Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 1351 - Chương 1365: Quyết Ý Báo Thù 2

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 1365: Quyết ý báo thù 2

Mi đầu lắc một cái, Lãnh Vô Thường đắc ý nhấc đầu: "Thì tính sao, lão phu ở chỗ này bày mưu tính ke!"

"Cái rắm chứ bày mưu tính kế, công việc đó, ta cùng U Minh người nào làm không được?" Khinh thường bĩu môi, Giá Cát Trường Phong châm chọc nói: "Có bản lĩnh thì người đi đối phó với tên mặt lạnh Nhậm Khiếu Vân kia đi, xem xem có thể thuyết phục được hắn hay không? "Ai, lần này ta đứng về phía Gia Cát quản gia, bàn về thuyết khách, trong ba người chúng ta Gia Cát quản gia là số một. Bàn về binh pháp thao lược, ta đứng số một trong ba người. Mà bàn về tài thổi phồng khoác lác, ngài cũng là số một trong ba người chúng ta!" Lúc này, U Minh cũng mở miệng, phát ra tiếng cười.

Da mặt co rụt lại, Lạc Vô Thường hừ nhẹ một tiếng nói: "Ha ha, hôm nay các ngươi cá mè một lưới đến xem thường ta có phải hay không? Tài bày mưu tính kế của lão phu cũng không cần thổi phồng. Gia Cát lão gia hoả, có phải người lại phân chia lại lợi ích của Thiên Vũ? Tước đi một thành của Ma Sách Tông, chuyển cho Thiên Hành Tông, còn Huyền Thiên Tông không đổi? Hắc hắc... Tên Thần Toán của lão phu, cũng không chỉ là hư danh!" "Nói nhảm, chuyện này còn cần người tính?" Khinh thường bĩu môi, Gia Cát Trường Phong sâu xa nói: "Đã Ma Sách Tông là kẻ thù chủ yếu của

chúng ta, vậy liền không cần khách khí với hắn, mà chúng ta cũng đang cần ô dù mới. Đem một thành lợi ích của Ma Sách Tổng chuyển đến Thiên Hành Tổng, có thể bốc lên xung đột hai tông, hận ý của Ma Sách Tống với chúng ta cũng sẽ chuyển dời lên người Thiên Hành Tống. Mà Huyền Thiên Tông không mặn không nhạt, cũng sẽ chỉ cười lên trên nỗi đau của người khác, nhìn truyện cười của Ma Sách Tông. Cứ như vậy, nó cũng sẽ không nhằm vào chúng ta. Lại thêm sự che chở của Thiên Hành Tổng, đại tại lần này đã có thể hoá giải!" "Thật sao? Lời ấy của Gia Cát quản gia ngài là thật chứ?" Trước mắt sáng lên, Lạc Vần Hải mừng rỡ hỏi.

Da mặt co rụt lại, Lạc Vô Thường hừ nhẹ một tiếng nói: "Ha ha, hôm nay các ngươi cá mè một lưới đến xem thường ta có gì quan trọng, so với trận tranh chấp loạn thành một đoàn của các thế lực

Thiên Vũ năm đó, chuyện này liền đơn giản hơn rất nhiều. Đầu tiên, tam tông cũng không phải là một khối sắt, chỉ riêng Thiên Hành Tông, hắn chịu xuất binh giúp Tà Vô Nguyệt, mục đích thật sự cũng chỉ vì muốn áp chế sự phát triển của Ma Sách Tông mà thôi. Dù sao lần này Ma Sách Tông đạt đến hàng ngũ trung tam tông, đã tạo thành uy hiếp đối với bọn hắn, đây mới là mục đích thật sự, mà không phải chỉ vì 5000 Thánh Linh Khoáng kia mà công khai vi phạm quy củ của Song Long Viện!" "Nếu biết có mục đích khác, vậy liền dễ làm hơn nhiều. Để cho bọn hắn cùng chèn ép Ma Sách

Tông, đoán chừng bọn họ cũng làm không biết mệt, cười đến rơi răng!" "Mà để ngăn ngừa Ma Sách Tổng chó cùng rứt dậu, chúng ta cũng chỉ mới giảm một thành thu nhập của bọn hắn mà thôi. Như vậy bọn hắn chỉ đem chuyện này quy tới đầu Thiên Hành Tông mà không phải chúng ta. Nếu không chúng ta đánh gãy tất cả tư nguyên của hắn, một là không hợp

với quy củ của Tây Châu, hai là dễ ép hắn xâm chiếm Thiên Vũ. Chí ít nếu còn một số lợi ích buột chặt, hắn sẽ không có dự định hủy đi Thiên Vũ. Cứ như vậy, chỗ của chúng ta liền an toàn!" Lãnh Vô Thường tiếp tục giải thích nói. Thế nhưng lời hắn vừa dứt, Gia Cát Trường Phong lại xùy cười nói: "Đạo lý này ai cũng hiểu, nhưng không phải người nào cũng có thể làm được. Lãnh tiên sinh, nếu ngài đi đàm phán, đoán chừng đã sớm chết 1800 lần!" "Ngươi." Mi đầu lúc một cái, Lãnh Vô Thường hét lớn một tiếng, tức giận đến da mặt run rẩy.

Lạc Vân Hải đứng ở một bên nhìn thấy, cũng vội vàng cười cười trấn an, giải trừ mâu thuẫn của bọn

họ.

Cái gọi là văn vô đệ nhất, võ Vô đệ nhị, tam đại trí tinh khi gặp nhau, cũng thường không ai phục ai mà cãi kịch liệt. Thế nhưng, bọn người Bạch cung phụng nhìn thấy cảnh này, đã hoàn toàn trợn tròn mắt! Nghĩ không ra bọn họ sợ sự truy sát của tam tông như sợ cọp vậy nà có thể tiêu trừ dễ dàng như vậy, bọn họ cũng không cần chịu nỗi khổ bị tuy sát nữa mà đi đến chỗ khác. Cái này, cũng là lực lượng của tam đại trí tinh Thiên Vũ! Thật sầu nhìn về những người còn đang cãi nhau này, còn có bóng người mệt mỏi của Lạc Vân Hải đang bôn ba giải vây, bọn người Bạch cung phụng cũng thở dài một hơi, bọn họ thật sự là tâm phục khẩu phục! Lấy thực lực của ba người này, có lẽ rất khó trở thành cao thủ trong tu giả, nhưng nếu đặt ở một số phương diện khác, lại là cao thủ chân chính độc nhất vô nhị, khó có người nào có thể vượt qua...

"Tốt, tiếp theo, chúng ta liền chuẩn bị báo thù cho Trác đại ca!" Bỗng dưng, tiếng cãi lộn của bọn người Lãnh Vô Thường mới vừa dừng lại, Lạc Vân Hải bỗng sầm

mặt lại, song quyền nắm chặt, tròng mắt đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi nói. Bọn người nghe thấy, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, không còn vẻ đùa giỡn tươi cười giống vừa rồi, sắc mặt đang trầm xuống. "Căn cứ theo hồi báo của thám tử, chỗ Trác quản gia bị tấn công, phạm vi ngàn dặm đều là một

mảnh tro tàn, không còn hy vọng sống!" Hít một hơi thật sâu, vẻ mặt Lãnh Vô Thường buồn bã nói: "Thật không biết đám người Thiên Hạ Chính Nghĩa Tổng kia đến tột cùng là làm cái gì?" Nhẹ vuốt râu dài, Gia Cát Trường Phong trầm ngâm một cái, thản nhiên nói: "Muốn báo thù, trước tiên phải nghỉ ngơi dưỡng sức đã. Dù sao kẻ địch của chúng ta, lại là tứ tông của Tây Châu, mà bên trong vẫn có một cái là mạnh nhất thượng tam tông!". "Các ngươi còn muốn báo thù?" Trong lòng run lên, Bạch cung phụng thật sầu liếc bọn hắn một cái, khó thể tin nói: "Những kẻ địch rất mạnh, không phải các ngươi có thể suy nghĩ, thậm chí có tông môn gần vạn năm..." Thế nhưng, lời hắn còn chưa dứt, Lạc Vân Hải đã hét lớn một tiếng, cắn răng nói: "Chẳng cần biết hắn là ai, thù này không thể không báo! Lạc gia bọn ta có thể lớn mạnh đều là nhờ sự che chở của Trác đại ca, tất cả chúng ta đều thiếu hắn một mạng, cho nên thù của hắn, chúng ta nhất định sẽ đi báo!" Lời nói hùng hồn hữu lực của Lạc Vân Hải truyền vào tai mọi người. Bọn người Bạch cung chung nhìn chằm chằm vào hắn, trầm ngâm một chút, tròng mắt cũng

ngưng tụ, hét lớn một tiếng: "Nếu như vậy... Thì thêm bọn ta vào đi..."

Bình Luận (0)
Comment