Chương 592: Thiết Điểu Phi mất liên lạc
Chương 592: Thiết Điểu Phi mất liên lạcChương 592: Thiết Điểu Phi mất liên lạc
Tam Thập Nhị lại bắt đầu đau đầu.
Bởi vì Thiên Tôn có lệnh, thôn Cao Gia phải bắt đầu nhúng tay vào Tây An.
Lần này khiến hắn sầu đến nỗi bạc cả đầu.
Tây An cũng không thể so với một thành nhỏ huyện nhỏ, đó là một thành thị siêu cấp, chỉ nhân khẩu trong thành thôi cũng đã tới mấy chục vạn, cộng thêm trấn nhỏ và nông thôn xung quanh, quy mô đến nhường nào?
Thôn Cao Gia cần phái ra bao nhiêu nhân lực, mới có thể biến Tây An thành của mình?
Cũng may kiến thiết giai đoạn đầu của Bồ Châu đã hoàn thành, hiện tại có thể điều lượng lớn nhân viên kỹ thuật từ Bồ Châu đến Tây An rồi.
Tam Thập Nhị điên cuồng phê duyệt một đống điều lệnh, điều mũ lam đi hết nơi này đến nơi kia như chong chóng.
Đang bận tối mày tối mặt thì Chủng Cao Lương từ ngoài cửa đi vào: "Tam quản sự, ta tới tìm ngươi phê duyệt một việc."
Tam Thập Nhị đang vội, nhận lấy tờ giấy, cũng không nhìn là cái gì đã ký tên lên trên.
Lại nghe từ ngực vang lên một tiếng cười mắng: "Này! Nhìn rõ rồi ký, bằng không, ngươi cũng giống như quan viên của xã hội cũ bị người ta lừa trên gạt dưới."
Là giọng nói của kim tuyến Thiên Tôn!
Tam Thập Nhị giật nảy mình, vội cúi đầu nói tiếng tạ tội với kim tuyến Thiên Tôn trước ngực, lại nhìn tờ giấy Chủng Cao Lương đưa qua, mới phát hiện đây là một lá đơn "thỉnh cầu đặc xá", là muốn xin đặc xá cho hơn trăm phản quân Cố Nguyên.
Tam Thập Nhị lại xem chỉ tiết hơn, trong đơn thỉnh cầu đặc xá viết rõ, Trần bách hộ và các phản quân Cố Nguyên trải qua mấy năm cải tạo lao động, hiện tại đã rửa sạch tội nghiệt, đồng thời cũng đã theo kịp giáo dục tư tưởng, hiện tại đức trí thể mỹ lao đã phát triển toàn diện, có thể phù hợp với làn gió mới của thôn Cao Gia rồi.
"Xem xong rồi, không có vấn đề." Lúc này Tam Thập Nhị mới đề bút, ở trên mặt viết xuống: "Phê chuẩn!"
Sau đó như rồng bay phượng múa ký tên xuống, còn lấy ra con dấu Chủng Cao Lương cười: "Ta cầm thứ này đi gặp họ, khẳng định họ sẽ vui mừng muốn chết."
Kim tuyến Thiên Tôn vốn đang cười ở ngực Tam Thập Nhị, thoắt cái nhảy lên ngân tuyến Thiên Tôn trên ngực Chủng Cao Lương, nhếch môi cười: "Ta cũng muốn đi xem."
Chủng Cao Lương ngồi lên xe lửa, mang theo Thiên Tôn, rất nhanh trở về cốc Cải Tạo.
Lúc này cốc Cải Tạo rộng lớn đã càng lúc càng trở nên náo nhiệt phồn hoa.
Ngoại trừ những thứ tương quan đến "quân sự" không thể để cho các phạm nhân tiếp xúc, các ngành các nghề của thôn Cao Gia đều bắt đầu để cho các phạm nhân tới phụ trách. Kéo sợi, đào khoáng, in ấn, trồng trọt, chăn nuôi, làm đường, xưởng xỉ măng...
Những nơi chỉ cần hơi bằng phẳng trong núi Hoàng Long là sẽ bị lấy ra để xây nhà xưởng, trong sơn cốc phía đông một cái, phía tây một cái, rải rác khắp nơi.
Ơ chính giữa cốc Cải Tạo thậm chí còn có một cái chợ, ở đây mở ra rất nhiều thương hội, thậm chí các phạm nhân có thể dùng thời gian giải lao để tới chợ mua một số đồ dùng hằng ngày.
Đương nhiên, họ không có tiền!
Họ mua đồ vật chỉ có thể dùng "điểm tích lũy cải tạo", các phạm nhân biểu hiện tốt đều có thể đạt được "điểm tích lũy", sau đó dùng điểm tích lũy này có thể mua đồ vật ở trong chợ.
Chế độ này đã kích phát tính tích cực cải tạo của các phạm nhân ở mức độ rất lớn.
Hiện tại trong các nhà xưởng đều đã xuất hiện đủ loại tấm gương cải tạo tiên tiến.
Mười hai vạn phạm nhân sinh sống ở chỗ này bằng một phương thức đặc biệt như thế.
Chủng Cao Lương vừa về đến cốc Cải Tạo, lập tức phái người gọi hơn 600 phản quân Cố Nguyên đến.
Hơn 600 người này có thời gian cải tạo dài nhất, hiệu quả cải tạo đương nhiên cũng tốt nhất, hiện tại mỗi người đều rất có quy củ, dưới sự dẫn dắt của Trần bách hộ xếp thành phương trận chỉnh tềể, im lặng nghe Chủng Cao Lương tuyên bố: "Nhìn đây, thứ trong tay ta, là lệnh đặc xá của các ngươi, từ hôm nay trở đi, các ngươi đã khôi phục tự do."
Moi naười mừng rõ- "Hếng!" Chủng Cao Lương: "Các ngươi có thể lựa chọn tự do rời đi, hoặc là..."
Trần bách hộ không cần suy nghĩ: "Chúng tôi lựa chọn hoặc là."
Chủng Cao Lương cười: "Cũng không sợ nửa câu sau ta bảo các ngươi nhảy vào hố."
Trần bách hộ cười: "Ở chỗ này nhiều năm như vậy, chúng tôi biết Chủng cai ngục là người tốt, sẽ không đào hố cho chúng tôi."
Chủng Cao Lương cười: "Được rồi, hoặc là ta muốn nói, là để cho các ngươi tham gia dân đoàn thôn Cao Gia, đồng thời lập tức đi tiền tuyến, đi thành Bồ Châu, lão thủ trưởng Lão Nam Phong của các ngươi hiện tại đóng ở phủ Bồ Châu, đang cần sự giúp đỡ của các ngươi..."
600 phản quân Cố Nguyên đều mừng rỡ: "Đương nhiên là quá tốt rồi."
Lý Đạo Huyền nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của những phản quân này, trong lòng cũng có phần cao hứng, nhóm người này đã hoàn toàn trở thành người tí hon nhà mình rồi, họ đi Bồ Châu tìm Lão Nam Phong, lại vũ trang vào, lập tức có thể tăng thêm một nhánh cường quân cho dân đoàn thôn Cao Gia.
Nghĩ tới đây, Lý Đạo Huyền tiện tay chuyển ý thức về thành Bồ Châu, muốn xem hiện tại Lão Nam Phong có phải lại đang nghe Thái Lâm hát hay không.
Không nghĩ tới chính là, y vừa chuyển trở về, vậy mà lại phát hiện một nhóm người tí hon nhà mình đang họp.
Trình Húc ngồi ở thủ vị, bên cạnh là đám người Hình Hồng Lang, Cao Sơ Ngũ, Trịnh Đại Ngưu, Tạo Oanh, Lão Nam Phong, tất cả đều đang ngồi. Lần trước sau khi họ chỉ viện phủ Bình Dương, giúp Vương Tiểu Hoa thủ vững, lại lui về Bồ Châu, hiện tại đang ở trong binh doanh thành Bồ Châu.
Tất cả mọi người vẻ mặt nghiêm túc, không một ai đang cười, xem ra đã xảy ra chuyện gì.
Lý Đạo Huyền đồng cảm đến con rối Thiên Tôn ở trên vai Cao Sơ Ngũ, vểnh tai lắng nghe.
Hình Hồng Lang vừa lúc lên tiếng: "Lần cuối cùng Thiết Điểu Phi truyền ra tin tức là ngày nào?"
Trịnh Đại Ngưu nhếch môi: "Trước khi ăn mười chín bữa cơm."
Mọi người nghẹn họng.
Lão Nam Phong sầm mặt lại: "Vậy rất không hay rồi, cũng chính là chín ngày trước."
Trịnh Đại Ngưu: "Không phải, một ngày ta ăn bốn bữa." Lão Nam Phong: "Vậy cũng là gần năm ngày trước, tương đối không ổn. Thiết Điểu Phi vẫn qua lại giữa Bồ Châu và Giải Trì, nhiều lắm hai ngày sẽ có một lần liên lạc. Hiện tại bốn ngày chưa có liên lạc lại, chỉ sợ đã xảy ra chuyện."
Nghe đến đó, Lý Đạo Huyền khẽ cau mày.
Sau khi Thiết Điểu Phi gia nhập đội hình thôn Cao Gia vẫn chưa tham dự trận đánh chính diện nào, nhưng hắn vẫn đang giúp đỡ thôn Cao Gia làm muối, càng không ngừng kiếm muối từ diêm khóa tỉ của Giải Trì, sau đó đưa vào nhà máy hóa chất.
Hiện tại hắn coi như một vòng rất quan trọng của thôn Cao Gia, lúc này đột nhiên mất liên lạc, hơn nữa ở trong khoảng cách gần như vậy, trông có vẻ rất cổ quái.
Giữa Bồ Châu và Giải Trì khoảng cách đường thẳng chưa đến trăm dặm! Khoảng cách này tuyệt đối không nên để mất liên lạc.
Hình Hồng Lang: "Tạo giáo viên, cô nhanh phái ra một số ky binh, ra ngoài tìm hắn xem."
Tạo Oanh: "Được!"
"Mọi người đừng tìm." Con rối Thiên Tôn đã mở miệng: "Đợi ta tìm cho."
Mọi người vừa nghe được Thiên Tôn lên tiếng, lập tức mừng rỡ: "Tham kiến Thiên Tôn!"
Con rối Thiên Tôn: "Đợi ta thần du một phen."
Nói xong, Lý Đạo Huyền chuyển đồng cảm về khu vực phía đông Bồ Châu hơn, nơi tầm nhìn còn chưa thể đến được.