Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 786 - Chương 786: Làm Ra Cả Ngoại Ô

Chương 786: Làm ra cả ngoại ô Chương 786: Làm ra cả ngoại ô

Trình Húc gặp may ngoài ý muốn!

Đương nhiên là thế, chỉ có vài nhóm thôn dân già nhất mới biết Trình Húc đến thôn Cao Gia vào lúc nào, hơn nữa chỉ có vài người như Cao Nhất Diệp, Tam Thập Nhị, Cao Sơ Ngũ mới biết thân phận chân chính của Trình Húc.

Mà những người sau đó tới thôn Cao Gia chỉ biết là dân đoàn thôn Cao Gia có một Hòa giáo viên thích che mặt, lại không biết gã từ đâu tới đây, đã trải qua chuyện gì.

Nhìn thấy tình tiết trong phim, rất tự nhiên liên hệ Trình Húc đến trên người diễn viên.

Thật ra lão bách tính cũng không thèm để ý chân tướng, chỉ để ý một truyền thuyết có thú vị hay không.

Rất hiển nhiên, liên hệ Trình Húc với Đại Lăng Hà biên quân nhất tiểu binh là một chuyện rất thú vị, như vậy là đủ rồi.

Hai địa phương thôn Cao Gia và Bồ Châu lập tức bắt đầu bàn tán về Hòa giáo viên.

Hơn nữa bàn tán là rất dễ xảy ra biến chất...

Ngay từ đầu vẫn dựa theo tình tiết của phim để bàn tán.

Thế nhưng sau khi lan truyền ba ngày thì đã bắt đầu thay đổi.

"Ngươi nghe nói chưa? Hòa giáo viên tinh thông thương pháp Dương gia, tiễn pháp Lý Quảng, gần đây còn tự động lĩnh ngộ một chiêu hỏa súng thuật, tên gọi [Lược Ảnh Tật Phong], trong ba trăm bước lệ vô hư phát, một thương một tiểu bằng hữu."

"Người có hoả súng thuật lợi hại nhất của Thôn Cao Gia chẳng lẽ không phải bảo chủ Bạch Diên tiên sinh của Bạch gia bảo sao?"

"Này! Đó là bởi vì Hòa giáo viên ít ra tay, nếu như Hòa giáo viên thường xuyên ra tay thì Bạch tiên sinh chả là cái đinh gì rồi."

"Nghe Trương lão tam nói...hơn sáu năm trước, một buổi tối gió tuyết đầy trời, hắn đang ngủ ở nhà, đột nhiên nghe được có tiếng đập cửa, liền thức dậy xem. Là Hòa giáo viên đứng ngoài cửa, còn dùng tiếng đông bắc hỏi hắn 'Ở đây tiếp nhận kẻ ngoại lai không?' Trương lão tam gật đầu nói có. Sau đó, ngày hôm sau, dân đoàn của thôn Cao Gia liền thành lập."

"Ta còn nghe nói, trước khi Hòa giáo viên đi tới thôn Cao Gia, giáo viên dân đoàn ở đây chính là Trần thiên hộ! Đúng đúng, chính là Trần thiên hộ diễn Tiêu Thiên Tá và Tổ Đại Thọ kia! Hắn muốn loại trừ Hòa giáo viên, kết quả bởi vì thực lực không đủ, cuối cùng bị Hòa giáo viên đánh ngã."

"Không đúng, chỗ này có vấn đề. Dân đoàn của thôn Cao Gia không phải là Hòa giáo viên thành lập từ không đến có sao? Sao trước đó lại có giáo viên dân đoàn?"

"Ặc...cái này...ta cũng không rõ lắm."

Mà ngay lúc Trình Húc đang nổi như cồn, một luồng khí mới bắt đầu lưu truyền tại hai nơi thôn Cao Gia và Bồ Châu.

"Kiến Nô cũng thật là quá đáng hận!"

"Mặc dù Tổ Đại Thọ đầu hàng là đáng trách, nhưng chân chính đáng trách chính là Kiến Nô đúng không? Nếu như không có Kiến Nô đánh qua, Tổ Đại Thọ cũng sẽ không đầu hàng, lão bách tính trong thành Đại Lăng Hà cũng sẽ không trở thành lương thực bị ăn tươi."

"Đúng vậy, Kiến Nô quá đáng ghét."

Đối với lão bách tính của khu vực Thiểm Tây và khu vực Trung Nguyên, Kiến Nô tại khu vực đông bắc là một khái niệm rất xa xôi. Ngay lúc đó triều đình lại thiếu tuyên truyền tương ứng, khiến cho đa số lão bách tính không hiểu nhiều về Kiến Nô.

Nhưng bộ phim lần này đã để cho các lão bách tính trực tiếp đối mặt với sự đau thương và gian khổ mà Kiến Nô mang đến cho Đại Minh triều.

Người phương bắc trong [Mộc Quế Anh] từ lâu đã là quá khứ, đã tiến vào bụi bậm lịch sử, nhưng Kiến Nô trong [Đại Lăng Hà biên quân nhất tiểu binh] lại là kẻ địch thực tại, còn rất mới mẻ.

"Ta muốn đi tòng quân! Tương lai phải thu thập Kiến Nô."

"Ta cũng muốn đi!"

"Chúng ta cùng đi, có thể theo Hòa giáo viên cùng đối phó Kiến Nô, oai phong cỡ nào."

Theo nhiều lần bộ phim được trình chiếu, đã tô đậm thêm bầu không khí một lần lại một lần. Tại hai nơi bản thôn thôn Cao Gia và Bồ Châu, nhân số tòng quân tăng mạnh.

Hơn nữa, loại hình tượng không màng sinh tử cũng muốn giữ gìn chính nghĩa của "Hòa giáo viên" trong phim, cũng khiến cho các lão bách tính có cái nhìn khác hẳn đối với quân nhân, quan niệm "trai tốt không làm lính, sắt tốt không làm đinh", bắt đầu bị quét vào thùng rác --

Người máy số 3 mẫu sản xuất hàng loạt đi vào Văn Phòng Minh Tinh thế giới phồn hoa, ngồi xuống trước mặt Lão Nam Phong.

Lúc này Lão Nam Phong đang đếm tiền...

Vé phim bán chạy, khiến hắn kiếm một đống tiền. Nhiều tiền như vậy, hắn đương nhiên cần tới ăn ngon, uống cay, hưởng hết vinh hoa phú quý. Lão Nam Phong hắn cũng không có theo đuổi cao xa gì, chỉ thích hưởng lạc trong thế giới phồn hoa. Điểm này, thật ra rất giống như Chu Tồn Cơ.

Nhìn thấy Lý Đạo Huyền đi tới, Lão Nam Phong vội vàng hành đại lễ: "Đa tạ Thiên Tôn, bộ phim ngài bảo nữ tiên vương làm giúp mạt tướng đã đạt doanh thu rất tốt, mấy ngày nay mạt tướng đếm tiền sắp trẹo cả tay rồi."

Lý Đạo Huyền cười: "Kiếm nhiều tiền rồi, cũng đừng quên sứ mệnh của mình."

Lão Nam Phong làm vẻ mặt nghiêm túc: "Mạt tướng rõ ràng! Thiên Tôn làm phim, không chỉ giúp mạt tướng kiếm tiền, càng quan trọng là...vì trưng binh."

"Ừ!" Lý Đạo Huyền: "Cho nên, mấy cái rạp hát chi nhánh của ngươi hiện tại làm thế nào rồi?"

Lão Nam Phong cười hắc hắc: "Chi nhánh bản thôn thôn Cao Gia đã bắt đầu đưa vào sử dụng. Chi nhánh ở đạo Hà Đông, Hàn Thành, huyện Trừng Thành, huyện Hợp Dương đều đã sắp hoàn thành, chỉ có...khụ...bên thành Tây An đụng phải chút khó khăn."

Lý Đạo Huyền: "Ồ, bên Tây An làm sao?"

Lão Nam Phong: "Bố cục của thành Tây An quá cổ xưa, đã không còn nhiều không gian dư thừa để phát huy, thuộc hạ thật sự không tìm được một khu đất thích hợp để xây rạp hát."

Lý Đạo Huyền hiểu: Thì ra là chuyện này.

Tây An chính là cố đô mấy triều, từ Đường triều cũng đã là kinh thành phồn hoa. Nói theo lời hiện nay, đó chính là 'nơi càng phồn hoa thì càng không dễ mở rộng phát triển', chỉ nghĩ tới từng dãy nhà cũ đó cũng đã khiến người đau đầu.

Lý Đạo Huyền: "Nếu trong chủ thành không làm được, vậy làm ra ngoại ô đi."

Vào trung kỳ Minh triều, Tây An nhỏ hẹp đã không chứa nổi nền kinh tế phồn vinh. Bốn cửa thành của thành Trường An đều kéo ra phía ngoài một khu vực nhỏ, được xưng là đông nam tây bắc "Tứ đại ngoại ô" .

Đáng tiếc chính là, đến năm Thiên Khải và Sùng Trinh, bởi Thiểm Tây xảy ra nạn đói, kinh tế sụp đổ, ngoại ô vốn bởi vì phồn hoa mà kéo dài ra ngoài, hiện tại lại suy bại theo sự suy bại của nền kinh tế, đã biến thành một vùng phế tích.

Trạm xe lửa "Trạm Tây An Đông" của thôn Cao Gia làm chính là xây bên cạnh đống phế tích ở ngoại ô bên ngoài cửa thành đông.

Lão Nam Phong: "Thiên hạ hạn hán, trộm cướp hoành hành, mặc dù dưới sự cố gắng của chúng ta, tình huống hiện tại của Thiểm Tây đã tốt hơn nhiều so với những năm trước, nhưng lão bách tính vẫn rất sợ. Nghĩ đến chiều tối, kéo họ từ trong chủ thành ra ngoại ô hoạt động, vẫn là rất khó khăn."

"Ừ!"

Lý Đạo Huyền nói: "Cho nên, ngoại ô cần phải có những thứ rất có lực hấp dẫn. Điện ảnh chính là một trong số đó, chợ đêm cũng làm luôn. Ta sẽ thông báo cho thôn ủy hội thôn Cao Gia một tiếng, bảo Tam Thập Nhị chuyển toàn những thứ hiếm lạ của thôn Cao Gia đến đông ngoại ô Tây An bán, cũng là lúc để người Tây An thể nghiệm một chút chất lượng cuộc sống của bản thôn thôn Cao Gia rồi."
Bình Luận (0)
Comment