Xì xì xì! Trong không gian đen kịt, chợt hiện lên ngọn lửa màu vàng óng, sau đó ngọn lửa này lan tràn, rất nhanh liền hình thành một đầu cự long dài mấy trăm trượng. Hỏa quang nóng rực, trong một lúc chiếu sáng cả cái không gian này! RỐng! Một tiếng rồng ngâm vang lên, đầu hỏa long kia mãnh liệt lắc đầu, nhìn cuống dưới liền bắt gặp hai bóng người nhỏ bé đập vào mi mắt. Nhìn kỹ, lại là hai người! Đứng dưới, sắc mặt cung kính, hơi cúi đầu, khi ngẩng đầu lên, người này lại chính là Diệp Lân. Mà phía dưới người hắn, là một cỗ thi thể rét lạnh không còn hơi thở, toàn thân 108 lỗ lớn, máu tươi đều đông lại, loang lổ vết thương, vô cùng đáng sợ! Liếc nhìn thi thể kia một chút, cự long khí thổi ra luồng khí nóng, ồm ồm nói: “Hắn, là người mà ngươi nói sao?” “Đúng, sư phụ, ta đã mang hắn đến!” Khẽ vuốt cằm, Diệp Lân khom người bẩm báo.
Hai mắt nhíu lại, Viêm Long kia dò xét thi thể này một chút, lạnh lùng nói: “Ngươi ra tay cũng thật hung ác, lão phu chỉ kêu ngươi đem tiểu tử này mang đến, thời điểm cần thì dùng Long Tức Đan cảnh cáo hắn một chút, ai bảo ngươi đem hắn đánh thành như vậy, không còn một hơi, là đang
báo thù lần trọng thương trước sao? Có điều... Nếu tiểu tử này người người nói, sao lại dễ dàng liền bị trọng thương thành như vậy? Còn người một vết thương cũng không có, cùng lần trước khi bị người khác khiến trở về từ Song Long Hội hoàn toàn trái ngược!” “Sư phụ, đệ tử là người bụng dạ hẹp hòi như vậy sao?”.
Bất đắc dĩ cười một tiếng, Diệp Lân than nhẹ nói: “Đồ nhi là truyền nhân của Thánh thú, dùng danh dự đánh cược đánh với hắn một trận trên Song Long Hội. Thua thì thua, há lại lén lút trả thù? Huống hồ bời vì lần trước chiến bại, nếu lại đánh với hắn, tâm ta cũng không còn sức tái chiến!” Mắt rồng to như ngọn núi lắc một cái, Viêm Long vẻ mặt kỳ quái nhìn hắn, chờ hắn giải thích. Hơi trầm ngâm một chút, Diệp Lân khom người bẩm báo: “Khởi bẩm sư phụ, hắn bị mấy trăm người của Thiên Địa Chính Nghĩa Tông vây tới tận đây. Khi đó ta cũng chỉ có thể dùng Long Tức Đan sư phụ ban cho đem bọn chúng giải quyết, sau đó mang theo tên này đang nửa sống nửa chết trở về!”. “Thì ra là thế, lại bị người vây công a!” Trong lòng gật đầu, Viêm Long cúi đầu rồng xuống, lại nhìn kỹ một lần, nhưng càng nhìn thì càng kỳ quái: “A, tiểu tử này lại kế thừa từ thần thánh phương nào a, đồ vật truyền thừa cũng quá nhiều, mà lại đều là những nhân vật tai to mặt lớn, năm đó thanh thế trên đại lục không kém gì lão phu!” Lông mày nhíu lại, Diệp Lân nghe được lời này, tán thành gật đầu: “Không sai, sư phụ, lúc trước đồ nhi giao thủ cùng hắn, cũng cảm thấy hắn kế thừa vô cùng hỗn tạp, giống như chưa từng tu luyện hệ thống chính quy nào... Ai, với loại người một bình chưa đầy, nữa bình chứa đầy hỗn tạp này, đồ nhi vẫn thua, thật là làm mất mặt sư phụ a!”
“Không, nếu người thua vào tay người khác, đoán chừng lão phu sẽ quất ngươi hai tay, nhưng nếu là thua bởi hắn, ngươi cũng thua không oan!” Chậm rãi lắc đầu, hai con người Việm Long hiện lên
một tia kinh ngạc, vẻ mặt nghiêm túc nói. Không khỏi sững sờ, trong lòng Diệp Lân không hiểu sao sư phụ luôn tranh cường háo thắng, giờ đấy lại mềm xuống, lại có thể thừa nhận đồ nhi của mình không bằng người khác Giống nhau nhìn ra nghi ngờ trong lòng hắn, Viêm Long đạm mạc lên tiếng: “Diệp Lân, chắc lão phu đã từng kể cho người nghe, rất nhiều chuyện của thưởng cổ thập để cùng ngũ đại thánh thú, còn có rất nhiều cường giả thánh vực đi!” Bình tĩnh gật đầu, Diệp Lân nháy mắt mấy cái, chờ hắn nói tiếp. “Như vậy lão phu hiện tại liền phân tích một chút, sư thừa của tiểu tử này!” Trong mắt lóe lên tinh mang, một tiếng hô cuồng phong gào thét, Viêm Long đã nâng lên một trảo, nhẹ chỉ về cánh tay phải của Trác Phàm nói: “Cánh tay này, đến từ Trùng Thiên kỳ Lân, chính là thân thể chân chính của thánh thú, cùng thân thể nửa người nữa thú mà lão phu cải tạo cho người khác. Nếu không phải hắn không vận dụng, chỉ bằng một quyền này, ngươi muôn vàn khó mà đỡ đượcm không chết thì cũng bị thương. Cuối cùng, ngươi cũng chịu không được ba quyền!” Tê! Hít vào một ngụm khí lạnh, trong lòng Diệp Lân kinh hãi, hai mắt chăm chú nhìn cánh tay kia, đã hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người. Vốn hắn cho rằng Trác Phàm cũng giống nhưu hắn, đều là truyền nhân của thánh thú, thân thể cũng được thánh thus cải tạo. Nhưng vạn lần không nghĩ đến, người ta lại có luôn thân thể của
thánh thú, là chính chủ. Ngược lại hắn mới là hỗn tạp, tuyệt đối không thể so.
Trong một lúc, Diệp Lân cúi đầu thở dài, có chút tự ti! “Có điều, thân thể thánh thú sao lại ở trên thân của nhân loại, đây có thể sẽ xảy ra bài xích to lớn, sẽ bị thánh thú chi lực phản phệ. Chẳng lẽ... là Cửu U?”
Hoàn toàn không chú ý đến sắc mặt phiền muộn của đồ đệ mình, Viêm Long nhíu mày lẩm bẩm, đột nhiên nhịn không được kêu to: “Nếu thật như vậy thì cũng có thể giải thích, tiểu tử này là truyền nhân của Cửu U, Cũng chhir có lão quái vật kia, mới có thể làm ra laoij chuyện bang môn tả đạo này, biến không thể thành có thể!” Mí mắt giật một cái, Diệp Lân kêu lên sợ hãi: “Thượng cổ thấp đế, đứng hnagf thứ ba, Cửu U Ma
Đế?
“Không sai, lão phu nhìn thấy trong đan điền hắn có nguyên lục kỳ dị, giống như có thể giao dung vạn vật! Lúc trước lão phu cũng nghe nói Cửu U đã lĩnh ngộ đạo thống có thể chống lại không Minh đại đạo của Thiên Đế, có thể dung hòa vạn vật thành một thể, biến thành đại đạo của thiên địa. Bây giờ xem ra, loại công pháp này giống như truyền xuống!”