Chương 704: Mặc Môn Cự Tử (2)
Chương 704: Mặc Môn Cự Tử (2)Chương 704: Mặc Môn Cự Tử (2)
"Nhuận công tử nói vậy, là có ý gì?"
Một lúc sau, Công Thâu Ban có chút không vui hỏi.
Triệu Hoằng Nhuận nghe xong liền biết Công Thâu ban hiểu lâm, nhưng đúng là hắn có ý định đào chân tường.
"Cự tử không cần tức giận, trước nghe bản vương giải thích... Không biết cự tử có từng cân nhắc, tương lại nước Lỗ ra sao?"
Nghe thế, Công Thâu Ban nhăn mày, nhưng trong mắt có sự bối rối.
Suy nghĩ một lúc, hắn không vui nói: "Nhuận công tử cứ nói thẳng, hà tất quanh co lòng vòng?”
Ï Người này... j Triệu Hoằng Nhuận mơ hồ đoán ra, liền không còn che lấp, nghiêm túc nói: "khiến cự tử không vui, bản vương chân thành xin lỗi... Bản vương chỉ muốn biết, nếu trận chiến này không thể hủy diệt nước Sở, đợi Tê Vương qua đời, nước Sở tất hưng binh thảo phạt nước Tề, đến lúc đó, quý quốc là đồng minh trăm năm với Tê, tất cũng bị quân Sở tấn công. Về việc này, quý quốc đã có kế sách gì chưa?"
"." Gông Thâu Ban nghe vậy há hốc.
Thấy vậy, Triệu Hoằng Nhuận trong lòng hiểu ra: người này tuy là một người thợ xuất sắc, nhưng không hiểu thế cục.
Không biết qua bao lâu, Công Thâu Ban cứng rắn đáp: "nếu quân Sở tấn công, nước Lỗ trên dưới một lòng, sẽ không cho bọn hắn được như ý."
Triệu Hoằng Nhuận nghe xong, bật cười. Chỉ bằng câu nói này, hắn đã biết cự tử trước mặt chưa tính đến chuyện tương lai.
Nước Lỗ trên dưới một lòng là có thể chống cự nước Sở?
Vậy Ngô Việt làm sao vong quốc ? Người Ngô Việt chưa đủ đoàn kết sao?
Theo Triệu Hoằng Nhuận, một khi Tề Vương Lữ Hi qua đời, nước Tề sẽ lâm vào nội loạn, tuy có lục vương huynh chủ trì đại cuộc, nhưng nước Tề cũng không thể đủ sức trợ giúp nước Lỗ.
Mất đi Tê quốc ủng hộ, Lỗ quốc một mình chống đỡ quân Sở?
Nước Lỗ đúng là có kỹ thuật tốt nhất đương thời, những vũ khí được tạo ra, chuyên môn để giết chóc, nhưng vấn đề là, chế tạo vũ khí cần có tài nguyên.
Không có nước Tề cung cấp quặng sắt, nước Lỗ lấy gì chế tạo mũi tên? Không có mũi tên, hộp nỏ, long tích chiến xa, không phải hoàn toàn là phế liệu?
Về phần quân Lỗ, đúng là một chuyện cười, trừ vũ khí trang bị, quân Tề đứng chót trong các quốc gia, đã đủ yếu chưa?
Nhưng quân Lỗ, một khi mất vũ khí trang bị, còn yếu hơn quân Tà.
Nên Triệu Hoằng Nhuận chắc chắn, nước Lỗ sẽ bị tổn thất nặng nề trong cuộc trả thù của quân Sở, nghiêm trọng đến mức, nước Lõ sẽ diệt vong.
Tuy nước Sở mục nát, nhưng vẫn rất hùng mạnh, vẫn có hiền thần danh tướng chống đỡ, một khi nước Sở có kỹ thuật của nước Tề, chắc chắn sẽ là tin xấu cho các nước khác.
Mà bên gánh chịu, ngoại trừ nước Tê chính là nước Ngụy. Vì vậy, Triệu Hoằng Nhuận đang suy nghĩ, có thể lừa thợ nước Lỗ đến nước Ngụy trước hay không.
Nhưng nhìn vị cự tử này biểu hiện, Triệu Hoằng Nhuận liền biết không có cơ hội.
Công Thâu Ban trung thành, vượt qua tưởng tượng của hắn.
Ngay cả khi Triệu Hoằng Nhuận nói toàn bộ phán đoán cho Công Thâu Ban, Công Thâu Ban vẫn kiên trì cho rằng: dù trận chiến bất lợi, nước Lỗ vẫn đủ sức cản nước Sở trả thù.
Thậm chí bày tỏ sự bất mãn với Triệu Hoằng Nhuận.
Vì thế, Triệu Hoằng Nhuận tuy tiếc nuối, cũng chỉ đành kết thúc cuộc gặp mặt.
Dù sao gia cố Trất huyện, còn cân đám thợ như Công Thâu Ban, nếu chọc giận người này, khiến hắn tức giận bỏ đi, thì không ổn.
"Tên này, thực sự đáng ghét!"
Sau khi Công Thâu Ban rời đi, Vệ Kiêu tức giận nói.
Về việc này, Triệu Hoằng Nhuận nghĩ khá thoáng, dù sao trên đời không chỉ mình hắn yêu quý đất nước, Công Thâu Ban cũng yêu quý đất nước, há sẽ dễ vứt bỏ cố quốc, chuyển đến Ngụy?
Tuy vậy, Triệu Hoằng Nhuận vẫn thấy tiếc nuối.
Công Thâu Ban từ chối, khiến Triệu Hoằng Nhuận chỉ có hai con đường: thứ nhất, sau trận chiến, trợ nước Lỗ đánh lui quân Sở trả thù; thứ hai, chờ nước Sở công phá nước Lỗ, xuất binh cướp đoạt, nước Lỗ kỹ thuật, bản vẽ, thợ.
' Xem ra cần gặp mặt Lỗ Vương, nếu thái độ của hắn giống Công Thâu Ban, vậy... Ta chỉ có thể xin lỗi nước Lỗ. 7
Nghĩ tới đây, Triệu Hoằng Nhuận ánh mắt lạnh lùng.
Cái gì? Hỗ trợ nước Lỗ đánh lui quân Sở?
Như thế, nước Ngụy cần tốn bao nhiêu quốc lực?
Chẳng lẽ trực tiếp đóng quân ở nước Lỗ, thay nước Lỗ bảo vệ quốc gia?
Thế chẳng bằng để nước Lỗ diệt vong, chỉ cần trước diệt vong, quân Ngụy đến trước, lấy hết những thứ quý giá.
Mấy ngay sau đó, Triệu Hoằng Nhuận cũng không tìm Công Thâu Ban.
Mà Công Thâu Ban giống như đã quên chuyện trước đó, dẫn theo thợ, cẩn trọng tăng cường Trất huyện phòng ngự, càng tăng thêm nhiều liên nỏ trên tường thành.
Ngay cả hộp nỏ, Công Thâu Ban đều đưa cho quân Ngụy không ít, tầm trăm chiếc.
Đương nhiên, chỉ là mượn, hơn nữa Công Thâu Ban đã nói trước, không cho phép quân Ngụy mở ra.
Dù sao hộp nỏ là bí mật của nước Lỗ.
Mãi đến 15 tháng 9, bỗng nhiên có một người lạ đến gặp Triệu Hoằng Nhuận.
Người nước Lỗ, họ Từ tên Nhược.
"Từ Nhược?"
Triệu Hoằng Nhuận biết chuyện, khá kinh ngạc, hắn không quen người nước Lỗ, tại sao có người đột nhiên muốn gặp hắn?
Nhưng Triệu Hoằng Nhuận vẫn gặp thử.
Một lúc sau, Lữ Mục mời Từ Nhược đến chỗ Triệu Hoằng Nhuận.
Lúc Triệu Hoằng Nhuận thấy Từ Nhược, hắn khá bất ngờ, vì đối phương mặc áo gai.
Hiện tại đã là cuối thu, cũng sắp đến mùa đông, mà vị khách trước mắt, lại mặc một kiện áo gai, để Triệu Hoằng Nhuận nhớ tới khổ tu sĩ.
"Mời ngồi." Triệu Hoằng Nhuận đem đối phương mời ngồi, lập tức hỏi: "không biết túc hạ là..."
"Mặc giả cự tử, Từ Nhược... Gặp Ngụy công tử" Người tới chắp tay hành lễ.
Ï Cự tử? 4
Triệu Hoằng Nhuận sắc mặt thay
đổi, mấy ngày trước hắn vừa gặp Mặc gia cự tử Công Thâu Ban, không ngờ hôm nay lại gặp được một vị.
Mặc gia ba vị cự tử, hắn đã gặp 2.
"Mặc giả?" Triệu Hoằng Nhuận trầm ngâm, vừa lệnh Lữ Mục dâng trà, vừa hỏi: "chỉ Mặc gia đệ tử?"
"Đúng cũng không đúng." Từ Nhược gật đầu, lại lắc đầu.
Triệu Hoằng Nhuận sững sờ, nghĩ một lúc, liền hiểu: Mặc giả, là một chi của Mặc gia.
Hắn thản nhiên hỏi: "không biết cự tử hôm nay đến đây, có gì chỉ giáo?"
"Chỉ giáo thì không dám." Từ Nhược lắc đầu, cười hỏi Triệu Hoằng Nhuận: "tại hạ nghe nói, Ngụy công tử mấy ngày trước đã gặp Công Thâu Ban... Ha ha, nên đặc biệt tới gặp công tử."
Ngươi tin tức này cũng quá linh thông? ñ
Triệu Hoằng Nhuận nhíu mày, lập tức cười hỏi: "cần làm chuyện gì?"
Lúc này, Từ Nhược mỉm cười hỏi: "mấy ngày trước, Ngụy công tử gặp Công Thâu Ban, là có ý định chiêu mộ đệ tử Mặc gia đến quý quốc?”
F...
Triệu Hoằng Nhuận nhìn Từ Nhược một lúc, cẩn thận nói: "bản vương đúng là có ý này, chỉ là đã bị Công Thâu cự tử cự tuyệt."
"Đó là do công tử tìm sai đối tượng." Từ Nhược lắc đầu nói: "Công Thâu Ban là người Công Thâu thị tộc, sao có thể đii theo công tử tới nước Ngụy?”
"Cự tử có ý... Cự tử bằng lòng?"
"Chính xác." Từ Nhược nói: "Công Thâu Ban tuy am hiểu cơ quan, nhưng không giỏi nhìn thế cục... Hiện tại nước Tê đang dần suy yếu, nước Lỗ cũng bị liên lụy, giống như Công Thâu Ban, trói Mặc gia vào nước Lỗ, sớm muộn sẽ chôn vùi Mặc gia."
Triệu Hoằng Nhuận càng nghe càng thấy lạ, vì Từ Nhược không mấy thân thiết với Lỗ quốc.
Đoán được Triệu Hoằng Nhuận nghi ngờ, Từ Nhược nói thẳng: "Ngụy công tử không cần nghỉ ngờ, tại hạ vốn là Tống Mặc cự tử..."
"Ngươi là người Tống?" Triệu Hoằng Nhuận sững sờ, sau đó hơi: "Mặc gia có ba vị cự tử, chẳng lẽ chính là Tề, Lỗ, Tống..."
"Chính xác." Từ Nhược nói.
Hắn nhìn qua Triệu Hoằng Nhuận nói tiếp: "trước kia Ngụy Vương diệt tống, Nam Cung liền khống chế Tống quận, Tống Mặc cũng bị liên lụy, nên di cư đến Vi Sơn hồ..."
"Vi Sơn hồ?" Triệu Hoằng Nhuận ánh mắt lóe lên, từ tốn nói: "theo bản vương biết, bên kia có quân phản loạn..."
Nghe vậy, Từ Nhược lắc đầu, cười nói: "không phải quân phản loạn, chỉ là ít người không chấp nhận Nam Cung mà thôi."
Triệu Hoằng Nhuận nhìn Từ Nhược.
Chẳng lẽ Tống quận phản loạn được Tống Mặc ủng hộ?
Chẳng trách Nam Cung không làm gì được quân phản loạn.
Chỉ là Từ Nhược có ý gì?