Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 730 - Chương 730: Điện Ảnh Thì Ra Là Như Vậy

Chương 730: Điện ảnh thì ra là như vậy Chương 730: Điện ảnh thì ra là như vậyChương 730: Điện ảnh thì ra là như vậy

Trong nhà hát rất nhanh người ngồi kín chỗ.

Loại người vừa có quyền, lại có tiền như Thu Thiên Phiên, đương nhiên ngồi ở vị trí hàng đầu tiên, đủ loại quan to quý nhân đều ngồi một loạt bên cạnh hắn.

Mãi đến cuối cùng, kết thúc vào rạp, Lão Nam Phong mới đi tới và ngồi xuống bên cạnh hắn.

Thu Thiên Phiên cười: "Nam du kích, ngươi cũng thật được Thiên Tôn ưu ái! Tiên gia bảo kính này vậy mà được đặt riêng trong nhà hát của ngươi một cái."

Lão Nam Phong có chút đắc ý: "Đây chính là ta dùng mạng kiếm được, trận chiến Hầu Gia Trang, ta đã giết bao nhiêu tặc tù? Thiên Tôn mới ban cho ta thứ tốt này."

Thu Thiên Phiên có phần ước ao: "Ôi, bản quan cũng muốn lập công cho Thiên Tôn."

Lão Nam Phong cười: "Ngươi là không được rồi, kiến thức của ngươi, bảo đảm bị học sinh trung học thôn Cao Gia treo lên đánh."

Thu Thiên Phiên có chút xấu hổ, đành phải đè thấp giọng nói: "Bản quan đã đưa con trai đến trường học thôn Cao Gia rồi, hừ hừ, chờ nó học xong thiên thư tiên gia, tuyệt đối sẽ không thua bọn học sinh trung học thôn Cao Gia."

Lão Nam Phong: "Vậy chờ coi đi, ôi, đừng nói nữa, sắp bắt đầu rồi...

Đúng lúc này, toàn bộ ngọn đèn trong nhà hát đều tắt, cả nhà hát rơi vào bóng tối đưa tay không thấy năm ngón.

Khán giả: "Ơ2"

Bình thường đến xem buổi hòa nhạc đều là đèn đuốc sáng trưng, Lão Nam Phong đã tốn rất nhiều tiền, mời thợ đèn tốt nhất làm các loại đèn màu. Khi thắp sáng toàn bộ, bầu không khí trong rạp mới có thể coi là lãng mạn.

Ngày hôm nay là sao? Tắt đèn chơi phòng tối à?

Đúng lúc này. ...

Màn hình máy tính bảng thật lớn trên sân khấu sáng lên.

Mọi người phấn chấn: "Tiên gia bảo kính sáng lên rồi, thì ra biểu diễn lần này là ghi lại, rồi dùng tiên gia bảo kính chiếu lên, điều này cũng rất mới lạ" Mọi người đều từng xem qua chiếu thử của tiên gia bảo kính tại cổng chợ, xem qua các loại tin tức và tiết mục Sử Khả Pháp phổ pháp, cho nên cũng không tính xa lạ đối với tiên gia bảo kính, chí ít không biểu hiện ra bộ dạng ngẩn người không biết gì.

Chỉ thấy chính giữa màn hình thật lớn, một hàng chữ từ từ sáng lên.

"Mộc Quế Anh"

Tiếp theo phía dưới hiện ra một hàng chữ nhỏ hơn: "Tác phẩm của Lý Đạo Huyền"

Mọi người vừa nhìn hàng chữ này, tức thì giật nảy mình: "Oa, là Thiên Tôn làm sao?"

"Thiên Tôn xuất phẩm!"

"Trời ạ! Ngày hôm nay vé vào cửa này đáng giá."

"Còn chưa xem, ta đã cảm giác được kiếm lợi lớn là thế nào?"

Trong tiếng nghị luận của khán giả, phụ đề tiếp tục cuộn xuống phía dưới...

"Diễn viên chính: Thái Lâm"

"Cùng với các diễn viên: Lão Nam Phong, Trần thiên hộ"

Từng hàng phụ đề cuộn xuống...

Đồng thời, một giọng nói do AI cấu thành bắt đầu đọc chậm: "Thời kỳ Bắc Tống, chư tướng Dương gia hoặc chết trận sa trường, hoặc bị gian thần mưu hại. .. Tây Hạ phiên Vương tạo phản, Thiên Ba Phủ lại không còn một nam nhân có thể nắm giữ ấn soái xuất chinh. . . Ngay trong lúc nguy cơ trước mắt, Mộc Quế Anh đứng ra..."

Khán giả không thấy hứng thú với những lời này, vì ai cũng biết.

Ngay khi bọn họ cho rằng,"điện ảnh" này kế tiếp chắc là Thái Lâm lên sân khấu, bắt đầu ca ca múa múa.

Phụ đề trên màn hình vụt một cái biến mất...

Xuất hiện chính là vùng mặt đất mênh mông, quay từ trên cao, từ trên biên quan rộng lớn quét qua.

Lý Đạo Huyền đã dùng tới tư liệu sống ghi lại trong chiến tranh trước đây, hình ảnh đảo qua hai quân đội đang giao chiến, hai quân này vốn là hình ảnh tác chiến của dân đoàn thôn Cao Gia và lưu khấu.

Dùng kỹ thuật AI sửa lại trang phục trên người họ, liền biến thành quân Tống và quân Liêu tác chiến.

Cảnh quay từ trên không này quá tuyệt vời, vèo một cái kéo qua, làm Chỉ có một mình Lý Đạo Huyền đang lắc đầu: "Quá tệ, đặc hiệu năm xu tệ hại như vậy ai mà coi, ài! Lần sau ta phải dùng tiền mời chuyên gia tới làm giúp mới được."

Thu Thiên Phiên xem mà run rẩy cả người: "A, vừa rồi hình ảnh kia... là... là hình ảnh giao chiến chân chính của Tống Liêu đúng không? Là Thiên Tôn dùng tiên gia bảo kính, phát lại cho chúng ta chuyện xảy ra mấy trăm năm trước phải không?"

Không phải một mình hắn nghĩ như vậy, mà toàn bộ khán giả cũng đang nghĩ như vậy.

Bởi vì vài ngày trước họ còn xem qua hình ảnh ăn trộm Thiên Tôn chiếu lại, họ không biết đó là Thiên Tôn ghi lại, còn tưởng rằng tiên gia bảo kính có thể tái hiện lại chuyện xảy ra trước đây.

Một khán giả đùng một cái nhảy dựng lên: "Quá lợi hại!"

"Ngồi xuống, ngươi cản ta rồi."

Chỉ thấy tiếp sau cảnh quay từ trên không, vèo một cái kéo lại gần, hạ xuống phía dưới, cuối cùng đi qua giữa hai quân giao chiến, xuyên toa qua lại giữa hai quân, chiếu cận cảnh mấy hình ảnh chém người.

Máu tươi văng tung toé, vô cùng chấn động.

Tất cả mọi người đều bị hình ảnh này chấn trụ, thật lâu không nói ra lời.

Chỉ có một mình Lý Đạo Huyền lắc đầu: "Năm xu! Đặc hiệu này ta chỉ cho năm xu, không thể nhiều hơn."

Chỉ khung cảnh đó cuối cùng tập trung trên mặt một nam nhân mặc áo giáp Liêu Quốc, bên cạnh còn xuất hiện một hàng phụ đề, viết "Liêu Quốc đại tướng Tiêu Thiên Tá" .

Mặc dù chữ là đại tướng Liêu Quốc Tiêu Thiên Tá, thế nhưng mọi người liếc mắt liền nhận ra, người này không phải là Trần thiên hộ, ái tướng của Lão Nam Phong sao?

Chỉ thấy Trần thiên hộ mặc một bộ trang phục Liêu Quốc, cầm một cây búa rất to, nở nụ cười dữ tợn, một búa liền đập ngã một Tống binh nằm sống soài, nhếch miệng cười to: "Tống binh toàn là lũ chết nhát, chết hết cho lão tử, ha ha ha ha, Dương Gia Tướng chết hết rồi, Tống quốc không còn ai là đối thủ của lão tử nữa, ha ha ha ha!"

Người ngồi ở hàng ghế VỊP, quay phắt đầu lại, đồng thời nhìn Trần thiên hộ cũng ngồi ở hàng ghế VIP.

Trần thiên hộ tỏ vẻ xấu hổ: "Mọi người đừng nhìn ta, xem phim đi, ta cñna không muốn diễn môât nhân vât đáng ahét như thế. thế nhưno mênh lệnh của Nam Phong ca ta phải nghe."

Mọi người đồng thời "hừ" một tiếng, lại quay đầu xem phim.

Tiếp theo khung cảnh lại vèo một cái kéo lên trên cao, vượt qua tầng mây, trên màn hình toàn là mây, sau đó vèo một cái lại vượt qua tầng mây, lần nữa rơi xuống.

Phía dưới là một phủ đệ uy vũ!

Thu Thiên Phiên: "Ơ, đây không phải nhà của phú thương Lý Hiển Quý ở thành nam sao?"

Lão Nam Phong: "Hắc, đúng vậy, mượn nhà của Lý Hiển Quý quay cảnh Thiên Ba Phủ."

Mọi người: ".. ”"

Lý Hiển Quý cũng ở hàng ghế VIP, tức thì cười ha hả: "Nhà của ta, nhà của ta xuất hiện rồi."

Khung cảnh chuyển tới cửa nhà Lý Hiển Quý,"Lý Phủ" viết trên bảng hiệu đã bị Lý Đạo Huyền dùng PTS thần công đổi thành "Thiên Ba Phủ".

Sửa cực kỳ không có tâm, hiệu quả năm xu.

Thế nhưng khán giả căn bản không thèm để ý, xem rất hài lòng. . .

Màn ảnh xuyên đường qua sảnh, cuối cùng đi tới thiên sảnh.

Thái Lâm cô nương mặc một bộ quân trang đứng ở chỗ này, bình thường nàng tạo cho người ta cảm giác rất mềm mại, nhưng hôm nay thoạt nhìn lại oai hùng hiên ngang, trong nháy mắt đã bắt hơn một nửa trái tim khán giả làm tù binh.

Bên cạnh nàng còn hiện ra một hàng chữ: "Mộc Quế Anh".

Trải qua mấy khung cảnh đặc hiệu năm xu này thúc đẩy, rốt cuộc khán giả đã hiểu, điện ảnh và nhạc kịch khác biệt rất lớn. Nhạc kịch là trên một sân khấu cố định, chỉ cần nhìn một cái là có thể nhìn ra là phương thức biểu diễn của nhạc kịch để tiến hành.

Mà cái gọi là điện ảnh này, theo đuổi chính là chân thực!

Đã mở ra cảm giác có hay không của thế giới mới!
Bình Luận (0)
Comment