Trác Phàm khẽ giật mình, tỉ mỉ suy nghĩ, cuối cùng gật đầu, tiểu tử này fan của mình, dù mình không muốn quan tâm đến chuyện của hắn, cũng không có đạo lý biết mà còn mặc kệ, thành ra hại hắn a. Lão nhân này đề nghị không tệ, để chủ tử đi làm chuyện chính của bọn họ, tìm người khác dẫn đường cho hắn là được. Trác Phàm gật đầu đồng ý, lục vương gia lại khoát tay chặn lại, vạn phần bướng bỉnh nói: "Không được, Trác tiên sinh là khách quý của bản vương, Trác tiên sinh có bất kỳ nhu cầu gì, bản vương đều phải hết toàn lực để làm. Còn tên Dâm Xà kia? Hừ, để hắn đi chết đi!" Vừa dứt lời, lục vương gia nổi giận đùng đùng dẫn đầu đi thẳng về phía trước. Trác Phàm bất đắc dĩ nhún nhún vai, cũng đành đi theo sau. Kim Bất Hoán lại đến bên cạnh hắn, sắc mặt nghiêm túc nói: "Trác tiên sinh, tuy ta đã nghe nói đại danh của ngài thông qua Vương gia nhà ta, Vương gia nhà ta từ nhỏ thích miệng lưỡi dẻo quẹo, nhất là người mà ngài ấy coi trọng, ngài ấy lại càng thêm mắm thêm muối, khuếch đại lên. Cho nên đối với bản sự của ngài, lão phu không tin tưởng được. Tuy ngài là Thần Chiếu bát trọng, xác thực đủ mạnh, thế nhưng vị Xà trưởng lão kia, ngài cũng vừa nghe đó, là cường giả Hóa Hư, nếu đắc tội hắn, bệ hạ nổi giận, bệ hạ đương nhiên sẽ không trút giận lên nhi tử, đến lúc đó để thế tội chính là
ngài!" "Cho nên, vì lục vương gia, cũng vì sự an toàn của bản thân ngài, ngài vẫn nên khuyến hắn, để hắn ngoan ngõa nhận lỗi với Xà trưởng lão đi, đừng để hắn tùy ý như vậy!" "Ừm, lục vương gia là fan điên cuồng, ngươi nói những mao bệnh, hắn cũng tất cả đều nắm giữ!" Trác Phàm nhếch miệng cười một tiếng, ánh mắt lộ ra vẻ tà dị: "Nhưng lần này, người chủ nhân này của các ngươi lại không khoa trương đầu, chỉ là Hóa Hư cảnh, còn chưa đủ lọt vào mắt ta, nếu vị lục vương gia này thật có thể giúp ta tìm được thứ ta muốn, ta cũng không ngại xuất thủ, giúp các ngươi kéo cái bộ da rắn của tển Xà trưởng lão kia, miễn trừ họa lớn cho các ngươi, ha ha ha. ." Nói rồi, Trác Phàm dứt khoát rời đi, đuổi theo lục vương gia, để lại Kim Bất Hoán kinh dị không thôi, chăm chú nhìn Trác Phàm, thật lâu chưa tỉnh hồn lại. "Tiểu tử này điên à, chỉ là Thần Chiếu bát trọng, lại muốn đối phó cao thủ Hóa Hư? Khó trách lục vương gia càng ngày càng cuồng vọng, càng ngày càng không coi ai ra gì, lấy thần tượng ra làm tiêu chuẩn, có thể học cái gì tốt được chứ. ." Kim Bất Hoán bất đắc dĩ nhắm mắt lại, chợt cảm thấy mình như muốn lên cơn đau tim! Lúc này, lão giả tóc trắng đến bên cạnh hắn, lo lắng hỏi: "Kim trưởng lão, lục vương gia đi rồi, lỡ như Xà trưởng lão đến, chúng ta nên làm gì?" Kim trưởng lão bất đắc dĩ lắc lắc đầu, thở dài nói: "Chủ tử quá tùy hứng, chúng ta vẫn phải giúp hắn thôi, hi vọng Xà trưởng lão có thể bỏ qua cho, quan trọng là chính hắn cũng không muốn làm lớn chuyện, nếu không, bệ hạ có khả năng sẽ đến Ngự Thú Tông mời người, lại bắt bọn họ trở về, như vậy thì tốt quá, ai!"
Nói rồi, Kim trưởng lão quay người lại, nhìn về phía đám người đang ngốc trệ trong tửu lâu, cao giọng nói: "Các ngươi còn đứng ngay ra đó làm gì, không nghe thấy chúng ta nói gì sao? Hôm nay tửu lâu bị chúng ta bao, còn không mau cút?" Mọi người vội vã gật đầu, như được đại xá, sau đó tấp lập chạy ra ngoài, rất nhanh, tửu quán trở nên trống vắng! Bọn họ vừa mới bị tên ác ma Trác Phàm dọa cho chết khiếp, sinh mệnh thời thời khắc khắc đều có nguy hiểm, bây giờ có thể rời đi, thật chẳng khác gì thoát khỏi cái ma quật, cảm thấy may mắn như được tân sinh.
Mà lại, tất cả mọi người đều thầm lặng thể trong lòng, sau này nhất định sẽ không đến tửu lâu nữa, con mẹ nó toàn là Hung Địa a! Nếu chủ quán rượu kia biết rõ mọi người có ý nghĩ như vậy, chắc chắn sẽ ủy khuất mà muốn khóc rống lên... Kim Bất Hoàn lạnh nhạt nhìn lướt qua chung quanh, nghiêm mặt nhìn về phía bọn người chủ tiệm, hét lớn: "Quét dọn nơi này đi, chuẩn bị thịt rượu thượng đẳng, chúng ta muốn thiết yến!" Chủ tiệm cùng tiểu nhị vội vã gật đầu, lập tức đi xử lí. Một phút sau, tòa tửu lâu lại lần nữa rực rỡ hẳn lên, ngay sau đó, từ xa vang lên những tiếng bước chân, một thanh niên có đôi mắt tam giác chậm rãi xuất hiện trước tòa tửu lâu này. Ngẩng đầu nhìn quy mô tửu lâu, sắc mặt hắn liền trầm xuống, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thật sự là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh a, cho dù bởi vì sai lầm lớn năm đó, bị tông môn đưa đi, nhưng dầu gì lão phu còn là Hóa Hư cảnh, còn được làm cung phụng của đế quốc. Thằng ranh con này lại mở tiệc chiêu đãi lão phu ở nơi nghèo hèn như vậy? Hừ hừ, bồi tội yến, có yến bồi tội như thế sao?"
Kim Bất Hoán khom người nói: "Xà trưởng lão, bốn người chúng ta ở đây cũng nghênh đại giá đã lầu!"
Xà trưởng lão âm trầm nói: "Đây là có chuyện gì, chủ từ các ngươi đâu? thằng nhãi con kia không ra nghênh tiếp lão phu sao?" "Ây. .. cái này. ..Xà trưởng lão bớt giận!" Kim Bất Hoán chà chà mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng cười làm lành nói: "Hôm nay Vương gia nhà ta chợt cảm thấy không thoải mái, không thể đến bồi ngài, nên để chúng ta.