. ."
Đang lúc mọi người chuyện trò vui vẻ, một bóng người xinh đẹp xuất hiện, ôm quyền khom người nói: "Đệ tử tạp dịch phòng, Nguyệt Linh, thỉnh cầu yết kiến tông chủ và sư phụ!"
"A, nha đầu này sao lại đến đây?" Bạch cung phụng quay đầu nhìn Tà Vô Nguyệt.
Sự bất an trong lòng càng ngày càng mãnh liệt, Tà Vô Nguyệt liền nói: "Vào đi!"
Nguyệt Linh vội vã vào đại điện, nhìn mọi người, ôm quyền khom người nói: "Tông chủ, sư phụ, đệ tử tinh anh môn đến tạp dịch phòng quấy rối, còn trọng thương, giết chết rất nhiều người, cảnh cáo chúng ta chớ có bước vào tinh anh nửa bước, nếu không ngày sau khó lường!"
Mọi người nghe vậy liền giật mình, liếc nhìn nhau.
Dương Sát sau khi sững sờ, liền tức hổn hển giơ chân nói: "Là ai, thằng nhãi con nào mà to gan như vậy, dám tùy tiện đến tạp dịch phòng giết người, còn có quy củ hay không?"
"Khởi bẩm cung phụng đại nhân, là hai người Xích Phong và Ngọc Quyên!" Nguyệt Linh vội vàng nói.
Mọi người lại một phen kinh ngạc. Ngọc Quyên này là cháu gái Thất trưởng lão, mà Xích Phong thì là cháu trai nhị trưởng lão. Hai người này đều là người của Thạch cung phụng, cháu trai cháu gái bọn họ xuất thủ, tất nhiên là do bọn họ sai sử.
Tà Vô Nguyệt khẽ híp mắt, cuối cùng thở dài nói: "Hay một chiêu giương đông kích tây a, thừa dịp đại cung phụng bế quan, lại tự ý tổ chức hội nghị nội môn kéo chân chúng ta, đồng thời cho hai tên tiểu bối xuất thủ, kết xuống cừu oán giữa tinh anh môn với tạp dịch phòng. Cứ như vậy, tinh anh tuyển bạt tại tạp dịch phòng sẽ rất khó tiến hành, nội môn vẫn sẽ giữ được địa vị!"
"Hừ, bọn họ không cho chọn thì không chọn sao, lo liệu việc tinh anh môn là do ba người chúng ta!" Dương Sát hừ nhẹ nói.
Quỷ Sát lại khẽ lắc đầu, nhíu mày nói: "Việc này không quan hệ cao tầng chúng ta quyết định, mà chính là vấn đề các đệ tử tạp dịch phòng có nguyện ý tiến vào tinh anh hay không. Ngươi thử nghĩ xem, phàm là người, có ai không có ngạo khí, bị người ta đến tận cửa làm nhục như vậy, đâu ai còn mặt mũi mà ưỡn nghiêm mặt vào tinh anh? Mà những người không thèm giữ tư thái, phần lớn là cỏ đầu tường, vốn là không có tư cách nhập tinh anh. Cứ như vậy, chúng ta tại tạp dịch phòng, khả năng ngay cả một người đều không chọn được!"
"Con mẹ nó, hai tiểu quỷ dám làm hỏng đại kế của lão tử, lão tử phải đi giáo huấn bọn chúng một phen!" Dương Sát nghe vậy, liền trừng mắt quát lên, đồng thời quay người muốn đi tính sổ.
Nhưng hắn còn chưa đi được mấy bước, Tà Vô Nguyệt liền gọi hắn lại: "Vô dụng, bọn họ đã dám tùy ý làm bậy như thế, nhất định đã sớm tìm xong cái cớ tốt. Đúng rồi, bọn họ đến tạp dịch phòng quấy rối, là cớ gì?"
"Khởi bẩm tông chủ, bọn họ là đại biểu tinh anh môn kiểm tra thực lực đệ tử, sau đó thì lấy lý do đệ tử thừa cơ khiêu chiến bọn họ, nên bọn họ xuất thủ, kích thương, đánh chết rất nhiều người!" Nguyệt Linh khom người bẩm báo.
Tà Vô Nguyệt khẽ gật đầu, thản nhiên nói: "Lúc đó tại tạp dịch phòng chỉ có hai người bọn họ, không có phe nhân mã thứ ba, chính là ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, tăng thêm Thạch cung phụng làm chỗ dựa, truy cứu ra, không nói rõ được không tả rõ được, chúng ta không thể làm gì bọn họ, sơ hở duy nhất là cái cớ đến tạp dịch phòng, thay mặt tinh anh môn kiểm tra đệ tử tạp dịch phòng. Đúng rồi, ba người các ngươi có từng dặn dò bọn họ về việc này không?" Tà Vô Nguyệt nhìn về phía ba người Dương Sát, Âm Sát Quỷ Sát đều nhàn nhạt lắc đầu, chỉ có Dương Sát nheo mắt, rồi chột dạ nghiêng đầu, không dám nhìn mọi người.
"Hừ, quả nhiên có kỳ quặc, xem ra lý do này bị bọn họ ngồi vững rồi!" Tà Vô Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài nói.
Âm Sát Quỷ Sát thấy vậy lại nhướng mày, chất vấn Dương Sát: "Ngươi nói cái gì với mấy tên tiểu quỷ đó?"
"Cũng không có gì, Ngọc Quyên nũng nịu với ta, nói muốn thay chúng ta đi khảo sát thực lực đệ tử sắp nhập tinh anh trước, thực hiện nghĩa vụ sư tỷ. Lúc đó ta coi là nói đùa, nên hùa theo đáp ứng, ai ngờ. . ."
Đần độn!
Mọi người đều sắc mặt nặng nề, lắc đầu thở dài.
Âm Sát ngưng trọng nói: "Bây giờ tinh anh môn đã chơi cứng, chúng ta lại không tiện xuất thủ với hai tên tiểu quỷ, nên làm thế nào đây?"
"Trác Phàm đâu, sao thời gian này không thấy hắn lộ diện?" Tà Vô Nguyệt không trả lời hắn, mà khoan thai hỏi.
Bạch cung phụng nghe thế, liền khom người nói: "Hắn hình như có việc gấp cần xử lý, đã nhiều ngày không thấy bóng dáng!"
Tà Vô Nguyệt cười lạnh: "Vậy thì kêu hắn trở về, để hắn đi làm đi. Loại chuyện sử dụng quy tắc tới sinh sự như này, hắn mạnh hơn đám người Thạch cung phụng nhiều, hừ hừ!"
Nói xing thì khoan thai quay người rời đi, chỉ để lại mọi người nghi ngờ đứng nơi đó, đều thấy rất là kỳ lạ.
Trác Phàm dù thiên phú hơn người, nhưng trong tông lại chỉ là một tên đệ tử, chẳng lẽ, chuyện mà trưởng lão cung phụng bọn họ đều khó giải quyết, hắn có thể giải quyết sao?
Đối phương không chỉ đơn giản là hai tên đệ tử tinh anh, mà còn có hai lão đầu tử phía sau bọn họ đây. . .