Chương 613: Chúng ta hợp tác đi
Chương 613: Chúng ta hợp tác điChương 613: Chúng ta hợp tác đi
Cột nộ khí đã đầy, thế nhưng Chu Tồn Cơ lại không muốn phóng ra tuyệt chiêu lung tung.
Thật vất vả mới hoà hoãn được, Chu Tồn Cơ trầm giọng nói: "Được thôi, ta cũng không muốn tốn nước bọt, nói mấy lời vô nghĩa nữa, liền nói thẳng với Lý viên ngoại vậy. Hợp tác với đám gọi là thanh lưu quan văn, Lý viên ngoại kiếm không được bao nhiêu tiền, thế nhưng hợp tác với bản thế tử, ngươi có thể kiếm được đầy bồn đầy bát."
Lý Đạo Huyền: "Hiện tại ta rõ ràng cũng đang kiếm đầy bồn đầy bát cơ mà, đâu cần hợp tác với ngươi? Có cần thiết phải hợp tác sao?"
Chu Tồn Cơ: "..
Cột nộ khí bắt đầu tích trữ đoạn hai.
Chu Tồn Cơ: "Bản thế tử nghe nói, Lý viên ngoại đang mua đất khắp nơi, xây dựng các loại nhà xưởng kỳ quái, có xưởng khoáng, có xưởng nuôi gà, xưởng xi măng... Có điều, thứ cho bản thế tử nói lời không lời dễ nghe, chung quanh Tây An này, chỉ có một số rất ít đất là không ở danh nghĩa của bản thế tử. Lý viên ngoại muốn thoải mái phát triển, không hợp tác với bản thế tử là rất khó làm cho ra trò được."
Lần này, rốt cuộc hắn đã nói đến trọng điểm.
Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất để Lý Đạo Huyền nguyện ý nghe hắn nói nhảm.
Chung quanh Tây An, đa số đất là đất phong của Tần Vương phủ, chỉ có một bộ phận nhỏ là được nắm giữ trong tay nhân dân lao động. Gần đây Lý Đạo Huyền tiêu tốn không ít tiền, mua lại các cửa hàng ăn, mặc, ở, đi lại. Thế nhưng, loại đất dùng để làm xưởng như mỏ than, quặng sắt, trang trại, nuôi trồng, muốn làm lớn thì không vượt qua cánh cửa Tần Vương phủ này được.
Nếu thôn Cao Gia đã trở mặt với Minh đình, vậy trực tiếp tới đánh thổ hào phân chia ruộng đất là được, thế nhưng hiển nhiên giai đoạn hiện tại không thích hợp đấu võ. Tầm nhìn của Lý Đạo Huyền còn cách xa Tây An khoảng 100 dặm nữa.
Vậy phải dùng một thủ đoạn "hợp lý hợp pháp" để khai phát lợi dụng đất phong của Tần Vương phủ.
Dù cho những đất phong này hiện tại trên danh nghĩa còn là của Tần Vương phủ, sau khi khai phát giống như là đang giúp Tần Vương phủ kiếm tiền. Nhưng vấn đề không lớn, Tần Vương phủ kiếm có nhiều tiền đi nữa thì tỉ của đạo Hà Đông vậy.
Sau đó khi thôn Cao Gia đánh qua đây, đào chúng nó ra, liền biến thành tài sản của của nhân dân rồi. Chuyện này thôn Cao Gia có thể làm bất cứ lúc nào, chỉ xem có muốn làm hay không mà thôi.
Cho nên nói đến cùng, giúp Tần Vương phủ kiếm tiền, chính là đang giúp thôn Cao Gia tương lai kiếm tiền, căn bản không cần lo lắng.
Lý Đạo Huyền làm bộ nhíu mày, tỏ vẻ như đang rất khó xử.
Vẻ mặt của người Silicon thật sự cứng đờ quá kinh khủng, vẻ mặt y cau mày Chu Tồn Cơ nhìn vào trong mắt chỉ cảm thấy sợ hãi từng đợt: Vẻ mặt của người này sao cứ cảm thấy là lạ? Làm cho người ta có loại một loại cảm giác, hắn không phải là người.
Làm bộ suy nghĩ nửa ngày, Lý Đạo Huyền mới nói: "Ngô Sân và Sử Khả Pháp đối xử với ta cũng không tệ. Hai vị đại nhân đã đồng ý với ta, chỉ cần giúp họ giải quyết vấn đề dân sinh, tiền kiếm được sẽ chia cho ta một nửa."
Chu Tồn Cơ nở nụ cười: "Họ có thể chia cho ngươi một nửa, bản thế tử có thể chia cho ngươi sáu thành."
Lý Đạo Huyền: "Ồ?"
Chu Tồn Cơ nói: "Tới địa bàn của ta xây một nhà máy phân hóa học, tiền kiếm được ngươi sáu ta bốn, chỉ cần phân hóa học sản xuất ra, có thể cho ruộng đất của ta sử dụng là được."
Lý Đạo Huyền: "Ui da!"
Chu Tồn Cơ nói tiếp: "Trại nuôi gà, trại nuôi heo, lấy quặng gì đó, đều có thể phân phối theo cách này."
Lý Đạo Huyền làm bộ bắt đầu suy nghĩ...
Chu Tồn Cơ trong bụng cười thầm: thương nhân trọng lợi, chỉ cần hứa hẹn lợi ích, há có đạo lý không nghiêng về bản vương, hắc hắc hắc, ngươi trốn không thoát ngũ chỉ sơn của bản vương đâu.
Lý Đạo Huyền lại ở trong lòng tính toán: khu cầu Bá Tây An có một mỏ than, là ở trong địa bàn của Tần Vương phủ, ta có thể đi đâu đào than được, ở gần cung cấp cho Tây An, sẽ thuận tiện hơn nhiều so với vận chuyển từ bên Hợp Dương qua đây.
Khu cầu Bá không chỉ có than đá, còn có sắt, ở nơi đó đào cả hai loại sắt và than đá rồi luyện ngay tại chỗ, quá là thuận tiện.
Ven bờ Vị Hà có một khu vực đất đai màu mỡ rộng lớn đều là đất phong của Tần Vương phủ, nếu dùng phương pháp khoa học phát triển khu đất này sẽ nâng cao sản lượng. Sau khi sản lượng nâng cao, Tần Vương phủ phủ bán lương là không thể nâng giá được, bởi vì ta có thể thông qua lương hành của thôn Cao Gia bán lương với giá thấp để hạ giá. Tần Vương phủ cũng chỉ có thể bán lương với giá ổn định, như vậy, có thể trợ giúp lão bách tính ăn được lương thực với giá rẻ rồi.
Hơn nữa...
Tần Vương phủ không có kinh nghiệm làm các loại nhà xưởng, ắt phải do nhân viên của thôn Cao Gia tới quản lý, người của thôn Cao Gia có thể thuận thế tăng tiền công cho các tá điển và người ở làm công cho Tần Vương phủ.
Giúp đỡ những người này cũng giàu lên.
Nói chung, chỉ cần chế độ cũ lạc hậu nới lỏng quyền lực, sức sản xuất tiên tiến có thể rất nhanh thẩm thấu vào chế độ cũ, đả kích cho nó trăm ngàn lỗ thủng.
Đây là điều lịch sử đã từng chứng minh.
Lý Đạo Huyền làm bộ suy nghĩ hồi lâu, mới ngẩng đầu lên mỉm cười, nụ cười đáng sợ của người silicon làm Chu Tồn Cơ sợ hãi: "Thế tử điện hạ, chúng ta bắt đầu ba bảy thế nào?"
Chu Tồn Cơ không cần suy nghĩ liền lắc đầu: "Nhiều lắm bốn sáu."
"Được! Vậy bốn sáu, hợp tác vui vẻ."
Chu Tồn Cơ tích nộ khí của nửa ngày, bởi vì thời gian dài không phóng tuyệt chiêu, xoát một cái, biến mất không còn chút tung tích. -
Cùng lúc đó, Sơn Tây, bắc bộ, Đại Châu.
Sấm Vương ( Cao Nghênh Tường ), Sấm Tướng ( Lý Tự Thành ) suất lĩnh hai vạn tặc binh, đã ép tới dưới thành Đại Châu.
Lúc này hầu như bắc bộ Sơn Tây đã trở thành chỗ vui chơi của lưu khấu.
Ngoại trừ phủ Thái Nguyên thật sự không thể công nổi, thành nhỏ châu nhỏ huyện nhỏ khác, bị lưu khấu phá cho tanh bành, tri phủ tri châu, tri huyện các nơi đều đang liều mạng tổ chức dân đoàn tự bảo vệ mình, không ít quan viên triều đình đã vong cùng thành, không ít thành trì sau khi bị công phá đều bị xô đổ tường thành, giống như con rùa bị lột cái vỏ.
Sấm Vương nhìn thoáng qua thành Đại Châu phía trước, cảm thấy nó cũng như các thành nhỏ huyện nhỏ bình thường, một kích là có thể công phá, hoàn toàn không coi ra gì, phất tay nói: "Công thành!"
Lượng lớn tặc binh đổ về phía thành Đại Châu.
Đúng lúc này, trên đầu thành Đại Châu có bóng người lay động, một đoàn của thành Đại Châu đã xuất hiện một cách rực rỡ.
Vị hương thân này họ Tôn, tên Truyền Đình, dáng vẻ khôi ngô, thân cao tám xích. Hắn từng đảm nhiệm kê huân ti lang trung, nhưng bởi vì bất mãn Ngụy Trung Hiền chuyên chính mà cáo lão hồi hương, về nhà ở không đã nhiều năm.
Đối mặt với tặc binh đổ xô đến, vẻ mặt Tôn Truyền Đình không hề có ý sợ hãi, giương cung cài tên, bắn loạn xạ về phía tặc binh dưới thành. Gia đinh Tôn gia rất có tố chất huấn luyện, tiến thối hợp lý, đánh trận tuyệt đối không kém hơn quân chính quy.
Sấm Vương và Sấm Tướng cũng xui xẻo, không ngờ trong một châu thành nhỏ không hề nổi danh lại xuất hiện một quái vật như thế.
Sau một phen khổ công, thành Đại Châu vẫn vững như Thái Sơn.
Sấm Vương và Sấm Tướng đành phải bất đắc dĩ lui binh.
Công không được Đại Châu thì không thể tiếp tục tiến lên hướng bắc nữa, đám lưu khấu do dự một hồi, nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó xua quân hướng nam, lại lần nữa tiến về khu vực trung bộ và nam bộ Sơn Tây.