Chương 264: Cùng Nghĩ Cách
Chương 264: Cùng Nghĩ CáchChương 264: Cùng Nghĩ Cách
Ngày đó, Triệu Hoằng Nhuận gọi tất cả người trong Dã Tạo ty đến một chỗ đất trống, cùng ngồi trên mặt đất, thảo luận cách tăng sản lượng nến.
Một lúc sau, có một người thợ đứng lên, đề nghị: "chỉ bằng áp dụng cách đúc tiền của Hộ Bộ, chế tạo khuôn đúc cỡ lớn, một lần tạo 100 cây."
Nghe câu này, các thợ xung quanh gật đầu đồng ý.
Dã Tạo ty vốn giỏi chế tạo khuôn đúc, nên chế tạo khuôn đúc cỡ lớn để làm nến là không thành vấn đề
Nhưng Triệu Hoằng Nhuận không hài lòng cách này.
Khuôn đúc cỡ lớn, hắn cũng đã nghĩ tới, nhưng gặp khó ở bấc nến. Lúc này, lại có một người thợ đứng lên, do dự nói: "điện hạ, bấc nến nhất định phải ngâm trong dầu nến, mà bấc nến ngâm trong dầu sau khi nguội cũng sẽ đông đặc thành hình, Dã Tạo ty tạo ra khuôn nến hoàn chỉnh, sau khi đổ dầu nến vào khuôn, lại cắm bấc nến đã đông đặc vào đó..."
Lời của người thợ này, khiến ánh mắt Triệu Hoằng Nhuận sáng lên.
Đúng lúc này, một người thợ khác đứng ra phản bác: "nhưng như thế, làm sao đảm bảo bấc nến cố định giữa ngọn nến? Mặc dù bấc nến đã sớm đông đặc, nhưng đưa bấc nến vào dầu nến đang sôi, bấc nến nhất định sẽ mềm ra, để nghị này không thích hợp."
Nghe xong câu này, người thợ rèn trước đó tiếc nuối ngồi xuống, mà xung quanh lại bắt đầu nghị luận. Triệu Hoằng Nhuận lại có biểu cảm kỳ lạ.
Vì hắn thấy, đề xuất của người thợ kia rất có tính xây dựng, nên hắn thử thăm dò nói: "dầu nến nóng sẽ làm mềm bấc nến đã đông đặc, vậy giảm nhiệt độ dầu nến thì sao?"
"Vậy cũng không thể bảo đảm bấc nến sẽ nằm ở giữa." Lang quan Trần Tuế lắc đầu khẳng định: "cách này không ổn."
F....J
Triệu Hoằng Nhuận há miệng, nhưng không biết nói gì.
Hắn cảm thấy, thợ của Dã Tạo ty giống như người bị ám ảnh cưỡng chế, quá xem trọng sự hoàn hảo.
"Nếu bấc nến không mềm thì tốt." Lang quan Trình Lâm ở bên lẩm bẩm.
Nghe câu này, Triệu Hoằng Nhuận có suy nghĩ.
Hắn trầm ngâm nói: "bản vương có một chủ ý, không biết có thể làm được hay không."
"Mời điện hạ nói." Vương Thích vội vàng nói.
Thấy vậy, Triệu Hoằng Nhuận ra dấu, thấp giọng nói: "lấy một sợi trúc, đem sợi bông quấn quanh, dùng làm bấc nến, sẽ không bị uốn cong."
Lời vừa dứt, tất cả đều im lặng, đám thợ ngoác mồm nhìn Triệu Hoằng Nhuận.
Chẳng lẽ Túc vương điện hạ đã sớm có ý tưởng?... Kỳ thực 2 ngàn lượng bạc ban thưởng cuối cùng vẫn bị vị điện hạ này lấy về ¡
Nhiều người nhớ đến phần thưởng 2 ngàn lượng bạc mà thấy tiếc nuối.
Nhưng đám thợ của Dã Tạo ty thích thực tế, có người kích động lấy sợi trúc và sợi bông, đúng như lời Triệu Hoằng Nhuận nói, lấy sợi bông quấn quanh sợi trúc.
Lần thử đầu tiên, thất bại.
Bởi vì bấc nến được làm ra to bằng ngón út của một đứa trẻ.
Dùng thứ này làm bấc nến, thì nến trên thị trường phải dày bao nhiêu?
Những người thợ liền tước sợi trúc mỏng hơn, chọn sợi bông cũng chọn sợi mỏng nhất, sau nhiều lần sửa đổi, mới cho ra sợi bấc dày bằng đầu đũa.
Bấc nến này dù có tính đàn hồi, nhưng khi không có ngoại lực, sẽ không bị uốn cong.
Nhưng bấc nến kiểu mới vẫn chưa giải quyết được nan đề: làm sao để bấc nến nằm giữa khuôn? Đối với việc này, ngay cả Triệu Hoằng Nhuận cũng bó tay.
Nhưng khi thấy Túc Vương gặp khó, thì thợ của Dã Tạo ty rất phấn khởi, vì khoản tiền 2 ngàn lượng bạc vẫn còn.
Kết quả là, thợ của Dã Tạo ty lần lượt đưa ra rất nhiều đề xuất.
Nghe xong mấy đề nghị, Triệu Hoằng Nhuận như lọt vào sương mù
Nhưng cũng có mấy lời đề nghị khá đáng tin cậy.
Ví dụ có một người thợ để nghị thay đổi đáy khuôn, biến đáy phẳng thành hình nón nhọn, như vậy chỉ cần duy trì cắm bấc nến ở chỗ lõm là có thể đứng đúng giữa tâm ngọn nến.
Triệu Hoằng Nhuận thấy cũng hay.
Nhưng vấn đề là làm sao sử dụng loại nến có đáy hình nón? Chẳng lẽ lại phải tung ra một loại giá nến kiểu mới?
Triệu Hoằng Nhuận còn chưa mở miệng hỏi, Trần Tuế đã hỏi thay Triệu Hoằng Nhuận: "dưới đáy vót nhọn, làm sao đứng ở trên bàn?"
Người thợ kia nói ra cách đúng như suy nghĩ của Triệu Hoằng Nhuận: "Dã Tạo ty có thể đưa ra loại giá nến phù hợp"
Trần Tuế khịt mũi coi thường cách làm này.
Hắn đưa ra một câu hỏi đánh trúng tim đen: "ngươi cảm thấy, dân chúng sẽ bỏ thêm tiền để mua giá nến?... Hay là Dã Tạo ty khi bán nến phải cho không giá nến?"
Người thợ kia im lặng, lúng túng ngồi xuống.
Nến vốn đã không rẻ, so với đèn dâu thì đắt hơn nhiều, cho nên dân chúng dùng nến ít hơn dùng đèn dâu.
Nhưng giờ đây, Dã Tạo ty sản xuất nến, dân chúng lại phải mua thêm giá nến mới dùng được. Ai sẽ đi mua?
Còn tặng không, thì nghĩ cũng đừng nghĩ.
Mua nến tặng một giá nến?
Nếu dân chúng mua một ngọn nến, vậy ngươi có đưa hay không?
Đưa?
Vậy Dã Tạo ty phải lỗ nặng đến mức nào.
Lúc này, lại có một người thợ đứng lên nói: "chúng ta có thể cắt một phần đáy đi, vậy không phải là được rồi sao? Gọt sạch ."
Ï Cách này đáng tin hơn. ¡
Triệu Hoằng Nhuận gật đầu, hỏi tên
người thợ kia, nếu Dã Tạo ty làm theo đề nghị của hẳn, thì hắn sẽ được thưởng 2 ngàn lượng.
Câu hỏi của Triệu Hoằng Nhuận không chỉ khiến người thợ kia mừng rỡ, cũng khiến những người khác ghen ty.
Bọn hắn vắt óc nghĩ biện pháp tốt hơn!
Trong giây lát, toàn bộ quảng trường trở nên yên tĩnh, mọi người đều tập trung suy nghĩ.
Đột nhiên, một người thợ trẻ đứng lên, đề nghị: "điện hạ, tại hạ cho là, chúng †a có thể tạo một ngọn nến không có bấc bên trong, sau khi làm nến xong thì cho bấc vào..."
Nói xong, hắn chạy lên phía đằng trước, ra dấu nói thêm: "điện hạ, Dã Tạo ty có thể dùng phương pháp đúc tiền của Hộ Bộ, chế tạo một khuôn đúc có hàng trăm lỗ nến, chỉ cần đổ dầu nến thì dâu nến sẽ lấp đầy các lỗ... Còn bấc nến, tại hạ đề nghị, khi làm khuôn hãy đặt một ống sắt to bằng đầu đũa ở chính giữa mỗi lỗ... Chờ đến khi ngọn nến sắp đông đặc, ừm, chúng ta có thể thiết kế đáy khuôn sao cho có thể đẩy những ngọn nến sắp thành hình ra, bằng cách này, ngọn nến sẽ rỗng ở giữa, cuối cùng, dùng bấc nến mà điện hạ nghĩ ra, nhúng vào dầu nến nóng, trực tiếp cắm vào giữa mỗi cây nến, cứ thế, một ngọn nến được hình thành." TÀI? J
Triệu Hoằng Nhuận giật mình nhìn người thợ trẻ tuổi, hỏi: "ngươi tên là gì?"
Người thợ trẻ tuổi cố nén sự vui mừng, cung kính nói: "bẩm điện hạ, tại hạ gọi là Đinh Quân!"
Ï Đinh Quân... J Triệu Hoằng Nhuận lẩm bẩm, mặc dù hắn chưa bao giờ đánh giá thấp "thợ thời cổ xưa", nhưng hắn đã bị bất ngờ bởi trí tuệ của người xưa, đặc biệt là người tên Đinh Quân.
Chỉ có Triệu Hoằng Nhuận mới biết, đề nghị của Đinh Quân, vượt qua cách chế tạo nến của thời kỳ này cả ngàn năm.
Ngay cả Ngu ty phụ trách làm nến, vân chỉ dùng cách thức cũ: làm hai cái khuôn hình bán nguyệt, kẹp bấc nến vào giữa hai khuôn.
Lúc này, Triệu Hoằng Nhuận liền quyết định, thưởng Đinh Quân 1 ngàn lượng bạc, ban thưởng hai người đưa ra đề xuất dùng khuôn lớn để làm nến mỗi người 5 trăm lượng bạc.
Ngoài ra, toàn bộ nhân viên trong Dã Tạo ty, mỗi người 1 tháng bổng lộc.
Tất cả mọi người đều vui vẻ. "Bắt đầu làm đi."
Lúc Triệu Hoằng Nhuận tuyên bố làm khuôn đúc lớn, tất cả người có mặt đều hò reo.
Mặc dù nhiệm vụ Triệu Hoằng Nhuận đưa ra khá nặng nề.
Trong nửa tháng, tạo 10 khuôn đúc nến cỡ lớn, mỗi khuôn đúc có thể tạo ra trăm ngọn nến cùng lúc.
Chỉ cần mọi chuyện suôn sẻ, tốc độ sản xuất nến của Dã Tạo ty sẽ khiến bất kỳ tác phường nào cũng phải tuyệt vọng.