Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 1378 - Chương 1393: Xà Trưởng Lão Phẫn Nộ (2)

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 1393: Xà trưởng lão phẫn nộ (2)

Nhưng hắn còn chưa nói hết, Xà trưởng lão đã vung ống tay áo lên, quát to: "Đủ rồi!". Một cỗ cương phong cường hãn bao phủ đến bốn người, đánh bay bọn họ ra xa, cả bốn người đều không chịu được mà phun ra một ngụm máu. Xà trưởng lão nghiến răng nghiến lợi: "Bốn người các người nghe đây, nếu không phải nể mặt Hoàng đế Khuyển Nhung, lão phu cũng sẽ không dễ dàng tha thứ một thằng nhãi con dám nói năng lỗ mãng với lão phu như thế, còn cho hắn cơ hội chịu nhận lỗi, nhưng bây giờ, là chính hắn không trân quý, vậy đừng có trách lão phu thủ đoạn độc ác!". Vừa dứt lời, Xà trưởng lão quay người bay về phía không trung. Bọn người Kim Bất Hoán khẩn trương kêu lên: "Không tốt, hắn đến lục vương phủ, vương gia gặp nguy hiểm!" "Kim cung phụng đừng nóng vội, bây giờ không phải vương gia đang bồi Trác Phàm đi biệt viện ngắm cảnh à, không có trong phủ a!" Nghe vậy, Kim Bất Hoán mới hơi yên lòng gật đầu: "Đúng đúng đúng, còn tốt, chúng ta còn có thời gian đi thông báo, nếu không, vương gia chết mất!". Sau đó kéo lấy cái thân thể bị trọng thương,

bay lên không trung, ngay cả vết thương còn đang rỉ máu. Ba người còn lại cũng cố nén thương thế, đi theo thật sát. .. Một phương diện khác, Trác Phàm đi theo lục vương gia đến một chỗ núi rừng vắng vẻ, chỗ đó có một tòa viện tử ưu nhã, hai bên cửa có người trấn giữ, đều là Thiên Huyền cảnh! Lục vương gia đi tới cửa, khẽ khom người với Trác Phàm, cười nói: "Trác tiên sinh, mời!" Trác Phàm gật đầu, sau đó đi vào, lục vương gia hưng phấn mà hấp tấp chạy theo, không khác gì một bé tùy tùng. Hai người hộ vệ kia lập tức trợn tròn mắt, lục vương gia thích hồ nháo, tùy ý làm bậy của bọn họ, từ lúc nào khách khí đối với người khác như thế? Cho dù là đương kim bệ hạ, hắn cũng không có khách khí như vậy a. Ỷ mình còn là trẻ em, được bệ hạ sủng ái, đây chính là vị vương tử cực kì hung hăng bá đạo, kỳ cảnh mà bệ hạ hài lòng nhìn trúng, cũng dám to gan đoạt lấy rồi xây viện tử, có thể thấy được bệ hạ ân sủng hắn cỡ nào. Nhưng hôm nay, vạn vạn không ngờ. .. "Uy, người này là ai vậy? Tại sao Vương gia có vẻ kính trọng hắn như thế?" "Không biết, có lẽ là cha vợ a, hoặc là anh vợ, nhưng sao mà còn kính hơn cả cha ruột vậy?" "A. .. Thì ra là thế, vương gia nhà ta chắc cũng gặp được ý trung nhấn a, không đi ăn chơi nữa, rất tốt, ha ha ha. ." Lục vương gia dẫn Trác Phàm đi vào hậu viện, rồi dừng lại. Trác Phàm nhìn tòa lầu cao, sau đó không hiểu nhìn về phía lục vương gia. Lục vương gia cười thần bí, chỉ chỉ cao Ốc nói: "Trác tiến sinh, cái gọi là đứng cao nhìn xa, kỳ cảnh như vậy, chỉ có đứng từ trên lầu này mới có thể nhìn được

toàn cảnh đó!" "Há, thật sao?" Trác Phàm nhướng mày nói, tuy cảm thấy kỳ quặc, nhưng cũng không để ý, thôi thì cứ kiên nhẫn đi xem thêm chút nữa. Kết quả là, lục vương gia và Trác Phàm leo lên 18 lầu cao, đi vào một gian phòng êm đềm, lục vương gia đến trước cửa sổ, đẩy cửa sổ ra, khí lãng từ núi biển đập vào mặt, còn kèm theo mùi vị ẩm ướt! Nguyên lai, ngoài cửa sổ là thác nước lớn cao trăm trượng, hồng thủy lao nhanh xuống dưới, cửu thiên ngân hà trút xuống, rất là hùng vĩ. Trác Phàm nhìn mà hoàn toàn ngơ ngẩn, đầu cứng ngắc nhìn về phía hắn nói: "Lục vương gia, đây chính là kỳ quan mà người nói?" "Đúng vậy a, rất hùng vĩ mà!"

Lục vương gia kiêu ngạo nói: "Trác tiên sinh, ngài cũng biết, Khuyển Nhung chúng ta rất cằn cỗi, thác nước lớn như thế rất ít gặp. Cho nên ta đã cho người dùng trận pháp che giấu nó, chỉ có ở chỗ này mới có thể nhìn được. Đến cả phụ hoàng ta cũng chỉ có thể một tháng tới một lần, thưởng thức cảnh tượng nơi này, mà ta lại có thể mỗi ngày thưởng thức, ha ha ha... Trác tiền sinh, cảnh trí chỗ này không tệ chứ. ." Hắn còn chưa dứt lời, Trác Phàm đã mắng to: "Không tệ em gái ngươi!" "Thác nước như này, chẳng qua chỉ là cảnh trí tự nhiên mà thôi, Thiên Vũ không có 180 chỗ, cũng có năm sáu mươi chỗ, đáng để lão tử chạy xa như vậy sao? Thứ ta cần là mấy nơi quái dị, tỉ như đã đi vào thì không ra được, hoặc ở nơi đó tĩnh toạ một ngày có thể bằng người khác tĩnh toạ 10 năm,

kiểu kỳ quan dị tượng. ." Lục vương gia run run, như hài tử làm hỏng chuyện, buồn bực cúi thấp đầu: "Thế nhưng... không phải người nói người đến Khuyển Nhung chúng ta ngắm cảnh sao, chỗ này có nè. ." Trác Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài nói: "Được rồi được rồi, là ta sai, là ta đã không nói rõ ràng. Xem ra Khuyển Nhung không có thứ ta muốn tìm, ta đi đây!. Lục vương gia vội vàng ngăn hắn lại: "Đợi chút, Trác tiên sinh, người nhanh như vậy đã muốn đi sao? Ở lại thêm mấy ngày đi!" "Không, xem ra tấm bản đồ kia thật sai rồi, ta phải đi nơi khác nhìn xem. ." "Chờ chút!" Mắt thấy Trác Phàm rất có vẻ vội vã muốn đi, lục vương gia lại chợt quát to một tiếng, lần nữa nói: "Ây. .. nếu ngài muốn xem thứ kỳ quái, chỗ đại ca ta có đó, ta dẫn người đi xem!" "Đại ca ngươi?" "Không sai, đại ca ta, thái tử Khuyển Nhung!" Lục vương gia gật đầu đáp, trong mắt lóe vẻ hi vọng...

Bình Luận (0)
Comment