Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 955 - Chương 955: Rất Quy Củ

Chương 955: Rất quy củ Chương 955: Rất quy củ

Lão Nam Phong nhìn kịch bản, cảm thấy có chút khó làm.

"Thiên Tôn, cái câu chuyện [Huyết Chiến vịnh Liêu La] này,hầu như toàn bộ bối cảnh đều là ở bờ biển, trên mặt biển, chúng ta không có môi trường để quay như vậy a."

"Chuyện này rất đơn giản, khi các ngươi quay cảnh, phía sau treo một tấm vải xanh thật lớn là được rồi."

"Cái gì? "

Lão Nam Phong nghe không hiểu, treo một tấm vải xanh làm bối cảnh là tình huống gì?

Có điều, Thiên Tôn đã hạ lệnh, mọi người cứ làm theo là được.

Tiếp theo chính là vấn đề địa điểm quay phim ...

Hoàng Hà dùng để quay cảnh hải chiến thì tương đối không thích hợp, thứ nhất là dòng sông hẹp, mấy chục, mấy trăm thuyền chiến giao chiến, cảnh tượng hoành tráng căn bản không bày ra được. Thứ hai là dòng nước chảy xiết, nháy mắt có thể đẩy thuyền trôi đi mười mấy mét, như vậy quay phim rất dễ xảy ra tai nạn.

Lão Nam Phong suy nghĩ nát óc, cuối cùng chọn địa điểm quay phim là "hồ Ngũ Tính" ở phía đông bắc thành Bồ Châu, hồ này là hồ nước ngọt lớn nhất Sơn Tây, mặt hồ rộng có thể đạt tới năm dặm, nước hồ cũng không động giống như nước sông, lấy ra quay phim ngược lại là tương đối dễ dàng.

Lão Nam Phong bẩm báo với Thiên Tôn mẫu sản xuất hàng loạt: "Ở trên hồ quay cảnh chiến đấu diện rộng cự ly xa, phía sau không có cách nào treo vải xanh a."

Thiên Tôn: "Không sao, chỗ nào treo vải xanh được thì treo, không được thì cứ quay trực tiếp, phông nền ta sẽ tìm người xử lý."

Lão Nam Phong nghe hiểu: Vấn đề phông nền, Thiên Tôn sẽ dùng tiên thuật xử lý, vậy thì không cần lo lắng, làm thôi.

Bộ phim này là Lý Đạo Huyền tự mình đưa ra yêu cầu, muốn làm là nâng cao ý thức cảnh giác với người Tây Dương trong toàn dân, đương nhiên cũng phải dốc toàn lực đầu tư.

Bạch Diên điều động một lượng lớn binh sĩ thuỷ quân từ Tiểu Lãng Để để bọn họ phụ trách sắm vai hải tặc Tây Dương và thuỷ quân Đại Minh, hải tặc bộ hạ Lưu Hương.

Những việc này đều dễ làm, nhưng mà...

Một chuyện nan giải đã đến!

Bên hải tặc Tây Dương, thượng tướng năm sao MacArthur ... A, đánh nhầm, là hạm đội đề đốc Putmans, cùng với mấy tên hộ vệ thân cận diễn chung, nhất định phải là người Tây Dương tóc vàng mắt xanh mới được.

Hậu thế có thể tìm được mấy người Tây Dương đóng phim bất cứ ở đâu, những người Tây Dương này còn hoàn toàn không ngại đóng vai người xấu, thậm chí còn có người Nhật Bản chạy đến TQ, chuyên đóng vai đại tá trong phim kháng Nhật ...

Nhưng ở thời Minh Mạt này, muốn tìm một người Tây Dương thật sự là khó, khó, khó.

Làm sao mới có thể tìm được người Tây Dương đóng phim đây?

Lão Nam Phong trong đầu nảy số,tìm đến Vương Trưng.

Vương Trưng đã từng bỏ vốn xây dựng một nhà thờ Thiên Chúa ở Tây An. Vương Trưng đứng ra, thông qua quan hệ của nhà thờ Thiên Chúa, rất nhanh đã tìm được một đám người Tây Dương.

Những người Tây Dương này sống rất chật vật ở Châu Âu, đành phải đi theo thuyền hải tặc đến phương Đông tìm kiếm "hoàng kim chi quốc", người nào người nấy quần áo lam lũ, mặt mày hốc hác. Bọn họ đã biết, hoàng kim chi quốc là có thật, nhưng muốn ở hoàng kim chi quốc có được hoàng kim thì cũng phải làm việc, không phải là hoàng kim khắp nơi mặc cho bọn họ nhặt.

Lão Nam Phong bỏ ra một chút tiền, liền đưa đám người này lên xe lửa đi Bồ Châu ... --

Thi Lang theo Giang Thành và Thiết Điểu Phi đi tới bến tàu An Khánh, bên cạnh một "Binh doanh thuỷ quân" dựng tạm thời.

Phủ An Khánh vốn cũng có thủy quân "Tào Giang", chỉ là võ bị hoang phế, binh viên không đủ, toàn bộ "Tào Giang" đã danh tồn thực vong. Hơn nữa trong cái "Tào Giang" vô dụng ấy còn có mạng lưới quan hệ chằng chịt phức tạp, một võ quan ăn không ngồi rồi sau lưng, rất có thể là một mạng lưới quan hệ như mạng nhện chống lưng cho hắn.

Sử Khả Pháp không phải là quan viên có hậu đài cứng rắn, thủ đoạn cứng rắn, không động được vào mạng lưới quan hệ phức tạp đó, cũng không có tinh lực để động.

Thà rằng không để ý đến "Tào Giang" cũ, mặc kệ bọn họ mục nát.

Bắt đầu từ số không còn tốt hơn!

Năm đó Tề Kế Quang kháng Oa tổ kiến Thích gia quân, cũng là bắt đầu từ số không.

Thủy binh thôn Cao Gia dựng tạm một doanh trại ở bến tàu An Khánh, sau đó tổ chức dân công, xây dựng lại một thuỷ binh doanh mới.

Lúc Thi Lang đến, tân binh doanh còn chưa xây xong, hắn chỉ có thể đến doanh địa tạm thời.

Doanh địa cũng không lớn, trên tàu Vạn Lý Dương Quang chỉ có một trăm hai mươi tên thủy binh, cho nên chỉ dựng một doanh địa nho nhỏ.

Nhưng doanh địa nho nhỏ này, lại có vẻ rất quy củ, rất sạch sẽ.

Dù sao Thi Lang cũng chỉ là một đứa trẻ, bước vào doanh trại hắn khá là hưng phấn, nhìn trái, nhìn phải, đột nhiên nhìn thấy hai tên thủy binh đang khiêng một cái sọt lớn đi tới, trong sọt toàn là thịt hun khói lâu năm, cả một sọt lớn thịt hun khói.

Thi Lang không khỏi "ây" một tiếng: "Đây là quân lương của các ngươi?"

Thủy binh cười: "Đúng vậy! Quân lương lần này đổi khẩu vị, phân phát cho mọi người thịt hun khói."

Thi Lang: "Xì!"

Tuy rằng hắn còn là một đứa trẻ, kiến thức còn chưa tính là rộng rãi, nhưng cũng biết cho binh lính bình thường ăn cái này, không phải tướng quân bình thường có thể gánh vác nổi, trong nhà lão bản của quân đội này đúng là có mỏ.

Đi tới trướng bồng lớn giữa doanh địa, Thi Lang còn tưởng rằng đi vào sẽ nhìn thấy hữu tham nghị Sử Khả Pháp, trong lòng có chút hưng phấn, thậm chí còn chuẩn bị sẵn những lời chào hỏi ở trong lòng.

Ai ngờ vừa vào trướng bồng, liền thấy Giang Thành và Thiết Điểu Phi đang ngồi ở ghế trên, Sử Khả Pháp gì đó thì căn bản không có ở đây.

Giang Thành ngồi ngay ngắn, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Thi Lang, ngươi cầm thư giới thiệu đến chỗ ta, là muốn gia nhập quân đội sao? Ta có lời nói xấu nói trước, gia nhập quân đội ở chỗ ta, quy củ rất nhiều, quy củ nhiều hơn so với bộ đội khác không chỉ mười lần..."

Thi Lang: "Ồ, nơi này do hai vị phụ trách sao? Nơi này không phải do Sử Khả Pháp Sử đại nhân phụ trách sao?"

Thiết Điểu Phi cười nói: "Ở đây chỉ là một đội dân đoàn, trước mắt tạm thời do Giang giáo viên phụ trách, mà ta chỉ là khách mời, còn Sử Khả Pháp a, hắn càng là khách mời trong khách mời, không hoàn toàn coi là người của bọn ta."

Thi Lang: "???"

Thiếu niên vẻ mặt mờ mịt, hắn vốn dĩ mặt lớn trán rộng, loại mặt lớn này bày ra vẻ mặt mờ mịt, trông càng thêm thú vị so với người bình thường.

Hồi lâu, Thi Lang mới lúng túng nói: "Ta...muốn phong hầu bái tướng...trở nên nổi bật, ta muốn... Muốn gia nhập quân đội chính quy."

Giang Thành và Thiết Điểu Phi nhìn nhau, cười nói: "Ừm, hiện tại xem ra, ở chỗ ta hình như trên danh nghĩa không phải rất chính quy, có điều...ở phương diện quân kỷ và chiến lực bên ta lại rất chính quy. Có nguyện ý gia nhập quân đội ở chỗ bọn ta hay không, là tự do của ngươi, ngươi có thể so sánh một chút sau đó lại quyết định."

Nói lời này, Thi Lang lại do dự.

Quả thực, sau khi hắn tham quan tàu Vạn Lý Dương Quang liền cảm thấy sức chiến đấu của tàu này rất mạnh, hỏa súng của thủy binh trên tàu cũng rất lợi hại, nếu luận chiến lực, thủy quân Đại Minh không có một chiếc thuyền nào có thể sánh bằng Vạn Lý Dương Quang.

Hơn nữa khi hắn tham quan trên tàu cũng nhìn thấy quân kỷ của tàu này, quả thực là kỷ luật nghiêm minh, từng binh lính một đều ôn hòa lễ phép, đối nhân xử thế cũng không hề nhìn ra hơi thở của ngang ngược kiêu ngạo.

Đây quả thực là một đội quân còn chính quy hơn cả quân đội chính quy!

Chỉ là... Nghe bọn họ nói, đây chỉ là một đội dân đoàn, ta về sau muốn phong hầu bái tướng, chấn hưng huy hoàng ngày xưa của Thi gia, gia nhập dân đoàn làm sao được?

Đang do dự không quyết được, đột nhiên rèm cửa trướng bồng bị vén lên, Sử Khả Pháp vội vàng chạy vào: "Giang giáo viên, Thiết viên ngoại, tặc quân Tây Doanh Bát Đại Vương đánh tới, hai vị mau tới giúp."
Bình Luận (0)
Comment