Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 1016 - Chương 1017: Hồng Môn Yến

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 1017: Hồng môn yến

Bangười còn lại sững sờ nhìn cảnh tượng đẫm máu, há to miệng không nói lên lời.

Xích Phong cùng Ngọc Quyên cho dù dứt bỏ thân phận đệ tử tinh anh, đó vẫnlà con cháu trưởng lão, tông chủ không dám tùy tiện động đến bọn họ. Nhưng ba người tuyệt đối không ngờ rằng, bên trong tông môn lại thực sự có người dám không chút do dự giết bọn họ. Chẳng lẽ hắn không sợ hai vị trưởng lão điên cuồng đuổi giết hắn sao?

Nhất thời, ánh mắt ba người nhìn Trác Phàm lại tăng thêm một phần sợ hãi. Đây là người điên, người điên không sợ trời không sợ đất, làm việc không để ý hậu quả!

Hắn đã dám giết hai người Xích Phong, tất nhiên có thể tuỳ tiện xuống tay với bọn họ được. Nghĩ đến đây, ba người liền cảm thấy bất an.

Trác Phàm không để ý bọn họ, hắn nhấc chân, dễ dàng đá hai thủ cấp lên, sau đó vung tay, thu vào Lôi Linh Giới.

Xong xuôi thì nhàn nhã tự đắc huýt sáo, lăng không bay lên trời, chỉ là, ngay khi hắn biến mất, một tiếng hừ lạnh đầy khinh miệt rõ ràng truyền vào trong tai ba người.

"Hừ, đây chính là tinh anh môn sao..."

Ba người giật mình, liếc nhìn nhau, đều xấu hổ cúi thấp đầu.

Sỉ nhục, đại sỉ nhục!

Mấy chục cao thủ Tinh anh môn, bị một người càn quét trong chớp mắt, trong lịch sử mấy ngàn năm Ma Sách Tông, đây là chuyện chưa bao giờ có!

Đến thời bọn họ, tinh anh môn danh xưng tôn quý nhất, cao cấp nhất Ma Sách Tông, lại bị một tên tạp dịch tàn sát cho không còn cặn.

Tinh anh hay không tinh anh, nói thế nào thì vẫn đã bại dưới tay tạp dịch. Tuy nói tên tạp dịch này xác thực biến thái. Thế nhưng, người đời sau sẽ không nghĩ như thế, bọn họ chỉ biết là, đệ tử tinh anh nơi này, thật sự là yếu đến không thể tưởng tượng!

"Ai, Lục Hạt, ngươi còn muốn tranh giành nữa không?" Từ trong một hố đất lớn, Thích Trường Long thở dài nói.

Lục Hạt run run, quay đầu nhìn cảnh tượng hỗn loạn, thấy còn mấy chục vị sư đệ đều đang ngủ mê không tỉnh, không biết nên nói gì, chỉ đành giữ im lặng.

Thích Trường Long bật cười một tiếng, thở dài: "Còn tranh giành cái gì chứ, bây giờ dù có được cái danh vị đệ nhất nhân tinh anh thì sao? Đã chẳng có chút ý nghĩa nào a!"

"Không, ta còn muốn tranh. Dù thực lực không đủ, danh vị nhất định phải tranh, dù sao nó liên quan đến vị trí tông chủ đời sau!" Lục Hạt kiên định nói.

Thích Trường Long bất đắc dĩ lắc đầu, có tiếng không có miếng, tranh giành làm cái méo gì?

Bạch Luyện trầm ngâm một chút, nhìn về phương hướng Trác Phàm biến mất, tò mò hỏi: "Người này là ai, thật sự là người xuất thân từ tạp dịch phòng sao?"

Lục Hạt cười tự giễu, "Ha ha ha... Đừng ngốc ngếch như vậy, tạp dịch phòng có thể sinh ra một đại cung phụng, đã là liệt tổ liệt tông phù hộ, làm sao có thể sinh ra một con quái vật biến thái như thế?"

"Bạch Luyện, ngươi không có hứng thú với tranh đấu trong nội môn, chỉ quan tâm tu luyện, không biết cũng dễ hiểu. Tiểu tử này... là người mà tông chủ tìm từ bên ngoài, một tay thành lập được tinh anh tạp dịch phòng, đào rỗng nội môn. bây giờ hai phe thế lực thế thành nước lửa, đều đang tranh giành danh ngạch tinh anh."

"Lúc trước hai người Xích Phong đến tạp dịch phòng đại náo một trận, là được Thạch cung phụng ra lệnh. Khi đó tiểu tử này không có mặt, tất cả trưởng lão cung phụng lại bị điệu hổ ly sơn, hai người kia mới thành công, nghe nói hôm nay tiểu tử kia làm bồi tội yến, coi là nhận sợ, nhưng bây giờ xem ra... Hừ hừ, thế này mà bồi tội yến cái gì, rõ ràng là hồng môn yến a. Tạp dịch phòng, muốn phản kích!"

Lục Hạt hít sâu một hơi, thở dài nói: "Ai, tin tức này, ta phải làm lập tức thông báo sư phụ, nhưng nà tiểu tử này ra tay nặng quá, bây giờ ta muốn động đậy cũng khó được, nào có thể truyền tin a!"

Bạch Luyện cùng Thích Trường Long nhìn nhau, đều cảm thấy kinh dị, gia gia của hai người mình thế cùng một phe với tiểu tử này, vậy hắn còn ra tay với hai người mình nặng như thế?

Có điều, hai người lập tức nghĩ kĩ lại, hắn không biết hai người mình, không có hạ trọng thủ giết bọn họ, đã rất không tệ, đau một chút thôi có gì mà kêu?

Nghĩ tới đây, hai người trở nên bình thản hơn rất nhiều. Nhất là Bạch Luyện, biết con quái vật này là người một nhà, thế mà nổi lên cảm giác an toàn!

Nếu hắn có thể vào tinh anh, cùng tham gia Song Long hội, vậy thì sẽ rất tốt.

. . .

Trác Phàm đang phi nhanh đến yến hội, lại đã ngồi đầy người, mặc kệ được mời hay là không được mời, đều tới hết.

Bạch cung phụng Thích cung phụng cùng phe phái ngồi yên một chỗ, tất cả đều có vẻ mặt âm trầm, trong lòng phiền muộn muốn chết.

Sống hơn nửa đời người, bọn họ cho tới bây giờ chưa từng mất mặt như vậy!

Các đệ tử tạp dịch phòng cũng vậy, bọn họ có rất nhiều người đều đến từ nội môn ngoại môn, nhưng không ngờ vừa tới nơi này, thì gặp phải chuyện vô cùng nhục nhã như thế, bây giờ trong lòng đều đang hối hận muốn chết.

Ngược lại, những người lựa chọn tiếp tục án binh bất động, thì đều đang là bộ dáng cười trên nỗi đau của người khác, vẻ mặt đắc ý mà nhìn bọn họ.

Ai bảo các ngươi hám lợi đen lòng, được mấy món ma bảo thì sướng, bây giờ mặt mũi đều mất hết. Hừ, thật là đáng đời, ha ha ha!

Còn nhị trưởng lão thất trưởng lão, đến nay còn không biết cháu mình xảy ra đại sự, vẫn một bộ xuân phong đắc ý ngồi tại chủ vị.

Ngồi bên cạnh là Minh Phủ Tam Sát, dưới nữa là bốn người Quỷ Hổ, Khuê Lang.

Tất cả chuyện bởi vì bọn họ mà lên, hôm nay bọn họ phải bồi tội nhận sai trước mặt mọi người, cho nên mới cách trưởng lão gần như vậy. Thế nhưng, trên mặt bọn họ nào có một chút thái độ nhận sai, từng người đều vẻ mặt hung thần ác sát, đầy vẻ không cam lòng.

Nhị trưởng lão thất trưởng lão thấy thế thì càng lộ ra nụ cười đắc ý.

Tất cả mọi thứ, đều đã sẵn sàng, tất cả mọi người nội môn đang đợi thời khắc bạo phát, dọn dẹp thế lực ngáng chân này.

Nhị trưởng lão nhìn chung quanh một vòng, thấy mọi người đã khá đông đủ, bèn nói, "Bạch cung phụng, Thích cung phụng, bây giờ không còn sớm, mọi người chờ cũng đã lâu, chúng ta bắt đầu đi!"

Bạch cung phụng khoát tay nói: "Trác quản gia còn chưa tới, không thể bắt đầu!"

"Trác quản gia, một kẻ chỉ là đệ tử tạp dịch phòng?" thất trưởng lão xùy cười: "trưởng lão cung phụng tạp dịch phòng lại hèn mọn như thế, lại phải chờ một tên đệ tử đến mới có thể hành sự. Khó trách... lại có được trận yến hội ngày hôm nay, ha ha ha..."

Thất trưởng lão cười to lên, trưởng lão cung phụng cùng các đệ tử nội môn cũng đều vẻ mặt khinh bỉ cười to liên tục.

Điều này làm tất cả mọi người còn lại đầy mình hỏa khí, lại không có chỗ phát!

Mẹ nó, không còn chút tôn nghiêm, ngay cả địa vị trưởng lão cung phụng bọn họ đều bị đám đệ tử kia cười nhạo, còn dám lấy ánh mắt kia nhìn bọn họ. Nếu là trước kia, bọn họ không một bàn tay vỗ chết bọn nhãi con này này là không được. Nhưng bây giờ, bọn họ lại là chỉ có thể thầm giận, không dám phát tác, tránh để bị đối phương có cớ gây sự, hủy đại kế của bọn họ.

Trác Phàm đáng chết, ngươi đâu rồi, ngươi ra đây cho ta, đền đi, đền khí tiết tuổi già cho chúng ta!

Trong lòng thầm mắng to, tất cả trưởng lão cung phụng tạp dịch Phòng đều rất đồng lòng nguyền rủa Trác Phàm.

Thích cung phụng cố gắng bình tĩnh nói: "Trác quản gia là người xây dựng tinh anh tạp dịch phòng, lại được tông chủ bổ nhiệm chủ quản nơi này, trưởng lão cung phụng đều phải nghe lệnh, hắn không đến, yến hội này không thể bắt đầu!"

"Hừ, nếu là bồi tội, đương nhiên phải làm theo ý chúng ta. Hắn chỉ là một tên đệ tử tạp dịch phòng, dựng lên bồi tội yến, thế mà còn bắt chúng ta phải chờ đợi lâu vậy, rõ ràng là không có thành ý. Chúng ta không phải là trưởng lão cung phụng tạp dịch Phòng, tất nhiên không cần tuân thủ quy củ của các ngươi. Nếu như các ngươi muốn chờ, đó là chuyện của các ngươi, chúng ta không theo, nếu không khai yến, chúng ta đi!"

nhị trưởng lão vỗ bàn một cái, đứng phắt lên, nội môn trưởng lão cung phụng cũng ồn ào nói theo: "Không sai, bữa tiệc này không hề có thành ý, chúng ta đi, mà lại chúng ta còn muốn đến chỗ tông chủ cáo trạng, đây rõ ràng đang đùa bỡn chúng ta!"

Bạch cung phụng cùng Thích cung phụng liếc nhìn nhau, đều bất đắc dĩ lắc đầu. Mấy người Khuê Lang Nguyệt Linh thấy thế thì càng giận, song quyền nắm chặt. Chỉ có Minh Phủ Tam Sát không ngừng cố gắng làm hòa hoãn không khí, nhất là Dương Sát, càng xuất ra hắn bản lĩnh giữ nhà, trở thành một nhà sử cmn học, lớn tiếng nói: "Các vị, nếu mọi người thấy nhàm chán, thừa dịp Trác quản gia còn chưa tới, ta muốn kể lại một cố sự lưu truyền tại Tây Châu, bí văn này trước nay hiếm có người nghe. Nhớ ngày đó Minh Phủ Tứ Sát chúng ta, mang theo chúng đệ tử tinh anh tiến về Song Long hội..."

"Khoan khoan khoan khoan, chúng ta không chán, ngài ngồi yên đi!" Dương Sát vừa mở miệng không bao lâu, mọi người liền khoát khoát tay. Vị Dương Sát cung phụng này kể chuyện này không phải ngàn lần cũng phải 800 cmnr, còn nói là bí văn, lão tử còn có thể đọc làu làu. Trong thiên hạ, thật sự là khó tìm được người vô sỉ giống như hắn a!

Dương Sát thấy mọi người như thế thì có chút buồn bực ngồi xuống, cắm đầu uống rượu.

Đúng lúc này, bên ngoài cốc truyền đến tiếng hét lớn: "Trác quản gia đến..."

Bình Luận (0)
Comment