Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 1298 - Chương 1307: Đại Cung Phụng Viên Hưng Cương(2)

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 1307: Đại cung phụng Viên Hưng Cương(2)

Khó trách, chỉ có đại cung phụng trong truyền thuyết kia, mới có thể có thực lực một chiều kinh thiên như vậy, lão phu sớm nên nghĩ đến mới đúng! Trác Phàm tuy cũng hơi kinh động, nhưng hắn sớm đã đoán được, nên còn có thể tiếp nhận. Bọn người khác thì ngơ ngác nhìn Viên lão bình thường đến không thể bình thường hơn, đã là hoàn toàn ngây ngốc! Đệ nhất cao thủ Ma Sách Tông, đại cung phụng trong truyền thuyết, bọn họ còn là lần đầu tiên gặp, lại là lão tạp dịch Viền lão?

"Không sai, lão phu chính là đại cung phụng Ma Sách Tông, Viên Hưng Cương!" Viên lão hét lớn. Mọi người run lên, lòng mắt bắt đầu có sự do dự, cuối cùng đều răm rắp bái hạ, hét to: "Tham kiến đại cung phụng!" Không chỉ là cao tầng nội môn, còn có tất cả trưởng lão cung phụng tạp dịch phòng cùng toàn bộ đệ tử, tất cả đều bái hạ thật sâu, vui lòng phục tùng. Đại cung phụng là truyền thuyết của bọn họ, là tự tôn và cũng là ngọn núi lớn chống đỡ cho bọn họ, Ma Sách Tông chính là bởi vì có đại cung phụng trấn tông, mới để bọn họ cảm thấy kiêu ngạo, lúc này thấy chấn nhấn đến, không quản bọn họ có phải tạo phản hay không, đều nhất tề biểu đạt kính ý cao quý nhất đối với vị này. Viên lão gật đầu, rồi lại thở dài ra một hơi, sâu xa nói: "Tạp dịch phòng muốn bạo động, trưởng lão cung phụng nội môn lại muốn chuồn mất, chỉ để lại một mình tông chủ tứ cố vô thân, chờ một hồi sau bị chém giết. Hừ hừ hừ... Ma Sách Tông chúng ta từ lúc nào trở nên náo nhiệt, tứ phân ngũ liệt như vậy!" Tà Vô Nguyệt ôm quyền, chỉ thẳng Trác Phàm, mắng to: "Đại cung phụng, Trác Phàm đi quá giới hạn, cổ động tất cả người tạp dịch phòng tạo phản, tội không cho tha thứ!" Thạch cung phụng thấy cao thủ như đại cung phụng xuất hiện, cảm thấy lại có cơ hội lật bàn, liền vội chắp tay nói: "Đại cung phụng minh xét, nhân mã nội mốn ta luôn trung thành hộ tống, hết thảy nghe theo đại cung phụng, xin đại cung phụng hạ lệnh!" Nói bóng gió chính là, Trác Phàm không phải muốn tạo phản sao? Đại cung phụng ngài đến trấn áp a, chúng ta cùng phe mà. Chờ bọn họ chết, Ma Sách Tông lại sẽ là thiên hạ của mình, hắc hắc

hắc...

Quá dễ dàng để nhìn ra tâm ý sukvat của hắn, Viên lão cười lạnh, sau đó quay đầu về phía Trác Phàm. Nhưng hắn chưa mở miệng, Trác Phàm đã nói: "Viên lão, ngài đứng bên nào?" "Nếu ngài muốn bảo vệ đám người này, vậy hôm nay tình bằng hữu của chúng ta phải kết thúc ở nơi này thôi!" Bá khí!

Mọi người sững sờ, rồi đều tán thưởng trong lòng. Không hổ là tông chủ tương lai của chúng ta, đối mặt đệ nhất cao thủ của tông môn trong truyền thuyết, lại vẫn còn giữ được giọng điệu bá đạo như vậy, thật là một bậc kiêu hùng a! Nhưng mọi người toàn đều hiểu, sở dĩ Trác Phàm dám gáy to như vậy, đến cả đại cung phụng đều không cần lưu tình chút nào, hoàn toàn là bởi vì sau lưng hắn còn có một tên nhi tử yêu nghiệt. Tiểu quỷ kia vừa ra tay, khả năng cao đại cung phụng cũng không đỡ nổi... Tuy sùng bái đại cung phụng, nhưng mọi người còn chưa tới mức mù quáng, thực lực mạnh yếu thế nào, mọi người vẫn còn có thể phán đoán rõ ràng.

Có điều, về điểm này, đám người Thạch cung phụng lại không biết chút nào, nên bắt xùy cười, châm ngòi ly gián nói: "Trác Phàm, người thật lớn mật, người thật cho là người ỷ vào nhiều người mà có thể cướp lất vị trí Tông chủ sao? ngươi nghĩ đại cung phụng là ai? Có ông ấy, ta xem ngươi còn làm càn như nào?" Viên lão chợt lạnh lùng quát: "Im miệng, chuyện của lão phu, không tới khiến người làm chủ!" "Thạch cung phụng, những năm này người gây chuyện éo ít đâu, hôm nay yên tĩnh lại chút đi, t

đấm cho thụt mỏ giờ!" Ách! Thạch cung phụng trì trệ, hỏa nhiệt bị Viên lão giới một chậu nước lạnh, lập lòe cúi thấp đầu, lui xuống, nhưng vẫn thầm nghiến răng nghiến lợi.

Lão già đáng chết kia, tạo phản có phải ta đầu, người điên lên với lão phu làm gì? Không để ý đến hắn, Viên lão chậm rãi quay đầu về phía Trác Phàm, rất lâu, mới cười nói: "Trác quản gia, chúng ta coi như bạn vong niên, bà nội ngươi, ngươi có thể đoạt lại lão bà nhà người còn là được lão phu đề điểm đấy. Làm sao, nhanh như vậy đã qua sông đoạn cầu, muốn đoạn giao với lão phu?" Trác Phàm sững người, không ngờ Viên lão thần là đại cung phụng, thế mà vẫn giống như tiểu dần phố phường, ngay trước mặt mọi người trêu chọc hắn như thế, làm hắn hơi đỏ mặt lên, rất là xấu hổ. Nhưng tại đáy lòng, lại phát lên một cảm giác ấm áp. Chí ít, bây giờ tuy hắn xuất hiện với tư cách là đại cung phụng, nhưng vẫn còn là Viên lão từng đàm kinh luận đạo với hắn, không có thay đối! "Được, hai chúng ta trò chuyện cho thật tốt đi, trên đời này không có vấn đề không giải được, không cần chuyện gì cũng phải chém chém giết giết, đi theo ta!" Nói rồi, Viên lão quay người đi đến đại điện tông chủ, đi chưa được mấy bước, lại quay đầu chỉ chỉ Sở Khuynh Thành và Tà Vô Nguyệt nói: "Các ngươi cũng đi cùng đi, chuyện của ba người, nên để ba người cùng giải quyết!"

Bình Luận (0)
Comment