Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 681 - Chương 681: Công Tác Chuẩn Bị Cho Số 3

Chương 681: Công tác chuẩn bị cho Số 3 Chương 681: Công tác chuẩn bị cho Số 3Chương 681: Công tác chuẩn bị cho Số 3

Nam doanh Bát Đại Vương phát ra tiếng kêu thê thảm: "Yêu quái ngươi... yêu quái ngươi..."

Thừa dịp hắn mở miệng mắng chửi, Lý Đạo Huyền duỗi tay trái chế trụ miệng của Nam doanh Bát Đại Vương.

Nam doanh Bát Đại Vương cắn mạnh một cái, muốn cắn y bị thương.

Nhưng cảm giác được hàm răng mình truyền đến đau nhức, tựa như mình đang cố nhai một cục sắt, suýt nữa răng bị gãy mấy cái.

Tay Lý Đạo Huyền giữ chặt trong miệng hắn, khiến miệng hắn không khép lại được.

Sau đó liền thấy đao trên tay phải Lý Đạo Huyền chậm rãi thò vào trong miệng của hắn, cắt xuống đầu lưỡi của hắn.

"Ê... a..." Giờ thì ngay cả mắng chửi người cũng không mắng được nữa rồi.

Lúc này Lý Đạo Huyền mới tóm lấy cổ áo hắn, kéo hắn đi ra ngoài bìa rừng.

Chiến đấu bên ngoài đã đến giai đoạn cuối, bộ hạ của Nam doanh Bát Đại Vương đã bị hỏa súng đánh tan sĩ khí, tất cả mọi người chỉ như con ruồi không đầu chạy tán loạn, chật vật đào tẩu.

Nếu như số lượng dân đoàn chiếm ưu thế, chắc là sẽ tận lực truy kích bọn người này.

Thế nhưng số lượng dân đoàn cũng không nhiều, chỉ có 500 người ở đây, không thể chủ động truy kích một vạn lưu khấu, có thể đẩy lùi là tốt lắm rồi.

Cho nên dân đoàn chỉ hướng về bóng lưng lưu khấu đang chạy trốn bắn loạn một hồi, bắn chết tên nào hay tên ấy.

Lý Đạo Huyền mới vừa đi ra khỏi rừng cây, Trần Nguyên Ba đã tiến lên nghênh đón, trong tay còn cầm một đấu bồng, tiếp đó chụp lên trên người Lý Đạo Huyền, giúp y che đi lớp silicon bên ngoài đã bị chém hư.

Lý Đạo Huyền còn rất thoả mãn với hình dạng cái đấu bồng chụp lên người mình, kéo Nam doanh Bát Đại Vương, tiếp tục đi trở về, chẳng mấy chốc gặp phải Phàn Thượng Hiên.

Phàn Thượng Hiên không giấu nổi vui mừng trên mặt: "Tiêu kỳ hiệp! Không ngờ, thật không ngờ, chúng ta thắng rồi, còn thắng dễ như vậy... Ơ, sao ngươi lại trùm đấu bồng lên người?" Lý Đạo Huyền ngẩng đầu, nghiêng 45 độ nhìn bầu trời: "Hàn giang cô ảnh, giang hồ cố nhân, tương phùng hà tất tằng tương thức... Đấu bồng này của ta có đẹp không?"

Phàn Thượng Hiên: "..."

Trần Nguyên Ba từ phía sau đi tới gần, nhỏ giọng nói bên tai Phàn Thượng Hiên: "Tiêu kỳ hiệp bị thương, hắn không muốn khiến cho đại nhân lo lắng, cũng không muốn để lão bách tính trong thành thấy được hắn bị thương mà lo lắng, cho nên trùm mình lại."

Lúc này Phàn Thượng Hiên mới bừng tỉnh hiểu ra: "Ôi, Tiêu kỳ hiệp, bộ trang phục này của ngươi, thật sự là quá đẹp."

Lý Đạo Huyền ném Nam doanh Bát Đại Vương đến bên chân Phàn Thượng Hiên: "Người này, giao cho triều đình xử lý."

Phàn Thượng Hiên mừng rỡ: "Không ngờ bắt sống Nam doanh Bát Đại Vương nữa."

Lý Đạo Huyền: "Ta vốn định một kiếm kết liễu hắn, thế nhưng cẩn thận nghĩ lại, người như thế không thể chết quá dễ dàng được, phải để cho lão bách tính tận mắt nhìn thấy hắn bị thiên đao vạn quả, mới có thể an ủi dân tâm."

Phàn Thượng Hiên: "Có lý! Vô cùng có lý, loại người này phải nên áp giải vào kinh, trước mặt mọi người lăng trì ba nghìn đao."

Kế tiếp chính là các loại công việc dọn dẹp chiến trường, Lý Đạo Huyền cũng sẽ không tham dự nữa, trùm đấu bồng, chui vào trong một trướng bồng.

Phàn Thượng Hiên cho rằng y muốn đi trị thương, cũng không tiện làm phiền, vội vàng phân phó gia đinh của mình kéo Nam doanh Bát Đại Vương tới, trói chặt hắn lại, giữ lại áp giải vào kinh.

Đánh xong trận này, nguy cơ của huyện Ôn cũng tạm thời được giải trừ.

Sáng sớm hôm sau, Phàn Thượng Hiên đi gặp Lý Đạo Huyền, đã thấy người đi trướng không, Tiêu kỳ hiệp đã đi rồi.

Phàn Thượng Hiên cũng không khỏi cảm thán: "Sự liễu phất y khứ, thâm tàng công dữ danh, Tiêu kỳ hiệp thật là kỳ nhân." -

(Xong việc rũ áo ra đi, giấu thân thế và danh tiếng -Hiệp khách hành . Lý Bạch)

Thiên Tôn test-02 bởi vì tổn thương quá nặng, lớp silicon bên ngoài hư hại toàn bộ, thật sự không thích hợp lấy ra gặp người nữa, cho nên rất nhanh đã đưỡơc đưa về trên thuyền. lai naềồi thuyền mât đường đưa về trường kỹ thuật chức nghiệp cao cấp của thôn Cao Gia.

Cùng lúc đó, Cao Nhất Diệp vừa mới trở về từ Tây An, cũng đi tới trường học.

Tống Ứng Tinh, Bạch công tử, Vương Trưng, Cao Nhất Nhất, Lý Đại, một nhóm nghiên cứu sinh, một nhóm kỹ sư cao cấp, tất cả ngồi xung quanh bàn, đầy cả một phòng.

Cao Nhất Diệp nói: "Số 2 tân trang lại lớp silicon bên ngoài là một việc nhỏ, ngày hôm nay ta triệu tập mọi người tới đây, chủ yếu là đề xuất yêu cầu thiết kế cho số 3."

Mọi người: "Chăm chú lắng nghe."

Cao Nhất Diệp nói: "Thiên Tôn chính miệng đưa ra yêu cầu về số 3, đầu tiên là, hai cánh tay phải làm thành hai ống pháo."

"Ặc!" Tống Ứng Tỉnh cảm thấy áp lực rất lớn.

Cao Nhất Diệp: "Kế tiếp, hai chân phải lắp vào bánh xe, thuận tiện Thiên Tôn chơi trượt patin."

"Ặc!" Vương Trưng cũng biểu thị áp lực rất lớn.

Cao Nhất Diệp: " Hai hạng mục phía trên là yêu cầu do Thiên Tôn đề xuất, mà ta thấy sau lần tổn thương của số 2, cảm thấy chúng ta cần thiết phải phụ gia càng nhiều hơn, công năng càng có ý nghĩa hơn cho pháp thân của Thiên Tôn. Phải nâng cao đầy đủ sức chiến đấu của Thiên Tôn, để tránh pháp thân của Thiên Tôn lần thứ hai phải chịu trọng thương như vậy... Bị thương nặng như vậy, nhìn rất khó chịu."

Bạch công tử giơ tay lên: "Tại hạ tán thành! Thiên Tôn là một thần tiên rất ham chơi, thích du hí nhân gian, chúng ta chế tạo một thân thể càng nhiều công năng, càng nhiều trò cho Thiên Tôn, nhất định Thiên Tôn sẽ rất vui."

Lý Đại giơ tay: "Có thể làm cho Thiên Tôn vui, cho dù ta chết cũng có thể cười mà tỉnh dậy."

Những lời này không hoang đường chút nào!

Mọi người ngồi đây đều chịu đại ân của Thiên Tôn, không biết lấy gì báo đáp, đều hận không thể làm thêm chút chuyện cho Thiên Tôn.

Bạch công tử: "Làm các loại công năng cho thân thể của Thiên Tôn, thật ra còn dễ hơn cả làm xe hơi, bởi vì xe hơi nhất định đặt vào một cái máy hơi nước thật lớn mới có thể chạy được, nhưng thân thể của Thiên Tôn không cần động lực, chỉ cần lắp khung xương, bản thân Thiên Tôn có thể động được, cho nên... Trước đây ta tưởng tượng ra rất nhiều công năng, thât ra đầu có thể thêm vào" Mọi người lấy làm lạ: "Ví dụ?"

Bạch công tử lầm bầm: "Ví dụ ta muốn lắp đại pháo trên xe hơi, nhưng bởi vì động lực không đủ nên bỏ. Nhưng lắp đại pháo trên thân thể của Thiên Tôn lại không có vấn đề, ngài cũng đưa ra yêu cầu này, lắp ống pháo lên hai cánh tay. Vậy chúng ta còn có thể chỉ tiết hoá một chút, lại trang bị trên thân thể Thiên Tôn mấy hỏa súng nhỏ, súng đặt ở vị trí khuỷu tay, vai là được."

Cao Nhất Nhất giơ tay: "Toàn bộ xương sườn sửa thành lưỡi dao thế nào? Khi cần thiết, toàn bộ xương sườn trong thân thể đều có thể bắn ra, oa, suy nghĩ thôi đã lấy lợi hại rồi."

Mọi người: "Oa, thiên tài!"

Vương Trưng: "Mặc dù trượt patin rất hay, thế nhưng tư thế đứng thẳng cản gió rất lớn, cũng khó giữ thăng bằng, muốn trượt nhanh là không dễ dàng. Hay là, cất hai lốp xe bên trong phần eo của Thiên Tôn, khi cần Thiên Tôn có thể nằm úp sấp xuống, biến thành bốn bánh xe, như vậy càng dễ trượt hơn."

Mọi người: "Oa, thiên tài!"

Mọi người trao đổi đưa ra ý kiến, không ngờ đưa ra một đống ý tưởng kỳ lạ, cũng không biết có hữu dụng hay không.

Tuy nhiên, các nhà khoa học của thôn Cao Gia đã sớm được khai sáng tư tưởng, họ cũng không sợ đi làm những thử nghiệm mới, có hữu dụng hay không phải thử qua mới biết được.

Về phần thất bại?

Hắc, thất bại có gì mà sợ!

Sau khi thất bại một vạn lần, nhất định sẽ có một lần thành công.

Cứ dũng cảm, buông tay đi làm.
Bình Luận (0)
Comment