Chương 736: Đêm Trước Đại Chiến
Chương 736: Đêm Trước Đại ChiếnChương 736: Đêm Trước Đại Chiến
"Báo! Hạ Thái đưa thư khẩn."
Lúc Triệu Hoằng Nhuận đang nhập tiệc do Thái Hậu tổ chức, một Túc Vương vệ vội vã đi vào, đưa một phong thư cho Triệu Hoằng Nhuận.
Nhìn cảnh này, Thái Hậu thức thời định tránh, nhưng Triệu Hoằng Nhuận xua tay, ngay trước mặt hắn, mở thư.
Hành động này, khiến Thái Hậu an tâm hơn, dù hắn biết rõ Triệu Hoằng Nhuận sở dĩ làm như vậy, là vì lấy lòng người.
"Điện hạ, là thư của Tê Vương sao?”
Trong bữa tiệc, Nam Môn Dương tò mò hỏi.
"Ừm.” Triệu Hoằng Nhuận thuận miệng trả lời.
Thấy vậy, Nam Môn Trì cũng tò mò hỏi: "Không biết trong thư viết gì?"
Vừa nhìn thư, Triệu Hoằng Nhuận vừa nói "Còn có thể viết gì? Chỉ là giục bản vương mau chóng đến Thọ Dĩnh... Hắn làm sao quan tâm quân ta gặp chướng ngại."
Nghe như đang phàn nàn, nhưng Triệu Hoằng Nhuận chỉ tức bản thân vô lực.
Đâu phải chỉ hắn gặp Cảnh Xá? Lẽ nào Tê Vương không gặp Sở quốc danh tướng? Điền Đam đang tấn công Hướng thành không gặp danh tướng?
Suy cho cùng là Triệu Hoằng Nhuận không đủ kinh nghiệm, không thể thắng các danh tướng Sở quốc.
Đương nhiên, vũ khí cũng bị chênh lệch, nếu quân Ngụy mang theo dầu hỏa, cho dù Hạng Mạt, Cảnh Xá mạnh hơn, Triệu Hoằng Nhuận cũng nắm chắc chiến thắng.
Trong lúc mọi người trò chuyện, Thái Hậu vẻ mặt ngạc nhiên.
Theo hắn biết, Nam Môn đầu hàng công tử Nhuận, cũng mới mấy tháng, không ngờ lại hòa hợp như vậy.
Điều này làm Thái Hậu càng thêm an tâm, hắn thấy công tử Nhuận không khó sống chung.
Trong lúc Thái Hậu mải suy nghĩ, Triệu Hoằng Nhuận đặt thư xuống, nhìn đám người, nói: "Tê Vương muốn quân ta mau chóng đến Thọ Dĩnh, nên... Yến Mặc."
"Có mạt tướng." Yến Mặc chắp tay đáp.
Triệu Hoằng Nhuận nghiêm túc nói: "Tê Vương không đợi được nữa, hy vọng bản vương mau chóng đến, nên bản vương quyết định không chiếm Hào Thượng, trực tiếp đến Thọ Dĩnh, Thái Khê cùng Hào Thượng giao cho ngươi."
Yến Mặc sửng sốt, ngay sau đó đáp: "Mạt tướng tuân lệnh!"
"Ngươi phải cẩn thận Cảnh Xá, tuy nói bản vương tin Hùng Lý sẽ không phái binh ra khỏi thành, nhưng Cảnh Xá có thể đoạt Hùng Lý binh quyền, không thể không phòng."
"Mạt tướng đã hiểu!" Yến Mặc nghiêm túc đồng ý, sau đó tươi cười, vừa cười vừa nói: "Có thể cùng Cảnh Xá đại nhân đối mặt trên sa trường, là may mắn của Yến mỗ."
Triệu Hoằng Nhuận liếc Yến Mặc, không nói gì.
"Tôn Thúc Kha, Xà Ly, Kiên Bí."
"Có mạt tướng!" "3 người ở lại Thái Khê, hỗ trợ Yến Mặc."
"Mạt tướng tuân lệnh!"
Dặn dò xong, Triệu Hoằng Nhuận cùng chư tướng uống vài chén, rồi rời đi.
Ngày tiếp theo, Triệu Hoằng Nhuận để Yên Lăng quân ở lại Thái Khê huyện, còn hắn tiếp tục đi về hướng đông, đến Thọ Dĩnh.
Toàn bộ chiến sự Thái Khê, Hào Thượng giao cho Yến Mặc.
Không phải Triệu Hoằng Nhuận cho rằng Yến Mặc có khả năng giải quyết được, chỉ là vì tình hình ở Thái Khê tốt hơn hắn tưởng.
Sau khi tới Thái Khê, hắn mới biết, từ tháng 11 năm ngoái, Cống Anh, Cống Phu, cùng với Thương Thủy quân: Hạng Cách, Trương Minh, Nhiễm Đẳng, đã lẻn vào vùng này, thu nhận Sở dân. Dù Thái Hậu có danh tiếng tốt, nhưng Thái Khê cách Thọ Dĩnh không xa, tiếng xấu của quý tộc để lại ấn tượng sâu đậm cho người dân.
Trước đó, Triệu Hoằng Nhuận chưa từng nghĩ tới, một huyện gân vương đô lại bị người dân ghét những người đứng đầu.
Quốc gia này xong rồi. .
Khi rời đi, Triệu Hoằng Nhuận nhớ lại, lúc vào Thái Khê huyện, người dân tích cực muốn tham gia quân Ngụy, hắn lắc đầu.
Loại chuyện này sẽ không xảy ra ở Ngụy quốc, nếu có quân địch đánh tới Đại Lương, người Ngụy sẽ tích cực tham gia quân đội.
Điều này nói rõ, quý tộc Sở quốc do Hùng thị đứng đầu đã mất lòng dân.
Đây là cảnh cáo. Triệu Hoằng Nhuận vừa cảm thán, vừa dẫn Thương Thủy quân ra khỏi thành.
Cuối tháng 2, Triệu Hoằng Nhuận tới Hạ Thái, hội hợp cùng Tê Vương.
Tê Vương không ngạc nhiên khi quân Ngụy đến nhanh, vì hắn đã viết thư cho Triệu Hoằng Nhuận, để người sau đổi kế hoạch, buông bỏ Hào Thượng huyện.
Về nguyên nhân, thì Hào Thượng có hay không, không ảnh hưởng đến chiến lược.
Dĩ nhiên, nguyên nhân chính là Tề Vương càng lúc càng thấy yếu, nên hắn muốn nhanh chóng đánh hạ Thọ Dĩnh, gây thiệt hại nặng cho Sở quốc.
Đúng như Tề Vương đoán, biết quân Ngụy đến, quân Sở hoảng sợ, vì 3 nước đều có sức mạnh đe dọa nước Sở. Vì sợ hãi, nên khi quân Ngụy đến phía tây Thọ Dĩnh, liền có 3 chỉ quân Sở tập kích, định đánh tan quân Ngụy, chỉ là, có Tề Vương đại quân che chở, Triệu Hoằng Nhuận dựng xong quân doanh cách Thọ Dĩnh 20 dặm về phía tây.
Liên quân 3 nước cuối cùng đã bao vây 3 mặt: bắc, đông, tây Thọ Dĩnh.
Tuy chiến lược đã đạt được, nhưng quân Ngụy tình cảnh cũng không tốt, dù sao Hào Thượng chưa bị chiếm, 10 vạn quân của Hùng Thác lúc nào cũng có thể chi viện Thọ Dĩnh.
Phía Thái Khê huyện, Vô Ngân được Bành Lễ quân và Tây Dương huyện binh hỗ trợ, điên cuồng tiến công, muốn đoạt lại thành.
Triệu Hoằng Nhuận không quan tâm Thái Khê huyện, dù sao hắn đã hội hợp cùng đại quân, Thái Khê đã không còn mấy tác dụng.
Nhưng làm Triệu Hoằng Nhuận bất ngờ là, đối mặt quân Sở tiến công, Yến Mặc chẳng những giữ vững được Thái Khê huyện, còn phái binh kiềm chế Hào Thượng.
Mà người làm Triệu Hoằng Nhuận cảm thấy khiếp sợ là Khuất Thăng, biến mất 2 tháng, thành công đánh lén Cảnh Xá dẫn Cự Dương quân, không biết Cảnh Xá dùng cách gì từ tay Hùng Lý chiếm được binh phù, dẫn 5 vạn quân đến Thái Khê, không ngờ trên đường bị Khuất Thăng phục kích, tổn thất rất lớn.
Sau khi nghe tin, Triệu Hoằng Nhuận cảm khái, hắn chưa từng chiếm được ưu thế trong tay Cảnh Xá.
Khuất Thăng từ khi vượt Kỳ hà, vẫn tránh lập công, chẳng lẽ đã sớm nhìn chằm chằm Cảnh Xá? Nhưng mặc kệ chân tướng, qua cuộc phục kích, Khuất Thăng nổi danh không kém Triệu Hoằng Nhuận
Đồ cơ hội...
Mấy ngày sau, nhận được tin Khuất Thăng phái người đưa tới, Triệu Hoằng Nhuận lắc đầu.
Chờ mấy tháng, liền vì mưu tính Cảnh Xá.
"Điện hạ, có người cầu kiến."
Một binh sĩ đi vào soái trướng, quỳ một chân bẩm báo với Triệu Hoằng Nhuận.
"Hả?"
Triệu Hoằng Nhuận sững sờ, bỏ bức thư xuống, hiếu kỳ hỏi: "Người nào?"
Dù sao ở Sở quốc, người quen tới gặp hắn, chỉ có Hùng Thác.
"Không biết. .... Hình như là hai nữ nhân."
Nữ nhân?
Triệu Hoằng Nhuận càng thêm hoang mang.
Hắn suy nghĩ một lúc, nói: "mời các nàng tiến vào."
Một lúc sau, liền có hai nữ nhân được Túc vương vệ dẫn đường, bước vào soái trướng.
Nói chính xác, không phải phụ nữ mà là thiếu nữ tâm 15,16.
Nhưng thấy 2 người, Triệu Hoằng Nhuận ánh mắt kinh ngạc.
Vì trang phục hai người đang mặc, nhìn thế nào, Triệu Hoằng Nhuận cũng có cảm giác quen thuộc.
Hình như đã từng gặp qua...
Triệu Hoằng Nhuận ngẩn người, ngay sau đó, nghĩ đến lúc mới gặp Mị Khương, Mị Nhuế, 2 người mặc vu phục,
chỉ là trên người Mị thị tỷ muội là màu đỏ
mà 2 người trước mắt, là màu xanh lam. Ngoài ra, không có điểm khác.