Chỉ là, ta vẫn thấy kỳ quái, đến cùng là cao nhân phương nào, có thể trong thời gian ngắn như thế, giúp cho bọn họ tu tăng tiến vi tới trình độ như vậy? Quả thực là kỳ tích!"
Một phương diện khác, ba người Dương Sát thấy Trác Phàm mang theo đội ngũ uy vũ hùng tráng như vậy đến, đều kinh ngạc đến ngây người, ngay sau đó chính là vô tận hoan hỉ xông lên đầu.
"Trác Phàm, ngươi đến rồi, trả lại cho lão tử một phần kinh hỉ lớn như vậy, lão tử yêu chết ngươi, ha ha ha. . ." Dương Sát hoa chân múa tay nhào, ôm chặt lấy Trác Phàm, Trác Phàm liều mạng tránh thoát, mới thoát được bàn tử đang gần như điên cuồng!
Trác Phàm hung tợn trừng mắt nói: "Lăn, lão tử không có khẩu vị này!"
"Hắc hắc hắc. . . Ngươi không thích thì thui, vừa rồi chỉ là khó kiềm chế mà :!" Dương Sát không chút bất mãn, vui cười nói, sau đó khó tin tỉ mỉ xem xét các đệ tử, càng xem lại càng thích, càng xem càng hưng phấn, thầm khen! Tiểu tử này còn thật là thần, chưa tới nửa năm, quả thực làm cho đám đệ tử thoát thai hoán cốt thật.
Trác Phàm quả thật là nhân vật sáng tạo kỳ tích, Vô Nguyệt có thể đưa hắn vào tông môn, quả thực là nhặt được bảo bối!
Âm Sát Quỷ Sát cũng gật đầu không ngừng, hưng phấn cười to.
Một nhà hoan hỉ mấy nhà sầu, Huyền Thiên Tông cùng Ngự Thú Tông thấy tình cảnh này thì lạnh cả người. Nhất là Vân trưởng lão, biết Trác Phàm khủng bố, vốn đã có mang đề phòng với Ma Sách Tông. Nhưng khi đó còn tốt, Trác Phàm cho dù mạnh hơn, nhưng chỉ có một mình. Giờ thì tốt quá rồi, con quái vật này biến toàn bộ đệ tử Ma Sách Tông thành quái vật hết một lượt, vậy bọn họ còn đánh cái gì a, trực tiếp nhận thua cho rồi.
Đám người Thủy Nhược Hoa cũng ngây ra, kinh ngạc nhìn không biết nên nói cái gì mới tốt. Những người này còn là cương thi tay chân cứng ngắc, hành động bất tiện sao? Sao mà thoáng cái đã trở nên khủng bố như thế?
Sở Khuynh Thành nhạt cười nói: "Các ngươi thấy ta nói đúng không, chuyện nhỏ nhặt như này, tự hắn sẽ xử lý tốt. Chúng ta chỉ cần coi bọn họ là thành địch nhân, toàn lực ứng phó là được!"
"Khuynh Thành, ngươi nói nghe ngon thế, một đám Hóa Hư, làm sao toàn lực ứng phó?" Thủy Nhược Hoa khổ sở nói, bây giờ nàng còn hi vọng Ma Sách Tông thua trắng một lượt đây, chí ít bây giờ bọn họ có chiến lực như này, cho dù thua trắng một trận, thì mười phần cường thế, hai tông khác căn bản không thể so nổi.
Nàng lại chợt kinh nghi nói: "Đúng rồi, ngươi vừa mới nói bọn họ đột nhiên biến thành bộ dáng như vậy, đều do Trác tiên sinh làm? Hắn làm kiểu gì vậy?"
"Ha ha ha. . . Ta nào biết, tóm lại, ta chỉ biết, hắn là người có thể sáng tạo kỳ tích!" Sở Khuynh Thành nhìn Trác Phàm đầy thâm tình, thản nhiên nói.
Chúng nữ nghe thế thì càng thêm kinh ngạc. Nguyên lai vị Trác tiên sinh này chẳng những thực lực cường hãn, ngay cả thủ đoạn đều nghịch thiên như thế, quả nhiên là quái vật danh phó với thực a!
Mọi người nhìn Trác Phàm càng thêm hiếu kỳ, bọn họ như vậy càng khiến Tuyên Thiếu Vũ càng thêm cay cú đến đỏ bừng mắt '. . .
Trưởng lão bình phán mở to mắt hết cỡ, không ngừng nhìn kĩ lại bảng danh sách trong tay, bị cả kinh đến hoảng cả tay chân. Ma Sách Tông làm cái quỷ gì vậy, mấy ngày trước không phải đều là Thần Chiếu cảnh à, lại còn toàn là dưới Thần Chiếu ngũ trọng. Sao bây giờ biến thành Hóa Hư cảnh hết lượt thế này, chỉ có đúng một người vẫn là dưới Thần Chiếu ngũ trọng.
Hán cứ lật đi lật lại, đôi tay khô gầy bỗng nhiên dừng lại, hơi trì trệ một lát, trong đầu hồi tưởng lại cuộc trò truyện của hai vị trưởng lão giữ cửa!
Lần này Ma Sách Tông phát tài à, lại dám dùng Cương Thi Đan ma luyện đệ tử!
Nghĩ đến đây, trưởng lão kia mới hiểu ra, thầm nhủ, trong này có cao nhân a, thế mà có thể sử dụng phương pháp huấn luyện ít thấy như thế, trong thời gian ngắn đề cao thực lực đệ tử. Cách làm như vậy, Song Long Viện bọn họ chỉ nghe qua, chứ chưa từng thực hành. Người này thế mà dùng thông thạo như thế, có thể thấy được thủ đoạn thật là cao minh!
Trưởng lão kia cảm thán, xem ra lần này Song Long hội sẽ phải phiên giang đảo hải, Ma Sách Tông bay lên trời, ha ha ha. . .
"Tốt, Ma Sách Tông và Ngự Thú Tông bắt đầu cá nhân chiến, đệ tử song phương mời đến rút thăm!" Bình phán trưởng lão cao giọng nói.
Lúc hắn nhìn sang Hôi Hùng, lại chỉ thấy toàn bộ thân thể hắn đều không ngừng run rẩy, sắc mặt trắng bệch lên, đúng là chưa chiến đã suy. . .