Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 705 - Chương 705: Cô Ta Là Lừa Đảo?

Chương 705: Cô ta là lừa đảo? Chương 705: Cô ta là lừa đảo?Chương 705: Cô ta là lừa đảo?

Các nữ nhân đang cảm thấy hưng phấn vì sự giàu có của huyện Tắc Sơn, Đột nhiên nhìn thấy, một nữ tử dẫn theo một đám người, đang trên đường đi tới.

Nàng ta chưa xuất giá, tóc chưa để búi, rõ ràng là kiểu tóc của đại tiểu thư khuê các.

Trên người mặc một bộ sườn sám loại dày, bên ngoài còn quấn áo lông, vừa nhìn đã biết là tiểu thư của nhà đại gia cực kỳ có tiền.

Nàng ta đi tới từ đường phố đối diện, vừa lúc đụng phải đội hậu cần, liền phất tay cười nói với Gia Cát Vương Thiện: "Đây không phải tiểu Gia Cát sao? Sao ngươi lại tới đây?"

Gia Cát Vương Thiện phất tay cười nói: "Xin chào Tam tiểu thư, ta đã gia nhập đội hậu cần của dân đoàn, hiện tại đảm nhiệm đội trưởng đội tám, bởi vì việc công nên đi ngang qua đây."

Tiểu thư kia chính là con gái của Tam Thập Nhị, Tam tiểu thư.

Nàng cùng hương thân Mạc Tiếu Bần ở bên huyện Tắc Sơn làm xưởng phân hóa học, nên thường xuyên phải tới nơi này, thảo luận một số vấn đề về kinh doanh, kỹ thuật của nhà máy phân hóa học.

Nhìn thấy bạn học ở trường học thôn Cao Gia, Tam tiểu thư liền không còn xấu hổ sợ nói chuyện như bình thường, nàng cũng sẽ trở nên tự nhiên: "Ngươi không chịu lo học tập, rõ ràng đồng cấp với bọn ta, là học sinh khoá đầu tiên có tiền đồ nhất của thôn Cao Gia, kết quả ngươi học xong tiểu học lại không học nữa. Ài, nếu như ngươi chịu học hết sơ trung, hiện tại công việc sẽ tốt hơn rồi. Ngươi xem Trần Nguyên Ba, hiện tại người ta đã đến huyện Ôn làm huyện lệnh rồi! Thiên Tôn cũng khen hắn."

Gia Cát Vương Thiện xấu hổ gãi đầu: "Có một số người trời sinh đã ngu dốt, ví dụ như là ta."

Tam tiểu thư: "Vậy ngươi còn dám đặt biệt hiệu cho mình là Gia Cát Vương Thiện?"

Gia Cát Vương Thiện nhún vai: "Cái này... khụ... Ta so với các bạn học thì ngu, thế nhưng nhìn khắp thiên hạ, cũng tính là người rất thông minh rồi."

Tam tiểu thư dở khóc dở cười: "Nhìn đi, lại tới nữa! Chính là bởi vì như vậy, ngươi mới bỏ sơ trung, bản thân quá dễ thỏa mãn."

Gia Cát Vương Thiện: "Ha ha, bạn học cũ tha ta một mạng đi, đừng nói chuyện này nữa. Ngươi đang muốn làm gì đấy? Dẫn theo nhiều người như vậy đi dạo?"

Tam tiểu thư: "Xưởng phân hoá học bọn ta mở càng ngày càng nhiều, nhà ăn đã sắp không cung cấp đủ rồi, cần tuyển thêm một số công nhân nữ nấu cơm...

Nàng nói xong, ánh mắt liền chuyển tới nhóm nữ nhân trẻ em đi theo đội hậu cần: "Này, tiểu Gia Cát, những người này ngươi lừa gạt từ đâu tới?"

Gia Cát Vương Thiện: "Sao ngươi nói khó nghe quá vậy, sao lại thành lừa gạt rồi? Đây là nạn dân Thiên Tôn tự mình xuất thủ, cứu tại Hầu Gia Trang. Thiên Tôn bảo ta hộ tống đến thôn Cao Gia rồi thu xếp cho họ."

Tam tiểu thư: "Hì hì... Nếu thu xếp, ở đâu không phải như nhau? Một xưởng phân hoá học của ta cũng có thể thu xếp cho mọi người mà."

Gia Cát Vương Thiện: "Thiên Tôn nói, họ muốn ở đâu thì ở, hoàn toàn phải xem tâm tình của họ."

Tam tiểu thư cười hì hì, lập tức chuyển sang đám nữ nhân kia: "Này, các vị bọn tỷ muội, mọi người đang tìm chỗ để định cư đúng không? Vậy mọi người tới đúng nơi rồi đấy. Xưởng phân bón của tôi đang tuyển dụng một nhóm nữ công nấu cơm, nội dung công việc chính là mỗi ngày nấu cơm ba bữa, phụ trách nấu cơm cho công nhân trong nhà xưởng."

Các nữ nhân: "Ơ, còn có loại công việc này sao?"

Tam tiểu thư: "Công việc này rất tốt! Mỗi ngày mọi người sẽ được phát tiền công là ba cân bột mì, mọi người cũng ăn uống giống như công nhân, đương nhiên là miễn phí. Chúng tôi còn có khu nhà ở cho công nhân rất sạch sẽ. Con của mọi người còn có thể đến trường dành cho con cháu công nhân để đi học miễn phí. Đến tết còn có thưởng, mùa hè hỗ trợ đồ uống mát, mùa đông sẽ phát trợ cấp sưởi ấm, tết Đoan Ngọ phát bánh chưng, Trung Thu phát bánh trung thu. . . Đúng rồi, công nhân còn được đi du lịch định kỳ, thỉnh thoảng còn có thể gánh hát tới xưởng biểu diễn nữa."

Các nữ nhân: ".. ."

Nghe choáng váng!

Trong nháy mắt nghe mà choáng váng!

Đây đã không thể gọi là phúc lợi rồi, đây hoàn toàn là đang gạt người.

Trong nháy mắt các nữ nhân đã dán lên trán Tam tiểu thư một tờ giấy "lừa đảo".

Trên thế giới không thể có chuyện tốt như vậy, không thể nào, tuyệt đối không thể nào!

Các nữ nhân thoắt cái trốn hết tới phía sau Gia Cát Vương Thiện, thấp muốn lừa gạt chúng tôi để bán vào thanh lâu?"

Tam tiểu thư: ".. ."

Gia Cát Vương Thiện: "Ha ha ha, yên tâm đi, cô ấy là người tốt. Chỉ là các người còn chưa quen tình huống bên này của chúng tôi mà thôi."

Các nữ nhân nào dám tin, so với Tam tiểu thư lần đầu tiên gặp mặt, bọn họ càng tin tưởng Gia Cát Vương Thiện hơn, tất cả đều trốn ở phía sau hắn, sống chết không chịu đáp ứng vào ở nhà xưởng phân hoá học này.

Tam tiểu thư đành phải thôi: "Bỏ đi bỏ đi, ta sẽ dán thông báo tuyển dụng, kiểu gì cũng tuyển được người. Những tỷ muội vừa mới đường xa đến đây, xem ra còn cần thích ứng thêm một thời gian."

Đêm hôm đó...

Đội hậu cần nghỉ ngơi một đêm tại huyện Tắc Sơn, sáng sớm hôm sau tiếp tục xuất phát.

Lại đi qua huyện Hà Tân, vượt qua cầu Long Môn.

Các nữ nhân bị cây cầu tráng lệ này làm cho sửng sốt.

Tuy nhiên, khiến cho họ giật mình là phía tây cầu Long Môn có một kiến trúc kỳ quái, trạm xe lửa tây Long Môn.

Gia Cát Vương Thiện dẫn theo nữ nhân bọn trẻ ngồi đợi trong đại sảnh trạm xe, không đi nữa.

Các nữ nhân nhịn không được hỏi: "Đại ca, ngày hôm nay sắc trời còn rất sớm, chúng ta còn có thể đi hơn 10 dặm đường nữa mới nghỉ ngơi mà? Sao hiện tại không đi nữa rồi?"

Gia Cát Vương Thiện cười nói: "Bắt đầu từ chỗ này là không cần phải đi bộ nữa, chúng ta có thể ngồi phương tiện giao thông."

Các nữ nhân: "2? 2 ?"

Ngay dưới tình huống họ mù tịt không hiểu gì, một tiếng "u u" của còi hơi vang lên, âm thanh xình xịch từ xa đến gần.

Các nữ nhân càng giật mình, theo tiếng nhìn lại, liền thấy một chiếc xe bằng sắt vô cùng to lớn đang gào thét đi đến.

"Oa, đây rốt cuộc là thứ gì?"

Chỉ thấy từ trên xe kỳ lạ đó có một người nhảy xuống, hắn giơ tay quay về Gia Cát Vương Thiện cười: "Tiểu Gia Cát, ngươi đã về rồi?"

Gia Cát Vương Thiện cười: "Đã về rồi! Lão Lý, sao ngươi lại ở trên xe lửa?"

Lão Lý kia cười nói: "Chuyến tàu này bắt đầu từ ngày mai sẽ chính nhỏ ở trạm xe lửa, ngày mai sẽ bắt đầu bán vé rồi."

Gia Cát Vương Thiện: "Thì ra là thế, tuyến đường này cũng phải thu phí rồi sao? Hắc! Cũng phải, đã tốn rất nhiều tiền để xây đường sắt và xe lửa, thu chút tiền cũng là điều nên làm, chung quy không thể phát phúc lợi mãi để cho mọi người ngồi miễn phí được."

Lão Lý: "Đúng rồi, cũng sắp mở tuyến đường mới. Từ Tây An, trải qua huyện Đại Lệ, huyện Trừng Thành, thôn Cao Gia, huyện Hợp Dương, bến đò Hiệp Xuyên, cầu Lâm Y, trấn Tôn Cát, Bồ Châu, Hà Đông. . . Đường ray xe lửa của tuyến đường siêu dài này đã đả thông toàn bộ, sắp thông xe rồi. Lần này ngươi về thôn, có thể nhìn thấy nghỉ thức thông xe của tuyến đường mới rồi."

Gia Cát Vương Thiện: "Vậy thì tốt quá, rảnh rỗi ta cũng sẽ đi."

Hai người nói hết việc nhà xong, Gia Cát Vương Thiện quay đầu lại, phất tay cười nói với các nữ nhân đang sững sờ: "Mọi người lên xe đi."
Bình Luận (0)
Comment