Chương 663: Quyết định của Sấm Tướng
Chương 663: Quyết định của Sấm TướngChương 663: Quyết định của Sấm Tướng
Huyện thành Mạnh Tân.
Huyện lệnh, hương thân, các lão bách tính, tất cả đều tập trung trên tường thành của huyện thành Mạnh Tân, nhìn về phía Bắc.
Trong lòng ngoại trừ sợ hãi, vẫn là sợ hãi.
Mặc dù Lý Đạo Huyền đã đáp ứng giúp bọn họ ngăn cản lưu khấu, thế nhưng lưu khấu thế lớn, ngay cả quan binh chính quy do tham tướng Tần Nhân Hồng suất lĩnh cũng đã bị giết chết, họ đâu dám mù quáng tin tưởng Lý Đạo Huyền có thể làm được?
Nhưng bọn họ cũng không có cách nào, ngoại trừ chờ đợi, chỉ có thể chờ đợi.
Cũng không biết đợi bao lâu, một nha dịch cưỡi khoái mã từ phía Bắc nhanh chóng chạy về, móng ngựa rơi vào mặt đất đầy xác bùn quỷ dị của khu Hoàng Phiếm, làm cát bụi màu vàng văng lên tung toé.
Trên mặt nha dịch đầy vẻ vui mừng, là mừng như điên!
Người còn chưa tới dưới thành, đã gân cổ hét lên: "Bạch thiện nhân đánh thắng rồi, Bạch thiện nhân đánh thắng rồi."
Hắn vừa rống lên, tất cả mọi người trong huyện Mạnh Tân đều ngẩn người, kế tiếp liền phát ra tiếng hoan hô như núi gầm biển thét: "Thắng rồi?"
"Ngăn cản được lưu khấu rồi?"
"Quá lợi hại!"
"Bạch thiện nhân uy vũ!"
Nha dịch kia chạy ào vào huyện thành, rống lên: "Bạch thiện nhân có rất nhiều hỏa súng..."
Còn chưa nói hết câu, sư gia Lưu Bát Vạn đã chạy lên, một tay che miệng hắn lại: "Con mẹ ngươi cái gì không nên nói thì nói ít thôi, nếu như triều đình trách tội Bạch thiện nhân tự đúc hỏa súng, bắt giữ xử lí hắn, sau này còn ai giúp chúng ta nữa?"
Trong nháy mắt nha dịch hiểu ra, sửa lời nói: "Bạch thiện nhân bố trí mấy nghìn cung tiễn thủ ở bờ sông, tiễn bay như châu chấu, bắn cho lưu khấu không lên được bờ."
Lưu Bát Vạn: "Vậy còn tạm được."
Thời đại này tin tức chính là như vậy, người đầu tiên nói như thế nào, naười nhía eau eế nahe như vây dù eao thì cfñna không có auần chúng bu xem quay video, làm một bài "chân tướng là như vậy", mọi người có thể lên địa chỉ nào đó xem.
Chỉ cần nha dịch truyền lệnh này nói Bạch thiện nhân bắn tên, đó chính là bắn tên rồi.
Hỏa súng là cái gì? Chúng tôi không biết!
Các lão bách tính của huyện Mạnh Tân vui sướng chờ đợi, chẳng mấy chốc, chờ đến khi đôi phu thê hiệp sĩ "Tiêu Thu Thủy" và "Đường Phương" đi tới, còn có một trăm hộ vệ của họ.
Huyện lệnh bước nhanh tới: "Tiêu đại hiệp, thật sự chúng ta đã thủ được rồi sao?"
Ngày hôm qua vẫn gọi y là thiếu hiệp, ngày hôm nay liền thăng cấp thành đại hiệp rồi.
Lý Đạo Huyền nghĩ thầm: ta đánh thắng một trận nữa, chắc ngươi gọi ta cự hiệp hay sao?
"Các vị các hương thân yên tâm, lưu khấu đã bị chúng tôi đẩy lùi." Cao Nhất Diệp hiện tại rất am hiểu loại chuyện "quay về đám đông nói chuyện", thói quen đã thành tự nhiên, đối mặt lão bách tính cả huyện Mạnh Tân, nàng tuyệt không luống cuống, thậm chí càng ở trường hợp này, có vẻ càng đoan trang đại khí, khiến người ta cảm giác nói rất có lực lượng.
"Chúng tôi không chỉ ngăn cản lưu khấu, còn cướp đi toàn bộ thuyền của chúng, khiến cho chúng trong khoảng thời gian ngắn không thể qua sông." Cao Nhất Diệp ăn nói đĩnh đạc: "Mà tuần phủ Sơn Tây Hứa Đỉnh Thần, đang suất lĩnh đại quân, từ bắc đến nam bao vây, lưu khấu chỉ cần không thể qua sông, nhất định sẽ bị bao vây bên bờ Hoàng Hà."
Mặc dù các huyện dân không hiểu nhiều về chiến lược, thế nhưng tràng diện này vừa nghe là hiểu.
Đây không phải cái gọi là "bị ép tới góc tường" rồi sao?
Huyện lệnh Mạnh Tân than thở: "Thật hy vọng lần này triều đình có thể triệt để dẹp yên được loạn lưu khấu."
Lý Đạo Huyền lại thầm nghĩ: hy vọng như vậy đi, có điều... cứ cảm thấy không đúng chỗ nào? Trong trận đánh vừa rồi, Trương Hiến Trung đã mang theo một bộ phận thuyền chạy thoát, là một tai hoạ ngầm.
Hơn nữa, quan trọng nhất là Sấm Tướng Lý Tự Thành, không thấy hắn lộ diện.
Hắn chạy đi đâu rồi?
Huyện lệnh Mạnh Tân: "Ôi chao Tiêu đại hiệp, Đường nữ hiệp, hai định bản quan phải tiếp đãi hai người một bữa."
Cao Nhất Diệp: "Có cái gì ăn ngon hay không?"
Huyện lệnh Mạnh Tân cười nói: "Món ăn đặc sản của Mạnh Tân chúng tôi là cá chép Hoàng Hà, nhất định phải sắp xếp."
Lý Đạo Huyền nghe mà chảy nước bọt, không đúng, người silicon là không có nước bọt, sao y lại cảm giác được nước miếng chảy nhỉ? A, nhất định là đồng cảm! Bản thể bên ngoài hộp đang chảy nước miếng, mẹ nó.
Đêm hôm đó, huyện lệnh mời khách, trên bàn bày một đĩa cá chép Hoàng Hà rất lớn.
Thiên Tôn thèm ăn cầm lấy một con cá bỏ vào trong miệng, nhai rôm rốp, xương kim loại nghiền nát con cá, sau đó phù một tiếng nôn vào trong thùng rác.
Mặc dù thịt cá không thể ăn vào bụng, thế nhưng nụ vị giác vẫn cảm nhận được đầy đủ.
Hạnh phúc al! -
Huyện Tế Nguyên.
Hiện tại các lưu khấu cảm giác rất không hạnh phúc.
Thuyền bọn họ cướp được lại bị cướp cả rồi, không qua được Hoàng Hà, đại quân của tuần phủ Hứa Đỉnh Thần có thể tới đây bất cứ lúc nào, hiện tại quả nhiên có một loại cảm giác kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.
Tử Kim Lương lên tiếng: "Chư vị, hiện tại chúng ta có thể làm cái gì?"
Sấm Vương: "Phía nam là Hoàng Hà, không qua được. Phía bắc là Hứa Đỉnh Thần, phía tây là Hà Đông Hình Hồng Lang, cũng là xương cứng. Phía đông là huyện Tu Võ, tuần phủ Hà Nam Phàn Thượng Hiên suất lĩnh đại quân chủ lực Hà Nam thủ ở đó, phòng bị sâm nghiêm, chuyện tới nước này, ta cũng không biết nên làm cái gì."
Sắc mặt mọi người đều cực kỳ nặng nề...
Đúng lúc này, một tín sứ của tặc quân từ bên ngoài chạy vào, lớn tiếng nói: "Báo! Sấm Tướng đã tránh thoát đại quân của tuần phủ Hà Nam Phàn Thượng Hiên, công phá huyện Tu Võ, giết tri huyện Lưu Phượng Tường, mở ra thông đạo tiến vào Hà Nam."
Nghe nói như thế, mọi người đều kinh hãi!
Lúc này họ mới nhớ tới, khi bọn hắn chuẩn bị qua sông tác chiến, đã để Sấm Tướng ở lại phụ cận Trạch Châu, cho bộ đội chủ lực của hắn bọc hậu. Không nghĩ tới, Sấm Tướng này lại không ra bài theo sáo lộ, trực tiếp từ đường bộ chạy vào địa bàn tỉnh Hà Nam, còn công phá huyện Tu Võ.
Sấm Vương cũng ngẩn ra: "Làm điều này thế nào?"
Tín sứ nói: "Khi các vị đại ca đang qua Hoàng Hà, tuần phủ Hà Nam Phàn Thượng Hiên nghe được tin tức, quá sợ hãi, vội vàng dẫn theo đại quân đang đóng tại huyện Tu Võ chạy tới bên Hoàng Hà, muốn qua sông vòng tới huyện Mạnh Tân ngăn cản các vị. Sấm Tướng đại ca liền thừa dịp Phàn Thượng Hiên dẫn quân qua sông cứu viện Mạnh Tân, tiến quân thần tốc, một lần công phá huyện Tu Võ."
Mọi người: "!"
Tín sứ: "Hiện tại tuần phủ Hà Nam Phàn Thượng Hiên chắc còn chưa nhận được tin tức, hắn còn đang gấp gáp hành quân tiến về huyện Mạnh Tân. Chư vị đại ca, khẩn trương hành động thôi, trước khi Phàn Thượng Hiên kịp phản ứng, đi qua huyện Tu Võ trước một bước, thoát khỏi vòng vây của triều đình."
Quần tặc mừng rỡ, Tử Kim Lương nói: "Mau mau mau, thông báo mọi người, lập tức lên đường."
Các lưu khấu vội vàng hành động, dùng tốc độ nhanh nhất tiến về huyện Tu Võ.
Cùng lúc đó, Tây doanh Bát Đại Vương theo Hoàng Hà trôi xuống hạ du, lên đất liền tại huyện Ôn quê hương của Tư Mã Ý, trước tiên cướp sạch sẽ quê hương của Tư Mã Ý, sau lại hợp binh cùng Sấm Tướng, cướp đốt huyện Vũ Trắc, huyện Huy, bao vây phủ Hoài Khánh...
Nếu như Tư Mã Ý biết chuyện này, cũng không biết có thể từ trong mộ nhảy ra đánh Trương Hiến Trung hay không.
Mặc dù Lý Đạo Huyền ngăn được lưu khấu qua sông, không để chúng tai hoạ đến lão bách tính phía nam Hoàng Hà, nhưng khu vực từ Hà Nam đến phía bắc Hoàng Hà lại vẫn không thoát được lưu khấu chà đạp.