cười đùa xong thì tín sứ đã xuất phát, hướng về con đường Dương Hạc đi tới, ngược hướng nghênh đón, chuẩn bị giữa đường chặn lại Dương Hạc, ác nhân cáo trạng trước một phen.

Mà cùng lúc đó...

Sứ giả của Vương Quốc Trung đã về tới binh doanh, báo cáo lại thái độ của Hình Hồng Lang cho Vương Quốc Trung biết.

Vương Quốc Trung vốn không hy vọng Hình Hồng Lang đầu hàng, phái một sứ giả qua đó chỉ là đi cho có lệ một lần mà thôi, sau đó là có thể danh chính ngôn thuận động thủ rồi. Hắn nhếch môi, nở nụ cười hung ác độc địa: "Nữ nhân Hình Hồng Lang kia rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, vậy đừng trách chúng ta không khách khí, chỉnh quân, chuẩn bị xuất chỉnh."

Sứ giả: "Hỏa khí của Hình Hồng Lang rất lợi hại, cách mấy trượng vậy mà có thể chuẩn xác bắn rơi mũ của ta, nghe nói lúc trước Lão Trương Phi cũng bị thua dưới hỏa khí của nó, việc này phải có phòng bị."

Vương Quốc Trung gật đầu: "Cái này không sao, cái gọi là hỏa khí chẳng qua chỉ là mấy khẩu hỏa súng mà thôi, lúc tác chiến với quan binh ta cũng đã học một chiêu làm sao phòng ngự hỏa súng, đó chính là thuẫn xa. Hắc hắc, hiện tại chúng ta là quan binh rồi, không cần phải chạy trốn như bình thường nữa, cho nên chúng ta cũng có thể có được khí giới hạng nặng, bảo tri châu Bồ Châu điều dân phu cho chúng ta, suốt đêm chế tạo thuẫn xa, thứ đó cũng không khó làm, lại thêm người của chúng ta tham gia vào, trong vòng ba ngày phải tạo mười lăm chiếc ra cho ta." Đêm đã khuya, thủy trại Vĩnh Tế đã tiến vào mộng đẹp.

Một người nghèo mặc y phục vải bố chạy tới ngoài tường trại.

Lính gác trên trạm canh lập tức phát hiện ra vị khách không mời mà đến này, liền kéo cung tiễn, đồng thời lớn tiếng quát hỏi: "Người tới là người phương nào?"

Người nghèo kia lớn tiếng kêu lên: "Hảo hán đừng bắn cung, ta là một thợ mộc trong thành Bồ Châu, chạng vạng từ trong thành trốn tới đây, đã chạy 30 dặm đường rồi, thật vất vả mới đến được đây."

Lính gác: "Hả?"

Người đó lớn tiếng nói: "Tiểu nhân từng chịu ân huệ của Hình đại đương gia và Thiết đại đương gia, cho nên có chuyện phải tới thông báo cho mọi người một tiếng. Phó tướng Bồ Châu Vương Quốc Trung mới tới kia, ngày hôm nay đã chiêu mộ các công tượng trong châu thành, suốt đêm chế tạo thuẫn xa, máy ném đá cho hắn, chỉ sợ là dùng để đánh thủy trại."

Lính gác: "I"

Người nghèo kia nói: "Lời của tiểu nhân đã truyền xong, giờ ta về thành Bồ Châu, các ngươi tuyệt đối đừng đánh thua đấy, tiểu nhân hoàn toàn dựa vào các ngươi kiếm miếng cơm ăn."

Nói xong, người đó xoay người muốn di.

Lính gác: "Ngươi chờ một chút!"

Hắn lấy ra một thỏi bạc rồi ném xuống: "Có chút tiền ngươi dùng trước đi, đợi trận này đánh xong, ngươi lại tới nơi này, còn có phần thưởng càng nhiều hơn."
Bình Luận (0)
Comment