Chương 173: Thái Độ Sở Quốc (2)
Chương 173: Thái Độ Sở Quốc (2)Chương 173: Thái Độ Sở Quốc (2)
"Tê Vương muốn động binh với Đại Sở?"
Hoàng Thân đi đến trước long án, cung kính xin tờ giấy, cúi đâu đọc.
Trên tờ giấy chỉ nói hai việc.
Thứ nhất, Duệ Vương Cơ Chiêu của Ngụy, hai tháng trước đã đến Lâm Truy, mấy ngày trước được Tề Vương triệu kiến.
Thứ hai, Tê Vương tu sửa Bi huyện, đồng thời chuyển rất nhiều vật tư đến nơi đó.
Hai chuyện đều không đề cập gì đến Sở, nhưng đem hai chuyện này liên kết với nhau, khiến cho Hoàng Thân bất giác cau mày.
Trước hết, nói về việc Cơ Chiêu đến Tề, Hoàng Thân không cần đoán nguyên do cũng biết vì sao Cơ Chiêu đến Tề.
Nếu chỉ xin chi viện, khẩn cầu Tề Vương xuất binh giúp Ngụy, Hoàng Thân thấy vẫn còn tốt, vạn nhất Cơ Chiêu thuyết phục Tề Vương, thúc đẩy Tề, Ngụy liên minh, đây là tình huống tệ nhất đối với SỞ.
Nói về việc thứ 2, Tê Vương hạ lệnh †u sửa Bi huyện, từ bề ngoài nhìn như bình thường.
Nhưng Bi huyện là thành trì ở biên giới Tê, Sở, phía đông giáp với lãnh địa Lật Dương Quân Hùng Thịnh, cách phía nam không xa, chính là trường thành Phù Ly Tắc được xây dựng khi xưa nhằm chống lại liên minh Tề, Lỗ, Tống.
Bởi vậy, Tê Vương tu sửa Bi huyện, còn là tu sửa trong tháng 12 giá rét, ý đồ rất rõ ràng: vì đầu xuân năm sau dụng binh với SởI
Nói cách khác, Tê Vương muốn tu sửa Bi huyện thành cứ điểm chống lại Sở quốc.
Điều này có nghĩa, Tê Ngụy rất có thể đã liên minh, chờ đến đầu xuân, Tề, Nguy, Lỗ có thể phát động cuộc tấn công Sở quốc.
Vì Sở quốc quá rộng lớn, người Sở quen chia Sở ra Đông Sở cùng Tây Sở. Đông Sở có Thọ Dĩnh nên Sở Vương đích thân quản lý Đông Sở, mà Tây Sở, Sở Vương giao cho Hùng Thác quản Lý.
Phần Đông Sở, bất luận Sở Vương hay Hoàng Thân, bọn hắn đều không lo lắng, bời vì trước kia Tề, Tống, Lỗ từng liên minh đánh Sở. Đại Sở còn chịu được, huống chỉ giờ phía đông chỉ còn Tề, Lỗ?
Vấn đề ở chỗ Tây Sở. Tây Sở bây giờ rất tồi tệ, Sở Vương chưa bao giờ nghĩ tới, Tây Sở sẽ bị Ngụy quốc đánh thảm như vậy: Bình Dư, Dương thành. Hai lãnh địa rộng lớn ở Tây Sở bị công phá, chưa kể, Phần Hình Tắc của Ngụy cũng xuất binh, Từ Ân đầu tiên công phá lãnh địa Hùng Khải, sau đó đi vòng đánh Tương thành.
Có thể nói, Tây Sở bây giờ đang trong tình thế nguy ngập.
Trong hoàn cảnh như vậy, một khi Tề, Lỗ cũng xuất binh đánh Sở, thì Sở quốc sẽ gặp khó.
Đến lúc đó, Đông Sở, Tây Sở đều gặp địch.
Nghĩ tới đây, Hoàng Thân vội vàng nói với Sở Vương: "đại vương, không thể tái chiến!"
F....J Sở Vương im lặng gật đầu. Trong lòng hắn nhẹ nhàng thở ra.
Hắn còn đang do dự có nên xuất quân đánh Cơ Nhuận hay không, nhưng bây giờ, phía Tề quốc đã xảy ra chuyện nên hắn không thể lựa chọn nữa.
Nhưng hẳn không hề tức giận, trái lại, hắn cảm thấy may mắn.
Hắn mừng vì Tê Vương đã hành động khi hắn còn đang do dự. Chứ không phải sau lúc hắn quyết định đánh Ngụy.
Cứ thử tưởng tượng, nếu hắn vừa tuyên bố chỉnh phạt Túc vương, mà đột nhiên Tê Vương phát động đột kích Sở quốc, thì sẽ là thảm họa của Sở quốc.
Cũng may, Sở Vương vẫn luôn lo lắng phía Tề quốc, nên chưa đưa mọi chuyện vào đường cùng.
Nghĩ đến đây, Sở Vương ngẩng đầu nhìn Hoàng Thân, nhưng không mở miệng nói chuyện. Nghĩ đến phải đàm phán với Ngụy quốc, hắn thân là Sở Vương không muốn nói ra.
Cũng may Hoàng Thân giỏi quan sát sắc mặt, thấy Sở Vương xấu hổ mở miệng, liền đề nghị: "đại vương, nếu Tề, Ngụy kết minh, mà Đại Sở lại vướng vào quân Ngụy, sẽ bất lợi cho Đại Sở... Không bằng tạm thời giảng hòa, chờ ta chuẩn bị tốt cho chiến tranh, mới tính tiếp."
"Giảng hòa..." Sở Vương thở dài một hơi, do dự hỏi: "nếu Ngụy không giảng hòa thì sao."
"Vì sao không giảng hòa?” Hoàng Thân mỉm cười, thấp giọng nói: "đừng nhìn Cơ Nhuận đang chiếm được lãnh thổ nước ta, nhưng ở đất Tống, Hùng Ngô công tử đang đánh cho Nam Cung Tuy Dương quân liên tục bại lui... Hạ thần đoán, Ngụy quốc cũng ước gì Đại Sở giảng hòa" "Vậy Tê Vương bên kia..."
Hoàng thân dừng một lúc, cung kính nói: "thứ cho hạ thần lỡ lời, có lời đồn: Tả Vương hành vi quái đản, nhưng vi thần từng đi sứ Tê, cảm thấy Tê Vương Hi chính là người giỏi nhất trong số các đời Tê Vương..." Nói xong, hắn lén nhìn Sở Vương.
Thấy ánh mắt của hắn, Sở Vương khế hừ một tiếng, lạnh nhạt nói "nói tiếp."
Hắn cũng không tỏ vẻ tức giận, dù sao, Tê Vương Lữ Hi cùng Sở Vương là hẳn, có thể nói là đối thủ cũ, hắn tự nhiên biết, Lữ Hi là người giỏi bậc nào.
Phải biết, mặc dù Tề, Tống, Lỗ đã liên minh trắm năm, nhưng trong các đời Tê Vương, cũng chỉ có Lữ Hi có thể hòa giải xung đột giữa Tống, Lỗ, để hai nước đồn hết mâu thuẫn về Sở.
Tê Vương Lữ Hi, là vị quân vương duy nhất trong các đời Tê Vương, suýt nữa khiến bọn hắn phải rời đô.
Chưa từng có một Tề Vương nào, có thể chèn ép bọn hắn giống như Lữ Hi.
Điều này, làm Sở Vương vừa thích vừa hận: thích vì, có nhân vật giỏi là đối thủ, thì đánh bại đối phương mới càng có cảm giác thành công; hận vì, cho đến tận bây giờ, Hùng Tư đối đầu Lữ Hi chưa chiếm được gì, ngược lại nhiều lần tổn thất.
"Vi thân cho là, Tê Vương lần này chỉ dọa chúng ta... Hoàng Thân nói tiếp.
Hùng Tư sững sờ, hỏi: " ngươi muốn nói, Tê Ngụy không kết minh."
"Không!" Hoàng Thân lắc đầu nghiêm túc nói: "Tê Ngụy hai nước đại khái đã kết minh."
"Vậy vì sao ngươi nói, Tê Vương lần này chỉ hù dọa quả nhân?" "Bởi vì Ngụy quốc... Bởi vì... Trận chiến này, Ngụy quốc thiệt hại rất nặng. Đất Tống mất đi một nửa không nói, ở Dĩnh Thủy quận, bởi vì Hùng Thác công tử, người Ngụy cũng cần thời gian thu dọn tàn cuộc. Nói cách khác, hiện tại không phải thời cơ tốt nhất để Tề, Ngụy tiến đánh Đại Sở" Hoàng Thân ngừng một lúc, tiếp tục nói: "Tê Vương thông minh, hẳn đã nhìn ra, Ngụy quốc trong trận chiến thiệt hại rất nặng, cho dù nghe theo lời hắn xuất binh, cũng không thể làm quá nhiều, lấy trí tuệ của hắn, khi chưa chuẩn bị đầy đủ, tuyệt đối sẽ không hấp tấp tấn công Đại Sở, bởi vì.. Làm như vậy, không những lãng phí quốc lực Ngụy quốc, cũng sẽ khiến Tề quốc gặp khó."
"Nói có lý!" Sở Vương gật đầu, nhíu mày hỏi: " ý ngươi là, hắn cố ý phái người †u sửa Bi huyện. Chính là vì nói cho quả nhân, hắn chuẩn bị tấn công Đại Sở?"
"Chính xác!... Có lẽ Tê Vương Hi cảm thấy, đồng minh mới của mình, Ngụy quốc, trong trận chiến đã thiệt hại không kém gì Đại Sở ta, nên, vì lợi ích lâu dài, hắn muốn buộc nước ta bãi binh giảng hòa, để Ngụy quốc yên tâm phát triển. Chờ ngày sau, nghe lệnh Tê Vương hắn, tấn công Đại Sở ta... Đến lúc đó, liên quân Tề, Ngụy, Lỗ còn mạnh hơn liên quân Tề, Tống, Lỗ"
Sở Vương nhíu mày, nói: "nếu quả nhân không bãi binh giảng hòa thì sao?"
Hoàng Thân thở dài: "vậy thì, chờ đến đầu xuân, Tê Vương Hi sẽ thuận thế phát binh tiến đánh Đại Sở!"
Sở Vương giận dữ, nói: "đánh cũng không được, hòa cũng không được?!"
"Không!" Hoàng Thân lắc đầu, kiên quyết nói: "phải hòa! Giảng hòa với Ngụy quốc!"
"Đợi Ngụy quốc chuẩn bị đầy đủ, liền phối hợp với Tề tiến đánh Đại Sở sao?!"
Hoàng Thân mỉm cười, thấp giọng nói: "vì sao đại vương chắc chắn, không phải Đại Sở liên minh với Ngụy tiến đánh Tề, Lỗ?"
"." Sở Vương sững sờ, trầm ngâm nói: "ngươi muốn nói... Vẫn theo kế sách ban đầu, lôi kéo Ngụy quốc?" Nói xong, hẳn nhướn mày, lắc đầu nói: "Cơ Tư là người thông minh, hẳn sẽ không vứt bỏ Tê quốc đứng về phía quả nhân."
"Cơ Tư, cũng không thể quyết định thái độ của Ngụy Vương kế tiếp... Vi thân cho là, Đại Sở nên giảng hòa với Ngụy quốc, đợi hai bên hòa hoãn lại, liền phái người dùng vàng bạc gấm vóc, châu ngọc mỹ nhân để dụ, từng bước lôi kéo công tử và cháu chắt Ngụy Vương về phe Đại Sở... Việc này mất 10,20 năm, nhưng một khi thành công, thì Tê quốc nhất định sẽ bị Đại Sở tiêu diệt!"
Sở Vương trầm tư, ánh mắt lộ vẻ phức tạp: quả nhân, còn có thể đợi thêm 20 năm sao?
Sinh lão bệnh tử, là số mệnh con người, Sở Vương đã nghĩ thoáng, trước khi chết già, hắn phải chiến thắng một đối thủ, đó chính là, Tê Vương Hi.
Nếu không thể đạt được tâm nguyện này, hắn chết cũng khó nhắm mắt.
"20 năm quá lâu!"
Hoàng Thân trầm tư một lúc rồi nói: "vậy chỉ có thể dùng một cách khác... Làm Ngụy nội loạn, không rảnh bận tâm đến Đại SởI"
Sở Vương hai mắt sáng lên, thấp giọng hỏi: "cách gì?"
"Cơ Tư có 9 đứa con trai, cùng với Nam Cung!"
Nghe được lời này, Sở Vương đã hiểu gật đầu.
"Nhưng trước đó, chúng ta phải đàm phán với Cơ Nhuận, chắc rằng kẻ này đang chờ ta phái người đến đàm phán với hắn."
"Hừi!... Chuyện này do ngươi đi làm."
"Tuân lệnh. Nhưng về phía Hùng Thác công tử..."
"Để hắn nghe lời ngươi, nói là ý của quả nhân!"
"Vâng."