Trên đỉnh núi cao, một bóng dáng sừng sững cao to, khuôn mặt tuấn lãng, tóc dài phất phới, hai bên khóe miệng ria mép dài khẽ lay động trong gió, tiêu sái vô cùng.
Thế nhưng, một đại thúc phong lưu phóng khoáng lúc này ngửa lên nhìn bầu trời bất lực thở dài, tựa như đang lo lắng gì đó.
Vèo vèo vèo!
Bỗng nhiên, ba tiếng động xé gió phóng lên, ba thân ảnh quen thuộc, trong chớp mắt liền xuất hiện trước mặt hắn, đó chính là ba người Vũ Thanh Thu, Sở Khuynh Thành và Diệp Lân.
Nhìn thấy người trung niên, ba người nhanh chóng khom người cúi đầu, chào hỏi: "Đỗ trưởng lão!"
"Ừm, lần này đi Thiên Vũ tìm hiểu có thu hoạch gì không?" Liếc nhìn bọn họ thật sâu, Đỗ trưởng lão vội vàng hỏi: "Lần này tam tông Ngự Thú Tông, Ma Sách Tông và Huyền Thiên Tông bị diệt, có quan hệ với Trác Phàm không? hay thế lực khác. . ."
Liếc nhìn nhau, ba người lắc đầu thở dài.
Trong mắt lóe lên tia nghi hoặc, Đỗ trưởng lão khó hiểu hỏi: "Thế nào, chuyện này có cái gì khó trả lời sao? Nếu Trác Phàm thật sự thân cận với thế lực mạnh mẽ, vậy chúng ta cứ xuôi theo manh mối này tiếp tục dò xét, nếu không có vậy liền loại trừ khả năng trả thù, chúng ta đổi điều tra theo phương hướng thế lực bên ngoài Tây Châu. Rất có thể, Trung Châu đánh bất ngờ Tây Châu, phải đến khẩn cầu hai vị Chí Tôn, tìm kiếm tiếp viện ba châu còn lại. Haizz, lại một trận hạo kiếp, sinh linh đồ thán. . ."
Ngửa mặt lên trời thở dài, Đỗ trưởng lão cảm khái một hồi, ba người nhìn nhau lại trầm mặc cúi đầu, không nói gì.
Thấy vậy, Đỗ trưởng lão càng thêm kỳ quái: "Các ngươi làm sao vậy, rốt cuộc điều tra thế nào rồi, sao không nói gì thế?"
"Dạ, Đỗ trưởng lão, thật ra chúng ta cũng điều tra được một ít bối cảnh của Trác Phàm, thế nhưng. . ." Bờ môi nhịn không được run run, Vũ Thanh Thu khó khăn mở miệng: "Hắn vốn ở Lạc gia trên Thiên Vũ, hiện tại tập hợp các phe phái thế lực thành lập Lạc Minh, thế lực phát triển lớn mạnh, còn mạnh hơn những tiểu quốc bình thường, thậm chí còn ngang bằng những quốc gia mạnh nhất. . ."
Chậm rãi khoát tay, Đỗ trưởng lão không kiên nhẫn ngắt lời: "Lạc Minh kia ta biết, phát triển khá nhanh chóng, nhưng cũng chưa đến cấp độ có thể tiêu diệt một tông môn, cho dù Tây Châu là tông môn yếu nhất, mà nhất là tiêu diệt không chút tiếng động, điều này cần phải có cao thủ tuyệt thế tọa trấn mới được, thế nhưng bọn họ. . . Ha ha, còn chưa có bản lĩnh này, cho nên dù bọn họ có động cơ xuất thủ cũng không có năng lực này, nên loại trừ bọn họ ra. Lão phu hỏi có phải hắn còn có thế lực khác không?"
"Việc này. . . Hình như là có."
Ba người nhìn nhau, Vũ Thanh Thu lúng túng, do dự nói.
Đỗ trưởng lão thấy vậy kỳ quái hỏi: "Này, Vũ Thanh Thu, bình thường ngươi luôn nói thẳng, sao hôm nay lại ấp a ấp úng vậy, rốt cuộc đã điều tra được cái gì, ngươi nói xem."
"Dạ, Đỗ trưởng lão, Thiên Ma Sơn, Cửu U Bá Chủ, ngài từng nghe nói qua chưa?" Trầm ngâm nửa ngày, cuối cùng Vũ Thanh Thu cuối cũng dò hỏi.
Khẽ giật mình, Đỗ trưởng lão nghi hoặc nhìn về phía bọn họ: "Đó là nơi nào, Cửu U Bá Chủ là ai?"
"Haizzz, ta biết rồi, ngài cũng chưa từng nghe qua."
"Nói nhảm, Tây Châu lớn như vậy, lão phu sao có thể biết hết tục danh của người khác chứ? Những vô danh tiểu tốt, lão phu cũng không rảnh rỗi mà nghe ngóng tên bọn hắn." Hừ nhẹ một tiếng, Đỗ trưởng lão hậm hực phất ống tay áo.
Vũ Thanh Thu bất đắc dĩ nói: "Nếu như vô danh tiểu tốt thì tốt rồi, quan trọng là đệ tử đệ nhất Trác Phàm Song Long Hội chúng ta đã kế thừa Thiên Ma Sơn này, Cửu U Bá Chủ cũng là ân sư của hắn, mọi người nghĩ xem, sư phụ của đệ nhất Tây Châu là một người vô danh tiểu tốt sao?"
"Cái gì, ngươi nói hắn dạy dỗ Trác Phàm?"
Sắc mặt Đỗ trưởng lão trở nên nghiêm túc hỏi: " Dù là võ kỹ hay công pháp Trác Phàm đều khác hẳn người thường, Tây Châu chưa bao giờ xuất hiện quái vật thế này, nếu là ân sư dạy dỗ hắn thì nhất định không phải là người vô danh, nhưng danh hiệu này, thật sự là. . ."
Mày Đỗ trưởng lão nhíu chặt, ba người ở một bên ngoan ngoãn chờ đợi câu nói tiếp theo của hắn.
Thế nhưng đúng lúc này, bốn bóng người xẹt qua, một lão giả bụng phệ mang theo ba bóng người quen thuộc, chậm rãi xuất hiện trước mắt mọi người, chính là Viêm Ma, Ôn Đào và Tạ Thiên Thương.
Lần điều tra này Song Long Viện phái ra ba tổ nhân mã, Sở Khuynh Thành tổ một thẳng lên Thiên Vũ, lần theo dấu vết báo thù cho Trác Phàm; bọn người Viêm Ma đi Khuyển Nhung, dò xét án Ngự Thú Tông bị diệt môn.
Dù sao vụ Ngự Thú Tông bị diệt môn không liên quan đến việc Trác Phàm bị hại, nếu Thiên Vũ không có manh mối thì ít gì cũng có chút dấu vết để lại.
Nhưng nhìn dáng vẻ lo lắng sầu não kia có lẽ bọn họ cũng không thu hoạch được gì.
"Bà mẹ nó, không biết cổ thế lực diệt Ngự Thú Tông có sức mạnh thế nào, thật quá giảo hoạt, bên trong Ngự Thú Tông không có chút manh mối không nói, mà ngay cả toàn bộ người Khuyển Nhung cũng đều không biết. Không ngờ con cháu quý tộc Hoàng tộc trong một đêm chết nhiều như vậy nhưng lại không biết ai ra tay, điều này thật kì quái."
Lão mập lắc đầu, sầu khổ lẩm bẩm, mấy người Sở Khuynh Thành đi đến trước mặt hắn vội vàng khom người cúi đầu: "Bái kiến Âu trưởng lão!"
"Được rồi, không cần phiền phức như vậy" Không kiên nhẫn khoát tay, Âu trưởng lão tức giận nói.
Mấy người Sở Khuynh Thành không dám nói gì, Viêm Ma nhịn không được thở dài. "Haizzz, lần này đi không thu hoạch được gì, đối phương làm quá chặt chẽ, chúng ta không điều tra được gì. Thật không thể tưởng tượng nổi, đây là thế lực ngoài Tây Châu làm."
Vũ Thanh Thu nghe vậy, mày nhăn chặt, nếu không phải ngoài Tây Châu thì cũng trong Tây Châu, điểm đáng ngờ duy nhất là thế lực báo thù cho Trác Phàm, đây là một bài toán khó giải.
Bọn họ không biết làm sao, vì đã sớm bỏ lỡ cơ hội tìm manh mối.
Những tông môn bị diệt như Ngự Thú Tông, Ma Sách Tông thật sự do Trác Phàm gây nên, hắn không cho một người sống xót, người khác cũng chưa từng thấy qua hắn. Nhưng hắn có xuất hiện tại đế đô Khuyển Nhung, nếu tỉ mỉ điều tra, nhất định có thể điều tra ra u linh Trác Phàm này, vẫn còn ở nhân gian!
Thế nhưng tin tức Trác Phàm ở đế đô cũng bị Hoàng đế Khuyển Nhung trực tiếp chặn đứng.
Không phải hắn sợ hành tung của Trác Phàm bị bại lộ, mà hắn lo lắng có người tra được sẽ phát hiện Ngự Thú Tông bị diệt có quan hệ với Hoàng thất Khuyển Nhung, khiến trưởng lão Ngự Thú Tông đến trả thù.
Thêm vào đó, việc xấu trong nhà không truyền ra ngoài. Nếu để cho người ngoài biết được vết bẩn của hoàng thất Khuyển Nhung, bọn họ còn có thể chấp chưởng triều chính Khuyển Nhung sao?
Cho nên hoàng đế Khuyển Nhung che đậy cho Trác Phàm, cũng giống như vì đế quốc mà che giấu, đây là vì lợi ích của mọi người.
Cũng vì vậy cả nước Khuyển Nhung im miệng, bọn người Viêm Ma cũng không thể thu hoạch được gì!
"Này, Đỗ lão đầu, ngươi đang nói thầm cái gì đó, lão phu đến cũng không thấy ngươi nói tiếng nào." Lúc này, Âu trưởng lão thấy Đỗ trưởng lão nhíu mày không nói gì, liền kỳ quái hỏi.
Nhìn hắn thật sâu, Đỗ trưởng lão trầm ngâm một chút, yếu ớt nói: "Âu lão đầu, ngươi ở Tây Châu nhiều năm như vậy, đã từng nghe qua một nơi gọi là Thiên Ma Sơn, có một cao thủ tên là Cửu U Bá Chủ không?"
"Ui chà, ngươi nghe ở đâu danh hào đáng ăn đòn như thế chứ?"
Âu trưởng lão nghi hoặc nói: "Cửu U Bá Chủ, danh hào này gọi lên thật muốn đánh đòn, không có cân lượng mà dám dùng danh hào này không phải bị người ta đánh chết mới lạ. Cũng chỉ có Kiếm Tôn Bất Bại mới dám gọi mình bất bại, vì toàn bộ đại lục không ai đánh thắng được hắn. Mà Cửu U Bá Chủ, cũng không kém gì, chắc có lẽ cùng cấp bậc với Kiếm Tôn Bất Bại, ở cảnh giới Quy Nguyên cảnh đỉnh phong. "
Bất đắc dĩ lắc lắc đầu, Đỗ trưởng lão cười khổ: "Không phải sao, nếu Cửu U Bá Chủ thật sự cường hãn như thế thì đây là đại nạn của Tây Châu rồi, vụ án này, chúng ta cũng không thể tra ra, phải nhanh chóng trốn xa một chút thì tốt hơn!"
"Đúng, không biết Cửu U Bá Chủ là thần thánh phương nào, ngươi chọc tới hắn sao?" Nhìn biểu hiện bất đắc dĩ của Đỗ trưởng lão, Âu trưởng lão ngạc nhiên hỏi.
Đỗ trưởng lão cười lắc đầu, cũng không rõ ràng cho lắm. "Dáng dấp hắn cao thấp ra sao, tu vi như thế nào ta cũng không biết, làm sao có thể chọc tới hắn? Nhưng bọn người Ma Sách Tông đã chọc hắn nên mới bị diệt tông, dù sao, nghe nói hắn là sư phụ của Trác Phàm. . ."
Không chờ hắn nói tiếp, Âu trưởng lão đã kêu to một tiếng. "Ngươi nói thảm án diệt tông liên tiếp là do sư phụ hắn báo thù cho đệ tử sao? Nhưng Cửu U Bá Chủ là người thế nào lại có thực lực như vậy? Toàn bộ Tây Châu, không, toàn bộ đại lục dường như cũng không có nhân vật này."
Đỗ trưởng lão thở dài. "Đương nhiên hắn không có tiếng vang ở Tây Châu và đại lục nhưng dám tự xưng danh hào như thế, chắc hẳn không phải người bình thường. Đúng như ngươi nói, người cần ăn đòn như vậy sao có thể không có bản lĩnh chứ? Mấu chốt hắn là sư phụ Trác Phàm, đệ tử đã biến thái như thế huống chi là sư phụ?"
"Nói như vậy thì chuyện này đã rõ rồi!"
Tròng mắt nhịn không được run rẩy, Âu trưởng lão bình tĩnh lên tiếng : "Thảm án diệt tông nhất định là để báo thù, hiện tại Ma Sách Tông, Huyền Thiên Tông đều đã bị diệt, như vậy tiếp theo hắn muốn ra tay là. . ."
"Thiên Hành Tông!"
Trăm miệng một lời, mọi người sợ hãi kêu lên.
"Thế nhưng Thiên Hành Tông khác với Ma Sách Tông, Huyền Thiên Tông là có mười cao thủ Dung Hồn tọa trấn, bên trong tam tông có Nhất Kiếm Hành Thiên, Hành Thiên Kiếm, Tiếu Vân Sơn thanh danh vang xa làm hộ thuẫn. Muốn diệt hết chỉ sợ không dễ dàng như vậy!" Nhìn mọi người, Đỗ trưởng lão phân tích.
Mọi người nghe xong cũng âm thầm gật đầu, nhưng Âu trưởng lão lại cau mày, thì thầm. "Nhưng nếu Cửu U Bá Chủ có cảnh giới Quy Nguyên cảnh mà nói. . ."
Lời Âu trưởng lão lời còn chưa dứt, sắc mặt Đỗ trưởng lão trở nên ngưng trọng.
Đúng lúc này, bốn tiếng xé gió mà đến, tiểu đội Thủy Nhược Hoa dưới chỉ huy của trưởng lão đã vội vàng đi tới nơi này, nhìn thấy mọi người, sợ hãi lên tiếng. "Không tốt rồi, khi chúng ta đi Thiên Hành Tông điều tra đã phát hiện, cả tông môn cũng đều bị diệt, giống như trước đó, một tên cũng không để lại!"
Cái gì?
Bỗng dưng, tất cả mọi người kinh hãi lên tiếng. . .