Thạch cung phụng sắc mặt giếng cổ không gợn sóng, có vẻ như không ngần ngại vì bọn họ liên hợp, vẫn đạm mạc nói: "Tông chủ, nội môn chính là gốc rễ một tông, xưa nay luôn vậy. Nếu nội môn yếu đuối, thì tông môn yếu đuối. Bây giờ tông chủ bỏ nội môn mà đi chống đỡ tạp dịch phòng, thật sự chính là bỏ gốc lấy ngọn, phí tổn quá lớn, dao động căn cơ a!"
Không sai, lời này của Thạch cung phụng rất có lý, Tà Vô Nguyệt cũng đồng tình.
Có nội môn, dù nó lại tàn phá không chịu nổi, nhưng chỉ cần căn cơ sâu nặng, thì vẫn là gốc rễ tông môn. Nếu bỏ nó, xây lại nội môn mới, thật là phí tổn to lớn, cũng chẳng giải quyết được gì nếu không bắt tay xử lí từ căn bản, tông môn khả năng không chịu nổi. Có điều, Trác Phàm mang cả một đống tư nguyên nhập tông, nguyện ý bao trọn cả cái tông môn, nên Tà Vô Nguyệt không còn nhiều lo lắng gì nữa. Đừng nói xây lại nội môn, dù xây lại thêm mười cái tám cái, hắn cũng sẽ không nhíu mày lấy một cái!
"Ha ha ha. . . Thạch cung phụng quá lo lắng rồi, sự thật thắng hùng biện, bây giờ tinh anh tạp dịch phòng đã đang hừng hực khí thế, không kém nội môn. Lúc này nếu rút lui, chẳng phải tổn thất càng lớn? Huống hồ, tông ta từ trước đến nay vẫn cho đệ tử tạp dịch một con đường sống, tuy long đong, nhưng kẻ mạnh đều là trụ cột vững vàng của tông môn!"
"Đúng rồi, thừa dịp này, bản tông có đề nghị, chính là về đệ tử tạp dịch, Trác Phàm, lập xuống đại công như thế, bản tông muốn phá lệ chiêu hắn nhập tinh anh môn, không biết chư vị thấy thế nào?"
Bạch cung phụng liền gật đầu: "Trác Phàm thiên tư thông minh, tuyệt không phải người thường, lần này lại lập xuống công lớn như thế, nhập tinh anh là điều đương nhiên. Mà lại lão phu còn có thêm một đề nghị, tạp dịch phòng còn có mấy tên đệ tử thực lực cường hãn, có tư cách nhập tinh anh, vì không lãng phí nhân tài, xin tông chủ cho phép!"
"Đúng vậy đúng vậy, xin tông chủ cho phép!" Bạch cung phụng vừa dứt lời, những trưỡng lão cung phụng khác liền nhao nhao lên tiếng.
Thạch cung phụng quát lạnh một tiếng: "Buồn cười, chư vị thân là cung phụng trưởng lão, lại muốn làm trái quy củ của tổ tông sao? Khởi bẩm tông chủ, thời điểm tinh anh môn ta tông khai sơn lập phái, liền có quy định rõ ràng, phải là thân hoàn mỹ, mới có thể làm tinh anh. Còn tạp dịch phòng, không phải đệ tử đào thải, chính là mang tội chi thân, không có tư cách này, năm đó đại cung phụng đại tài, nhưng xuất thân từ tạp dịch phòng, cũng không phải vẫn vô duyên tinh anh sao?"
Tà Vô Nguyệt lạnh lùng nhìn mọi người, đạm mạc nói, "Lúc trước tổ tông định ra quy củ, chỉ là phòng ngừa trong tông có người làm việc thiên tư, lạm dụng mở cửa sau thôi. Nhưng bọn người Trác Phàm, vô luận tiềm chất hay thực lực, đều là nhất đẳng. Chư vị trưởng lão cung phụng rõ như ban ngày, mà lại trong tông có quy củ, nếu có người được đại bộ phận trưởng lão cung phụng trong tông tán thành, liền có thể phá bỏ hạn chế. Như vậy bây giờ ta hỏi một câu, bọn người Trác Phàm nhập tinh anh môn, có ai phản đối?"
Bạch cung phụng Thích cung phụng lập tức dẫn đầu nói: "Chúng ta đều không có dị nghị, tất cả nghe theo tông chủ!"
"Chúng ta cũng không có dị nghị!" một phái trưởng lão cung phụng tạp dịch phòng cũng khom người nói.
Thạch cung phụng sắc mặt âm trầm, nhưng lại không tức giận, tất nhiên sớm đã ngờ tới tình hình này, liền mở miệng yếu ớt nói: "Đây một nửa đối một nửa, chuyện này chưa thể quyết định. Mà lại người, tạp dịch phòng đều là những kẻ không tuân quy củ, nhập tinh anh, chỉ sợ bất hòa với các đệ tử tinh anh trước kia, cho nên lão phu cho rằng không nên nóng vội!"
"Đúng vậy đúng vậy, Thạch cung phụng nói đúng lắm!" phái nội môn lập tức gật đầu đáp lời.
Đúng lúc này, một tiếng hét lớn đột ngột vang lên: "Đúng bà nội ngươi, chúng ta là Ma Tông, có ai là thiện nhân, người nào nhất định phải tuân thủ quy củ? Các ngươi cự tuyệt tinh anh ngoài cửa, vậy tinh anh môn còn có thể xưng là tinh anh à, cứ cho đám con ông cháu cha các ngươi vào, rồi gọi là con ông cháu cha môn, hoặc gọi là cửa sau môn là được, hừ!"
Ngẩng đầu nhìn qua, một người thân hình mập mạp đang nộ khí đi đến, đi phía sau còn có một nam tử đen gầy cùng một thanh diện thư sinh, ba người này chính là Minh Phủ Tam Sát.
Tà Vô Nguyệt khẽ chau mày, kỳ quái nói: "Đây là hội nghị nội môn, các ngươi đến đây làm gì?"
"Chúng ta nghe nói có người đề nghị muốn rút lui tinh anh tạp dịch phòng nên đến xem, con mẹ nó, ai thèm xen vào việc của người khác, muốn rút lui nơi tốt như thế hả? tinh anh môn chúng ta đã tồn tại bao nhiêu năm mà chẳng có lấy một tên đệ tử tinh anh ra dáng. Bây giờ thật vất vả tìm được một đám đệ tử tốt, không ngờ lại có lẻ muốn rút lui, ta xem ai dám rút lui?" Dương Sát chỉ nhóm nội cung phụng trưởng lão môn một phái, đầy mặt nộ khí.
Thạch cung phụng thấy vậy, lại im lặng không nói, thậm chí bên khóe miệng còn nở một nụ cười tà dị, cùng nhị trưởng lão liếc nhau, hai người đều ngầm hiểu mỉm cười.