Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 1454 - Chương 1460: Chỉ Có Hắn

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 1460: Chỉ có hắn

Trên đường cái phồn hoa, ba người hai lớn một nhỏ đi song song trong đám người hối hả, chính như một nhà ba người hạnh phúc mà thế nhân thường nói!

Trác Phàm cùng Thượng Quan Khinh Yên đi hai bên, Cổ Tam Thông tất cmn nhiên sẽ đứng ở giữa, mỗi tay nắm lấy tay một người, hình ảnh ấm áp phụ mẫu mang hài tử đi ra ngoài du ngoạn, làm cho mọi người bốn phía ước ao ghen tị, càng là bị rất nhiều cẩu độc thân đả kích hung ác.

Nhất là trong một góc tối tăm, có một người càng hận đến nghiến răng nghiến lợi, toàn thân phát run, hai mắt đỏ bừng, chính là anh Đạt, Thượng Quan Ngọc Lâm.

Lần này Thượng Quan Phi Hùng để mấy người trẻ tuổi bọn họ đi ra ngoài tìm hiểu tin tức, dù sao những lão gia hỏa kia thực lực quá mạnh, quá bắt mắt, một khi gặp phải đội tuần tra của Phi Vân Thành, tất nhiên sẽ bại lộ.

Mà mấy người Trác Phàm thì khác, tu vi Thần Chiếu Hóa Hư, ở chỗ này là trạng thái bình thường, sẽ không khiến cho đội tuần tra quá chú ý. Cho dù là Thượng Quan Ngọc Lâm có tu vi Dung Hồn cảnh cũng vậy, bởi vì quá bình thường. Cho nên, bốn người bọn họ đi ra ngoài tìm hiểu tin tức là rất an toàn.

Mà phân công bốn người thì Thượng Quan Ngọc Lâm phải núp trong tối, ba người Trác Phàm ở ngoài sáng.

Ai bảo Trác Phàm là chủ nhân tòa nhà, t Phi Vân Thành có ghi chép, Thượng Quan Ngọc Lâm thì không, tuy nói đội tuần tra không thèm để ý đến tu vi của hắn, nhưng vạn nhất bị kiểm tra, hắn sẽ lộ tẩy ngay, bởi vậy chỉ có thể tiềm hành trong tối, rồi còn phải xem ba người hạnh phúc mỹ mãn dạo phố mua sắm, ánh mắt hắn đầy ghen ghét, phổi như muốn tức điên lên!

"Cha, ta muốn cái này!"

"Được, mua!"

"Cô cô, ta muốn cái kia!"

"Triển đê!"

"Cha, cô cô, ta muốn toàn bộ!"

"Chủ quầy, dọn quầy đê!"

. . .

Trác Phàm cùng Thượng Quan Khinh Yên kéo Cổ Tam Thông đi mua cả dãy hàng, vui vẻ bật cười. Chỉ có Thượng Quan Ngọc Lâm trong bóng tối, nhìn tình cảnh này mà liên tục than thở.

Trên đời, thứ tàn nhẫn nhất, không phải nhìn đối tượng mình ngưỡng mộ vui cười với nam nhân khác, mà chính là nhìn thấy còn không thể ngăn cản bọn họ!

Loại cảm giác bất lực này, thật sự là khiến Thượng Quan Ngọc Lâm cay cú đến đổ máu. Nhưng mà không có cách, ai bảo hắn không có thân phận, không thể ra ngoài ánh sáng mặt trời đây, chỉ có thể âm thầm trốn ở trong bóng tối, chịu đựng cảm giác tra tấn này!

Đương đương đương. . . Bỗng nhiên, nột nơi trong phiên chợ vang lên tiếng gõ chuông, ánh mắt tất cả mọi người đều bị động tĩnh bất ngờ hấp dẫn, mấy người Trác Phàm cũng giống như vậy, sau đó mọi người cùng đi tới hướng phát ra tiếng cuông, muốn xem đã xảy ra chuyện gì.

Kết quả, nơi đó là một cột thông báo, một gã hộ vệ Phi Vân vương phủ đang gõ chiêng, là một cường giả Dung Hồn cảnh.

Nhìn thấy tất cả mọi người tụ tập đến nơi đây, người kia vội ho một tiếng, chỉ vào thông báo bên cạnh nói: "Tất cả mọi người Phi Vân Thành chú ý a, đế đô xa xôi đến báo, gần đây đệ nhất thiên tài Kiếm Tinh Đế quốc ta, thái tử điện hạ bởi vì tu luyện xảy ra vấn đề, đan điền tổn hại, vô số luyện đan sư thúc thủ vô sách. Bây giờ đặc biệt mời các luyện đan sư trong thiên hạ cùng đi đến đế đô khám bệnh tại nhà. Chư vị, nếu người nào có bản lĩnh như thế, đều có thể đến Phi Vân vương phủ báo danh, sau khi nghiêm túc sàng chọn, chúng ta sẽ đưa các vị đi. Về sau, vô luận có thể cứu chữa tốt cho thái tử dược hay không, đều sẽ có một tiền đồ rộng lớn! Ai nghe được thông báo này, tuyệt đối không nên bỏ lỡ a. . ."

Người kia hô quát một trận, mọi người thấy thế lại, hai mắt liền sáng lên.

Tại Trung Châu, không có bất kỳ tông môn gì, vì chỉ có Kiếm Tinh Đế quốc thống soái một châu. Nếu có thể nhận được chức vị tại đế đô, thật có thể nói là tương lai tươi sáng a!

Kết quả là, mọi người bắt đầu xì xào bàn tán lên, có người đầy hưng phấn, cứ như hắn đã nhất định sẽ được chọn vậy.

Trác Phàm sờ cằm suy tư. Lúc này ra chuyện thái tử, không biết là thật hay giả, nhưng bất luận như thế nào, đây là cơ hội tốt chui vào Phi Vân vương phủ a để điều tra địa hình, có lợi cho các bước hành động tiếp theo

"Cổ. . . a không, biểu ca!" Thượng Quan Khinh Yên hưng phấn nhìn về phía Trác Phàm, vừa định nói, lại đột nhiên trì trệ, lập tức đổi giọng, sau đó thấy xung quanh không có người, mới vội vàng nói: "Bây giờ chúng ta đi ra ngoài đã lâu, chắc tiểu tam tử cũng mệt rồi, chúng ta nên trở về đi!"

Trác Phàm cũng biết nàng là muốn mau chóng truyền tin tức này về, liền gật đầu. Nhưng chưa đi được bao xa, một đạo hắc ảnh bỗng dưng xông tới, một tay kéo bọn họ vào một nơi hẻo lánh, chính là Thượng Quan Ngọc Lâm.

Thượng Quan Khinh Yên khó hiểu nói: "Biểu ca, ngươi. . ."

Sắc mặt Thượng Quan Ngọc Lâm rất nghiêm túc, bình tĩnh nói: "Biểu muội, ngươi mang hài tử trở về báo tin trước, ta mượn Cổ huynh một lát!"

"Vừa nãy ta thấy một số người của Phi Vân vương phủ đang bí mật làm gì đó, ta không tiện hiện thân, muốn Cổ huynh đánh yểm hộ cho ta, cùng đi điều tra!"

Thượng Quan Khinh Yên không nghi ngờ gì, sau khi trầm ngâm một hồi thì ngưng trọng gật đầu: "Được, đã như vậy, các ngươi nhất định phải hành sự an toàn. Nhất là biểu ca, ngươi nhất định phải mang Cổ tiên sinh an toàn trở về, hắn mới là Thần Chiếu cảnh, chẳng đánh lại ai ở chỗ này cả!"

Trong mắt Thượng Quan Ngọc Lâm lóe lên một vẻ hung ác oán độc rồi cực nhanh lại biến mất, hắn mỉm cười, lộ ra khuôn mặt hiền lành, nói: "Ngươi yên tâm đi, biểu muội, ta nhất định sẽ đưa hắn bình yên vô sự trở về!"

Bình Luận (0)
Comment