Chương 783: Vô Số Điểm Đáng Ngờ (4)
Chương 783: Vô Số Điểm Đáng Ngờ (4)Chương 783: Vô Số Điểm Đáng Ngờ (4)
Một lúc sau, Triệu Hoằng Nhuận và tông vệ, đi theo mấy quan viên, mang theo di thể Chu Yên, dưới sự bảo vệ của một nhóm binh vệ, đến phòng khám nghiệm tử thi của Đại Lý Tự.
Lúc này, Triệu Hoằng Nhuận cũng nhận được khẩu dụ, phong hắn làm đốc tra sứ, hỗ trợ điều tra vụ án Chu Yên bị hại.
Chuyện này làm Triệu Hoằng Nhuận thấy bất ngờ.
Coi như không cho phép, Triệu Hoằng Nhuận cũng sẽ tiếp tục tra án, nhưng được phong đốc tra sứ, hắn sẽ danh chính ngôn thuận, ít nhất Triều Lập Đống không nói gì được Triệu Hoằng Nhuận.
Trong phòng nghiệm thi, mấy ngõ tác đã cởi bỏ quan phục trên người Chu Yên, tỉ mỉ kiểm tra toàn thân.
Triệu Hoằng Nhuận và một đám quan viên phụ trách, thì ở cạnh nhìn không chớp mắt.
Chuyện nghiệm thi, vốn không cần Triệu Hoằng Nhuận và các quan viên ở bên, nhưng người bị hại là Hình Bộ Thượng Thư, trọng thần trong triều, nên ai cũng không dám phớt lờ, nhất định phải đứng quan sát cả quá trình.
"Mấy vị đại nhân, sau hộp sọ của Chu thượng thư bị sưng, rõ ràng bị một vật cùn đánh mạnh..."
Mấy ngỗ tác, sờ soạng mấy lần, bằng vào kinh nghiệm đưa ra suy đoán.
Ngoài ra, mấy ngõ tác cũng tìm được vết tích bị trói.
"... Chu thượng thư trên cơ thể có vết trói, theo độ sâu, hung thủ trói rất chặt, có lẽ sợ Chu thượng thư kéo đứt dây thừng chạy trốn... ngoài ra không có ngoại thương."
Từ Vinh và Chử Thư Lễ liếc nhau, nhíu mày hỏi: "nguyên nhân cái chết là gì?"
"... Ti chức hoài nghỉ là độc chết, muốn kết luận thì phải mổ xác." mấy ngỗ tác nghiêm túc đáp.
Nghe vậy, Dương Dũ vội vàng nói với Từ Vinh, Chử Thư Lễ: "hai vị đại nhân, ở đây có hạ quan để mắt, hai vị sao không đến Hình Bộ điều tra, có lẽ Chu thượng thư sẽ để lại đầu mối trong phòng."
Hắn có ý tốt, dù sao mổ xác kiểm tra khá đẫm máu, mà Từ Vinh hay Chử Thư Lễ cũng đã qua 50, Dương Dũ lo hai người không chịu được kích động.
Từ Vinh và Chử Thư Lễ gật đầu, nhưng lúc gần đi, bọn hắn cũng thiện ý gọi Triệu Hoằng Nhuận.
Hai vị lão đại nhân nhìn ra, Túc vương sắc mặt cũng không tốt.
Cả hai không hổ là trong triều lão thần, nói một cách không thể chê trách: "Túc vương điện hạ, theo lão thần biết, trước khi Chu thượng thư bị hại, điện hạ từng gặp mặt, không bằng cũng lão thần đến Hình Bộ, thuận tiện lão thần cũng có thể hỏi điện hạ tình hình lúc đó."
"Bản vương nhất định biết gì nói nấy." Triệu Hoằng Nhuận vội nhận lòng tốt.
Kết quả là, Triệu Hoằng Nhuận cùng Từ Vinh, Chử Thư Lễ, đi theo Đường Tranh tới Hình Bộ tổng bộ, mà Dương Dĩnh và Đan Nhất Minh, ở lại xem quá trình mổ xác.
Bước ra ngoài phòng nghiệm thi, Lữ Mục hít một hơi sâu, thở dài nói: "hung thủ đúng là gan to bằng trời, mới hại Chu thượng thư...
Nghe vậy, Triệu Hoằng Nhuận và mấy tông vệ khác không nói gì. Triệu Hoằng Nhuận và tông vệ khá có ấn tượng tốt về Chu Yên.
Tỉ như hai ngày trước, Triệu Hoằng Nhuận đến gặp Chu Yên vì Ôn Khi, lúc đó, Chu Yên cũng không làm khó Triệu Hoằng Nhuận, vừa nghe Triệu Hoằng Nhuận đã được Thủy Cùng điện và Lễ Bộ ngầm đồng ý, đã đồng ý thả người.
Một người có quan hệ tốt, đột nhiên chết oan chết uổng, Triệu Hoằng Nhuận cảm thấy bi thương, cùng phẫn nộ, vì thượng thư này mới 40, còn có thể cống hiến cho nước ít nhất 10 năm nữa.
Tổn thất một vị hiên thần, đối với triều đình là mất mát lớn.
Đoàn người đi theo Đường Tranh chỉ dẫn, tới phòng Chu Yên làm việc.
Vì chuyện hệ trọng, nên Từ Vinh và Chử Thư Lễ không dám để binh vệ tham dự điều tra, mà mời tông vệ hỗ trợ.
Chỉ tiếc, đám người lục soát căn phòng nửa ngày, cũng không tìm được manh mối gì.
Thế là nhân lúc nghỉ ngơi, Từ Vinh liền hỏi Triệu Hoằng Nhuận chuyện 2 ngày trước.
Thấy vậy, Triệu Hoằng Nhuận cũng không giấu diếm, ngồi xuống chiếc ghế Chu Yên thường ngồi, vừa hồi tưởng, vừa kể lại.
"Điện hạ, lúc đó Chu thượng thư có tiết lộ gì không?" Từ Vinh nhíu mày dò hỏi.
"Không có." Triệu Hoằng Nhuận lắc đầu, vừa dùng tay gõ bàn, vừa nói: "lúc bản vương rời đi, Chu thượng thư vẫn..."
Nói đến đây, hắn im lặng, đôi mắt quan sát tỉ mỉ bàn làm việc.
"Điện hạ?" Từ Vinh và Chử Thư Lễ liếc nhau, vội vàng đi tới, hỏi: "điện hạ chẳng lẽ nghĩ ra gì sao?"
Triệu Hoằng Nhuận quan sát tỉ mỉ bàn làm việc, quay đầu nhìn cái tủ đằng sau cùng tập giấy cạnh bình hoa, cau mày nói: "có mấy thứ không thấy..."
Nói xong, hắn đột nhiên đứng dậy, lệnh tông vệ: "Vệ Kiêu, tìm cho bản vương, tìm hồ sơ đám người Vương Linh, Mã Kỳ, Tô Lịch." những người khác nghe vậy bối rối.
"Vâng!" tông vệ vội vàng lục tung.
Lúc này, Từ Vinh và Chử Thư Lễ đến cạnh Triệu Hoằng Nhuận, nghỉ ngờ hỏi: "điện hạ, ngài đây là..."
Triệu Hoằng Nhuận liên giải thích: "hai vị đại nhân, bản vương tuy không biết Chu thượng thư định đi đâu, nhưng nghe Chu thượng thư đề cập đến, biết được Chu thượng thư đang tra mấy vụ kỳ án. Những hồ sơ kia, bản vương từng xem qua, nhưng hôm nay không thấy..."
"Có lẽ Chu thượng thư đã cất đi?" Chử Thư Lễ hỏi.
Triệu Hoằng Nhuận lắc đầu, nhíu mày nói: "Chử đại nhân không biết, mấy vụ kỳ án đều là Chu thượng thư đang cố gắng theo đuổi... Hơn nữa, trong đó có một người tên Vương Linh, là bạn cũ với Chu thượng thư. Nhìn dáng vẻ của Chu thượng thư lúc đó, nếu không tìm ra chân tướng, tuyệt sẽ không kết án... Nên hắn sẽ không cất hồ sơ những vụ án đó vào kho..."
Từ Vinh vuốt râu, hai mắt sáng lên nói: "chúng ta tìm thấy thi thể Chu thượng thư, lại chưa từng tìm được hồ sơ..."
Liếc Chử Thư Lễ, hai vị đại nhân cũng tham dự tìm kiếm.
Đám người tìm nửa ngày, cũng không có tìm được hồ sơ.
Từ Vinh nói với Triệu Hoằng Nhuận: “điện hạ, có thể viết ra hay không?" Có lẽ với người khác rất khó, nhưng Từ Vinh và Chử Thư Lễ biết tài năng nhìn qua là nhớ của Triều Hoằng Nhuận.
"Hai vị đại nhân xin chờ một chút."
Triệu Hoằng Nhuận lấy mấy tờ giấy, sai Vệ Kiêu mài mực, vung bút viết nhanh, dựa theo ký ức chép lại hồ sơ.
2 vị đại nhân than thở, ngay cả Đường Tranh đang tránh sang một bên, cũng đi tới, hi vọng tận mắt thấy cảnh tượng khó tin này.
Một lúc sau, Triệu Hoằng Nhuận buông bút lông, cúi đầu thổi giấy, đứng dậy nói: "hai vị đại nhân, mời."
"Thật là... Không thể tin nổi."
Từ Vinh và Chử Thư Lễ nhìn chồng giấy, lại ngẩng đầu nhìn Túc vương.
Chỉ nhìn qua một lần, hơn nữa không cố ý nhớ, vẫn có thể viết lại toàn bộ? Trên đời lại có kỳ tài bậc này?
"Thật không hiểu, lúc Lễ Bộ biên soạn kho sách, chưa từng mời Túc vương điện hạ..." Chử Thư Lễ nói đùa.
Lúc này, Từ Vinh đã ngồi xuống, cẩn thận xem xét hồ sơ, thỉnh thoảng lại gật đầu nói: 'không sai, cái vụ án này lão phu có ấn tượng, chỉ là hung thủ hoặc mất tích, hoặc đã chết, nên không giao cho Đại Lý Tự thẩm. . Lão phu còn tưởng Chu thượng thư đã kết án, không ngờ hắn còn đang tra..."
Nói đến đây, hắn quay đầu nhìn Triệu Hoằng Nhuận, nghi ngờ hỏi: "điện hạ, ngài hoài nghi mấy vụ án này có liên quan đến việc Chu thượng thư bị hại? Nhưng theo lão thần biết, mấy vụ án này, sớm nhất thì năm trước, gần nhất cũng đã mấy tháng, nhưng Chu thượng thư bị hại mới 2 ngày, việc này..."
"Nói không chừng, Chu thượng thư mới phát hiện manh mối." Chử Thư Lễ ở bên nói.
Đúng lúc này, một tiểu lại đi vào bẩm: "chư vị đại nhân, Lại Bộ thượng thư Hạ Mai Hạ đại nhân cầu kiến, nói là đến vì vụ án của thượng thư."
Ứ Lại Bộ thượng thư Hạ Mai? ¡
Triệu Hoằng Nhuận, Từ Vinh, Chử Thư Lễ cùng Đường Tranh liếc nhau, thấy kinh ngạc.
Chẳng lẽ vụ án còn liên lụy đến Lại Bộ?
vipTruyenGG.com