Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 600 - Chương 600: Dẫn Bọn Ngươi Đi Chơi Thế Giới Phồn Hoa

Chương 600: Dẫn bọn ngươi đi chơi thế giới phồn hoa Chương 600: Dẫn bọn ngươi đi chơi thế giới phồn hoaChương 600: Dẫn bọn ngươi đi chơi thế giới phồn hoa

Các lão bách tính của thành Hà Đông chỉ nghe thấy tiếng hỏa súng bên ngoài, tiếng la giết rung trời, lại một lần nữa khiến họ sợ hãi phải trốn hết vào trong nhà, ôm nhau co ro, căn bản không dám nhìn ra bên ngoài.

Không mất bao lâu, họ liền nghe được tiếng "tặc quân" khóc lóc bỏ chạy.

Qua một lúc nữa, quan binh liền vào thành.

Mặc dù biết bên ngoài là quan binh, lão bách tính vẫn không dám mở rộng cửa.

Thế đạo này quan binh cũng không thấy quy củ hơn so với tặc binh.

Không ít người thậm chí thở dài: "Đám tặc binh này thật ra rất tốt, không giết người lại không phóng hoả, cũng không ăn cướp, họ chỉ cướp vàng bạc tài sản của diêm khóa tỉ tham ô, có tội gì chứ?"

"Đúng vậy, ài, nghe được tiếng la của họ bị quan binh đánh bại, thực sự là khiến người khó chịu."

"Những quan binh này đừng có đến ăn cướp của chúng ta."

Lúc này Hình Hồng Lang đã cưỡi ngựa đi vào trong thành, thủ hạ của diêm khóa tỉ kia cùng nàng đi vào thành, đi chưa được bao xa, phía trước chính là cổng chợ rồi. Thủ hạ liếc mắt liền trông thấy đầu của diêm khóa tỉ đang đong đưa treo trên cột cờ.

Thủ hạ đã sớm đoán được sẽ là kết quả này, hiện tại tận mắt nhìn thấy cũng không có gì để nói, đành phải quay sang Hình Hồng Lang ôm quyền, không nói một lời.

Hình Hồng Lang lại giả ý hỏi hắn: "Việc này không xong rồi, diêm khóa ti đã bị tặc nhân giết chết, vệ sở binh ở đây hình như cũng chết với bỏ chạy cả rồi, phải làm sao đây?"

Thủ hạ kia đành phải nói: : "Chi bằng, Hình tướng quân tạm thời tọa trấn thành này trước."

Hình Hồng Lang: "Như vậy sao được? Ta chính là thủ bị Bồ Châu, ta phải thủ Bồ Châu, bằng không thì, vạn nhất Bồ Châu bị lưu khấu đánh tới, ta chính là trọng tội thất trách."

Thủ hạ nói: "Thành Hà Đông quản lý Giải Trì, đó là nơi sản xuất muối quan trọng nhất của triều đình tại Sơn Tây, tuyệt không cho phép có sai lầm, quan trọng hơn nhiều so với thành Bồ Châu. Trước tiên Hình tướng quân cứ bảo vệ nơi này, sẽ có ý nghĩa hơn xa Bồ Châu, tuần phủ đại nhân mới tới khẳng định cñna eẽ không trách noài" Thì ra, lúc này tuần phủ Sơn Tây Tống Thống Ân đã bị Sùng Trinh hoàng đế bãi miễn rồi, tân nhiệm tuần phủ Sơn Tây Hứa Đỉnh Thần vừa mới đi nhậm chức, cái mông còn chưa ngồi nóng nữa.

Lúc này hắn cần nhất là nhìn thấy Sơn Tây yên ổn, không xảy ra hỗn loạn.

Nếu như hắn nghe nói đến chuyện của thành Hà Đông, vậy khẳng định sẽ không trách tội Hình Hồng Lang chuyên quyền độc đoán, còn phải khen nàng một câu làm tốt lắm, đã bảo vệ kho muối của quốc gia.

Hình Hồng Lang: "Vậy ta đành phải cố gắng thôi, trước tiên ở chỗ này trông coi."

Thủ hạ chán nản, cũng không muốn ở lại chỗ này lâu, vội vàng xin cáo lui.

Hình Hồng Lang thì dẫn theo đoàn người, đi thẳng tới nha môn diêm khóa tỉ.

Vào trong nha môn, vừa đặt mông ngồi xuống sau bàn, liền thấy có một cỗ kiểu đưa Điểm Đăng Tử Triệu Thắng từ phía sau đi vào.

Triệu Thắng mang hết công văn trong nha môn qua đây, đặt ở trên bàn, sau đó từ từ lật xem. Hắn cần thời gian ngắn nhất hiểu rõ tình huống sản xuất muối, số lượng thợ muối , bố trí thôn muối... ở đạo Hà Đông, Giải Trì.

Hắc hắc!

Kho muối của quốc gia, sau này chính là kho muối của thôn Cao Gia ta rồi, vậy thì phải quan tâm cho tốt.

Trần bách hộ giả làm thành thi thể, được các thủ hạ vác lên trốn ra thành Hà Đông.

Lão Nam Phong còn suất lĩnh một nhánh quân liều mạng đuổi theo ở phía sau nữa.

Đôi bên một chạy một đuổi, rất nhanh đã rời xa thành Hà Đông.

Sau khi qua một con sông nhỏ tên là Thúc Thuỷ, xung quanh đều là hoang sơn dã lĩnh, không một bóng người, người phía trước không trốn nữa, ngừng lại tại chỗ.

Trần bách hộ cũng trong nháy mắt "sống" lại, thoắt cái nhảy xuống từ trên lưng thủ hạ, cười ha ha.

Các biên quân Cố Nguyên bị hỏa súng bắn chết cũng lần lượt sống dậy.

Truy binh của Lão Nam Phong rất nhanh đã đuổi kịp. Trần bách hộ bước lên trước một bước, ôm quyền: "Nam Phong ca!"

Lão Nam Phong cười to: "Lão Trần, ngươi cũng đi ra rồi, ha ha ha, các huynh đệ đều đi ra rồi."

"Ha ha ha! Ra mắt Nam Phong ca."

Hơn 600 phản quân Cố Nguyên hiện tại tinh thần diện mạo đều khác biệt rất nhiều với trước đây, người người đều tinh thần đầy đủ, khí thế dâng trào, so với lúc trước mới từ Cố Nguyên chán nản chạy ra, mặt mày xanh xao, nội tâm sợ hãi, hoàn toàn là khác nhau.

Lão Nam Phong cười: "Đi ra là tốt rồi, Thiên Tôn nói cho ta biết các ngươi đã đi ra, chuyện thứ nhất chính là cùng đánh trận với ta, thật đúng là khiến ta hoảng sợ."

Mọi người cũng cười: "Chúng tôi cũng vậy."

Trần bách hộ: "Kế tiếp chúng tôi lại muốn đi theo Nam Phong ca kiếm ăn, Nam Phong ca lại mang chúng tôi đi đánh trận đi."

Lão Nam Phong cười to: "Đánh cái rắm gì nữa! Trận là không đánh nổi nữa rồi! Sau này ca sẽ mang bọn ngươi kiếm ăn là thế giới phồn hoa, thế giới phồn hoa, ha ha ha ha."

Mọi người đều mừng rỡ: "Chúng tôi cũng trông ngóng thế giới phồn hoa rất nhiều năm rồi."

Lão Nam Phong: "Đầu tiên, gom hết chiến lợi phẩm mà các ngươi thu được lại đi, đừng có mà tư tàng."

Mọi người gật đầu, vội vàng lấy vàng bạc trang sức đào được từ trong nhà diêm khóa tỉ nộp ra, rất nhanh liền xếp thành một ngọn núi nhỏ.

Lão Nam Phong: "Những thứ này đều phải nộp vào thôn khố, các ngươi cũng đừng đỏ mắt. Theo ta kiếm ăn, sau này chúng ta có rất nhiều tiền, tiền dùng không hết, ta nói với các ngươi, làm buổi hòa nhạc thực sự là con mẹ nó kiếm quá kiếm luôn..."

Mọi người đều cười: "Buổi hòa nhạc là thứ gì a?"

Lão Nam Phong: "Các ngươi đi về rồi sẽ biết."

Họ đang trò chuyện vui vẻ, đột nhiên kim tuyến Thiên Tôn ở trước ngực Lão Nam Phong lên tiếng: "Khi các ngươi làm biên quân tại Cố Nguyên, triều đình thiếu các ngươi bao nhiêu quân lương?"

Lão Nam Phong: "A, tham kiến Thiên Tôn!"

Mọi người vội vàng hành lễ, Trần bách hộ mới đáp: "Triều đình thiếu quân lương mỗi người chúng tôi khoảng chừng 36 lượng bạc."

Kim tuvến Thiên Tên mỉm cười: "Tiền triều đình thiếu nở các nai các ngươi vốn nên giành lại từ trong tay triều đình, mà tiền diêm khóa tỉ tham ô chính là tiền của triều đình, cho nên từ trong số tiền của diêm khóa tỉ các ngươi cầm lại một phần của mình đi, thiên kinh địa nghĩa."

Nói đến đây, kim tuyến Thiên Tôn mỉm cười nói: "Kiểm kê chiến lợi phẩm, lấy ra từ trong đó một phần, chia cho mỗi người 40 lượng, coi như là các ngươi đòi lương của triều đình thành công. Phần còn dư thì các ngươi nộp lên thôn khố."

Mọi người mừng rỡ: "Đa tạ Thiên Tôn!"

"Thiên Tôn thực sự là quan tâm đến chúng tôi."

"Thiên Tôn là một thần tiên giảng đạo lý."

Đám biên quân Cố Nguyên hoan hô nhảy nhót, mũ giáp tung lên bay tùm lum.

Mũ giáp bay lên cao lại rơi xuống, cộp một tiếng rơi vào đầu, đau phải biết.

Lão Nam Phong cười nói: "Được rồi, đừng nhảy nhót nữa, chia tiền, sau đó cởi áo giáp nhiễm máu ra, đổi thành áo bông bình thường, râu tóc gì đó cũng làm cho gọn gàng lại đi, sau đó có thể ngụy trang thành người thường, lén trở về thành Bồ Châu rồi."

Mọi người: "Tuân lệnh!"

Mọi người vội vàng bắt tay vào việc, một người chia 40 lượng, sau đó thay đồ sửa soạn, chia làm từng nhóm nhỏ đi về thành Bồ Châu.

Lão Nam Phong thì dẫn theo dân đoàn áp giải vàng bạc tài bảo về thôn Cao Gia, sau đó trở về thành Hà Đông, giả bộ báo cáo với Hình Hồng Lang rằng: "Truy kích tặc khấu thất bại, để chúng chạy thoát rồi."

Lúc này khắp thiên hạ đều là lưu khấu, ai lại đi điều tra rõ nhóm "lưu khấu" kia trốn đi đâu chứ?
Bình Luận (0)
Comment