Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 1230 - Chương 1236: Vân Đế Tản Thức (2)

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 1236: Vân Đế tản thức (2)

“Hừ, đệ tử Vân gia ta đời đời đều có Phá Thiên Thần nhãn tương trợ, các ngươi dựa vào một đôi

mắt bình thường lại dám giả mạo tộc nhân ta, đến cùng các ngươi có mục đích gì?” Sau khi dò xét xong, Vân Đế cười lạnh, khinh miệt nói: “Phàm phu tục tử, lại dám xông vào cấm địa Vân gia, đáng chết!”

Nói xong, chân trời đột nhiên trở nên đen nhánh, đột nhiên nổ tung, từng đạo ngôi sao như thiên thạch hung hăng nện xuống hai người, nhìn sơ sơ cũng phải mấy ngàn viên. Sau đó, mấy vạn thiên thạch thi nhau nên xuống, đừng nói hai người họ là tu giả Thiên Huyền cảnh, coi như là Hóa Hư cảnh cao thủ, cũng sẽ trong chốc lát hóa thành tro bụi! Trong nháy mắt, hai người tàn ngập sợ hãi, đến trái tim đều muốn ngừng đập. May mắn là, ma luyện nhiều năm như vậy, không chỉ rèn luyện nên một nhị hoàng tử ma mãnh

tinh nghịch, còn có một trái tim báo thù dungx cảm kiên định, giữa lúc đang đứng dưới uy áp

mạnh mẽ của Vân Đế, cũng còn dám cưỡng từ đoạt lý, tranh giành một cơ hội sống ớt sau cùng: “Chờ một chút, chúng ta chỉ là đệ tử phổ thông cảu Vân gia, con mắt đó chỉ có Vân gia gia chủ mới có thể thức tỉnh được...” “Hừ hừ hừ...Sai, không phải chia có Van gia gia chủ mới có thể thức tỉnh, mà là người có thể thức tỉnh con mắt kia mới thật sự là con cháu Vân gia ta!”. Cười lạnh một tiếng, Vân Đế lên tiếng: “Huyết mạch của ta, mỗi thời đại trong con cháu của Vân gia chỉ thức tỉnh ra một người, đó mới là truyền nhân chính thức của ta. Những người khác, cho dù có Vân gia huyết mạch, cũng giống như người xa lạ. Chẳng lẽ các ngươi không biết, nơi này chỉ có tộc trưởng mới có thể đi vào thôi sao. Coi như các ngươi thật là người cửa Vân gia, dám lén xông vào cấm đại, chính là đang tìm đường chết!” Vần Đế nói năng khí phách, ngàn vạn tinh thần kia trong nháy mắt tới gần, sắp nên phải trên người bọn họ. Tròng mắt hung hang co rụt lại, trong lòng nhị hoàng tử run sợ, nhưng vẫn cắn rang một cái, sau cùng lấy ra Vần Huyền Cơ, hướng về phía trước nói: “Chúng ta phụng di mệnh của tộc trưởng lâm chung đến đây, đây là tín vật!” C-K-Í-T..T....T! Bỗng nhiên, những ngôi sao đang nện xuống kia dừng lại, sau một hơi, lại biếng mất không thấy gì. Hắc Ưng nhắm chặt hai mắt, toàn thân run lên cầm cập, hai tay nhị hoàng tử cũng rung động không ngừng, chờ đợi thời khắc nagnf vạn ngôi sao kia rơi xuống mà thịt nát xương tan.

Nhưng mà, thời khắc mang tính hủy diệt kia cũng không có tới, khi bọn họ mở mắt ra, lại thấy Vân Đế vẫn ngồi uy nghiêm như cũ, một đôi mắt lạnh nhạt chăm chú nhìn về tay hắn, khẽ vẫy tay, liền thu vào lòng bàn tay, nói khẽ: “Đúng là mắt thần của Vân gia đệ tệ ta, nhưng mà chỉ đem tín vật tới, lão phu chỉ có thể thỏa mãn một thỉnh cầu của các ngươi àm thôi!” Một thỉnh cầu? Không khỏi sững sờ, hai người liếc nhìn nhau, trong một lúc vui mừng quá đỗi, không nghĩ tới giờ khắc này lại đảo ngược tình thế, Vân Đế từ kẻ địch mạnh nhất lại biến thành chỗ dựa lớn nhất, đây cũng quá tùy tiện, chẳng lẽ hắn không chút nghi ngờ mắt này làm thế nào mà có sao? Nhưng như vậy cũng tốt, có một cao thủ mạnh mẽ như vậy làm chỗ dựa, cần gì phải đi tìm Đan Thanh Sinh, có cao thủ này chắc chắn có thể quét ngang Thiên Vũ! Thế là, nhị hoàng tử khẽ khom người, khóc lóc kể lể: “Lão tổ tông, thật không dám giấu, đế quốc của đệ tử bị kẻ xấu cướp đoạt, hi vọng lão tổ tông có thể làm chủ cho đệ tử!” “Giúp người phục quốc?” Nhướng mày một cái, Vần Đế nhìn hắn thật sâu, thấy nhị hoàng từ vội gật đầu, Vân Đế hơi lắc đầu, cự tuyệt: “Không làm được!” “Vì cái gì, không phải ngài nói sẽ đáp ứng một yêu cầu của ta sao? Lấy thực lực của ngài, chuyện này vốn không tốn sức nha?” Giật mình một cái, nhị hoàng tử vẻ mặt khó hiểu nói. Nhẹ liếc hắn một cái, Vân Đế đạm mạc lên tiếng: “Lão phu đã nói qua, lão phu chỉ là một tia tàn thức của Vân Đế, lưu lại nơi đây, chỉ vì bảo vệ tộc nhân bình an, chỉ điểm sai lầm. Cho nên yêu cầu

này của ngươi, ta không thể thỏa mãn cho người được!

“Vậy rốt cục ngươi có thể làm gì?” Nhị hoàng tử có chút bất mãn lại có chút oán hận hét lớn.

Hắc Ung thấy thế, không khỏi giật mình, vội vàng lôi kéo tay áo hắn. Chủ tử, ngươi không nên kích động, tuy lão nhân này không thể rời khỏi nơi đây nhưng chúng ta vẫn còn ở trên đại bàn của hắn, hắn vẫn là lão đại, tuyệt đối không nên chọc giận hắn a! Nếu không, hắn muốn nghiền chết chúng ta, cùng nghiền chết một con kiến không có gì khác nhau nha! Nhị hoàng tử cũng cảm thấy ngữ khí của mình lúc nãy có chút nặng, hắn vội khom người ôm quyền nói: “Xin lỗi, lão tổ tông, lúc nãy ta có chút nóng nãi. Ta chỉ muốn biết, ngài có thể giúp chúng ta những gì thôi?”. “Có thể khám phá thiên cơ, chỉ điểm sai lầm! Các ngươi có việc gì muốn hỏi có thể nói ra, ta biết gì nói nấy!” Sắc mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, Vân Đế trịnh trọng lên tiếng...

Bình Luận (0)
Comment