Đại Ngụy Đế Quốc (Dịch)

Chương 673 - Chương 735: Sở Vương Và Thọ Dĩnh Chiến Dịch

Chương 735: Sở Vương Và Thọ Dĩnh Chiến Dịch Chương 735: Sở Vương Và Thọ Dĩnh Chiến DịchChương 735: Sở Vương Và Thọ Dĩnh Chiến Dịch

Đầu tháng 2, tuyết tan, tiết trời ấm lên, quân Ngụy cuối cùng cũng có hành động.

Quân Ngụy bỏ lại Cự Dương huyện, tiến vê Thái Khê.

Quân lệnh của Triệu Hoằng Nhuận, khiến 10 vạn binh sĩ kinh ngạc, 2 tháng trước, lúc tổ chức cuộc chiến tuyết cầu, Triệu Hoằng Nhuận dùng chiến lợi phẩm sau khi chiếm được huyện Cự Dương để nâng cao sĩ khí quân Ngụy, nên quân Ngụy sẽ cho rằng bản thân sẽ đánh Cự Dương huyện, không ngờ, Túc vương điện hạ lại từ bỏ.

Nhưng kinh ngạc nhất, sợ rằng phải là Cảnh Xá.

"Cái gì? Quân Ngụy tiến binh về Thái Khê huyện?"

Từ thám báo biết được động thái quân Nguy, Cảnh Xá nhíu mày.

Mấy ngày trước, hắn đã hạ lệnh hỗ trợ Hào Thượng và Thái Khê, thế cho nên hôm nay Cự Dương huyện chỉ còn Cự Dương quân.

Hắn tự nhận, 10 vạn quân Cự Dương đủ để bảo vệ thành trì, nhưng đối mặt với 10 vạn quân Ngụy mà nói, Cự Dương huyện bị coi là yếu thế sao?

Không ngờ, Cự Dương huyện còn 10 vạn quân, công tử Nhuận lại quyết đoán buông tha tiến công, quả thực đã phá vỡ kế hoạch của Cảnh Xá.

Vẫy tay đuổi thám báo, Cảnh Xá ở trong phòng đi qua đi lại.

Suy nghĩ một hồi, hắn đoán được nguyên nhân công tử Nhuận bỏ qua Cự Dương huyện. Chẳng lẽ Cơ Nhuận... Nhìn thấu Hùng Lý bản tính?

Cảnh Xá cũng không thấy kỳ quái, hẳn biết tướng lĩnh Tôn Thúc Kha dưới trướng Hùng Lý, đã đầu hàng quân Nguy, nói không chừng là người tiết lộ.

Hơi phiền toái...

Cảnh Xá lẩm bẩm.

Suy nghĩ một lúc, hắn đi gặp Hùng Lý.

Nhưng khiến Cảnh Xá cau mày là, khi hắn đến chính viện, hắn từ miệng gia nô biết được, Hùng Lý đang uống rượu ăn mừng, không biết có phải đã biết quân Ngụy rời đi hay không.

Một lát sau, Cảnh Xá dưới sự chỉ dẫn của gia nô, gặp được Hùng Lý, người này cùng thê thiếp, vũ cơ chơi đùa, bịt hai mắt đuổi bắt. Sắc mặt Cảnh Xá trâm xuống.

"Hùng Lý đại nhân."

"A, là Cảnh Xá đại nhân."

Chú ý tới Cảnh Xá, Hùng Lý tháo miếng vải đen đến, chào hỏi Cảnh Xá.

Trong sảnh, mấy chục mỹ nhân cũng mắt nhìn Cảnh Xá, cười nhẹ, Cảnh Xá tuy trung niên, nhưng tuấn lãng, phong thái uy nghiêm, làm mấy nữ nhân thâm ngưỡng mộ.

Nhưng Cảnh Xá lại không nghĩ thế, coi như không thấy đám mỹ nhân, chào Hùng Lý xong, trâm giọng nói: "Hùng Lý đại nhân, nhiều dấu hiệu cho thấy, quân Ngụy đã tiến binh Thái Khê."

"Rất tốt, rất tốt."

Hùng Lý vui vẻ, không buồn bã như tháng trước.

Tuy nhiên, câu trả lời của hẳn, lại làm Cảnh Xá không vui.

Rất tốt là sao?

Tình hình chiến đấu bây giờ, gọi là rất tốt sao?

Thái Khê đã rơi vào tay quân Ngụy, Hào Thượng là trở ngại duy nhất cản đường quân Ngụy.

Nếu mất Hào Thượng, quân Ngụy có thể đến thẳng Thọ Dĩnh, cùng Tề Vương hội hợp, thời khắc nguy nan, lại còn rất tốt?

Chịu đựng bất mãn, Cảnh Xá chắp tay, nghiêm túc nói: "Hùng Lý đại nhân, vương thành gặp nạn, cần phái quân chỉ viện, không thể để quân Ngụy tiến đến vương thành."

Sau khi nghe xong, Hùng Lý đi tới bàn, nhận chén rượu mỹ cơ đưa tới, vừa cười vừa nói: 'Cảnh Xá đại nhân không phải đã phái chỉ viện rồi sao." Điều này là thật.

Nhưng vấn đề là công tử Nhuận cũng có 10 vạn quân, Cảnh Xá cũng không dám bảo đảm, người hắn phái đi có thể ngăn cản quân Ngụy, nên tốt nhất là phái quân Cự Dương truy đuổi, giáp công quân Nguy.

Tuy nhiên, khi nghe Cảnh Xá kiến nghị, Hùng Lý không cho là đúng, vừa cười vừa nói: "Cảnh Xá đại nhân, gần vương thành cũng có 10 vạn quân đóng giữ, sao có thể cho quân Ngụy qua dễ dàng? ... Đến, lần này Cảnh Xá đại nhân bày mưu nghĩ kế, giúp Cự Dương huyện hóa hiểm thành lành, Hùng Lý kính đại nhân một chén." Nói xong, hắn vỗ vỗ mỹ cơ sau lưng, ý bảo nàng rót rượu cho Cảnh Xá.

"Cảnh Xá đại nhân, mời dùng rượu." mỹ cơ đến trước mặt Cảnh Xá trước mặt, đôi mắt đẹp nhìn Cảnh Xá, khi Cảnh Xá nhìn, lại cúi đầu ngượng ngùng. ...

Cảnh Xá cũng không nhận chén rượu, mà nghiêm túc nhìn Hùng Lý, nói: "Hùng Lý đại nhân, Cự Dương huyện nguy cơ đã qua, nhưng vương thành nguy hiểm vẫn còn... Nếu để quân Ngụy cùng Tê Vương hội hợp, quân ta ở vương thành sẽ giảm sĩ khí, mong Hùng Lý đại nhân phái binh truy kích quân Ngụy."

Hùng Lý đôi mắt nhỏ đảo quanh.

Tôn Thúc Kha nói không sai về kẻ này, Hùng Lý hoàn toàn không có khái niệm quốc gia.

"Cảnh Xá đại nhân, điều này khiến Hùng Lý khó xử... Ngài cũng biết, Tân Dương huyện còn có mấy vạn Ngụy quốc ky binh, nếu ta điều quân đi, vạn nhất Ngụy quốc ky binh đột kích, chỉ sợ Cự Dương huyện phải rơi vào tay quân Nguy... Vương huynh giao Cự Dương huyện cho ta , ta không thể để tòa thành này rơi vào tay quân Ngụy."

Mượn cới

Tất cả đều là mượn cới

Cảnh Xá nhíu mày, trong lòng nghĩ: Tân Dương huyện có Hạng Bồi, Ngụy quốc ky binh sao có thể dễ dàng đột phá?

Hắn thấy, Cự Dương Quân nói thì hiên ngang lãm liệt, nhưng không giấu được bản tính tham tài tiếc mệnh.

Tuy nhiên, Hùng Lý là người nắm 10 vạn Cự Dương quân, dù Cảnh Xá cực kỳ không thích, cũng không tiện trở mặt, đành lựa lời khuyên.

Chỉ tiếc, bất luận Cảnh Xá nói gì, Hùng Lý vẫn không đồng ý.

Đồ khốn!

Cuối cùng, Cảnh Xá mặt đen lại, nổi giận rời khỏi.

Hắn chưa từng tức giận đám người ích kỷ như vậy.

Vì phân nộ, Cảnh Xá thậm chí hối hận mình đã tới Cự Dương huyện, hắn cảm giác mình nên đến Thái Khê, Hào Thượng.

Đại quốc ngụy khốn, cố thủ một góc có ích gì?

Cảnh Xá trong lòng mắng to.

Cùng lúc đó, Triệu Hoằng Nhuận dẫn quân Nguy, trên đường đến Thái Khê.

Trên đường, Thanh Nha chúng thường phái người đưa tin về Cự Dương huyện cho Triệu Hoằng Nhuận.

Đúng như Triệu Hoằng Nhuận đoán, khi biết quân Ngụy đi Thái Khê huyện, Cự Dương huyện không hề có động tĩnh, điều này làm Triệu Hoằng Nhuận mừng thâm trong lòng.

Hắn đúng là kiêng ky Cảnh Xá, dù sao người này khiến hắn không chiếm được ưu thế.

Chính xác là Hạng Mạt cũng rất khó đối phó, nhưng người này thiếu lương, nên nhiều lần thua thiệt trước hắn, vì thế, Triệu Hoằng Nhuận đánh giá cao Cảnh Xá hơn.

Chính là vì có Cảnh Xá, nên dù Triệu Hoằng Nhuận biết rõ Cự Dương huyện thịnh vượng và giàu có, cũng chỉ đành kiêm chế lòng tham.

Đã như vậy, thì cứ bỏ qua Cự Dương huyện, chia cắt sức mạnh quân Sở ở Cự Dương huyện.

Quả nhiên, vừa nghe quân Ngụy định đến Thái Khê, Cảnh Xá quả nhiên chia binh, nhanh chóng đến Thái Khê, Hào Thượng, hy vọng có thể ngăn cản quân Ngụy.

Nhưng cũng không phải quá theo sát, binh lực song phương không kém nhiều.

Ngày 19 tháng 2, Triệu Hoằng Nhuận đã tới Thái Khê, được Trương Minh dẫn đường, Thái Hậu muốn gặp, đồng thời bày tỏ ý quy thuận Triệu Hoằng Nhuận.

Triệu Hoằng Nhuận tất nhiên đồng ý.

Cuối tháng 2, từ Hạ Thái truyền đến tin Tê Vương.

Hóa ra, vào ngày 23 tháng 2, Tề Vương bắt đầu hạ lệnh tấn công Thọ Dĩnh.

Cuộc chiến hôm đó, không thể coi như công thành chiến, vì quân Sở đóng gần Thọ Dĩnh, phát hiện động tĩnh quân Tê, chủ động xuất kích, hai bên giao chiến ác liệt ở ngoại ô phía bắc Thọ Dĩnh. Nhờ vũ khí Lỗ quốc, Tề Lỗ liên quân giành được chiến quả ấn tượng, giết mấy vạn binh Sở, đả kích sĩ khí quân Sở. Giờ khắc này, ở Thọ Dĩnh, lòng người bàng hoàng.
Bình Luận (0)
Comment