Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 714 - Chương 714: Tuần Phủ Sơn Tây Đái Quân Ân

Chương 714: Tuần phủ Sơn Tây Đái Quân Ân Chương 714: Tuần phủ Sơn Tây Đái Quân ÂnChương 714: Tuần phủ Sơn Tây Đái Quân Ân

Lam công công cảm thấy hơi sợ, buôn muối lậu quả nhiên không giống với quan viên triều đình bình thường. Trước khi tới đây hắn còn chưa nhận thức rõ tính tàn khốc của Sơn Tây, đến nơi rồi mới phát hiện, hình như địa phương này không dành cho người không có bản lĩnh.

Mặc dù hắn cũng dẫn theo một nhóm tay chân tâm phúc của mình tới đây, thế nhưng chút nhân số ấy hiển nhiên không quá đủ. Nếu Hình Hồng Lang muốn thu thập hắn, chỉ sợ là việc nhấc tay.

Lam công công: "Khụ... vậy thì... Thôn muối chúng ta không cần xem nữa, dù sao thì cũng chỉ như vậy mà thôi."

Hình Hồng Lang: "Ồ, không xem nữa à? Phía sau còn có thứ thảm hại hơn! Phía trước có một thôn muối còn rải rác không ít xương khô. Sau khi lưu khấu giết người, thi thể chất đống ở trong thôn. Hiện tại vừa đến sẩm tối, trong thôn toàn là ma trơi bay khắp nơi."

Lam công công sợ hãi nhân đôi: "Khụ khụ, loại thôn này ta biết là được, không cần qua đó xem."

Đoàn người đi vòng về tới đạo Hà Đông, Hình Hồng Lang lấy ra một quyển sổ giả. Đây chính là sổ sách giả thôn Cao Gia đặc biệt mời tốt nghiệp sinh sơ trung, Số Học mũi nhọn của thôn Cao Gia làm, nhập kho xuất kho, mỗi một khoản đều ghi rõ ràng hơn, minh bạch hơn so với sổ sách nguyên bản của triều đình.

Thoạt nhìn rất lợi hại, đáng tiếc là giả.

Lấy tài học của Lam công công, căn bản không nhìn ra sổ sách này có vấn đề gì, nhìn tới nhìn lui, chỉ nhìn ra một vấn đề từ bên trong, đó chính là sản lượng muối của Giải Trì giảm xuống hơi nhiều.

So với trong năm hưng thịnh, trên cơ bản giảm một nửa sản lượng.

Lam công công thở dài: "Hoàng thượng đang thiếu tiền, đối phó Kiến Nô cần lượng lớn quân phí, nhưng sản lượng muối của Giải Trì lại giảm gần một nửa, việc này phải làm sao đây?"

Hình Hồng Lang: "Biện pháp duy nhất, chính là chiêu mộ thêm số lượng lớn thợ muối, nhưng hiện tại Sơn Tây binh hoang mã loạn, đi đâu mà tuyển người chứ?"

Lam công công: "..."

Hình Hồng Lang đưa tay ra, kín đáo đưa cho hắn một miếng ngọc.

Lam công công ước lượng trong tay, biết là miếng ngọc này giá trị xa xL lân † đổi aiona- "Nếu vâv thì hết cách thât rồi thuế muối eủa Giải Trì tạm thời như vậy đi, ta lại thông báo hoàng thượng, nghĩ cách khác."

Lam công công đối phó dễ dàng như vậy.

Hình Hồng Lang trở lại đại đường, thấy Đái Quân Ân còn đang ngồi ở đây, cũng không có ý rời đi.

Xem ra, vị thi nhân tuần phủ này còn có lời muốn nói.

Hình Hồng Lang đi tới: "Tuần phủ đại nhân còn có cái gì phân phớ?"

Đái Quân Ân thở dài: "Hình tướng quân, lần này lão phu đến đây gặp mặt, thật ra không chỉ dẫn một thái giám tới, còn có một số việc trên phương diện quân vụ muốn nói chuyện với Hình tướng quân."

Hình Hồng Lang: "Ồ, nói chuyện với ta? Không phải Tuần phủ đại nhân nên nói chuyện rất tốt với tổng binh Sơn Tây Vưu Thế Lộc Vưu tướng quân sao?"

Đái Quân Ân lắc đầu: "Quan binh của triểu đình... không tiện nói chuyện..."

Hình Hồng Lang: "?"

Đái Quân Ân: "Đám người đó sát lương mạo công, nói dối quân tình, nhiều như cơm bữa, mỗi người đều là tay già đời, lão phu sai sử không nổi. Tuần phủ Sơn Tây Hứa Đỉnh Thần nhiệm kỳ trước, chính là bị những người này liên luy."

Hình Hồng Lang nhất thời không nói gì.

Đái Quân Ân: "Tới đây, cho cô xem mật báo của lão phu nhận được."

Ông ta lấy ra một sấp thư.

Hình Hồng Lang mở ra xem, lá thư đầu tiên nói chính là tổng binh Tứ Xuyên Đặng Kỷ để mặc binh lính cướp bóc dân chúng, gian dâm dân nữ tại Hà Bắc. Lại nhìn lá thứ hai, Tả Lương Ngọc sát lương mạo công, đem đầu của lão bách tính thành tặc tử đưa lên. Lại nhìn lá thứ ba, tổng đốc Tuyên Đại Trương Tông Hành vu hãm tuần phủ Sơn Tây Hứa Đỉnh Thần, ném cái nồi tiễu phỉ bất lợi lên người Hứa Đỉnh Thần...

Quan Sơn Tây, không được mấy người sạch sẽ.

Thật vất vả mới xem đến hai lá thư cuối cùng, một cái nói là Bạch Can binh quân kỷ nghiêm minh, không đụng đến cây kim sợi chỉ của dân.

Một cái khác nói Hình Hồng Lang chỉnh quân có phương pháp, quân dân thân như người một nhà, giúp lão bách tính giải quyết khó khăn, phát lương thực tế dân, còn tốt hơn cả Bạch Can binh.

Xem đến đây, Hình Hồng Lang không khỏi nhíu mày: "Thì ra, tuần phủ đai nhân cái dì eñna biết " Đái Quân Ân: "Đúng vậy, bao gồm chuyện vừa rồi cô diễn kịch, lấy thôn muối giả lừa gạt Lam công công, lão phu cũng biết. Bờ tây nam Giải Trì lại toàn là thôn muối muối với sản lượng tăng gấp mấy lần. Loại chuyện này, chỉ có thể giấu diếm được kẻ ngu đi ra từ trong hoàng cung, nhưng không lừa được quan viên chân chính muốn tìm sự thật."

Tay Hình Hồng Lang không nhịn được đặt lên chuôi đao.

Đái Quân Ân thở dài một hơi: "Nhưng lão phu không vạch trần cô, bởi vì, cô tế dân tại Bồ Châu, lại tế dân tại đạo Hà Đông. Tế dân hao tổn ngân lượng cũng không phải số lượng nhỏ. Nếu như cô không cắt xén một chút tiền muối, thì làm sao có thể làm được?"

Tay Hình Hồng Lang hơi buông lỏng.

Đái Quân Ân: "Những tiền muối này được cô dùng trên người lão bách tính, nhưng nếu bị Lam công công kia tham đi, tất cả đều chảy vào túi riêng. Ài, Lão phu già rồi, lại dễ quên, rất nhiều chuyện vừa mới nhìn thấy, quay đầu lại quên ngay, chỉ biết làm thơ thôi... Tiễu phỉ này lão phu không biết, trên vị trí tuần phủ Sơn Tây này, chắc cũng chỉ loanh quanh một vòng, qua một hai năm là cũng bị cách chức thôi."

Nói xong, Đái Quân Ân đứng lên: "Hình tướng quân, chăm sóc tốt bách tính, lão phu đi đây."

Nói xong, ông thất thểu đi ra ngoài.

Vừa lúc Lam công công lại đi đến: "Tuần phủ đại nhân, ngài nói chuyện gì với Hình tướng quân ở bên trong vậy?"

Đái Quân Ân: "A, ta đột nhiên nghĩ đến một bài thơ."

Gia đỉnh của ông ta thoắt cái nhảy ra, trình lên văn phòng tứ bảo.

Đái Quân Ân xoát xoát xoát viết mấy hàng chữ, lại vo tròn giấy thành một cục, ném sang bên cạnh: "Không được không được, viết quá tệ."

Nói xong, ông quay đầu lại, nói với Lam công công: "Vừa rồi chúng ta nói đến đâu rồi?"

Lam công công: "Ặc, vừa rồi chúng ta chưa nói gì hết."

Đái Quân Ân: "Thì ra là thế, thì ra là thế... Nói đi cũng phải nói lại, lão phu đi nhậm chức tuần phủ Sơn Tây, hiện tại nên làm cái gì nhỉ? Hoàng thượng phân phó lão phu... Ặc... Phân phó lão phu cái gì nhỉ?"

Lam công công tăng âm lượng năm độ: "Phân phó ngài tiễu phỉ!"

Đái Quân Ân: "Hả, thì ra là tiễu phi."

Ông quay đầu nói với Hình Hồng Lang cùng đi ra phía sau: "Hình tướng quân, tiễu phỉ gì đó lão phu căn bản không biết a, chỉ biết làm thơ, Hình Hồng Lang ôm quyền: "Tuần phủ đại nhân yên tâm, giao cho mạt tướng đi."

Đái Quân Ân run rẩy leo lên xe ngựa, bọn gia đinh hộ vệ xung quanh, xe chạy ra ngoài thành. Trong xe còn vang lên giọng già nua của ông ta: "Phương tùng diệp diệp điện thu quang, kiều ỷ tây phong học đạo trang. Nhất tự nghĩa hi nhân khứ hậu, lãnh yên sơ vũ kỷ trọng dương."

Gia đỉnh: "Ôi, lão gia, ngài làm ra thơ hay rồi, có cần văn phòng tứ bảo không?"

"Không cần!" Đái Quân Ân: "Bài thơ này là tác phẩm đắc ý của lão phu, không quên được. Đúng rồi, vừa rồi lão phu nói chuyện gì với Lam công công? Lại quên rồi."

Gia đinh thấp giọng nói: "Lam công công nói hôm nào cùng ngài dạo chơi ngoại thành làm thơ."

Đái Quân Ân cười nói: "Tốt lắm, vậy thì tốt quá."

Xa giá của tuần phủ chậm rãi đi về phía Bắc, nha môn tuần phủ nằm ở Thái Nguyên phía Bắc, ở đó đồng thời cũng là địa phương mà lưu khấu không việc gì sẽ tới vây công vài lần...
Bình Luận (0)
Comment