Bằng không, 500 tông môn tử đệ, có phải hay không còn bị người nhà toàn diệt đâu? Ai, lão phu đối với các ngươi năng lực, lại có mới cảm quan a. trưởng lão đến chấp sự, lại đến đệ tử, không có thành khí, hừ!" Ngân Chùy trưởng lão đỏ bừng mặt quát lên, hung tợn trừng mắt Triệu Đức Trụ, hận không thể lập tức bóp chết tiểu tử này.
Hắn thấy mấy người Trác Phàm bỏ chạy, Triệu Đức Trụ mang 500 cao thủ đuổi theo, nên không suy nghĩ gì quá nhiều. Bởi vì chắc thắng a. Cho nên hắn mới thảnh thơi đi sau, không vội vã đi hỗ trợ, hắn thật đúng là sợ tội danh lấy lớn hiếp nhỏ, tuy là xuất lực vì tông môn, nhưng dù sao nói thì dễ mà nghe thì khó! Nhưng ai ngờ Triệu Đức Trụ vô dụng như thế, chút chuyện nhỏ này đềum không xong, còn liên lụy hắn mất hết danh dự, bị người đời chế giễu. Nếu không phải tiểu tử này là đệ tử tông chủ, về sau sẽ trở thành trụ cột tông môn, hắn thật sự sẽ đảm một chưởng nghiền nát con lợn ngu ngốc này. Triệu Đức Trụ không dám nhìn hắn, chỉ có thể cúi đầu, bất đắc dĩ sờ mũi, trong lòng chửi mắng Trác Phàm ngàn vạn lần. Nếu không phải do tiểu tử này, hắn làm sao có thể mất mặt trước các trưởng lão như thế? Người khác cũng rõ ràng nhìn ra Ngân Chùy trưởng lão đang nổi lửa giận, liền lên tiếng giải vây: "Ngần Chùy trưởng lão, xin hãy bớt giận trước, ta nghĩ ba nữ tử kia vẫn chưa trốn được xa, bằng
tốc độ của chúng ta, rất nhanh là có thể đuổi kịp. Triệu Đức Trụ mặc dù có hơi ngu thật, nhưng không quá ảnh hưởng đại cục. Ngài đại nhân đại lượng bỏ qua cho tiểu nhân đi, đợi sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hội tông rồi nói sau!" Ngần Chùy trưởng lão nghe vậy liền suy nghĩ một hồi, cuối cùng gật đầu. Ngay sau đó, tám người liếc nhìn nhau, ngầm hiểu, cùng nhau phóng về phía Trác Phàm, nhưng không phải nhằm vào hắn,
mà là có ý bay vòng qua, dường như hoàn toàn không coi hắn ra gì. "Triệu Đức Trụ, tiểu tử này lưu cho các ngươi đối phó, nếu nhiều người như vậy còn có sai lầm, hừ
hừ. ." Ngân Chùy trưởng lão cảnh cáo. Triệu Đức Trụ vội cúi đầu xưng vâng, Bạch Hạc trưởng lão nhẹ giọng đề điểm: "Các ngươi đừng để bị tên này ly gián mê hoặc. Nếu có thể chém giết hắn, tất cả mọi người đều có thể được thưởng công. Nhưng nếu để cho hắn chạy mất, như vậy các ngươi đừng mơ có ai sống!" "Vâng!" Mọi người cùng hét lớn. Trưởng lão có lệnh, hoàn toàn khác biệt mệnh lệnh của con lợn Triệu Đức Trụ, lập tức nhen nhóm hùng tâm tráng chí của tất cả mọi người. Tất cả trưởng lão thấy vậy thì hài lòng gật đầu, sau đó xông qua Trác Phàm. Nói thật, Trác Phàm chết trong tay bọn họ, bọn họ thật sự thấy rất ngượng ngùng. Bọn họ là người trong chính đạo, sĩ diện không chịu được, nếu cái tiếng bắt nạt Hóa Hư cảnh mà truyền ra ngoài. .. Ha ha, cứ để chính bọn đệ tử giải quyết đi! Còn ba nữ tử kia có chỗ hữu dụng đối với bọn họ, dù sao đều những thể chất rất hi hữu. .. Đùng một tiếng vang thật lớn, Đại Lực Xích Long Vương hất lên long vĩ, hung tợn nhắm vào bọn
họ. "Ta đã nói rồi, có ta ở đây, hôm nay đừng hòng có ai bước qua đây một bước!" Trác Phàm lạnh lùng quát lên. Tám đại trưởng lão liền dừng chân, nhìn Trác Phàm, không giận không sợ hãi, bởi vì bọn họ căn bản không coi Hóa Hư cảnh ra cái thá gì. Triệu Đức Trụ cười khẩy nói: "Ha ha ha... Trác Phàm, người thật là không biết tự lượng sức mình, thế mà vọng tưởng ngăn cản tám vị trưởng lão? Ngươi có biết, giữa Dung Hồn cảnh và Hóa Hư cảnh có khác biệt như thế nào không?" "Đúng vậy, chúng ta không muốn giao thủ với tiểu ba người, là vì có trướng ngại thân phận, đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước!" Bạch Hạc trưởng lão giễu cợt nói: "Nói cho cùng, người còn chưa xứng giao thủ với chúng ta!" Trác Phàm cười tà dị nói: "Thật sao, nếu không muốn giao thủ, vậy ở lại đây đừng nhúc nhích!" Tám đại trưởng lão trầm mặt xuống, khuôn mặt đều vẻ bất thiện. Chốc lát, Ngân Chùy trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu, khẽ cười nói: "Thôi, tiểu ma đầu đã muốn chết dưới tay chúng ta, vậy lão phu thành toàn hắn đi!" Nói rồi, Ngân Chùy trưởng lão hô một tiếng, khí thế tử mãnh cường đại gào thét ra, uy áp mãnh liệt làm cho tất cả Hóa hư cảnh vội vã lui lại, một bóng người cao mấy chục trượng chậm rãi xuất hiện sau lưng hắn. "Hừ hừ hừ, thần hồn của lão phu chính là khí thần hồn, Phá Thiên Thần Chùy, uy vũ bá đạo!" Bóng người kia dần dần dung nhập vào trong cơ thể hắn, ngay một khắc này, thân thể hắn nhô cao
cao nổi lên, toàn thân tản ra ngân mang loá mắt, một đôi quyền răng rắc rung động, tản ra bạo liệt chi khí. Ngân Chùy trưởng lão cười lạnh nói: "Sau khi dung hợp thần hồn, thân thể lão phu mạnh như tinh cương, quyền như thái sơn, một quyền là có thể phân mảnh cả Thiên Long Thần Hồn của ngươi!" Vừa dứt lời, Ngân Chùy trưởng lão bước ra một bước, hung hăng phóng tới Trác Phàm, song quyền bạo dũng nện xuống đầu hắn. ..